Chương 179: Tiệm trà sữa ở sân thể dục

Sau khi Trần Hán Thăng đưa ra ý kiến mở một tiệm trà sữa, Hồ Lâm Ngữ rất nhanh đã đồng ý.

Cô là một sinh viên đại học có tinh lực khá dồi dào, vốn chỉ mạ vàng trong hội học sinh trên danh nghĩa, nói trắng ra là một kiểu lưu manh, có thể Hồ Lâm Ngữ cũng không muốn làm lưu manh, tình nguyện buổi trưa không ăn cơm cũng phải hoàn thành nhiệm vụ.

"Chuyện này tạm thời đừng tìm Thẩm Ấu Sở để nói."

Trần Hán Thăng dặn dò: "Cô ấy biết tôi bỏ vốn, không chừng sẽ lại quá mức quan tâm tới chuyện trong chuyện ngoài của tiệm trà sữa, hiện tại Thẩm Ấu Sở vẫn tận lực quay về học tập, nếu không chuyện hiểu lầm trước kia tương đương với tôi công rồi."

Hồ Lâm Ngữ có chút bất mãn: "Vì vậy, áp lực của chuyện làm ăn liền để tôi một mình gánh vác."

Trần Hán Thăng cười hì hì nói: "Sao có thể chứ, cái này không phải là còn có tôi sao, hai ta vai sánh vai cùng nhau gánh vác."

"Oẹ ~"

Hồ Lâm Ngữ làm tư thế nôn mửa, Trần Hán Thăng cười rời đi, hắn dừng xe bên khu đất trống 101, đi bộ về ký túc xá tắm rửa.

Dọc đường đi đều là cảnh tượng nghênh đón đại hội thể dục thể thao mùa thu, mỗi hệ đều có một hoành phi tuyên thệ, với hệ nhân văn chính là "Thanh xuân như lửa, tự mình vượt qua, thả trôi giấc mơ, khí phách cường tráng", bên phải phía dưới kí tên thương gia không có gì bất ngờ xảy ra chính là "Hoả Tiển 101".

Không chỉ có hệ Xã hội Nhân văn, còn có cả hệ Kế toán, hệ Bảo hiểm kinh tế các thứ, hoành phi của bọn họ cũng được tài trợ bởi Hoả Tiển 101, chủ tịch Trần Thiêm Dụ của hội học sinh viện thấy mà sọ não cũng lớn hơn, sao toàn viện thật giống như bị một xí nghiệp bắt cóc vậy.

Trừ những bức hoành phi phình to đón gió ở bên ngoài, trên sân thể dục cũng vô cùng náo nhiệt, vận động viên dự thi đều khua chuông gõ mõ rèn luyện, nếu không mặc quần đùi vây quanh sân thi đấu để chạy bộ, thì xếp hàng trong hố cát để luyện nhảy xa.

Trần Hán Thăng phát hiện ra có rất nhiều người sau khi rèn luyện, còn phải đầm đìa mồ hôi đi tới cửa hàng tiện lợi mua đồ uống, đương nhiên cũng có người đã sớm mua một thùng nước suối để ôm tới rồi.

"Nếu có thể mở một tiệm trà sữa ở chỗ sân thể dục này thì tốt rồi."

Trong lòng Trần Hán Thăng nghĩ, thẳng thắn đi vào sân thể dục ngồi, tìm kiếm khắp nơi mới có nơi có một vị trí thích hợp.

"Tiền bối, mấy hôm nay anh đi đâu vậy?"

Vừa nghe thấy thanh âm này, lông mày của Trần Hán Thăng liền nhăn lại theo bản năng.

La Tuyền cùng Đình Đình duyên dáng đi tới, cô đang treo hoành phi với một đám người của ban Liên lạc Đối ngoại viện.

"Hội trưởng Trần."

"Lão đại."

"Anh Trần."

……

Theo cách xưng hô đa dạng, Trần Hán Thăng mới nhớ ra mình vẫn là hội trưởng ban Liên lạc Đối ngoại viện, Nhiếp Tiểu Vũ cũng đi tới chào hỏi: "Lão gia ngài còn cam lòng tới đây làm việc sao?"

Trần Hán Thăng bĩu môi hỏi ngược lại: "Chẳng trách bên 101 chỉ có Lý Quyến Nam bận việc a."

"Học trưởng Thượng Băng cũng ở đó mà."

Nhiếp Tiểu Vũ đáp trả câu cuối, ngồi xuống sát bên cạnh Trần Hán Thăng: "Tôi tới đây, một là làm nhiệm vụ với hội học sinh của hệ và viện, hai là giám sát việc treo hoành phi, bên cạnh Lý Quyến Nam cũng đủ tay rồi."

Nhiếp Tiểu Vũ đây là kết hợp công việc với công việc kiêm chức.

Trần Hán Thăng gật gật đầu nói: "Chuyện cụ thể em xem mà sắp xếp, có điều sau thế vận hội mùa thu tôi định chỉ định bọn em khai thác nghiệp vụ ở thành phố đại học Tiên Ninh, em cảm thấy thế nào?"

"A?"

Nhiếp Tiểu Vũ tặc lưỡi một cái: "Tiên Ninh xa chỗ này đến vậy, đi qua đi lại cũng mất 3 tiếng rồi."

"Cho em thêm trợ cấp, thậm chí có thể thuê một căn phòng ở bên cạnh thành phố đại học Tiên Ninh luôn."

Trần Hán Thăng mở tay ra nói: "Nếu không thì phải làm sao bây giờ, em để tôi phụ trách làm cái này cũng không chịu thực hiện, tôi chỉ có thể đi qua hỗ trợ và phối hợp làm những chuyện quan trọng, thật giống như học viện Khoa học kỹ thuật Kim Lăng vậy, chi tiết nhỏ nên mới muốn bọn em tới làm a."

"Người anh em kia học trường nào vậy?" Nhiếp Tiểu Vũ hỏi.

Trần Hán Thăng nhìn cách thức chủ ý là quyết định muốn chỉ định chân chạy tới thị trường khu trường học Tiên Ninh, mới vừa ký xong hợp đồng Nhiếp Tiểu Vũ biết là không thể tránh khỏi, còn không bằng hỏi tình hình cụ thể nhiều hơn.

"Có khả năng là đại học Quản lý Công nghiệp Kiến Nghiệp a."

Trần Hán Thăng suy nghĩ một chút nói: "Chỗ đó tôi có người quen, hơn nữa đại học Quản lý Công nghiệp Kiến Nghiệp cũng có nhu cầu trên phương diện này, công ty chuyển phát nhanh khác còn chưa đi sâu vào đào bới thị trường a."

"Tiền bối Trần, hội trưởng Nhiếp, số bàn này chuyển đi đâu vậy?"

La Tuyền đột nhiên đi tới hỏi.

Vì bố trí vị trí chủ tịch cho đại hội thể dục thể thao nên còn lại một số bàn, Trần Thiêm Dụ sắp xếp cho ban Liên lạc Đối ngoại hỗ trợ thu dọn một chút.

Nhiếp Tiểu Vũ lặng lẽ cười nói: "Hậu bối La thấy tôi và ngài tán gẫu với nhau, em ấy ghen rồi, còn cố ý chạy tới xen ngang nữa."

Trần Hán Thăng tự nhiên cũng nghe được, nhưng hắn không muốn ở chung một mình với La Tuyền, chủ động đi chuyển bàn, La Tuyền cũng mau chóng đi theo.

Trong một đêm 101 thay đổi người, Trần Hán Thăng và Thẩm Ấu Sở lúc trước đã biến thành Nhiếp Tiểu Vũ và Lý Quyến Nam, La Tuyền không biết đã xảy ra chuyện gì, nếu Trần Hán Thăng và Thẩm Ấu Sở tách ra thì là chuyện quá tốt rồi.

Có điều dọc đường đi Trần Hán Thăng vẫn chỉ giao tiếp với Nhiếp Tiểu Vũ: "Trước đây các em đã phải vất vả rồi, đợi tới sau khi hoàn toàn chiếm cứ được thị trường các trường đại học ở Kiến Nghiệp, tôi sẽ có tư cách đàm phán với người khác, cũng có thể thu hút được nhiều nhân tài có kinh nghiệm hơn để gia nhập liên minh."

"Ông chủ Trần đã có ứng cử viên làm mục tiêu rồi sao?" Nhiếp Tiểu Vũ hỏi.

Trần Hán Thăng "Ừ" một tiếng: "Có điều bây giờ tôi cũng chưa xác định được, chỉ mới là dự định ban đầu mà thôi."

Nhiếp Tiểu Vũ không hỏi thêm nữa, chỉ vào một phòng chứa đồ trong sân thể dục nói: "Bàn đặt ở đây trước đã."

Bình thường sân thể dục đều có chỗ ngồi trên cầu thang, có điều tất cả đều ở tầng hai, phòng chứa đồ lại ở đường nối sát vách dưới tầng một, mặt tường ximăng không được trang trí gì, bên trong nhét lung tung đủ mọi loại đồ dùng thể dục đủ kiểu dáng, có điều đều đã rất lâu rồi không được lấy ra sử dụng.

Mặt trên của những quả bóng đá và bóng rổ tích đầy bụi đất, còn có một cây Hồng Kỳ xum xuê dựng đứng nơi góc tường, ánh đèn cũng không phải là đèn sợi đốt, chỉ là đèn tường mờ nhạt.

Trong này đã đặt không ít tạp vật của thế vận hội mùa thu, mấy chiếc bàn này lại xếp vào một bên cửa, gian phòng hơn 60 mét vuông lại có vẻ chen chúc và hỗn độn.

"Đi thôi, ông chủ Trần."

Nhiếp Tiểu Vũ đặt bàn xuống, nhìn thấy Trần Hán Thăng đứng bất động tại chỗ, còn kéo hắn một cái: "Đừng đờ ra đấy nữa."

Trần Hán Thăng vung vung tay: "Các em đi làm việc của các em trước đi, tôi có một số việc đã."

Sau khi Nhiếp Tiểu Vũ dẫn người rời đi, Trần Hán Thăng lại đánh giá một lần, nếu tiệm trà sữa mở ở đây thì cũng quá ngon lành rồi.

Bởi vị trí vô cùng ưu việt, phàm là người đến sân thể dục hoặc sân vận động thể thao đều nhất định có thể nhìn thấy được, hơn nữa trung tâm hoạt động của sinh viên đại học cũng ở ngay sát vách, chuyện làm ăn không thể kém được;

Có điều độ khó cũng vô cùng cao, nếu có thể mở tiệm trà sữa ở đây, rất nhiều người sẽ bắt đầu tranh phá đến bắt hạng mục này, vì vậy ngoài quan hệ bên ngoài, còn cần một ít kỹ xảo nữa.

Lúc Trần Hán Thăng đang suy tính, đột nhiên cảm thấy ánh đèn của phòng chứa đồ tối sầm lại, cửa sắt cũng chậm rãi đóng lại, La Tuyền cười tươi rói đứng ở cửa.

Sắc mặt của cô khá khó coi, có điều Trần Hán Thăng không coi là chuyện gì đáng kể, lại đi tới đẩy cửa ra.

Ban ngày ban mặt, một nhân vật nổi tiếng và một nữ sinh năm 1 xinh đẹp của học viện Tài chính Kinh tế lén lén lút lút trong phòng chứa đồ, nếu truyền đi thì chí ít cũng có thể biên soạn ra hơn 100 tình huống a.

Có điều La Tuyền lại đóng cửa "Oành" một tiếng, Trần Hán Thăng đã nhìn gần đủ rồi, thẳng thắn chuẩn bị rời đi.

Có điều con đường không quá rộng rãi, Trần Hán Thăng vừa đi về phía bên trái, La Tuyền cũng đi một bước về phía bên trái để chặn lại; Trần Hán Thăng đi về phía bên phải, La Tuyền cũng đi về phía bên phải để chặn lại.

Trần Hán Thăng một lúc nữa còn phải đi tới xưởng điện tử Tân Thế Kỷ, rốt cuộc cũng mất kiên nhẫn: "Em có chuyện gì có thể nói thẳng ra không?"

"Nhiếp Tiểu Vũ thích anh đúng không?" La Tuyền lạnh mặt chất vấn.

Trần Hán Thăng một mặt kinh ngạc, nghĩ thầm con mẹ nó con ma nhà em run sợ đi, Nhiếp Tiểu Vũ làm thế nào mà lại có quan hệ dính líu gì tới tôi.

Trần Hán Thăng cũng không muốn giải thích, mạnh mẽ lách qua một khe hở để đi qua, La Tuyền không cản lại được, chỉ có thể lớn tiếng nói ở sau lưng: "Tiền bối Trần, sau này anh có thể không nói chuyện thân thiết với những nữ sinh khác như vậy được không?"

"Không thể."

m thanh của Trần Hán Thăng truyền tới từ nơi xa xăm: "Tôi còn không chỉ muốn nói chuyện, còn muốn ăn cơm, còn phải xem phim, nói chung là cái gì cũng muốn làm."

……

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro