Chương 71: Siêu Trộm

【 Khi tiếng chuông thị trấn xanh lam cất lên, ta sẽ hạ xuống từ trung tâm dải ngân hà, đoạt lấy báu vật hy vọng. 】

-- Kính thư, Kaito Kid

"Thật bất ngờ là lại ngắn gọn như vậy." Nanali cầm thư báo trước của Kid, bình tĩnh nhận xét.

"Ha." Hiển nhiên, Nakamori Ginzou không nghĩ vậy. "Chữ càng ít thì chẳng phải càng khó giải sao!"

"Thế nên, Nakamori tiền bối, dựa vào đâu mà ông lại nghĩ Kaito Kid có liên quan đến vụ án mạng? Chỉ với vỏn vẹn một phong thư báo trước?"

Higurashi Nanali nghĩ, chuyện này có vẻ hơi quá, là đoạt "báu vật hy vọng", chứ đâu phải đoạt mạng người đâu.

Nakamori Ginzou đã đối phó với Kaito Kid nhiều năm như vậy, nếu nói Kid giết người, ông là người đầu tiên không tin.

Cảnh sát Megure tiếp tục kể về vụ án: "Nạn nhân là Miyahara Hiruyuki, nam, 41 tuổi, Chủ tịch phòng tranh Miyahara. Theo lời em trai ông ta là Miyahara Tatsuya, nạn nhân nhận được thư báo trước của Kaito Kid vào 9 giờ sáng nay, vô cùng tức giận quay về thư phòng. Khoảng mười lăm phút sau, em trai ông nghe thấy tiếng súng nổ, đẩy cửa vào thì thấy ông ta ngã gục với vết thương ở ngực. Trên khẩu súng không có dấu vân tay, hơn nữa." Cảnh sát tạm dừng. "Nó có vẻ ngoài giống hệt khẩu súng bắn bài poker mà Kaito Kid thường dùng."

"Thế còn người em trai...?"

Nanali vừa hỏi được nửa câu, Megure đã hiểu ý cô muốn nói: "Không có phản ứng của khói thuốc súng trên người, hơn nữa bảo mẫu có thể làm chứng cậu ta vẫn luôn ăn sáng ở nhà ăn."

Đoàn người đang trên đường đi đến hiện trường vụ án.

Matsuda không rành về Kaito Kid, nãy giờ vẫn đang xem các tài liệu liên quan, lúc này anh hỏi: "Hy Vọng Chi Tâm là gì thế?"

Nakamori Ginzou giải thích: "Đó là một viên ngọc bích mà phòng tranh Miyahara dự định trưng bày, tin tức còn chưa được công bố. Chính vì điều này, Miyahara Tatsuya cho rằng Kaito Kid đã giết người."

Nanali cau mày: "Viên đá quý đã mất rồi sao?"

Nakamori trầm giọng: "Chắc chắn là vậy."

"Điều này không phù hợp với phương thức hành động của Kaito Kid." Ông nói tiếp. "Kid xem việc trộm đá quý là một màn ảo thuật, khán giả càng đông càng tốt. Hơn nữa, hắn luôn hành động theo thư báo trước. Khả năng hung thủ là Kid rất nhỏ, trừ phi có đột biến nào đó."

"Tóm lại, cứ gặp hai vị Miyahara tiên sinh rồi tính tiếp." Matsuda và Nanali trao đổi ánh mắt, cả hai đều hiểu ý nhau - Miyahara Tatsuya chắc chắn có vấn đề lớn.

Đá quý giá trị cao bị mất trộm và một vụ án mạng, gia đình Miyahara đã phải tiếp đón đội hình cảnh sát cấp cao.

Miyahara Tatsuya, đúng như Nanali suy đoán, trông khá buông thả, hình ảnh điển hình của một cậu ấm ăn chơi, phản nghịch.

Năm nay hắn 30 tuổi, với mái tóc nhuộm vàng, ngậm thuốc lá, hắn cực kỳ mất kiên nhẫn liếc nhìn cảnh sát: "Không phải đã hỏi hết rồi sao? Không đi bắt Kid mà còn đến tìm tôi làm gì?"

Nanali tiến lên một bước, nở nụ cười ấm áp ẩn sau một chiếc mặt nạ: "Chúng tôi đến đây chính là để nhanh chóng phá án cho anh trai anh và tìm lại đá quý. Xin hỏi những ai biết tin Miyahara Hiruyuki sắp trưng bày Hy Vọng Chi Tâm?"

"Người trong nhà tôi, người phụ trách trong phòng tranh đều biết. Sao? Hoài nghi chúng tôi à?"

Megure không hề bị quấy rầy, ngữ khí bình tĩnh: "Chúng tôi cần điều tra con đường mà Kid thu thập được tin tức."

Giọng Matsuda có phần lạnh lùng hơn Megure, nhưng đã khiến Miyahara Tatsuya bị hỏi đến bất ngờ: "Đối thủ cạnh tranh có biết không?"

Đối phương đầu tiên là kinh ngạc, rồi sau đó mới bực bội nói: "Tôi làm sao biết được!"

Đá quý bị trộm, điều tra Kid là đương nhiên. Nhưng nếu không phải Kid, thì phải xét xem những người hưởng lợi còn lại là ai.

Một mặt là đối thủ cạnh tranh, mặt khác là người thừa kế nhà Miyahara - nói cách khác, tất cả những người có khả năng thèm muốn viên đá quý đều phải được sàng lọc kỹ lưỡng.

Mọi người đến hiện trường vụ án khám nghiệm. Thi thể nằm ngửa, đối diện cửa sổ. Theo nhận định của Khoa Pháp Y, khoảng cách ngắm bắn khá xa, người nổ súng chắc chắn không ở trong phòng.

Khẩu súng lục có ngoại hình giống súng bài poker kia có kích cỡ nòng và viên đạn tương tự, nhưng... nòng súng không có tàn tích thuốc súng.

"Giả mạo quá sơ sài!" Nanali ngước nhìn trời, không nói nên lời.

Pháp y lấy viên đạn ra, Matsuda Jinpei dùng nhíp gắp lấy cẩn thận quan sát, quả quyết nói: "Đây là viên đạn của súng ngắm."

Điều này một lần nữa xác nhận sự cảm thán của Nanali: khẩu súng giống của Kid chỉ là một thủ đoạn lừa dối sơ sài, dùng để đánh lạc hướng phán đoán ban đầu của cảnh sát - một thủ đoạn cực kỳ ngu xuẩn.

Tuy nhiên... việc này là do chủ mưu đã tính toán từ lâu, hay là sự cố phát sinh, vẫn cần phải điều tra.

"Hiện tại có ba vấn đề cần giải quyết." Thanh tra Megure bắt đầu sắp xếp lại vụ án. "Thứ nhất, ai là người đã nổ súng? Thứ hai, thư báo trước của Kaito Kid là thật hay giả? Thứ ba, Hy Vọng Chi Tâm đang nằm trong tay ai?"

"Nếu thư báo trước là thật, viên đá quý có khả năng đang ở chỗ Kid. Nếu là giả, thì khả năng lớn là án mạng không liên quan đến Kid. Khi đó sẽ có hai tình huống: đá quý ở trong tay người đã nổ súng, hoặc thuộc về một thế lực khác." Nanali khoanh tay trầm tư: "Đá quý và tài sản có quan hệ mật thiết, tôi sẽ đi kiểm tra sổ sách phòng tranh và giao dịch ngân hàng của Miyahara Tatsuya."

Người có hiềm nghi lớn nhất trong căn nhà này chính là Miyahara Tatsuya. Hơn nữa, Nanali còn nhìn thấy luồng tà khí màu tím trên người hắn.

Quả nhiên, không lâu sau, Tổng cục đã gửi tin tức đến.

"Miyahara Tatsuya ham mê cờ bạc dẫn đến nợ nần chồng chất, gần đây phòng tranh cũng bị mất trộm nhiều danh họa ít người biết đến, anh trai hắn đã chuyển tiền cho hắn rất nhiều lần."

Nghe Nanali nói, Nakamori không thể tưởng tượng nổi: "Hắn muốn đem Hy Vọng Chi Tâm cầm cố để trả nợ cờ bạc, lại còn vì vậy mà giết cả anh trai mình?"

Nanali vừa định lên tiếng, đã nghe thấy giọng Matsuda: "Không, không phải hắn giết, hắn ta chỉ thừa cơ hỗn loạn để lấy đi đá quý thôi."

Matsuda vừa đi kiểm tra các khu vực có vị trí tốt để ngắm bắn ở xung quanh. Nơi gần cửa sổ tầng 3 nhà Miyahara nhất cũng phải đi bộ mất năm phút. Hơn nữa, cổng nhà họ có camera giám sát, Miyahara Tatsuya không hề rời khỏi tòa nhà.

"Cái này dễ thôi, lấy cớ hắn ta tham gia đánh bạc phi pháp, xin lệnh điều tra, trước hết cứ lục soát tìm choa ra viên đá quý đã." Trong đôi mắt nâu của nữ cảnh sát lộ ra vẻ tinh quái, Matsuda cười lắc đầu: "Em đúng là."

Quả thật, biện pháp này rất hiệu quả - Hy Vọng Chi Tâm nằm trong két sắt dưới gầm giường Miyahara Tatsuya.

Matsuda và Nanali, hai cao thủ thẩm vấn thay phiên nhau ra trận. Hắn thừa nhận - đúng là đã nhân lúc hỗn loạn lấy đi đá quý, hắn chưa đến mức ra tay với anh trai mình, nhưng cũng không hề đau buồn gì nhiều về cái chết của anh trai.

"Như vậy thư báo trước của Kid, chắc chắn là thật." Nakamori Ginzou sờ cằm, cái tâm bắt Kid của ông vẫn không nguôi - ông cần phải trưng bày Hy Vọng Chi Tâm đúng hạn.

----

Buổi chiều hai giờ, tại quảng trường gần phòng tranh, những tờ danh thiếp màu trắng bay lả tả như tuyết rơi.

Bên trên viết:

【 Lớp mặt nạ mang hình dáng động vật sẽ bị hái, trên đỉnh bách mộc, ánh trăng cuối cùng sẽ xuyên thấu Hy Vọng Chi Tâm. 】

"Gần đây danh thiếp của Kid có chút kỳ lạ." Thanh tra Nakamori trầm tư. "Văn phong không còn sự hoa lệ ban đầu, hơn nữa nghe có vẻ không phải muốn lấy đá quý. 'Xuyên thấu' đá quý? Chẳng lẽ là muốn hủy diệt nó?"

Nói xong, ông lắc đầu, gạt ý tưởng này ra khỏi đầu.

Nanali dừng chân trong phòng tranh, lặng lẽ thưởng thức buổi triển lãm tranh vẽ lại các danh họa thế giới.

"Tiếng chuông thị trấn màu xanh lam... Ngọc bích... Ngân hà..." Cô lóe lên linh quang trong đầu, mạnh mẽ vỗ tay một cái: "Là 《 Đêm đầy sao 》."

Matsuda và Nakamori Ginzou lập tức nhìn sang. Bức 《 Đêm đầy sao 》 của Van Gogh có thị trấn màu xanh lam, cây bách màu nâu, và tinh vân xoáy lốc hòa trộn hoàng bạch lam.

"Một, hai, ba, bốn..." Nanali đếm từng tinh vân. "Tổng cộng mười hai cái, là 12 giờ sao?"

Matsuda Jinpei giật giật khóe miệng: "Em nghĩ Kid giống em, đơn giản thô bạo vậy sao?"

Nanali có vẻ không phục: "Vậy anh nói xem còn có thể là cái gì?"

Matsuda cứng họng. Tuy nhìn có vẻ thái quá, nhưng đây xác thật là lời giải thích có khả năng nhất hiện tại.

Nakamori yên lặng nhìn bản đồ khu phòng tranh: "Nói như vậy, 'đỉnh bách mộc' chính là sân thượng tháp nhọn của phòng tranh?"

Nanali gật đầu đồng tình.

Phòng tranh quả thật có một tòa tháp cao theo phong cách Gothic - khu triển lãm mà Miyahara Hiruyuki chuẩn bị, chính là tầng một của tháp.

"Bất quá." Matsuda Jinpei có một linh cảm không tốt, nét mặt anh lạnh lùng. "Mặt nạ giả, ánh trăng, giống như đang truyền tin tức cho ai đó, thậm chí là... Tuyên chiến."

----

Đêm khuya 12 giờ, bên ngoài phòng tranh dòng người chen chúc. So với việc đi ngủ, những fan cuồng nhiệt này thích chiêm ngưỡng phong thái của thần tượng hơn.

Kid quả nhiên đã đến đúng hẹn. Cậu ta lơ lửng giữa không trung, vẫn giữ phong thái nhẹ nhàng: "Ladies and gentlemen!"

Kaito Kid dang rộng hai tay, vô số điểm sáng li ti từ áo choàng tuôn ra, như vô vàn ngôi sao lấp lánh, cực kỳ lộng lẫy, hệt như một giấc mơ.

Higurashi Nanali lặng lẽ nhìn tên siêu trộm áo trắng.

Thật thú vị.

- Quanh thân Kid bao phủ ánh sáng trắng rạng rỡ, phản chiếu với quần áo, hệt như ánh sáng của thiên sứ.

Nếu là như vậy, có lẽ việc cậu ta ăn cắp đá quý là vì một nỗi khổ tâm nào đó?

Ngay cả ở tổ 1 cô cũng từng nghe nói, tất cả đá quý Kaito Kid trộm được đều được trả lại.

Khoan đã... Trả lại!

Cô giữ chặt Nakamori Ginzou, hỏi có phần vội vàng: "Trước mỗi lần trả lại đá quý Kid có thường làm một động tác đặc biệt nào không?"

Nakamori không hiểu nguyên do, ngơ ngác trả lời: "Dường như... là Kid luôn cầm đá quý nhìn kỹ dưới ánh trăng."

"Cậu ta đang tìm một thứ gì đó." Nanali khẳng định.

Matsuda Jinpei cực kỳ ăn ý đuổi kịp ý nghĩ của cô, cảnh sát tóc quăn ánh mắt sắc bén, hỏi thanh tra Nakamori: "Đối diện ánh trăng?"

"Không sai, đối diện ánh trăng!" Nakamori ngây ra một chút rồi cũng phản ứng lại: "Cho nên lá thư báo trước thứ hai có liên quan đến viên đá quý mà Kid muốn tìm, hơn nữa là đang tuyên chiến với một thế lực khác?"

"Nếu đúng là như vậy..." Matsuda nhếch khóe miệng, lộ ra thần sắc nóng lòng muốn thử khi gặp phải thử thách.

Biểu cảm của Higurashi Nanali cũng tương tự đến kinh ngạc: "- Vậy thì thú vị rồi."

----

Sau khi biết được nguy hiểm có thể vượt xa dự tính ban đầu, Nakamori Ginzou dự tính tăng cường cảnh giới, ông triệu tập tất cả cảnh sát lại cùng nhau giáo huấn.

Matsuda đi tuần tra tháp bách mộc, Nanali ở bên cạnh Nakamori.

Cô lướt mắt nhìn mọi người xung quanh, ai cũng biết, Kaito Kid rất giỏi dịch dung.

Lúc này, một viên cảnh vệ dựa cửa sổ đã thu hút ánh mắt cô.

Cảnh sát trẻ tuổi quanh thân bao phủ ánh sáng trắng xán lạn, đương nhiên là chuyện tốt, nhưng mà, những cảnh sát vừa tập hợp không có loại ánh sáng này, mà ánh sáng đó lại tương tự với thứ trên người Kaito Kid.

Higurashi Nanali làm bộ lơ đãng đi đến bên cạnh hắn. Quả nhiên, ngón tay tên cảnh sát này có một lớp phủ, dù hắn chạm vào bất cứ thứ gì cũng sẽ không để lại vân tay.

Nữ cảnh sát lập tức bắt cổ tay hắn. Tuy nhiên, tên siêu trộm phản ứng cực kỳ nhạy bén, chỉ nghe một tiếng "Phanh", một trận khói trắng hiện lên trước mắt, hắn đã nhanh chóng tẩu thoát.

----

Năm phút sau.

Higurashi Nanali chầm chậm đi về phía Matsuda Jinpei.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro