Chương 66: Bãi săn 4


(66) Bãi săn 4

Edit: icedcoffee0011

Khôi minh giáp lượng, tuấn mã tê minh, binh sĩ tinh thần sáng láng, đội hình cả người lẫn ngựa vô cùng có khí thế, trận hình theo cờ lệnh trong tay Lăng Trụ biến hóa kỳ ảo, người đứng bên cạnh xem lễ nhân cao giọng trầm trồ khen ngợi, người xem nhiệt huyết sôi trào.

Xem qua nghi thức duyệt binh hoành tráng ở hiện đại, thật sự như là ăn qua mãn hán toàn tịch, nhìn cải trắng trước mắt không khỏi thấy vô vị.

Binh lính cao thấp không đều, duyệt binh huấn luyện nửa năm, Khang Hi đế dám đem giao quân lính bát kỳ tinh nhuệ cho Lăng Trụ nửa năm sao? Mỗi một kỳ đều có Vương gia có tá lĩnh, nhân lực Lăng Trụ có thể điều động quá ít .

* Tá lĩnh gồm 300 người, đều sẽ có một "Chủ nhân" đều là Tông thất vương công. Các chủ nhân này đều xuất thân hoàng thất, và bắt buộc đều phải thuộc diện Nhập bát phân công, gồm 6 tước bậc là Thân vương, Quận vương, Bối lặc, Bối tử, Trấn Quốc công cùng Phụ Quốc công.

Đội hình biến hóa cũng không đủ thuần thục, cũng không có hỏa pháo, xe tăng, máy bay trợ trận, không có khí thế như thời đại khoa học kỹ thuật ngày nay?

Nghi thức duyệt binh không phải Lăng Trụ vô tâm, mà là vì điều kiện khách quan có nhiều hạn chế, Lăng Trụ làm không phải là tốt nhất, đối với Thanh triều đời sống tinh thần thiếu thốn mà nói, duyệt binh náo nhiệt, hẳn là xem thích hơn, mới mẻ hơn xiếc ảo thuật gì đó.

Mạnh Hinh không dám lộ ra vẻ nhàm chán quá rõ ràng, theo tiếng vỗ tay của các vị phúc tấn xung quanh, đột nhiên cảm nhận được một ánh mắt khinh miệt cao ngạo, mẫn cảm nhìn lại, Mạnh Hinh còn tưởng là Dận Chân chọc phải hoa đào. Đến khi ánh mắt chạm phải một cô nương Mông Cổ xinh đẹp minh diễm, Mạnh Hinh từ chối nhận ánh mắt ghê gớm này, Dận Chân dù sao cũng không đến mức nhàn rỗi không có việc gì đi dây dưa với các cô nương Mông Cổ, hậu cung đại thanh hiếm có người từ Mông Cổ, ngay cả hậu cung Khang Hi Đế cũng hiếm hoi chẳng có mấy người, cũng chẳng có ai được sủng ái.

Tuy rằng cô gái Mông Cổ kia ngoại hình dung mạo minh diễm, nhưng với số lượng các tuyệt sắc mỹ nhân vây quanh Dận Chân, nào đến mức không phải nàng không cưới, Dận Chân không có chuyện nạp nữ nhân Mông Cổ để phá hư quan hệ với Khang Hi đế. Đến tận ngày hôm nay, quan hệ của Khang Hi đế và Hiếu Trang Thái hoàng Thái Hậu vẫn còn chỗ đáng suy nghĩ. Khang Hi không trực tiếp để Hiếu Trang Thái hoàng Thái Hậu nhập thổ vi an, thật không biết là vì hiếu thuận hay là vì cho rằng bà là cừu địch.

*Hiếu Trang Thái hoàng Thái hậu có xuất thân người Mông Cổ, là người có sức ảnh hưởng to lớn trong việc ổn định buổi ban đầu lập quốc của nhà Thanh. Đặc biệt mối quan hệ gây tranh cãi giữa bà và Nhiếp Chính vương Đa Nhĩ Cổn, giúp con trai bà Thuận Trị Đế ổn định ngai vàng khi còn quá nhỏ tuổi. Sau khi Thuận Trị Đế qua đời, bà dẫn dắt cháu của mình là Khang Hi Hoàng đế, giúp Khang Hi ổn định đăng cơ và mở ra một thời đại thịnh trị nổi tiếng.

Mặc kệ như thế nào, Khang Hi đế không có ấn tượng tốt với nữ nhân Mông Cổ. Mạnh Hinh cười với nàng ta một cái, dời ánh mắt, một lát sau, bên tai truyền đến tiếng nói chuyện

- Cô là em gái ruột Quan Thế Hầu Vinh Duệ?

Được rồi, thì ra là anh trai ngốc nhặt phải đào hoa, Mạnh Hinh gật đầu, cô gái Mông Cổ kia liền cảnh cáo cô:

- Cô đừng có làm Vinh Duệ ca ca mất mặt nữa, sau khi Vinh Duệ ca ca thành thân với ta, cô phải thành thật cho ta.

- Trong lòng Vinh Duệ ca ca chỉ có một mình ta.

Đầu chị gái này õng nước hay sao? Mạnh Hinh nên cảm thấy vinh hạnh vì vẫn có người muốn Vinh Duệ hay sao? Mạnh Hinh trả lời:

- Ca ca là huynh trưởng của ta...

Làm sao nghe như mình thành tiểu tam rồi? Mông Cổ cô gái khinh thường nói tiếp:

- Vinh Duệ có thể giúp cô đã đều giúp, cô đừng tưởng lại nương tựa Vinh Duệ ca ca ỷ thế hiếp người, làm mất mặt Vinh Duệ ca ca.

Tuy rằng lời cô ta nói là thật, Mạnh Hinh được như ngày nay hoàn toàn dựa vào Vinh Duệ, nhưng cô trừ bỏ kích thích Dận Chân, luôn luôn thành thật, làm sao lại có loại đồn đãi này rồi? Mạnh Hinh nghiêng đầu hỏi:

- Lời này là ai nói vậy?

- Hừ, đừng tưởng ta không biết hiểu cô rầm rĩ ương ngạnh? Dụ thân vương thế tử phúc tấn từng nhắc đến cô, tình tình còn thật lớn, Nữu Hỗ Lộc muội cũng từng nhắc đến cô, Nữu Hỗ Lộc muội không nói cô không tốt, nhưng ta là tẩu tử của cô, có tư cách quản giáo cô.

*kêu khóc rầm rĩ: chưa chi đã làm rầm rĩ lên.

Nữu Hỗ Lộc Thị? Em gái cô!

Mạnh Hinh từ trong đám người tìm được Nữu Hỗ Lộc Thị, dung mạo đoan trang thản nhiên nói chuyện với người bên cạnh, tự nhiên hào phóng, hấp dẫn ánh mắt rất nhiều người, Mạnh Hinh có thể đào hố Dận Chân, nhưng cô tuyệt đối không cho phép Nữu Hỗ Lộc Thị đào hố ca ca ngốc. Cũng không phải cô có thành kiến với người Mông Cổ, mà chính là vị này bị người sai khiến, tâm tính quá mức mạnh mẽ, tai họa người khác, tai họa ca ca ngốc của cô.

Vợ tương lai của Vinh Duệ trên nguyên tắc mà nói tuyệt đối không thể là người Mông Cổ, nhất là khanh khách (tiểu thư/cách cách) Mông Cổ có địa vị, không nói Khang Hi đế, Mông Cổ họ hàng địa vị cũng phiền toái. Quần áo, trang sức và những người phía sau cô ta đủ để chứng minh xuất thân bất phàm.

- Làm chị dâu, là có thể quản giáo ta, lời này cũng là Nữu Hỗ Lộc Thị nói ?

- Nàng ấy...

Cô gái Mông Cổ kia không nói rõ ràng, Mạnh Hinh ba một tiếng, bắt lấy tay cổ tay cô ta, hỏi:

- Xin hỏi vị khanh khách này, cô xem trọng ca ta ở chỗ nào?

- Hắn là Quan Thế Hầu, xứng với ta.

Mạnh Hinh vứt bỏ cố kỵ cuối cùng, không có ai để ý Vinh Duệ hơn cô, trừ bỏ vì an toàn của bản thân, Mạnh Hinh đáy lòng có áy náy với nguyên chủ, mặc kệ cô đối mặt với bao nhiêu khốn cảnh, ít nhất cô còn sống lấy, tóm lại vẫn tốt hơn đã chết, Vinh Duệ hiền lành là trách nhiệm của cô, quý trọng thân nhân nguyên chủ, huống chi Thiện Bảo và Vinh Duệ thật thật sự thương cô.

Lăng Trụ không đáng sợ, nhưng Nữu Hỗ Lộc Thị không thể không phòng, lấy tự đại của Khang Hi đế mà nói, không ai vạch mặt Nữu Hỗ Lộc Thị, Khang Hi đế vĩnh viễn cũng tra không đến một nữ nhân, trong mắt đế vương phong kiến, nữ nhân không phải công cụ gây giống sinh con nối dòng, thì chính là thứ đồ chơi hưởng lạc. Mạnh Hinh chỉ có thể âm thầm sốt ruột, tìm kiếm cơ hội đào hố, cô cũng không thể vọt tới trước mặt Khang Hi đế nói Nữu Hỗ Lộc Thị không ổn, nhưng mà vừa vặn...

Mạnh Hinh không sợ bị người khinh thường, không sợ người phỉ báng, càng không thèm để ý người bên ngoài nói cô thô bỉ, nếu cô nói với Thiện Bảo, người không biết xấu hổ thiên hạ vô địch, Mạnh Hinh lại làm sao đi ngược lại mà nói chuyện mặt mũi?

Sau này có thể không còn thời cơ nào tốt hơn, cô có thể ở lều trại lười biếng, không gặp mặt bất kì ai, nhưng đồng dạng cũng có thể đại náo một hồi, đầu năm nay điệu thấp bình thản sẽ chỉ nhận được nghẹn khuất đến chết.

Mạnh Hinh dùng khăn lau khóe mắt, thực xin lỗi, tiểu thư Mông Cổ, cô đã nguyện ý để cho Nữu Hỗ Lộc Thị lợi dụng, cũng đừng ngại làm pháo hôi thêm một lần, Mạnh Hinh dùng sức túm theo cô gái Mông Cổ, trực tiếp mang nàng ấy đến bên cạnh Nữu Hỗ Lộc Thị.

Duyệt binh lúc này đang gián đoạn, Khang Hi đế đang trò chuyện với các Vương gia Mông Cổ, hơn nữa cũng tán thưởng Lăng Trụ, thái độ với Lăng Trụ càng thân hậu tín nhiệm, mọi người đoán Lăng Trụ sẽ tiếp tục được sủng ái. So với Quan Thế Hầu điệu thấp bên người Khang Hi đế, Lăng Trụ đúng là đường làm quan rộng mở.

Khang Hi đế khóe mắt đảo qua Vinh Duệ đang cúi đầu, mặc dù nhìn không ra sắc mặt, Khang Hi đế cũng biết Vinh Duệ hoang mang cực kỳ, bởi vì Khang Hi đế từng hỏi ý kiến Vinh Duệ trước khi duyệt binh, Vinh Duệ thành thực nói mấy cái này có hoa không quả, lúc ấy Khang Hi đế thực vừa lòng vỗ đầu hắn, nhẹ giọng nói Vinh Duệ đúng là hiểu ý hắn, nhưng Khang Hi đế lúc này lại khen ngợi Lăng Trụ, Vinh Duệ có thể suy nghĩ ra vì sao mới kỳ quái .

Vinh Duệ giương mắt, vừa vặn chạm phải ánh mắt Khang Hi đế, Vinh Duệ giật giật mép, Khang Hi đế trừng mắt nhìn hắn một cái, Vinh Duệ lại nhu thuận cúi đầu làm cây cột.

Tiểu tử ngốc...Khang Hi đế tươi cười quay sang, nói

- Nữu Hỗ Lộc Lăng Trụ, trẫm ghi nhận công lao lần này của ngươi.

- Tạ vạn tuế gia

Lăng Trụ tạ ơn,

- Nô tài lại đi chuẩn bị, còn có một trận hình cuối cùng thỉnh vạn tuế gia duyệt xem.

Khang Hi đế đáy mắt mơ hồ trào phúng lãnh đạm, xua tay nói

- Nhanh đi, trẫm chờ không kịp...

Lúc này từ trong đám mệnh phụ phúc tấn truyền đến kinh hô, một anh thanh bén nhọn chói tai truyền đến

- Nữu Hỗ Lộc Thị, cô có ý tứ gì? Ta đường đường là trắc phúc tấn Tứ Bối Lặc, em gái ruột Quan Thế Hầu, ta còn có thể oan uổng cô?

Khang Hi đế mắt thấy lỗ tai Vinh Duệ vểnh lên, hình như lớn hơn một vòng, Vinh Duệ nóng lòng muốn cho em gái chỗ dựa, tay trái sủng thần, tay phải tân sủng thần, cố tình Tây Lâm Giác La thị với Nữu Hỗ Lộc Thị đụng nhau, xem ra không có cách nào, Khang Hi đế vô cùng đau đầu, thân nhân Vinh Duệ không có ai bớt lo .

Kinh động mọi người, tất cả đều thì thầm bàn tán, Khang Hi đế nghe thấy giọng nói vang dội của Mạnh Hinh:

- Vạn tuế gia sớm có minh chỉ, việc hôn nhân của ca ca ta là vạn tuế gia tứ hôn, cô cổ động khanh khách Mông Cổ dụ dỗ Quan Thế Hầu, kháng chỉ không nói, còn vu hãm ta cố tình gây sự?

Hờn giận trong lòng Khang Hi đế vơi đi hơn phân nửa, ánh mắt nhìn về phía Lăng Trụ mang theo tìm tòi nghiên cứu, khanh khách Mông Cổ làm sao xứng đôi với Quan Thế Hầu, mặc dù Vinh Duệ cưới vợ, cũng phải là bát kỳ tú sắc, hơn nữa cố tình là Nữu Hỗ Lộc Thị gán ghép khanh khách Mông Cổ cho Vinh Duệ? Trong này có bao nhiêu ý đồ?

Dận Chân đứng trong đám hoàng tử cũng cảm thấy đau đầu, Lăng Trụ sủng ái sắp tới, mặc dù chướng mắt Nữu Hỗ Lộc Thị, có thể hay không đừng chọc giận hoàng a mã vào lúc này? Dận Chân không rõ là buồn bực nhiều hơn, hay vẫn là lo lắng...Dận Chân mím môi, đáy mắt hiện lên vẻ chán ghét.

- Tứ ca, Tiểu Tứ tẩu này thật lợi hại, con gái cưng của Lăng Trụ Nữu Hỗ Lộc khanh khách cũng không chịu nổi nàng, đệ đệ thật không nghĩ Tiểu Tứ tẩu sẽ đụng đến nàng, nàng gây trở ngại đến Tiểu Tứ tẩu sao?

Thập Tứ A Ca ngữ khí mang theo đùa cợt chèn ép Dận Chân, Thập A Ca cũng hùa theo, hỏi:

- Tiểu Tứ tẩu cái gì? Tứ tẩu chính là tứ tẩu, còn có đại tiểu sao? Tiểu Tứ tẩu là ai? Để cho ta nhìn xem Tiểu Tứ tẩu là thế nào?

Dận Chân cảm thấy các huynh đệ trêu đùa, tay chậm rãi nắm chặt, môi càng mím chặt, không ai giúp hắn nói một câu, cho dù là thái tử Dận Nhưng cũng ở một bên nhìn hắn bị chê cười, Thập Tứ A Ca đứng ra vì Nữu Hỗ Lộc Thị, không biết là ngoài ý muốn, hay là vì Dận Trinh có tư tình với Nữu Hỗ Lộc Thị, Dận Chân có một loại cảm giác bị nữ nhân trêu đùa.

Dận Trinh bĩu môi về hướng các phúc tấn:

- Thập ca chưa gặp sao? Không phải là Tứ ca mới nạp muội muội Quan Thế Hầu hay sao? Nàng không phải tự giới thiệu là tứ trắc phúc tấn sao?

Thập a ca bừng tỉnh đại ngộ

- Thì ra là nàng, nghe nói là phá quy củ bán mình làm nô, chậc chậc, hình như nghe nói nàng còn giáo huấn dụ thân vương thế tử phúc tấn,vị trắc phúc tấn này của Tứ ca thật sự là lá gan không nhỏ, mạnh mẽ kiêu ngạo, không biết là ỷ vào Tứ ca hay là ỷ vào Quan Thế Hầu?

- Thập ca!

Dận Tường lên tiếng, túm tay Thập a ca, khuyên nhủ

- Đừng làm cho người chê cười.

- Tứ ca còn không sợ, ta sợ cái gì? Lão thập tam, biết đệ thân với Tứ ca, nhưng đệ còn muốn dạy cả ta sao? Thái tử gia còn chưa nói ta.

Sắc mặt Dận Nhưng khẽ biến, Dận Chân dù sao cũng là dựa vào hắn, hắn không thể không nói chuyện, những trước khi hắn mở miệng, Bát a ca Dận Tự giáo huấn

- Lão Thập đệ im miệng cho ta! Đệ lấy gan đâu ra bất kính với Tứ ca?

Thập A Ca không nói thêm nữa, Dận Tự ngược lại là thay hắn xin lỗi Dận Chân:

- Tứ ca đừng chấp nhặt Thập đệ, hắn không hiểu chuyện.

Con người đen kịt của Dận Chân đối diện với Dận Tự, Dận Tự trong lòng nổi lên một tia hàn ý:

- Tứ ca?

Dận Đường gõ đầu vai Dận Trinh:

- Ta nói Thập Tứ đệ, sau này cái gì Tiểu Tứ tẩu không được nhắc lại nữa, lão Thập nữa, không có đại tiểu, chỉ có đích thứ?

Dận Chân ở trong đám huynh đệ cũng không giỏi ăn nói, lúc này lại bị mọi người giáp công, Dận Chân càng nói càng sai, Dận Tự bọn họ muốn mượn sức Nữu Hỗ Lộc Lăng Trụ, thuận tiện chèn ép Quan Thế Hầu, Tây Lâm Giác La thị gây chuyện bất quả chỉ là mượn gió bẻ măng.

Vinh Duệ vén vạt áo, quỳ gối trầm tư trước người Khang Hi đế:

- Nô tài đi xem muội muội.

Khang Hi đế nhìn chằm chằm Vinh Duệ, không trả lời, nhưng nghĩ đến Vinh Duệ từng cáu kỉnh với hắn, nhớ rõ Vinh Duệ vì muội muội là trắc phúc tấn mà lo lắng, Khang Hi đế đáp:

- Dận Chân, mang các nàng đến trước mặt trẫm, trẫm nghe nữ nhân cãi nhau một chút, còn có thể liên lụy đến trên người Quan Thế Hầu của trẫm!

- Nhi thần lĩnh mệnh.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: quả đào viết được là pháo hôi văn, không phải vạn nhân mê Mary Sue, thập tam không có khả năng đối Mạnh Hinh rất hảo cảm, khụ khụ, nhắn lại càng ngày càng ít , quả đào buồn bực .

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro