Chương 75
Edit: Bilun
Sau khi tắt quang não, Bạch Cảnh lại nhớ tới mao liêu A02 ở khu ám tiêu, ngày mai cậu phải đi đấu thầu, nhưng rốt cuộc phải bỏ giá bao nhiêu đây?
Dựa theo số lượng khoảng sáu bảy chục kg phỉ thúy thủy tinh chủng dương lục cùng mười mấy kg thủy tinh chủng đế vương lục cực phẩm, tính toán thô sơ tổng giá trị cũng hơn 500 triệu tinh tệ!
Nếu để Bạch Cảnh lựa chọn, chỉ cần không vượt qua 350 triệu tinh tệ, thậm chí 400 triệu đều có thể nếm thử, tuyệt đối chỉ có lãi chứ không lo lỗ vốn.
Nhưng giá quy định của khối mao liêu này là 80 triệu, bên trên còn có ba vết rạn nứt, có lẽ những người khác sẽ không đưa ra giá cao như vậy.
Có lẽ dùng 250 triệu là có thể giành được.
Nhưng, nếu có người chuyên môn đổ nứt cũng ra giá cao thì sao? Nếu không giành được thì phải làm sao?
Vì Bạch Cảnh đã có định kiến về giá trị của khối mao liêu này, cậu cảm thấy như nào cũng không đảm bảo, chẳng may có người ra giá cao hơn cậu thì sao?
Ừm, vẫn nên đi hỏi Cố Nguyên Triều một chút.
Bạch Cảnh gõ gõ cửa phòng đối phương.
Cố Nguyên Triều: "A Cảnh, em cứ vào đi, cửa không khóa."
Bạch Cảnh đẩy cửa mà vào, có lẽ đối phương vừa tắm xong, có thể nhìn thấy bọt nước trên tóc chảy xuống ngực, thoạt nhìn lười biếng gợi cảm.
Cố Nguyên Triều sai người máy giúp việc rót một ly sửa bò cho thiếu niên: "A Cảnh, em mệt mỏi cả ngày hôm nay rồi, sao còn chưa đi ngủ??"
Bạch Cảnh bưng ly sữa lên uống một ngụm, mùi sữa thực thuần khiết: "Còn chưa buồn ngủ lắm. Cố Nguyên Triều, khu ám tiêu đấu thầu thật sự quá khó, cho nên em muốn tìm anh cố vấn một chút. Anh còn nhớ khối mao liêu đánh số A02 ở khu ám tiêu không?"
Cố Nguyên Triều trầm ngâm: "Nhớ, là khối bên trên có rạn nứt, nặng 126,6 kg, giá quy định là 80 triệu. A Cảnh em nhìn trúng khối mao liêu này à?"
Hàng mi dài của Bạch Cảnh nhẹ nhàng lay động: "Ừm, anh cảm thấy chúng ta nên bỏ giá bao nhiêu?"
Cố Nguyên Triều suy nghĩ một chút: "200 triệu tinh tệ, chắc chắn có thể giành được. Bảo thủ hơn thì 180 triệu tinh tệ là đủ rồi."
Đôi mắt màu trà xinh đẹp của Bạch Cảnh hiện lên vẻ kinh ngạc: "200 triệu tinh tệ...là được sao?"
Cố Nguyên Triều cười: "A Cảnh, tiêu vương ám tiêu năm trước mới có 150 triệu, 200 triệu đã rất cao. Em đừng thấy hội chợ Sauter có bốn năm nghìn người, kỳ thực người có thể bỏ ra con số này cũng không nhiều."
"Giả sử một người có tài sản là 1 tỷ, đầu tiên, anh ta cũng không thể bỏ toàn bộ tài sản áp hết lên hội chợ Sauter, nguy hiểm quá lớn.
Cho dù là 50% tài sản, đó chính là 500 triệu. Tiếp theo, ám tiêu khu minh tiêu có mấy trăm nghìn khối mao liêu, đặc biệt là khu ám tiêu, có thể đấu trúng hay không không biết, bình thường có hàng trăm người cùng lúc đấu thầu."
Cố Nguyên Triều nhìn về phía thiếu niên, giọng nói dịu dàng: "Như vậy A Cảnh em cảm thấy, anh ta có thể chia bao nhiêu tinh tệ cho mỗi khối mao liêu?"
Bạch Cảnh trầm ngâm: "Nhưng mà, anh ta có khả năng dồn phần lớn tài sản đặt lên một khối mao liêu này không?"
Cố Nguyên Triều cong cong môi: "A Cảnh, người tham gia hội chợ Sauter chỉ có hai loại: Một loại là vì lợi, một loại là vì danh. Nếu bọn họ thật sự muốn đánh cuộc một khối mao liêu, vậy cũng sẽ là A01, chứ không phải A02. Bởi vì từ các loại biểu hiện tới xem, nó, mới là tiêu vương của khu ám tiêu lần này."
Hai mắt Bạch Cảnh dần dần sáng lên: "Em hiểu rồi."
Là trong tiềm thức của cậu luôn nhận định A02 sẽ đổ trướng, A01 sẽ đổ sụp, nên mới khẩn trương như vậy, cậu phải nghĩ ngược lại mới đúng.
Cố Nguyên Triều nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc mềm mại của thiếu niên: "Đừng lo lắng, những những người đấu thầu A02 cũng chỉ là người ôm ý nghĩ nhặt của hời mà thôi. Các gia tộc lớn đều đi đấu thầu A01, bọn họ muốn dùng giá thấp để giành lấy khối mao liêu mang nứt này thôi."
Hắn cười nhạo một tiếng: "Yên tâm đi, những người này đều cáo già trong việc làm ăn, rủi ro vượt qua phạm vi, họ sẽ không bỏ ra dù chỉ một tinh tệ."
Trong mắt Bạch Cảnh mang theo vẻ sùng bái: "Cố Nguyên Triều, anh thật lợi hại."
"Tôi từ nhỏ đã lớn lên trong loại hoàn cảnh này, có người rõ ràng trong túi có hơn trăm triệu tinh tệ, lại vẫn không bỏ được một chút lợi ích cực nhỏ. Nhưng mà, đây cũng là tình huống rất thường gặp trong sân đàm phán."
Vừa nói Cố Nguyên Triều vừa đến gần thiếu niên, giọng nói mang theo vài phần trầm thấp: "A Cảnh, tôi giúp em giải quyết vấn đề, có phải em nên....báo đáp tôi một chút?"
Đến khi Bạch Cảnh quay về phòng mình, cánh môi hồng nhạt đã đỏ bừng, phiếm một tầng thủy quang, còn hơi hơi sưng lên.
Kỹ thuật hôn của người đàn ông càng này càng tốt, nhưng có hơi tàn nhẫn, giống một con sói hung ác.
Ừm, không hề có tí phong độ của thiếu tướng đế quốc nào cả.
Bạch Cảnh sửa sang lại cổ áo hơi xộc xệch, nằm trên giường, một đêm mộng đẹp.
***
Hội chợ Sauter ngày thứ ba, Bạch Cảnh đi tới khu minh tiêu xem xét mao liêu.
Quả nhiên, trải qua giáo huấn ngày hôm qua, những ánh mắt nhìn trộm đó cơ hồ biến mất toàn bộ, khiến cậu thoải mái không ít.
Nhưng, kể từ số 7000, mao liêu trên cơ bản đều không có gì để chọn, phần lớn là đá.
Bạch Cảnh vừa đi, vừa quét nhanh vài lần dọc theo bệ đá.
Trong hơn một nghìn khối mao liêu, có mấy khối có cả trứng muối mà mãng đái, vỏ ngoài mao liêu cũng đã chuyển sang da mịn hoặc là da cát, biến thành da dày.
Cậu dùng lực cảm giác dò xét 10 khối trong đó, trong đó kết cấu tốt nhất là du thanh chủng, còn lại là đậu chủng chưa hoàn toàn.
Bạch Cảnh nhớ kỹ một khối mao liêu giá quy định 150.000 da cát nước, đánh số 7540, bên trong có năm sáu mươi kg phỉ thúy lam lục du thanh chủng, khá có lời.
Vừa lúc có thể dùng để chiết xuất dịch năng lượng gửi qua bưu điện cho nhà đấu giá Hải Tinh, dù sao cũng không tốn bao nhiêu thời gian.
Ngoài ra, trong một đám mao liêu đánh số tương đối lớn, Bạch Cảnh lại phát hiện cục đá màu đen có năng lượng siêu lớn!
Cậu thầm vui vẻ, tiếp tục tìm kiếm, đáng tiếc trong mấy nghìn khối mao liêu chỉ tìm được 2 khối.
Chỉ lớn bằng nắm tay, đen như mực, mặt ngoài bao trùm một lớp sáp xác rất dày, bóng loáng mượt mà không có góc cạnh.
Bạch Cảnh ghi lại đánh số vào trong sổ điện tử, cậu cần phải giành được chúng!
Nhìn thoáng qua giá quy định, chỉ có 30.000 tinh tệ.
Cũng phải, tảng đá này không có biểu hiện gì, đúng là không có ai để ý, có lẽ cậu có thể bỏ ra 100.000 tinh tệ để giành lấy nó.
Khi đi tới mao liêu số 10.000, Bạch Cảnh quay đầu lại nhìn thoáng qua, rời khỏi khu minh tiêu.
Có lẽ sau buổi đấu giá mao liêu số 6001-9000 của khu minh tiêu, ngoài một vài người nhặt của hời, hầu hết mọi người sẽ xông tới khu ám tiếu.
Dù sao ba ngày sau khu ám tiêu sẽ bắt đầu mở, thời gian khá khẩn trương.
Khu ám tiêu mở thầu liên tục một tuần, mỗi ngày mở thầu 20.000 khối mao liêu.
Hôm sau sẽ mở thầu 20.000 khối, 10 giờ tối trước một ngày sẽ niêm phong thùng đấu thầu, không thể tiếp tục đấu thầu.
Cách mở thầu có hai loại, một loại là đi tới phòng đấu giá, trên màn hình lớn sẽ phát phụ đề.
Bắt đầu từ 9 giờ sáng, kéo dài tới 12 giờ trưa.
Một loại là đến 12 giờ trưa, nếu trúng thầu, số của mao liêu sẽ hiện lên tương ứng ở dụng cụ đấu thầu của mỗi người, dựa vào kết quả trúng thầu buổi chiều sẽ trực tiếp tới phòng bán đấu giá lấy đi là được.
Thông thường, mọi người chỉ cần chờ kết quả gửi tới dụng cụ đấu thầu, nhanh và tiện nhất.
Nhưng trên thực tế, trên 80% người đều sẽ đi tới phòng bán đấu giá, cái loại cảm giác tim gan cồn cào này khiến người khó có thể chịu nổi.
Điều này có hơi giống với lúc công bố điểm thi của một số kỳ thi lớn, rõ ràng bởi vì có quá nhiều người đăng nhập, vừa đăng nhập liền bị thoát ra ngoài, nhưng vẫn luôn có người không ngừng đăng nhập tra cứu.
Loại cảm giác cấp bách này, nhiều một giây cũng rất khó vượt qua.
Như vậy, buổi sáng mở thầu, buổi chiều đấu thầu, sáng ngày hôm sau lại tiếp tục mở thầu, mỗi một ngày đều sẽ trôi qua đầy kích thích.
Nhưng mao liều đánh số A01-A100 của khu ám tiêu sẽ giữ tới tận một ngày cuối cùng mới mở thầu.
Đây mới là vở kịch lớn chân chính của hội chợ Sauter.
Rốt cuộc gia tộc lớn nào có thể chiến thắng, tiêu vương có đại trướng hay không, cùng với gia tộc lớn nào sẽ là người thắng lợi lớn nhất trong lễ hội phỉ thúy lần này, đều sẽ lần lượt được tiết lộ!
Đây cũng là mục đích mà các gia tộc lớn tham gia hội chợ Sauter, vì danh tiếng, vì khiến các gia tộc khác kinh sợ, cũng vì để lưu lại một dấu ấn nồng đậm rực rỡ cho đời sau.
***
Buổi trưa, Cố Nguyên Triều có việc cần xử lý, Bạch Cảnh một mình đi tới khu ám tiêu.
Con số trên thùng đấu thầu A01 đã biến từ 17 thành 23, xem ra sự cạnh tranh của các gia tộc lớn rất khốc liệt.
Cậu tay phải cầm đèn cường quang, chiếu lên cửa sổ hiện ra thủy tinh chủng mãn lục, lại lần nữa quan sát cẩn thận khối mao liêu này, sau đó dùng dụng cụ đấu thầu quét một cái lên thùng đấu thầu, lần thứ hai ra giá.
Con số trên thùng đấu thầu A01 rất nhanh biến thành 24.
Trong mắt những người khác điều này có nghĩa là: Cố Vân sau khi đấu thầu ngày hôm qua, lo bị người khác ra giá cao hơn minh, vô cùng nóng vội, cho nên lại tăng thêm giá, tranh thủ giành được 'tiêu vương' của hội chợ Sauter lần này.
Sau đó, Bạch Cảnh đi tới cạnh A02, nhìn qua vết nứt bên trên vài lần, ra vẻ hơi do dự, cũng đấu thầu.
Đối chiếu với động tác cậu đấu thầu A01, lần này đấu thầu giống như mang tinh thần nhặt của hời.
Đêm qua Bạch Cảnh đã nghĩ kỹ giá cả ——213 triệu.
Hơn một chút là để đề phòng vạn nhất, dù sao sau khi cậu thấy mọi người đấu giá ở khu minh tiêu cao hơn mấy triệu hoặc mấy chục triệu, hơn nữa bỏ thêm 100.000 giành lấy mao liêu.
Giây phút giá thầu điện tử hình thành, Bạch Cảnh cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều.
Cậu tin Cố Nguyên Triều.
Mà một loạt hành động này của cậu cũng phù hợp với tâm thái của phần lớn mọi người.
Không ai cho rằng khối cậu nhìn trúng thực sự là A02, dù sao A01 biểu hiện thực sự quá hoàn hảo.
Hôm qua Bạch Cảnh đã xem hết 100 khối mao liêu đầu tiên ở khu ám tiêu, bởi vì cửa sổ mài ra đều là phỉ thúy cao cấp, cho nên yết giá rất cao.
Hôm qua cậu đấu thầu vài khối mao liêu, con số biểu hiện trên thùng đấu thầu đều hơn 50 lượt. Bạch Cảnh không cho rằng giá mình điền có thể vượt qua giá cao nhất của giá thầu trong thùng đấu thầu, những giá thầu này không hợp lý.
Cho nên, ở khu ám tiêu cậu tương đương chỉ lựa chọn một khối mao liêu, tốc độ cần phải nhanh hơn.
Bạch Cảnh lần lượt nhìn lại, phát hiện mao liêu đánh số từ 500 đổ về, con số trên thùng đấu thầu đều không thấp hơn 30.
Xem ra những người giàu có tài sản không đủ hung hậu, không cạnh tranh được tiêu vương, đều đặt ánh mắt lên những khối mao liêu này.
Đúng vậy, mao liêu bán đổ nguy hiểm thấp hơn mao liêu toàn đổ không ít, hơn nữa từ cửa sổ mài ra, loại thủy đều không tồi, hẳn là được tỉ mỉ lựa chọn ra.
Mà vị giải thạch sư mở ra những cửa sổ này cũng là cao thủ trong cao thủ, không ít khối mở ra cửa sổ đều là vị trí có loại thủy, màu sắc tốt nhất, nếu như dịch sáng ba cm thì giá trị của khối mao liêu này giảm đi rất lớn.
Thật sự là lợi hại!
Sự thật cũng là như thế, các giải thạch sư mà ban tổ chức tìm tới đều là những sư phụ có kinh nghiệm từ 50 năm trở lên.
Có lẽ bọn họ không biết đổ thạch, nhưng giải thạch nhiều năm như vậy, cẩn thận quan sát mao liêu một vòng, tận tay sờ, dùng đèn cường quang chiếu vào, liền biết nơi nào có khả năng mài ra lục nhất.
Hơn nữa, 500 khối mao liêu đầu tiên ở khu ám tiêu đều được sàng chọn nhiều lần, mấy chục giải thạch sư kinh nghiệm phong phú tụ tập một chỗ thảo luận rất nhiều ngày, mới nghiên cứu ra rốt cuộc nên mở cửa sổ ở đâu để thể hiện ra giá trị lớn nhất của khối mao liêu này.
Sau khi dùng lực cảm giác tra xét mấy khối, Bạch Cảnh thầm lắc đầu, trực tiếp đi về phía sau, tận đến khi tới trước mặt khối đánh số A2000 mới dừng lại.
Nơi này vẫn là mao liêu bán đổ, chẳng qua từ cửa sổ kết cấu đã từ phỉ thúy băng chủng, thủy chủng giảm xuống du thanh chủng, đậu chủng.
Tuy loại thủy hơi kém một chút, nhưng màu sắc đều là cao lục khá đồng đều, có thể nói là thượng phẩm trong cùng cấp bậc, giá trị cũng hoàn toàn không thua nhu chủng, đản thanh chủng...cao hơn một bậc.
Bạch Cảnh quan sát một chút, trong đám mao liêu từ số A2000-A5000, ngoài những khối có cửa sổ lộ ra kết cấu rõ ràng, còn có không ít mao liêu mài ra lớp sương mù.
Các lớp sương mù chất lượng cao như sương mù trắng và sương mù mật ong, bình thường sau khi mài ra sẽ tiếp tục mài tiếp, bởi vì phần lớn phỉ thúy bên dưới có nền sạch sẽ, mài ra giá trị càng cao.
Còn sương mù vàng, sương mù đỏ và sương mù đen, bởi vì tính không xác định rất lớn, bình thường sẽ không mài tiếp, để lại cho những người thích đổ sương mù đi đấu thầu, có thể bán ra giá càng cao hơn.
Hiện tại Bạch Cảnh đang nhìn mao liêu mài ra sương mù vàng và sương mù đỏ, phía sau còn có sương mù đen thấp hơn.
Bởi vì trước kia sương mù đỏ và sương mù vàng từng đổ ra phỉ thúy không tồi, Bạch Cảnh rất hứng thú với việc đổ sương mù, có lẽ ở tỉ lệ nhất định có thể đổ trướng ra phỉ thúy có màu sắc hiếm thấy như hoàng phỉ, tử la lan...
Hiển nhiên, rất nhiều có suy nghĩ giống như cậu.
Mao liêu có lớp sương mù đều có giá quy định không thấp, mỗi cái giá đều không thấp hơn 2 triệu tinh tệ, số lượng đấu thầu trong thùng đấu thầu không thấp hơn 100 khối mao liêu đầu tiên!
Điều này cũng là do ngày hôm qua Bạch Cảnh từ sương mù vàng giải ra phỉ thúy thủy tinh chủng kê du hoàng, một khối phỉ thúy cực phẩm giá trị trăm triệu như vậy đủ để khiến mọi người điên cuồng!
Chẳng may bọn họ có thể đổ trướng một khối hoàng phỉ dưới lớp sương mù thì sao, không cầu thủy tinh chủng, băng chủng cũng được rồi.
Sương mù phỉ thúy có dày có mỏng, màu sắc cũng có đậm có nhạt, rất khó dựa vào lớp sương mù để phán đoán màu sắc và kết cấu của phỉ thúy.
Nhưng, nhìn chung lớp sương mù tương đối thuần tịnh, thì phỉ thúy bên dưới cũng sẽ tương đối thuần tịnh, nếu lớp sương mù có nhiều tạp chất, như vậy tạp chất cũng sẽ thấm vào phỉ thúy bên dưới sương mù, gây ra tạp chất lan tràn trong phỉ thúy.
Dọc theo bệ đá đi về phía trước, Bạch Cảnh lại chọn ra mấy khối nguyên liệu mài ra sương đỏ, dùng lực cảm giác dò xét một lát sau đó thu về.
Quả nhiên, chỉ có một ít hồng phỉ bên dưới sương đỏ, tục ngữ có câu 'Mười sương đỏ chín cái xám', đây thực sự là lời tuyên bố trài qua kinh nghiệm.
Bạch Cảnh lại liên tục dò xét mười mấy khối, mấy khối sau cũng có mấy khối ra màu đỏ, nhưng đều kém xa màu đỏ tươi đẹp chính, loại thủy cũng chỉ có thể đạt tới nhu chủng, chỉ sợ không đạt được giá cả đấu thầu.
Sương mù vàng cũng vậy, cho dù bên dưới có hoàng phỉ, trên cơ bản đều xen lẫn màu xám, cho người ta một loại cảm giác bẩn thỉu, màu sắc không hề tươi sáng chút nào.
Trong số đó, cậu tìm được một khối có kết cấu tốt nhất là băng chủng.
Màu sắc không đạt được màu vàng sáng, mà là màu cam vàng hơi tối một chút, may mà kích cỡ phỉ thúy không nhỏ, tầm hơn 20 kg, dựa theo độ hiếm thấy trên thị trưởng, tổng giá trị có thể từ 80 triệu trở lên.
Đây là một khối nguyên liệu vỏ cát vàng, lớn hơn quả bóng rổ một vòng, nặng 38.9 kg, hình dáng lõm ở giữa xung quanh nhếch lên, có chút giống như thỏi vàng kim nguyên bảo.
Bề mặt chà nhám đều và mịn, thuộc loại thượng phẩm trong da cát vàng.
Một dải mãng đái màu xám trắng uốn lượn xuyên qua hơn nửa mao liêu, xung quanh có trứng muối xanh xen kẽ, phát triển nhảy lên.
Loại trứng muối này được gọi là đai trứng muối nhảy, là một loại của trứng muối dây lưng, có loại trứng muối này, cần xem xét tính kết nối của mãng đái, nếu liên tục, thì tính đổ sẽ mạnh.
Nhưng vì xung quanh phân bố không ít nấm khô màu nâu xám, tuy không nguy hại lớn tới nguyên thạch phỉ thúy, nhưng cũng che giấu tính liên tục của đai trứng muối nhảy, khiến người không phân rõ.
Bởi vậy, khối mao liêu này có tính không xác định rất lớn.
Không chỉ vậy, cửa sổ mài ra sương mù vàng cũng không lớn, chỉ rộng tầm một ngón tay, so với vết cắt to bằng nắm tay người lớn bên cạnh, khác biệt rất rõ ràng.
Bạch Cảnh nhìn thoáng qua thùng đấu thầu, trong đám mao liêu mài ra sương mù vàng, người đấu thầu khối này tương đối ít, nhưng cũng có hơn 20 lượt.
Trước tiên cậu quét mây khối nguyên liệu ra sương mù vàng biểu hiện không tồi khác, điền số 3 triệu lên dụng cụ đấu thầu, làm nghi binh.
Cuối cùng mới điền số 11,7 triệu đấu lên dụng cụ đấu thầu cho khối mao liêu đánh số A3680 này.
Cái giá này không thấp, dù sao 500 khối mao liêu đầu tiên mới là đối tượng để những gia tộc lớn đó tranh đoạt, với bộ phận nguyên thạch phỉ thúy mài ra sương mù vàng như này mà nói, khối mao liêu này cũng là một khối không bắt mắt trong một đám kia.
Ngoài khối mao liêu này ra, Bạch Cảnh còn đấu thầu một khối có thể giải ra phỉ thúy băng chủng lam thủy, nhưng phỉ thúy lam thủy bên trong nặng khoảng mười bốn mười lăm kg, cậu đấu giá 9,2 triệu, không biết có trúng hay không.
Bạch cảnh tiếp tục đi về phía trước, sau sương mù đỏ và sương mù vàng là sương mù đen mà mọi người không coi trọng nhất.
Sương mù đen là sương mù thường gặp, nếu sương mù dày, thì nền xám, hơn nữa dễ bị ăn vào.
Sương đen tốt xấu cũng phải xem những đặc điểm như độ sâu cạn, đậm nhạt, độ rộng hẹp và dày mỏng của sương mù.
Bởi vì sương mù đen biến hóa khá lớn, không chỉ sinh ra ở giữa vỏ ngoài và thịt ngọc, còn thâm nhập vào thịt ngọc bên trong, có khả năng rất lớn sẽ ô nhiễm nền tảng nguyên liệu.
Cho nên, đa số người đều không thích đổ sương đen.
Bạch Cảnh dùng lực cảm giác xem xét mấy khối mao liêu mang sương đen, quả nhiên đều là phỉ thúy có nền xám kém cỏi.
Nhưng, cậu đi không bao lâu, lực tinh thần đột nhiên cảm giác được một loại dao động rõ ràng.
Theo phương hướng dao động đi đến, Bạch Cảnh đi tới trước mao liêu đánh số A41.
Đây là một khối mao liêu da cát đen chính tông lão hố loại, vỏ đen như sơn, mặt ngoài bao trùm một tầng sáp xác màu đen, trứng muối xanh xám khắp vỏ ngoài, ở giữa còn có một giải trứng muối sọc, biểu hiện cũng không tệ lắm.
Mao liêu da cát đen thực sự là '10 lần đánh bạc 9 lần thua', có khả năng ra cao lục, nhưng loại khả năng này rất nhỏ, bởi vậy bình thường sẽ để ở khu minh tiêu.
Nhưng khối mao liêu này khác với những khối da cát đen bình thường, kích thước rất lớn.
Những khối da cát đen bình thường đều rất nhỏ, tròn vo, nhỏ thì chỉ lớn hơn nắm tay, lớn cũng chỉ bằng quả bóng cao su trẻ con chơi, cùng lắm sẽ không nặng hơn 7, 8 kg.
Nhưng khối mao liêu này lại lớn bằng quả bóng đá, nặng 23.3 kg.
Có lẽ người bán cho rằng khối mao liêu này to, trứng muối mãng đái không thiếu cái nào, cho nên định mài ra xem có thể ra cao lục hay không.
Nhưng sau khi mài đi lơp sáp xác và vỏ cát ngoài, lại lộ ra sương đen quỷ dị khó lường nhất!
Nếu tiếp tục mài, bên dưới rất có thể là phỉ thúy màu xám kém cỏi, không bằng trực tiếp đặt ở khu ám tiêu, dù sao cũng sẽ có người đấu thầu.
Khối mao liêu này có giá quy định là 1,5 triệu, thật sự không thấp.
Bạch Cảnh nhìn thoáng qua thùng đấu thầu, con số bên trên hiện lên là 8.
Không hổ là khu ám tiêu, mao liêu ra sương đen cũng có người đấu thầu, xem ra Cố Nguyên Triều nói rất nhiều người sẽ đấu thầu mấy khối cùng lúc cũng không phải khoa trương.
Bạch Cảnh dùng đèn cường quang chiếu dọc theo cửa sổ, có thể nhìn thấy màu lục đậm sâu thẳm từ bên trong, màu sắc rất tối, không tươi sáng giống như dương lục, xanh táo và các màu khác.
Loại màu sắc này đối với phỉ thúy mà nói là 'quá nùng', không phù hợp với 'chính, nùng, dương, hòa', giá tương đối rẻ.
Đưa lực cảm giác dọc theo sương đen thâm nhập vào trong phỉ thúy, vừa tiến vào liền ảm nhận được hoạt tính phản ứng cực kỳ mãnh liệt, loại cảm giác này hoàn toàn không thua gì thủy tinh chủng đế vương lục!!
Hơn nữa, điều khiến cậu kinh ngạc nhất chính là, trong khối mao liêu này toàn bộ đều là phỉ thúy, ít nhất có mười bảy mười tám kg!
Hơi thở của Bạch Cảnh trở nên dồn dập, không dám nhìn khối mao liêu này nữa, vừa đi vừa hít thở sâu, nhưng trong đầu đều chỉ có một ý nghĩ: Nhất định, cần phải giành được khối mao liêu này!!
==========
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường 1:
Cố thiếu: A Cảnh lần sau khi nào tới tìm tôi, thật chờ mong ><
Bạch Cảnh: Dù sao người tắm nước lạnh không phải tôi, lạnh nhạt.jpg
Cố thiếu: QAQ
Tiểu kịch trường 2:
Bạch Cảnh: Mặc kệ là đổ nứt, hay đổ sương mù ta đều có thể!
Ta còn có thể lừa kẻ địch.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro