Phần 2

13. Cố Đình mang theo ta đào hôn.

Thật ra lúc trước gả cho Cố Đình ta có chút chờ mong.

Người khác có lẽ là muốn tiền của hắn, nhưng ta chỉ muốn Cố Đình người này thôi.

Có lẽ là từ nhỏ thiếu yêu thương duyên cớ, ta thích bá tổng, ta thích hắn không có hạn cuối mà sủng một người con gái.

Cho nên trước khi trở thành vợ của hắn, ta còn bỏ sức ra tìm hiểu một phen.

Ví dụ như hắn thích ăn một phần bò bít tết chín còn huyết, còn có ngủ buổi tối luôn thích bật đèn, ngay cả tiếng bước chân của hắn ta đều nhớ kỹ.

Chỉ là ta không ngờ tới hắn còn có bạch nguyệt quang Diệp Thiển Thiển, cô ta vừa hại chết ta xong, người đàn ông này cư nhiên dùng vận tốc ánh sáng cùng cô ta kết hôn.

Ta không phục, dựa vào cái gì ta đã chết, bọn họ hai cái có thể hòa hợp có thể trăm năm?

Cố Đình dẫn ta đến một gian phòng vô cùng hoa lệ.

Sau khi xác định xung quanh không có người, nam nhân đem đôi tay đặt trên vai ta.

Mọi thứ chuẩn bị chính là vì chờ thời khắc này, ta trực tiếp làm một cái 360 độ xoay đầu lại.

Dạo qua một vòng sau, bày ra điềm đạm xinh đẹp tươi cười: "Ông xã, anh muốn dẫn em đi chỗ nào nha?"

Trong dự đoán, nam nhân kinh hoảng thất thố bộ dáng căn bản không có xuất hiện

Cố Đình biểu tình ngưng trọng: "Em như thế nào nhanh như vậy liền ra tới rồi?"

14. Ta muốn định danh cử báo Cố Đình, hắn không phải người.

Ta xác chết vùng dậy trở về, người đàn ông này cư nhiên một chút sợ hãi đều không có.

Lúc này, Diệp Thiển Thiển cũng chạy vào phòng.

Sắc mặt cô ta tái nhợt, tóc cùng quần áo đều rất lộn xộn, chỉ vào ta rồi hỏi: "Cô rốt cuộc là ai?"

Cho đến bây giờ cô ta còn chưa tin ta tới tìm cô ta báo thù.

"Thiển Thiển, tôi là Đổng Tiêu mà, không phải cô mời tôi lại đây làm phù dâu sao?"

Ta một bên nói, một bên tới gần cô ta.

Diệp Thiển Thiển đã chịu kinh hách, lập tức chạy đến bên người Cố Đình, muốn tìm kiếm che chở.

Mà người đàn ông đó không có để ý đến cô ta, nhìn bộ dạng Diệp Thiển Thiển chật vật, có chút ghét bỏ mà tránh tay của cô ta.

Ta nhận thấy bên trong có chút không thích hợp, không phải nói Diệp Thiển Thiển là Cố Đình bạch nguyệt quang hay sao?

Nhưng trải qua tình hình vừa rồi, hiện tại còn có thái độ này của hắn, ta đột nhiên có chút hoài nghi đồn đãi bên ngoài.

15. Cố Đình lại đem Diệp Thiển Thiển trói lại.

Lần này trói thực sự chắc, hơn nữa trong phòng này cũng sẽ không có người mở trói cho cô ta.

Lúc này, Diệp Thiển Thiển còn có chút sững sờ, không biết chính mình vì cái gì đột nhiên biến thành tù nhân.

"Anh Đình, em là Thiên Thiển đây, anh có phải hay không trói sai rồi?"

Cố Đình không để ý, làm trò Diệp Thiển Thiển mặt, hắn nắm lấy tay của ta.

Cuối cùng nhẹ nhàng nhả ra một câu: "Ừ, em còn không có thi hóa hoàn toàn, ra tới cũng không biết có vấn đề gì không."

Ta khờ, hắn nói những lời này là có ý gì?

Cố Đình thấy ta không rõ, mở ra tủ sắt trong phòng, bên trong là một chồng lớn ảnh chụp.

Những ảnh chụp đó, chính là ta nằm trong quan tài, thì ra hắn vẫn luôn theo dõi ta biến hóa.

Trong đó có mấy tấm ảnh, ở trên người của ta còn mọc ra lông trắng, rồi sau đó cũng không biết như thế nào mà biến mất.

Nhìn qua vô cùng đáng sợ.

Nhưng mà Cố Đình đối với các ảnh chụp đó rất là cẩn thận, như là lấy trân quý bảo vật.

"Gia tộc của anh đều là bất tử chi thân, gả vào nhà họ Cố yêu cầu thực hiện tử vong thi hóa, chờ lúc sau liền cùng người bình thường không có khác biệt."

"Cho nên anh không có trải qua em đồng ý, liền đem em biến thành bộ dáng này?"

Cố Đình không nói gì, mà quay đầu nhìn ta: "Em còn nhớ rõ lần đầu tiên gặp mặt, anh nói cái gì sao?"

Ta tuy rằng người đã chết một lần, nhưng ký ức là vẫn phải có.

16. Lần đầu tiên nhìn thấy Cố Đình là ở trong yến hội.

Hắn nhìn ta nói: "Đổng tiểu thư vì gả vào nhà họ Cố cái gì đều nguyện ý sao?"

Khi đó ta bị mỡ heo che mắt, gật đầu một cái, sau đó hắn liền cưới ta.

Sớm biết rằng gả vào nhà họ Cố là không thể làm người, ta khẳng định sẽ không như vậy xúc động.

"Có thể trẻ mãi không già, có thể trường sinh bất tử, như vậy mua bán em còn cảm thấy lỗ sao?"

Cố Đình cố ý gần sát ta, nam nhân môi đỏ căng bóng ở trước mắt ta lúc đóng lúc mở, ngũ quan tinh xảo, mi đẹp như lưỡi đao.

Ta yên lặng nuốt nuốt nước miếng, bất lão bất tử, còn thêm chồng đẹp trai như vậy.

Không lỗ, một chút đều không lỗ.

"Bất quá chúng ta vẫn là muốn giải quyết trước vấn đề thi hóa của em."
Cố Đình cau mày mà nhìn chằm chằm cánh tay của ta.

Theo hắn tầm mắt, ta nhìn thấy trên cánh tay đã xuất hiện một ít đốm đỏ, tuy rằng nó rất mờ.

Nhưng tình huống có vẻ không được tốt.

17. Ta không ngờ cha mẹ của Cố Đình sẽ trẻ tuổi như vậy, họ đang gọi Việt Dương video điện thoại.

Nhìn thấy trên người của ta lấm tấm chấm đỏ, hai người lớn rất là sốt ruột.

"Cố Đình, con như thế nào mà quan tâm vợ con hả? Lần đầu tiên ra quan mà con lại không đi đón?" Nói chuyện này chính là ba của Cố Đình.

Ừ, cũng là ba của ta.

Nói chuyện điển hình của Đông Bắc đại tra tử, một chút bá tổng khí chất đều không có.

Mẹ Cố vẫn luôn ở bên cạnh không nói gì, rõ ràng cũng không có ý định thiên vị con trai nhà mình.

Chờ ba Cố mắng Cố Đình đến máu chó phun đầu sau, bà mới cười đối với ta nói: "Tiêu Tiêu đừng sợ, chúng ta lập tức bay trở về, xử lý chuyện này."

Sau đó điện thoại bị cắt, trong phòng yên tĩnh lại.

Ta nhìn Cố Đình, Cố Đình nhìn ta.

Diệp Thiển Thiển cuối cùng cũng biết trong phòng này chỉ có cô ta mới là người sống.

Cô ta rất sợ hãi, ở trong góc mà run bần bật, hận chính mình không thể là người tàng hình.

Nhưng nhiều chuyện như vậy đều bị cô ta nghe được, muốn thả cô ta đi chắc chắn là không có khả năng.

Cố Đình kêu người dẫn Diệp Thiển Thiển đi.

18. Tuy rằng ta đã tiếp nhận thân phận hiện tại của mình,nhưng không đại biểu có thể tha thứ hành động tái hôn của Cố Đình.

Ta nghiêng đầu chất vấn hắn: "Thất đầu của em còn chưa qua, tại sao anh liền cưới Diệp Thiển Thiển?"

Nam nhân nhìn ta liếc mắt một cái, lạnh lạnh nói: "Cô ta là tế phẩm của nữ chủ nhân nhà họ Cố."

Tế phẩm?

Ta sợ tới mức không dám nói tiếp nữa, chẳng lẽ còn muốn ta sống động mà biểu diễn nuốt một cái người sống?

19. Không thể không nói có tiền là có thể tùy hứng.

Mười mấy giờ trước, ba Cố mẹ Cố còn cùng chúng ta gọi Việt Dương điện thoại.

Mười mấy giờ sau, bọn họ liền ngồi máy bay tư nhân về nước.

Ta cùng Cố Đình ngoan ngoãn chờ.

Mẹ Cố vừa xuống máy bay, liền chạy chậm lại chỗ ta: "Tiêu Tiêu, con dâu của mẹ."

Cái ôm thật là chặt, nhẫn kim cương thì to như trứng bồ câu, còn vòng cổ bằng đá quý.

Trên người mẹ Cố không ngừng tràn ngập thanh xuân hơi thở mà còn có thổ hào hơi thở.

Trước hết bà là nhìn nhìn đốm đỏ trên cánh tay ta, sau đó quay đầu nhìn Cố Đình: "Con đi mua một miếng đất tốt nhanh lên, làm Tiêu Tiêu một lần nữa xuống mộ nằm, trước ngủ mấy ngày xem sao."

20. Ta chưa từng có nghĩ đến có một ngày, ta sẽ có được mộ địa to cỡ sân bóng.

Cố Đình làm việc tốc độ thật nhanh.

Hắn chọn trúng một khối mộ đất ở gần vùng ngoại ô.

Ao nhỏ, vườn hoa nhỏ, còn có mộ bia dựng lên giống như căn nhà nhỏ.

Mẹ Cố chỉ vào đen thui quan tài, vừa thấy liền biết giá trị xa xỉ.

"Tiêu Tiêu, con xem những cái đó thế nào?"

Ta trừ bỏ gật đầu, còn có thể nói cái gì.

Lúc trước ở nhà họ Đổng cũng không có được chỗ nào xa hoa như vậy.

Sau khi ta gấp không chờ nổi mà nằm vào quan tài, mẹ Cố lại chỉ vào Cố Đình: "Vịt con, con cũng đi vào đi."

21. Quan tài rất lớn, hai người có thể nằm đủ.

Nhưng đó cũng không thể là lý do để cho ta và Cố Đình cùng nhau nằm chung một cái gối.

Ta muốn từ chối, nhưng mẹ Cố nói thêm làm cho ta do dự.

" Thiệt tình chúng ta cũng không biết có được hay không, nhưng cứ tiếp tục như vậy hoài con sẽ bị hủ hóa."

Ta nghĩ đến chính mình mang thối rữa thân thể đi khắp nơi, ta có chút ghê tởm mà cau mày.

Mẹ Cố thấy thế liền biết ta cách ứng, nhỏ nhẹ mà nói: "Cho nên, làm Cố Đình đi vào cho con che chín, nếu có cái gì vấn đề, nó còn có thể hỗ trợ."

Ta hiểu một cách mơ hồ ý của mẹ Cố.

Hiện tại ta được xem như là một trái chuối chỉ chín phân nửa, mà Cố Đình là quả táo.

Đặt hai cái ở cùng nhau, che che, không chừng ta hoàn toàn mà biến thành thi.

Suy nghĩ tưởng tượng như vậy có thể nói rất là kỳ lạ, nhưng ta đều có thể là xác chết vùng dậy, cho nên cũng không có gì để phun tào.

22. Ta cùng Cố Đình hai người nằm ở trong quan tài, mắt to trừng mắt nhỏ.

Nắp quan tài là ba Cố đậy, đất là mẹ Cố lấp.

Chờ làm tốt mọi thứ,a mẹ Cố chụp một tấm ảnh, gửi đến di động của ta.

Mẹ Cố: "Tiêu Tiêu, con xem mẹ cho con và Cố Đình làm nấm mồ."

Hình ảnh là chụp từ trên xuống, bùn đất còn rất mới mẻ, thật rõ ràng nó có hình trái tim, xung quanh còn đặt rất nhiều vòng hoa.

Nhìn vô cùng có nghi thức cảm, nhưng ta vẫn cảm thấy thật sự không cần.

Ta nhìn thật lâu mà không có trả lời tin nhắn.

Mẹ Cố: "Tiêu Tiêu, đẹp không?"

Ta vươn tay cuối cùng vẫn là gõ chữ: "Đẹp."

Mẹ Cố: "Không quấy rầy con cùng Cố Đình thằng nhóc thúi kia ngủ, mẹ đi về trước."

Âm hiểm/JPG

Ta cảm thấy mẹ Cố cái này biểu tình có chút thâm sâu.

23. Ta cùng Cố Đình ở trong quan tài nằm 14 ngày.

Ta không biết vào lúc nào có thể đi ra ngoài, nhưng dùng di động chiếu sáng, phát hiện đốm trên tay đã biến mất.

Có nghĩa cái phương pháp chôn người này vẫn có hiệu quả.

Nghe bên người có hơi thở đặc trưng của đàn ông, ta nhịn không được cùng Cố Đình nói chuyện: "Cố tổng, ba cùng mẹ là như thế nào sinh ra anh?"

Trong quan tài vị trí cũng không quá rộng, Cố Đình quay thân lại nhìn ta.

"Tại sao đều kêu ba mẹ, anh còn là Cố tổng?"

Ta há miệng thở dốc, phát hiện chính mình không có cách nào đáp trả.

Chẳng lẽ thật sự là muốn kêu hai cái chữ kia sao?

Trong bóng tối, ta ấp ủ thật lâu, cuối cùng lấy đủ dũng khí.

"Ông ..."

"Kêu tên của anh liền khó như vậy sao?"

....Cố Đình đánh gãy lời ta nói.

Nơi này cũng chỉ có hai người chúng ta, tự nhiên là nghe được rõ ràng.

Bên cạnh phát ra tiếng cười nghẹn của nam nhân.

Cố Đình tuyệt đối là nghe được!

Mặt già của ta mất hết.

24. "Kêu ông xã cũng không phải là không thể, rốt cuộc cũng đã kết hôn người cũng đã ngủ chung."

Ta liếc mắt nhìn Cố Đình một cái, không nói gì.

Có chút nói còn không bằng đánh rắm, chính là câu này của hắn, còn câu kia của ta chưa xuất khẩu liền chết non "ông xã" cũng như vậy.

Xem chừng là hắn nhìn ra tâm tình ta không được tốt, chính mình nói tiếp cái đề tài vừa rồi: "Gia tộc của bọn anh sinh em bé cùng người thường sinh em bé giống nhau."

"Ừ." Ta nói rất lãnh đạm.

Trường hợp một lần nữa rơi vào xấu hổ, nhưng thật mau chúng ta liền nghe được quan tài phía trên có tiếng xẻng đào đất.

25. Ta cảm thấy từ khi gả cho Cố Đình, ta được thể nghiệm hết tất cả các chuyện kỳ quái trên đời này.

Ví dụ như nằm ở trong quan tài, nghe người khác đào mộ của mình.

Bên ngoài còn đang một xẻng, một xẻng mà đào.

Ta nhịn không được mở miệng hỏi Cố Đình: "Lúc trước anh cũng là bị đào ra như thế này sao?"

Cố Đình nhướng nhướng hắn xinh đẹp mày, cao ngạo mà nói: "Không có, anh là trời sinh bất tử thân thể."

"Bất quá anh cảm thấy cùng em cùng nhau nằm rất thoải mái."

Hắn đột nhiên bỏ thêm một câu, ta lại nhịn không được quay đầu lại xem hắn.

Đây là có ý gì? Cố Đình cái này tổng tài đổi tính.

26. Khai quan.

Ta không ngờ mẹ Cố lại xem trọng nghi thức cảm đến như vậy.

Ba Cố ở bên cạnh ôm ta cùng Cố Đình ảnh kết hôn, chung quanh tất cả đều là hoa hồng, còn có bong bóng.

Duy nhất làm ta cảm thấy kỳ quái chính là, ta cùng Cố Đình đồng thời từ trong quan tài ngồi dậy.

Cái loại cảm giác này chỉ có thể ngầm hiểu chứ không thể miêu tả.

"Tiêu Tiêu, con dâu xinh đẹp của mẹ, con khỏe rồi!" Mẹ Cố luôn trước quan tâm ta.

Tuy rằng ta không biết bà vì sao thích ta đến như vậy, nhưng ta từ nhỏ thiếu khuyết tình thương của mẹ, ta không chán ghét cảm giác này.

"Mẹ, mẹ và ba vất vả."

"Con gọi ta là gì?" Mẹ Cố kích động đến 360 độ quay đầu nhìn ta mà hỏi.

Cho dù lúc trước ta cũng là như vậy mà dọa Cố Đình, nhưng loại này dọa người cách làm vẫn là vượt qua người bình thường có khả năng tiếp thu phạm vi.

Thấy ta kinh ngạc đến ngây người bộ dáng, mẹ Cố có chút ngượng ngùng mà giải thích: "À, Tiêu Tiêu đừng sợ, mẹ chính là quá kích động, làm cái này rất đơn giản, con cũng có thể!"

--------Truyện do CC.Chen edit hiện tại chỉ up duy nhất ở Wattpad của CC.Chen, các trang reup khác đều là trái phép.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro