SoLôi - Tỉnh Mộng
Tác giả: delete
Link gốc: https://guniangtongzangma.lofter.com/post/31508dd2_1cb311db9
__________________________________________________________
Đối với Trương Quỳnh Dư mà nói, nàng là không muốn nhắc đến, không muốn nhắc đến Tạ Lôi Lôi.
Trước đây, Trương Quỳnh Dư thích Tạ Lôi Lôi đến nhường nào, không ai có thể tìm được khoảng cách để so sánh phần tình yêu này, bởi vì phần tình yêu này không phải bốn ngày, không phải bốn tuần, không phải bốn tháng, cũng có thể không chỉ bốn năm.
Trương Quỳnh Dư không thể không thừa nhận, cho dù là ban đầu hay là hiện tại, rất có thể đến cả tương lai nàng cùng đều sẽ thích Tạ Lôi Lôi, sẽ thất thố khi bị bạn bè trêu chọc, sẽ che giấu những sự trùng hợp trong văn án Weibo.
Trương Quỳnh Dư trước nay chưa từng cự tuyệt Tạ Lôi Lôi, cho dù là thông cáo thật lâu trước kia hay là cái ôm lúc lục tuyển, nàng thật sự rất thích Tạ Lôi Lôi, thích sự chân thành trong ánh mắt ngây thơ của tiểu hài tử, thích dáng vẻ khí phách hăng hái của em ấy, thích những câu tình thoại rất thẳng nam rất thẳng nam của em ấy, cho dù là sao chép từ Zhihu, thích sự bối rối của tiểu hài khi kinh hỉ bị vạch trần.
Tạ Lôi Lôi yêu đến oanh oanh liệt liệt, khiến Trương Quỳnh Dư không kịp trở tay.
Có một đoạn thời gian Trương Quỳnh Dư luôn trốn tránh Tạ Lôi Lôi, nàng sợ sự yêu thích bất chợt của người thiếu niên chỉ là nhất thời, nàng sợ tình yêu của người thiếu niên quá mức nồng nhiệt, nóng đến bỏng da, khiến lửa lớn nuốt chửng bảy phân trái tim của nàng, cho nên nàng không ngừng mơ hồ, nàng muốn biết sự yêu thích của người thiếu niên có lâu dài hay không, an ổn hay không, đây là lần đánh cược lớn nhất của nàng, bởi vì thứ đặt cược chính là Trương Quỳnh Dư.
Vậy nên nàng đã nói với Tạ Lôi Lôi, "Tình yêu thiếu một chút, tình yêu sẽ lâu hơn một chút."
Nàng cho rằng nàng đánh cược thắng, cũng xem như là vậy đi, ít nhất lúc ấy nàng thật sự đã có được Tạ Lôi Lôi, có được toàn thế giới.
Tạ Lôi Lôi trở về để đi học rồi, mọi người đều nói ở đại học Tạ Lôi Lôi đã học được tình yêu và dũng khí, cho nên thiếu niên ấy muốn tiếp cận Trương Quỳnh Dư lần nữa, mà lần này lại có mười phần tự tin.
Trương Quỳnh Dư là một người thông minh, nàng biết rõ cái gọi là gương vỡ lại lành hay giẫm lên vết xe đổ, nàng làm sao lại ở cùng một nơi bị vấp ngã hai lần, cho nên đối với nàng mà nói chỉ duy trì quan hệ bạn bè ngoài mặt như vậy là đủ rồi, sự việc riêng tư bên trong thì ai có thể biết đâu, Tạ Lôi Lôi lại làm sao biết được nàng vẫn còn thích em ấy đây, chỉ cần đem chuyện này giấu đủ sâu và biểu hiện không đủ rõ ràng, Tạ Lôi Lôi không tìm được đáp án thì sẽ từ bỏ, Trương Quỳnh Dư ngay lúc đó thật sự nghĩ như vậy.
Nhưng là nàng đã cố ý vấp ngã, nàng lại lần nữa rơi vào cái bẫy mà người thiếu niên tỉ mỉ tạo ra, Trương Quỳnh Dư sau đó đã tổng kết lại là vì nguyên nhân gì khiến nàng lại vứt bỏ lí trí một lần nữa, có thể là vì cái ôm của Tạ Lôi Lôi quá mức ấm áp, cũng có thể chỉ là bởi vì nàng không cam lòng.
Hiện tại thì tốt rồi, Trương Quỳnh Dư triệt để chết tâm rồi.
Nàng hẳn nên minh bạch từ sớm, rằng ngay khi chuyện xưa bắt đầu thì các nàng đã định trước chỉ có thể yêu nhau chứ không thể làm bạn, đang khi nhiệt huyết của người thiếu niên tiêu tan đến mệt mỏi, thì nàng không nên ở đây nữa.
Nơi nào có cái gọi là tiểu vương tử, nơi nào có cái gọi là hoa hồng, đừng mãi mong đợi kết cục trong truyện cổ tích.
Đây là hiện thực, mộng nên tỉnh rồi.
End.
__________________________________________________________
GNZ48-SoLôi tiếp ứng hội thông báo giải tán:
"Hoa sơn trà nở vào cuối đông đầu xuân, hoa hướng dương nở vào giữa hạ đầu thu
Hoa sơn trà vừa tàn, hoa hướng dương lại nở
Cuộc sống thế gian xưa nay duyên thiển, chớ nên cưỡng cầu"
Từng nghĩ đến từ biệt, lại không ngờ đến phương thức cùng kết cục như vậy
Ánh mắt nhìn đến bất cứ đâu, đều là ảo ảnh được tô vẽ bởi hồi ức tốt đẹp
Hiện tại ảo ảnh đã biến mất, mộng tan người tỉnh
Hai chữ "cáo biệt" không muốn nói lại không thể không nói
Ngòi bút chạm xuống, tựa như mũi đao xuyên qua lồng ngực
Nỗi đau xuyên tâm đau đến nghẹt thở, không nói thành lời
Tạm biệt, tiếp ứng trạm tàu điện ngầm Thượng Hải Tân Thiên Địa ngày 16 tháng 1
Tạm biệt, mười máy quay phim cùng mv tự chế ở hiện trường B50 ngày 16 tháng 1
Tạm biệt, 121 tấm poster tuyệt mỹ
Tạm biệt, ước định mùa hạ vốn tưởng rằng có thể hoàn thành
Tạm biệt, những chúng ta vốn tưởng rằng có thể vẫn luôn đi cùng nhau
Từ nay về sau, hết thảy mọi thứ đều theo giấc mộng tan biến
Vùi vào đáy lòng, dùng xiềng xích kiên cố nhất mà phong ấn
Một đường đi tới nay, cảm tạ vì đã gặp gỡ, cảm ơn vì đã bầu bạn
Từ nay về sau, mỗi người một ngã, giang hồ lãng quên
---------- end -----------
GNZ48 SoLôi tiếp ứng hội
Ngày 29 tháng 12 năm 2020
Hết thảy những việc còn dang dở, chúng ta sẽ hoàn thành từng việc một, cho nhau một cái công đạo, cho thế nhân một cái kết cục.
Cuối cùng, lần nữa cảm tạ mọi người lâu như vậy vẫn duy trì cho tới nay!
Sơn cao thủy trường, tái bất tương phùng.
---
Đây là hiện thực, người tỉnh, mộng tan.
"Đóa hoa mà chúng ta chờ đợi, vĩnh viễn sẽ không nở."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro