Quyển 5 - Chương 125 : Hành trình Bắc Hải vực (4)

Edit : Tiểu Linh Linh

"Ba người bọn họ , nữ nhân kia yếu nhất , giết nàng ta trước !"

Ngao Kim cùng Nhị Lôi nghe được câu nói này ,cả hai sắc mặt có chút cổ quái, Vân Phong lại là lẳng lặng đứng ở kia, môi đỏ cười lạnh, nhìn những Hải tộc phụ cận hơn mười tên nhất thời thay đổi phương hướng tiến công , đồng thời hướng nàng đánh tới, Vân Phong lạnh lùng cười, bàn tay mảnh khảnh bỗng nhiên mở ra, một chưởng hướng về phía một tên Hải tộc cuồng vọng nhào tới!

"Bùng!" Một đoàn lửa nóng cháy rực từ bàn tay Vân Phong vụt ra, nháy mắt liền đem con mồi bao vây trong đó!

"A!" Hét thảm một tiếng, trong ngọn lửa, tên Hải tộc điên cuồng vặn vẹo, tiếng kêu thảm thiết không ngừng, ngọn lửa lại là gắt gao cắn không nhả. Vân Phong mắt đen mang theo ý cười tàn nhẫn, ngọn lửa đột nhiên bùng lên, Hải tộc bị bao vây bên trong sớm đã không còn phát ra thanh âm, hóa thành một khối thi thể, ngã trên mặt đất.

Những Hải tộc đang có ý định xông tới , thấy thảm trạng của thi thể trước mắt lập tức há hốc mồm, lại nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Vân Phong, cho dù là kẻ ngốc cũng biết rõ cả ba người đều không dễ chọc!

Vân Phong lạnh lùng cười, bên trong đồng tử nhiều thêm vài phần sát ý, đám Hải tộc cũng không dám vọng động nữa, tất cả đều dừng lại động tác , nhất loạt lùi lại!

Mấy chục Hải tộc đang cùng Ngao Kim, Nhị Lôi đối chiến, lại nhìn sang đám Hải tộc bên kia đang tán loạn chạy trốn, không còn nửa phần ý chí chiến đấu, lập tức tìm đường chạy , chỉ chốc lát sau , khu vực vốn đã từng xảy ra trận chiến khốc liệt , bỗng chỉ còn lại ba người Vân Phong cùng một đống lớn thi thể ,trên mặt đất máu chảy thành sông.

"Hút!" Thanh âm hít không khí rơi vào tai  ba người Vân Phong, ánh mắt quét tới, do vừa rồi tự dưng bị cuốn vào một trận ác chiến ,tức giận chưa tiêu, ba người thần sắc đều không tốt , chỉ thấy một đạo thân ảnh sợ hãi rụt rè né tránh ở một góc, xem ra kẻ tới chỉ là một người qua đường.

"Đi ngang qua...... Đi ngang qua......" Thân ảnh kia thật cẩn thận nhìn nhìn ba người, lại nhìn đống thi thể chất như núi dưới chân bọn họ, lần thứ hai hít vào một ngụm khí lạnh, nhanh chân chạy như điên! Vân Phong nhìn hắn, bất đắc dĩ cười, liếc mắt nhìn đống thi thể dưới chân, cư nhiên bị người ta tưởng rằng, tất cả đều do ba người bọn họ tàn nhẫn ra tay.

"Con mẹ nó, không thể hiểu được!" Nhị Lôi căm giận rống lên một tiếng, Ngao Kim đi tới ,quan tâm nhìn Vân Phong :

"Nha đầu, có sao không? "

"Không sao." Vân Phong cười lắc đầu, vừa rồi chinh chiến ,hai đàn hải tộc thực lực cũng đều ở Tôn Thần sơ cấp, phỏng chừng cũng chỉ là một vài tiểu bộ tộc, đối với ba người bọn họ mà nói thì căn bản không có bất luận uy hiếp gì.

"Đi thôi, ta chán cái mùi máu tươi này rồi." Ngao Kim lên tiếng, ba người lập tức xuất phát rời đi khỏi phiến địa vực, tiếp tục hướng bên trong Bắc Hải vực đi tới.

Bởi vì Bắc Hải vực bên trong tranh đấu quá mức thường xuyên, cho nên đại bộ phận hải tộc đều không phải là láng giềng của nhau, trừ phi là loại quan hệ đặc biệt tốt thì mới có thể, bằng không chỉ hơi chút xích mích đã động thủ!

Phương thức cư trú của tộc đàn ở Bắc Hải vực bên này đều là phân tán, thông thường , mỗi một tộc đàn đều có địa bàn cố định thuộc về chính mình , người ngoại tộc tiến vào nơi này đều phải vạn phần cẩn thận. Có rất nhiều khu vực ở đây đã là địa bàn của kẻ khác , nhưng cũng vẫn sẽ có cái gọi là khu vực công cộng . Ở bên trong khu vực công cộng , bất luận là tộc đàn lớn mạnh cỡ nào cũng đều phải tuân thủ quy củ nơi này. Ở loại địa phương này không cho phép có bất luận tư đấu gì xảy ra, một khi phát sinh, sẽ có chuyên gia tới xử lý.

Ba người Vân Phong đi đường vài ngày, cũng đã tới được vòng khu vực công cộng thứ nhất của Bắc Hải vực, sau khi tới đây một thời gian, Vân Phong cảm nhận rõ ràng được nơi này bầu không khí quá mức an tĩnh, rời xa những cuộc chiến đấu ,huyết tinh. Ở đây vẫn có những nhóm Hải tộc qua lại , nhưng cho dù có xích mích cũng sẽ không ở chỗ này động thủ, mà là ước hẹn đi khu vực bên ngoài để giải quyết. Vân Phong thầm nghĩ, xem ra bên trong Bắc Hải vực này có một vài đặc thù riêng.

Nhưng thứ làm Vân Phong chú ý tới , chính là những ánh mắt soi mói , những cái quay đầu hướng về bọn họ. Sau một lúc tiến vào nơi này ,tựa hồ mỗi một Hải tộc đều sẽ mạc danh kỳ diệu quay đầu lại , liếc mắt nhìn bọn họ một cái, ánh mắt cực kỳ phức tạp, có hưng phấn, có sùng bái, có hoảng hốt cùng sợ hãi, cái này làm cho ba người Vân Phong cảm thấy hoang mang , khó mà lý giải.

Chẳng lẽ... là bọn họ bị hấp dẫn bởi vẻ bề ngoài?

Vân Phong cùng Ngao Kim đều là tuấn nam mỹ nữ, đương nhiên Nhị Lôi thì không phải, hình tượng bị đạp hư như thế mà vẫn có thể hấp dẫn người khác quay đầu nhìn, đúng là không thể tin được .

Trừ bỏ vẻ bề ngoài còn có thể có cái gì? Ba người bọn họ chỉ vừa mới đến, ai cũng sẽ không biết bọn họ, nhưng vì sao ai nấy quay đầu nhìn bọn họ , ánh mắt tựa hồ đối với bọn họ thực quen thuộc?

Vân Phong một đường nghi hoặc , thực mau đã được giải thích, ở khu vực công cộng này chính là một tòa thành nhỏ, ở địa phương náo nhiệt bên trong thành đều sẽ có một cái bản thông báo, bên trên viết những việc trọng đại hoặc sự tình mới mẻ ở Bắc Hải vực , Vân Phong vừa đi đến bản thông báo phía trước , lập tức có người phát hiện ra nàng!

"A!" Thét lên một tiếng kinh hãi, một đám người vốn dĩ đang vây quanh bản thông báo , nhìn thấy Vân Phong lập tức nhanh chóng rời khỏi, Vân Phong hồ nghi, tiếp tục đi lên phía trước :

"A!" Lại là một đám người bị dọa chạy, Ngao Kim cùng Nhị Lôi cũng là nghi hoặc vạn phần, thẳng đến khi ba người đi đến bản thông báo phía trước, thấy được bên trên dán một thứ gì đó lúc sau bừng tỉnh đại ngộ, lại quay đầu nhìn những Hải tộc đang chỉ trỏ bọn họ đằng sau, tâm tình rất là phức tạp.

Thân ảnh rụt rè, sợ hãi đi ngang qua ngày đó ,gặp ba người Vân Phong đang chém giết, ở Bắc Hải vực này , hắn nổi danh là một kẻ lắm chuyện .Đại bộ phận tin tức đều là từ trong miệng hắn truyền ra, không có gì là hắn không biết, có thể nói, ở Phương bắc hải vực này , mọi chuyện hắn đều biết. Sự tình ngày đó bị hắn miêu tả giống như đúc, Bộ dạng bên ngoài của ba người Vân Phong cũng là kỹ càng tỉ mỉ viết ra, không sai chút nào.

Dưới sự miêu tả tài tình của vị "Vạn sự thông", ba người Vân Phong nghiễm nhiên trở thành tổ tàn sát Hai nhóm Hải tộc cường lực , ba người đạp lên thi thể đầy đất cùng máu tươi chảy thành sông , tưởng tượng ra tình cảnh kia, trách không được những Hải tộc đó đối với bọn họ kính sợ như thế.

"Hừ, như vậy cũng tốt, miễn cho có kẻ nào mù mắt chủ động tìm phiền toái!" Ngao Kim nói một câu, kim đồng cùng tóc vàng xứng với ngũ quan hoàn mỹ như điêu khắc , nguyên bản là một mỹ nam tử phong độ nhẹ nhàng, nhưng biểu tình hung ác trên mặt hiện tại lại khiến khuôn mặt hắn giống một hung thần, càng miễn bàn tới Nhị Lôi ở bên cạnh.

Vạn Sự Thông...... Vân Phong nghĩ tới thân ảnh sợ đến co rúm ngày đó, môi đỏ hơi nhếch lên, lại quét mắt nhìn đông đảo Hải tộc đang vây lại chỉ trỏ :

"Sắc Kim đại thúc, Nhị Lôi, chúng ta đi thôi." Vân Phong hô một tiếng, ba người rời khỏi khu vực treo bản thông báo, Nhị Lôi hung tợn mở miệng :

"Tên chó má Vạn sự thông kia, miệng cũng quá tiện*!"

Nhị Lôi vừa dứt lời, Vân Phong đột nhiên nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc! Vân Phong còn chưa có động tác, thân ảnh kia lại cảnh giác trước một bước , nhin thấy Vân Phong, sau đó liền quay đầu chạy!

"Đó chẳng phải là tên Vạn sự thông chó má kia sao!" Ngao Kim kim đồng chợt lóe, thân mình điên cuồng đuổi theo bóng dáng đang chạy thục mạng kia, Nhị Lôi tức giận mắng một tiếng cũng đuổi theo, ba người tức tốc hướng thân ảnh kia đuổi tới ,mất một đoạn thời gian nhưng thân ảnh kia đã sớm biến mất không thấy, Ngao Kim cùng Nhị Lôi nhìn bốn phía tức giận mắng ra tiếng :

"Tên tiểu tử như thế nào lại chạy nhanh như vậy!"

Vân Phong môi đỏ mang ý cười, bàn tay vừa chuyển, Linh Mẫn ngọc bội xuất hiện!

Nhìn điểm nhỏ ở bên trên không ngừng nhấp nháy, Vân Phong ý cười thâm trầm, người có thể từ trong tay nàng đào tẩu, từ trước đến nay còn chưa từng xuất hiện !

"Không cần sốt ruột, cứ để cho hắn chạy trước một đoạn , chúng ta cũng không vội , trước tiên tìm chỗ nghỉ ngơi một chút , Bắc Hải vực còn có rất nhiều tình huống cần hiểu biết." Vân Phong ha hả cười, ngữ khí thập phần nhẹ nhàng, Nhị Lôi cùng Ngao Kim nghe vậy cũng liền minh bạch.

Ngao Kim ha hả cười, bàn tay to xoa xoa đầu nhỏ Vân Phong , nhìn bả vai Vân Phong rỗng tuếch , Ngao Kim nhịn không được thở phào nhẹ nhõm.

Nhục Cầu chính mình tự chui vào bên trong vòng tay không gian của Vân Phong, theo lời Tà nói , nó đang cần hấp thu năng lượng, hơn nữa là năng lượng rất lớn.

Ba người tại tòa thành nhỏ tùy tiện tìm một chỗ an thân, cũng không có đi tới địa phương náo nhiệt , rốt cuộc ba người bọn họ cũng coi như là "danh nhân", đi nơi nào cũng đều bị chỉ chỉ trỏ trỏ, hết thảy mọi chuyện đều là nhờ vị Vạn sự thông tiên sinh kia .

Ba người tìm một chỗ cao ngồi xuống, quan sát tòa thành nhỏ này, Vân Phong lại là lấy ra Linh Mẫn ngọc bội, nhìn điểm sáng không ngừng di động , dừng một chút rồi lại chuyển một phương hướng khác , không ngừng qua lại đổi hướng đi, có thể thấy được vị Vạn sự thông kia độ cảnh giác rất cao.

"Đây là cái gì?" Ngao Kim nhìn Linh Mẫn ngọc bội trong tay Vân Phong , còn có điểm sáng lập lòe bên trên đang không ngừng di động không khỏi tò mò, Vân Phong ha hả cười:

"Đây là Linh Mẫn ngọc bội, chỉ cần đem hơi thở của người nào đó lưu lại vào bên trong , ở trong một khoảng cách nhất định, vô luận hắn ở đâu ,dùng thủ đoạn gì che dấu chính mình, đều sẽ bại lộ bởi Linh Mẫn ngọc bội ."

"Thứ đồ vật này thực mới lạ ! Vô luận là ai, chỉ cần ở bên cạnh ngươi đều phải hiện hình!"

"Cũng không nhất định, Linh Mẫn ngọc bội tuy rằng chưa từng xảy ra sai sót, nhưng cũng sẽ có thời điểm không chính xác."

Nhị Lôi ở một bên ,nhìn điểm sáng không ngừng di động kia, khinh thường cười :

"Nhát như chuột, kẻ bất lực!"

"Loại người lấy tin tức của người khác mua bán mà tồn tại, tự nhiên cũng có nhiều tâm tư một ít, rốt cuộc bọn họ đã biết quá nhiều chuyện, còn có một vài chuyện mà bọn họ không nên biết đến."

Vân Phong nhìn điểm sáng trên ngọc bội, Ngao Kim bên cạnh ngẩn ngơ như đang suy tư gì :

"Thật ra chúng ta có thể từ trên người hắn lấy được không ít tin tức."

"Ân, đúng là như vậy, có lẽ vị Vạn sự thông kia sẽ cho chúng ta kinh hỉ cũng nói không chừng."

"Hắn cảnh giác như vậy , chúng ta phải làm như thế nào mới có thể tiếp cận hắn !" Nhị Lôi nhìn điểm sáng không ngừng di động trên Linh Mẫn ngọc bội , nhướng mi hỏi, Vân Phong ha ha cười :

"Người cảnh giác đến mấy cũng sẽ có thời điểm thả lỏng , chỉ cần đi theo hắn liền tốt, có Linh Mẫn ngọc bội, hắn chạy đến chỗ nào cũng sẽ bị ta đuổi tới!"

Cứ như vậy qua hai tháng trời, Vân Phong cũng nhận thức sự cảnh giác của tên Vạn Sự Thông này không tầm thường , hắn đầu tiên là ở trong thành len lỏi mấy ngày, cuối cùng lại ra những tòa thành nhỏ, không ngừng biến hóa phương hướng, một tháng sau lại bắt đầu tới gần những tòa thành nhỏ, cuối cùng lại về tới trong thành, sau đó liền không còn di chuyển nhiều nữa, xem ra là hoàn toàn yên tâm.

Một đường đều là theo dõi từ xa, ba người Vân Phong cũng thở dài nếu là không có Linh Mẫn ngọc bội, bọn họ có lẽ đã sớm mất dấu hắn , vị Vạn sự thông này tốc độ di chuyển thập phần quỷ dị, làm Vân Phong liên tưởng đến tốc độ của La Đằng , so với nàng đều nhanh hơn rất nhiều.

An tĩnh đợi nửa tháng, Vạn sự thông không có phát sinh bất luận chuyện gì ngoài ý muốn, Vân Phong xác định hắn đã hoàn toàn thả lỏng, rốt cuộc nếu lấy tốc độ của hắn mà nói có lẽ đã sớm ném rớt ba người bọn họ ở lại, hắn lại không biết trong tay Vân Phong có Linh Mẫn ngọc bội , một đồ vật nghịch thiên như vậy !

Hai tháng, Vân Phong cuối cùng cũng  quyết định hành động,  ba người cùng nhau đi vào một góc hẻo lánh trong tòa thành nhỏ , nơi này hiển nhiên có một gian nhà nhỏ , ba người đi đến phòng ốc đầu tiên ,  Nhị Lôi một chân đi trước bước vào, Vân Phong cùng Ngao Kim hai người hướng cửa gian phòng phục kích, chân Vân Phong đột nhiên duỗi ra trong  không trung, chỉ thấy một đạo hắc ảnh muốn vọt ra ngoài ,lập tức vướng vào chân nàng , bàn tay Ngao Kim duỗi ra, liền đem thân ảnh kia một lần nữa xách trở về gian phòng bên trong.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro