Phần 3

Mẹ Cố lại đem đầu xoay hai vòng, làm mẫu cho ta xem.

Cho nên trước kia ta không có dọa được Cố Đình, là bởi vì hắn từ khi còn nhỏ liền cùng mẹ Cố chơi loại này quay đầu trò chơi sao?

27. Ta trở về còn chưa được 5 ngày.

Trong nhà liền truyền ra tin Diệp Thiển Thiển đã chạy trốn.

Bởi vì ta thành nhà họ Cố tân sủng, nhà họ Cố mọi người đều vây xung quanh ta.

Quản gia cùng hầu gái sơ sẩy, vài ngày chưa cho Diệp Thiển Thiển ăn cơm.

Cô ta đột nhiên bỏ trốn.

Cô ta là người phụ nữ thông minh, mới vừa trở lại nhà họ Diệp liền nói hôn lễ ngày hôm đó ta là xác chết vùng dậy, ta không phải là người.

Chỉ nhằm vào ta, cô ta không dám nói Cố Đình cũng không phải người, rốt cuộc việc ta là xác chết vùng dậy đã ngoài sức tưởng tượng.

Nếu nói Cố Đình cũng không phải là người, coi chừng phải bị người nhà họ Diệp xách đưa vào bệnh viện tâm thần.

Cô ta còn tìm truyền thông lan truyền chuyện này.

Trên bài báo đăng lên ba tấm ảnh, một tấm ảnh chụp là ta hạ táng ngủ ở trong quan tài, một tấm ảnh chụp là mộ đất của ta bị đào ra, còn có một tấm ảnh chụp chính là ta ở trong hôn lễ, Cố Đình vén lên ta khăn che đầu.

Đừng nói tấm ảnh cuối còn đẹp kỳ cục.

Mặt ta có chút hồng, nhưng cũng lo lắng rất nhiều.

Hiện tại đưa tin đầy trời nói vợ chính thức của Cố Đình chết thảm, vào ngày hắn đang làm đám cưới lần thứ hai thì xác chết vùng dậy.

Bọn họ nói một bộ một bộ, thật đúng là bị bọn họ đoán được đại bộ phận tình huống.

Bất quá, đối với chuyện ta là xác chết vùng dậy rồi đi mưu hại Diệp Thiển Thiển, thật sự là quá mức.

Chẳng lẽ chỉ có cô ta có thể dùng độc giết chết ta, còn ta sống lại trả thù một chút là trái pháp luật sao?

28. Mấy ngày nay mỗi ngày ta đều xem báo chí, Cố Đình cũng xem.

Đến một ngày chúng ta ngồi ở bàn ăn dài hơn mười mét, đang ăn bữa sáng, nam nhân đang xem báo đột nhiên nhíu mày lại.

"Làm sao vậy?" Ta hiện tại đã làm được linh hoạt mẹ Cố dạy 108 chiêu, xoay vài vòng lại xem báo ở trong tay Cố Đình.

Nguyên nhân là mẹ Cố nói làm như vậy có thể làm cho cổ của mình cao một chút, ta muốn có vai góc vuông, ta muốn có cổ thiên nga!

"Trời ạ, cô ta từ đâu mà có tư liệu này?"

Trên báo viết nhà họ Cố là một mạch mà truyền xuống dưới, mỗi đại tổng tài người vợ đầu tiên vừa mới cưới xong đều sẽ ly kỳ mà chết đi.

Phía dưới còn đi kèm theo một tấm hình trên thi thể có lông rất là mờ, ta có thể mơ hồ nhận ra chính là ta.

Không cần nghi ngờ, đây là chuyện mà Diệp Thiển Thiển có thể làm được, chỉ là ảnh ta mọc lông cô ta là như thế nào mà có được?

Đây là ta lần đầu tiên nhìn thấy Cố Đình tức giận.

Tổng tài giận dữ, toàn bộ thương nghiệp vòng lớn đều phát sinh rung chuyển.

Ta cũng biết chuyện này nghiêm trọng, buổi tối cùng mẹ Cố nói chuyện có nhắc đến.

Mẹ Cố sốt ruột gọi điện thoại cho ta: "Tiêu Tiêu, con nói trên báo đăng ảnh chụp chính là cái gì?"

29. Cuối cùng ta cũng biết được Cố Đình vì sao mà tức giận.

Mẹ Cố nói với ta lời thấm thía: "Tiêu Tiêu à, ở gia tộc của chúng ta, khi thi thể mọc lông chính là lúc không có mặc quần áo, lông có càng nhiều thì càng xinh đẹp."

Rốt cuộc ta đã biết ngày đó Cố Đình vì sao mà quý trọng những tấm ảnh đó, còn cất vào trong két sắt, cho nên hắn xem ta mọc lông, đó là....

Tam quan của ta lại lần nữa được đổi mới.

30. Ta cầm tờ báo, lén lút mà đi đến thư phòng của Cố Đình.

Lúc này, hắn đang cùng người khác mở họp qua video, xử lý chuyện báo chí đăng tin tức.

"Nhà họ Diệp, xử lý hết, đem Diệp Thiển Thiển mang về nhà họ Cố."

Mới vừa đi vào liền nghe được hắn nói một câu như vậy, Cố bá tổng quả nhiên không phải là ngồi không.

Nhìn thấy ta đi vào, hắn trực tiếp đóng cuộc họp lại.

"Cố Đình." Ta do dự mà kêu tên của hắn.

Nam nhân trên người tức giận còn không có tan đi, Cố Đình đem đầu xoay qua chỗ khác, sau một lúc lâu chờ bình phục tốt tâm tình mới quay lại nhìn ta.

"Ừ, làm sao vậy?"

"Lâu như vậy em cũng chưa có hỏi, anh vì cái gì mà nguyện ý cưới em làm vợ anh, hoặc là nói anh thích em sao?"

Nam nhân có chút không hiểu ra sao, nhưng nhìn đến báo chí trên tay của ta, trong lòng liền rõ ràng không sai biệt lắm.

"Mẹ anh lại nói với em cái gì?

"Mẹ cũng chưa có nói cái gì......" Chỉ nói một chút chuyện mà người bình thường không quá có thể tiếp thu mà thôi.

"Ừ, khi ánh mắt đầu tiên nhìn đến em, anh liền biết em sẽ trở thành cô dâu xinh đẹp nhất, những ảnh chụp đó cũng chứng minh là anh không có chọn sai, em còn vấn đề khác sao?"

Bá tổng có hơn người bình thường ánh mắt đột nhiên lúc này hiện ra tới, nhưng rõ ràng ở chuyện mọc lông này cũng không cần phải có năng lực đó đi?

"Không....Không còn vấn đề, hiện tại anh không cần quá để ý ảnh chụp trên báo chí."

Cố Đình nghe xong chau mày: "Ảnh chụp là giả, lông là cô ta tìm người làm photoshop lên, nhưng anh là thật sự không cao hứng."

Bình thường thôi, cái này xem như mang ảnh không được công khai của vợ tổng tài, trực tiếp mà đặt lên báo chí.

Ta lại trộm liếc mắt mà nhìn một cái, khuôn mặt đẹp trai của người kia.

"Kỳ thật em thích anh...."

Qủy thần ơi, đầu óc ta không tỉnh táo mà đột nhiên nói ra những lời này.

Cố Đình sửng sốt.

Ta cũng sửng sốt.

A! Ta đang làm cái gì!

Ta chạy thục mạng....

31. Từ ngày đó ở trong thư phòng bày tỏ nỗi lòng mình, ta cùng với Cố Đình đã có bốn ngày không gặp nhau.

Cũng không phải hắn không muốn thấy ta, mà là ta luôn trốn hắn.

Cũng không biết lúc ấy hắn nghe được ta bày tỏ là có cái gì cảm giác.

Nếu là hắn cảm thấy ta xấu, không xứng với hắn thì phải làm sao bây giờ.

Loại tình huống này cũng không có kéo dài thật lâu, rốt cuộc có một ngày Cố Đình chặn ta ở cửa.

"Làm gì mà muốn trốn anh? Không phải nói thích anh sao?"

Nam nhân ăn mặc thẳng tắp tây trang, nghiên nghiên người dựa vào khung cửa, trên mặt đẹp trai lại có vài phần tức giận.

Nhưng ở ta trong mắt, hắn như vậy càng thêm đẹp.

"À...Dạo này anh không phải rất bận sao, em sợ làm phiền anh."

"Đổng Tiêu, em đang nói dối."

Ta có tội, cư nhiên vọng tưởng ở trước mặt Cố Đình mà nói dối, còn nghĩ hắn sẽ không phát hiện.

Lập tức lòng ta chùng xuống, nói thẳng: "Em đều tỏ tình với anh, nhưng anh cũng chưa nói chính anh đối với em như thế nào."

Cố Đình trầm mặc trong chốc lát, theo sau truyền đến tiếng cười trầm thấp của hắn.

Cùng lần đó ta kêu hắn, kêu một nửa ông xã, tiếng cười giống nhau như đúc.

Đàn ông thúi, cư nhiên còn cười ta!

Hắn đưa tay ở trên đầu ta gõ một cái.

"Tiêu Tiêu, em đáng yêu như vậy, không bằng chúng ta sinh một đứa con đi ."

Khoảng cách từ khi Cố Đình nói muốn sinh con với ta đã đi qua 10 ngày.

A, hiện tại ta toàn đầu óc đều là người đàn ông này.

"Tiêu Tiêu, em đáng yêu như vậy, không bằng chúng ta sinh một đứa con đi."

Bá tổng đánh thẳng cầu ai không yêu vậy?

Ta yêu, ô ô ô....

33. Ta vẫn còn trốn Cố Đình.

Nguyên nhân không rõ ràng lắm, có thể là tác giả không muốn ta nhanh như vậy mà lên chức đi.

34. Mẹ Cố nghe ta nói, Cố Đình muốn cùng ta sinh con.

"Cái gì, muốn sinh cháu nội, Tiêu Tiêu, con của con cùng Cố Đình nhất định có thể mọc ra lông đẹp nhất."

"Ta có cháu nội nha!"

"Ha ha ha, cháu nội......"

Mẹ Cố cao hứng đến độ xoay đầu vòng vòng.

Cuối cùng ba Cố thật sự nhìn không được, đem bà kéo đến một bên tắt video nói chuyện phím.

35. "Em đã chuẩn bị tốt."

Ban đêm, ta chạy đến phòng ngủ của Cố Đình mà nói.

"Chuẩn bị tốt cái gì?"

Nam nhân vẻ mặt dại ra, mặt già của ta đỏ lên.

Ánh mắt hắn từ mặt ta dời xuống phía dưới, cuối cùng nhìn thấy áo ngủ ta mặc trên người.

Trầm thấp tiếng cười.

Ta hận không thể tông cửa xông ra ngoài.

Vì cái gì mỗi lần xấu hổ đều sẽ là ta! Cố Đình biết tính tình ta, hiểu rõ chuyển biến tốt liền thu, bằng không tức giận, ta sẽ bỏ chạy.

Hắn lấy gối nằm kéo qua, vỗ vỗ hai cái.

"Lại đây ngủ, gối nằm chia em một nửa."

36. Ta nằm ở mép bên trái, Cố Đình nằm ở mép bên phải.

Ta đầy cõi lòng chờ mong mà nằm cả đêm ở nam nhân bên cạnh.

Rạng sáng 1 giờ, ta quay đầu nhìn về phía Cố Đình.

Cảm giác được ta nhúc nhích, hắn mở mê mang đôi mắt, lẩm bẩm: "Sao vậy, lạ giường không ngủ được?"

"Không có, chính là muốn xoay người."

Ba giờ, Cố Đình còn đang ngủ.

Năm giờ, vẫn là không có chạm vào ta.......

Trời đã sáng, mắt của ta đã có quầng thâm, ta vô cùng buồn bực mà nhìn Cố Đình ngủ ngon lành ở bên cạnh.

Người đàn ông này không nghĩ muốn đứa con sao?

37. Ta cùng Cố Đình ngủ cùng nhau mười ngày.

Hai vợ chồng rất là hòa hợp, hắn ngủ ở bên phải, không có nghiến răng, không có ngáy ngủ, cũng không có chạm vào ta.

Ta muốn lật bàn @><@

Còn sinh hay không sinh con!

Sau đó ta lại nghĩ rằng có thể là do bản thân ta không có sức hấp dẫn?

Bằng không Cố Đình như thế nào sẽ mặc kệ một người phụ nữ, ngủ ở bên người mà không có làm cái gì?

38. Ta xin mẹ Cố chỉ dạy kinh nghiệm của mỹ nhân bất tử tộc.

Mẹ Cố thần thần bí bí mà hạ giọng: "Con dâu Tiêu Tiêu à, mẹ sẽ gửi cho con một thứ bao tốt, năm đó mẹ chính là dùng cái đó mới cùng cha Cố ở bên nhau, có Cố Đình."

Trưa hôm đó, ta nhận được từ mẹ chồng tổ truyền bí phương.

Ta làm sao mà nghĩ đến, đó là một bao như lông hoa bồ công anh.

Dựa theo cách làm mà mẹ Cố nói, ta lấy hoa bồ công anh dán lên người.

Buổi tối khi Cố Đình nhìn thấy còn khen một câu: "Tiêu Tiêu em thật là đẹp mắt."

Hôn ta một ngụm.

Cho dù hôn một miệng lông bồ công anh, hắn cũng không để bụng.

Nhưng chúng ta vẫn là giống thường lui tới giống nhau ngủ.

39. Diệp Thiển Thiển điên rồi.

Lần này là thực sự điên rồi.

Cô ta dùng độc giết chết ta chứng cứ bị giao cho tòa án.

Ở tòa án, cô ta thẹn quá thành giận mà nói nhà họ Cố đều không phải là người, còn ta là xác chết vùng dậy.

Bị tòa án phán định có bệnh tâm thần, đưa đi bệnh viện bệnh tâm thần.

Tất cả đều là cô ta gieo gió gặt bão, Cố Đình chỉ là hơi thúc đẩy một chút.

Ta nhìn Cố Đình có chút khó hiểu mà hỏi: "Nếu là Diệp Thiển Thiển không có giết em, anh sẽ làm như thế nào để em thi hóa?"

Cố Đình không nói chuyện, mà là nhìn ta.

"Sẽ làm em tự lựa chọn, như thế nào thi hoá."

Tưởng tượng đến cảnh ta cùng Cố Đình ngồi ở bên cạnh nhau lựa chọn tử vong phần ăn ....

Ta có phải hay không nên may mắn là Diệp Thiển Thiển động thủ giết ta?

40. Ta từ bỏ cùng Cố Đình sinh con.

Thuận theo tự nhiên đi.

Không có khả năng muốn ta dựa vào Cố Đình rồi lại muốn nói, muốn đứa con, ta làm không được chuyện như vậy.

Nhưng trăm triệu lần ta cũng không nghĩ ra được, hai chúng ta ngủ chung hơn một tháng sau.

Cố Đình đột nhiên sờ sờ bụng của ta.

"Giống như có thai."

Ta??????

?????

Không phải đâu, có con đơn giản như vậy sao?

Không cần làm những cái đó không thể xem nội dung sao?

41. Ngày hôm sau, quản gia đưa cho ta que thử.

Ta đi vào toilet một chuyến, sau khi ra tới, cả người đều đã tê rần.

Hai vạch nha.

Ha hả......

Cho nên dán cái gì bồ công anh?

Mọc cái gì lông?

Cơ bản là không cần.

42. Ta có thai tin tức truyền thật mau.

Vốn dĩ ở nước ngoài ba Cố mẹ Cố đều đã trở lại.

Mẹ Cố vừa thấy ta liền muốn ôm một cái.

Là Cố Đình chen ngang ngăn cách chúng ta: "Mẹ, có em bé."

Mẹ Cố tức giận mà thủ hồi tay ôm, nhìn Cố Đình: "Có vợ, là quên mẹ."

Cố Đình không nói gì, ba Cố đối với hắn thái độ vẫn luôn thật lãnh đạm, tự nhiên cũng sẽ không giúp đỡ.

Cũng may là mẹ Cố thương cảm tới cũng nhanh, đi cũng mau.

"Ai làm Tiêu Tiêu của chúng ta chính là như vậy được người ta thích chứ."

Mẹ Cố không dám dùng sức ôm ta, chỉ có thể thân mật mà kéo cánh tay của ta.

Bà ra vẻ thần bí hề hề mà bám vào bên tai của ta nói: "Mẹ cho con bí phương xài tốt đi."

Ta nghĩ đến chính mình ở phía trước vô dụng, cũng đã ngủ ở trên giường Cố Đình.

Nhưng tốt xấu gì Cố Đình nhìn thấy được còn hôn ta một cái.

Ta gật gật đầu: "Xài tốt."

43. Ngày từng ngày trôi qua, bụng của ta không có phản ứng gì.

Lần trước đã trải qua việc, không cần làm chuyện không được xem đều có thể có con, ta đương nhiên cảm thấy đây cũng là bình thường.

Cố Đình lại có chút không thích hợp.
Ngày nọ chúng ta ngồi ăn cơm ở bàn ăn dài hơn mười mét.

Đúng vậy, vẫn là cái bàn đó.

Đột nhiên Cố Đình sờ sờ cái bụng của ta, sắc mặt vô cùng khói coi.

"Tiêu Tiêu, con giống như đã không có."

--------Truyện do CC.Chen edit hiện tại chỉ up duy nhất ở Wattpad của CC.Chen, các trang reup khác đều là trái phép.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro