[DaChuu] (ABO) DAZAI OSAMU NÓI MÌNH KHÔNG THÍCH ĐÀN ÔNG
Tác giả: Xin Hãy Gọi Tôi Là Người Bị Thiểu Năng Trí Tuệ
(Lily: Xin thề tên tác giả dịch ra như thế chứ hổng phải tôi có ý xấu với tác giả)
Link raw: https://7805829417.lofter.com/post/3183440e_1cccbf17b
---
1.
Gần như tất cả mọi người trong Mafia Cảng đều cho rằng cấp trên của họ, Nakahara Chuuya là một A, giống như Ozaki Kouyou, Mori Ougai và Dazai Osamu. Dù sao cũng chẳng có ai không cho rằng một người đàn ông tốt lên được chiến trường, xuống được phòng bếp, tuy nói chuyện hơi khó nghe nhưng lại rất biết quan tâm đến cấp dưới không phải là một A cả! Này!
Ngoại trừ việc ngài quản lý cấp cao này thi thoảng đánh chửi cộng sự của mình, Dazai Osamu, mỗi ngày (Mẹ nó, thật ra họ đang ve vãn đánh yêu thì có.)
Nhưng mà mỗi khi cấp dưới dùng ánh mắt khác thường nhìn hai người đó, Dazai sẽ nghiêm trang thề thốt: "Tôi không thích đàn ông."
Cấp dưới gật đầu, nhìn vẻ mặt tức giận cùng với hành động đánh điên cuồng Dazai của Chuuya, còn Dazai chỉ cười toe toét cho người ta đánh, rời đi với biểu cảm lãnh đạm.
Tuy nhiên, lòng thì lại thầm nói: Anh đang lừa quỷ đấy à.
Đám cấp dưới trong Mafia Cảng thật sự cảm thấy quản lý của họ đúng là song A vô song. Nhưng A lại không thể đến với A được.
Thế là một số nữ đồng chí bên Mafia thích YY lập tức múa bút chế tạo bánh ngọt và R18 của Song Hắc.
2.
Mori Ougai là O, cho nên ông biết Chuuya cũng là O. Kouyou là A nữ, sở dĩ cô biết Chuuya là O là vì cô lúc nào cũng nhắc cậu đàn em này của mình phải nhớ tiêm thuốc ức chế.
Chuuya cũng tự nhận làm O rất phiền phức, thân mình trở nên kiêu kỳ thì không nói, còn phải ứng phó kỳ động dục đáng ghét nữa. Đối với một trai thẳng sắt thép như Chuuya mà nói, chuyện này vô cùng vô cùng vô cùng phiền phức và đáng ghét. Y như kỳ sinh lý của phụ nữ vậy.
Thế cho nên mấy cái tổ chức đối địch không rõ nội tình kia không biết lúc đi tắm có phải không để ý nên để nước vào đầu hết rồi không, dám nghĩ ra mỹ nhân kế hạ gục Chuuya.
Cuối cùng, mấy O xinh đẹp tuyệt sắc đang động dục bị coi như con mồi kia đều bị Chuuya tiêm cho thuốc ức chế, chờ họ khôi phục xong lại bị anh ném ra ngoài.
Phiền muốn chết.
Giờ phút này, Chuuya 16 tuổi đang cau mày nằm trên sofa trong văn phòng.
Cái kỳ động dục đáng ghét kia lại tới nữa.
Anh đang tính gọi cho chị Kouyou tới đưa thuốc ức chế cho anh thì cửa lại bị tên cá thu khốn nạn mở không cần chìa trực tiếp cạy ra.
"Chuuya, Boss lại sai chúng ta đi làm nhiệm vụ, tôi hỏi nè, sao cậu không ra mở cửa..."
Lời còn lại trực tiếp bị cảnh tượng trước mắt chặn họng.
Gương mặt Chuuya ửng hồng, đôi mắt màu xanh băng ngày thường giết người không chớp mắt giờ toàn hơi nước lấp lánh, đôi môi đỏ hồng khẽ hé mở, người nằm liệt trên sofa, một tay kéo cổ áo, tay còn lại đang vươn ra tính với lấy di động trên bàn làm việc, hai chân thon dài kẹp chặt vào nhau.
"Cá thu khốn kiếp, mẹ nó anh vào đây làm gì." Chuuya nghiến răng nghiến lợi hỏi.
"Ồ ồ ồ, quấy rầy Chuuya phát tình rồi à? Tôi thật sự rất xin lỗi."
Dazai làm bộ đi ra ngoài liền.
Tuy từ lâu hắn đã hoài nghi cộng sự của mình là O, vì pheromone của Chuuya thỉnh thoảng rò rỉ ra ngoài. Nhưng khi hắn hỏi Mori, Mori lại vô cùng nghiêm túc trả lời hắn rằng không phải.
Xem ra Mori-san lừa mình...
Một tia sáng lóe lên trong mắt Dazai.
"Anh quay lại cho ông đây..."
"Làm sao? Con sên muốn tôi đánh dấu em sao?" Dazai không mời tự đến, một tay chống lên tay vịn sofa, mặt vẫn cười vui vẻ. Nhưng pheromone tiết ra hoàn toàn không khớp với tươi cười của chủ nhân, nó hung mãnh, dữ dội, xâm chiếm toàn bộ văn phòng.
"Ừm..." Chuuya khẽ rên.
"Nhưng tôi nói rồi, tôi không thích đàn ông," Dazai cười càng vui vẻ, đưa mặt lại gần thêm nữa. "Nhưng nếu là Chuuya thì có thể phá lệ."
"Nói cho cùng, Chuuya quá mê người, ngay cả tôi cũng không kìm lòng được."
"Hiện tại Chuuya có hai lựa chọn, một là tìm Kouyou ane-san lấy thuốc ức chế. Nhưng Chuuya chỉ thể tự mình đi, tôi sẽ không giúp em."
"Chuuya ngẫm lại đi, nếu một O đang phát tình như em mà chạy ra ngoài thì sẽ xảy ra chuyện gì nhỉ?" Dazai nhẹ nhàng kéo góc áo Chuuya lên, thò tay vào trong.
"Đồ khốn! Đừng chạm vào tôi!" Omega khi phát tình cực kỳ mẫn cảm, một cái chạm nhẹ cũng có thể làm cả người mềm nhũn như nước.
"Lựa chọn thứ hai là Chuuya cho tôi đánh dấu tạm thời em, ngoài ra, sau này chỉ có một mình tôi được phép đánh dấu em mà thôi." Dazai nói rất dịu dàng, bàn tay bắt đầu sờ soạng eo Chuuya.
"Anh muốn đánh dấu vĩnh viễn tôi???" Chuuya chợt trợn tròn hai mắt.
"Đương nhiên là không, chỉ đánh dấu tạm thời thôi."
Dazai nhìn chăm chú vào đôi mắt màu xanh lạnh càng ngày càng lấp lánh kia.
Ôi Chuuya, thật quá khó, làm người ta muốn phạm tội mà...
"Vậy anh đánh dấu tạm thời tôi đi..."
"Ồ! Cuối cùng con sên cũng hiểu rõ rồi sao?" Dazai ra vẻ kinh ngạc nhìn anh, sau đó túm lấy một tay anh sờ vào phía dưới của hắn.
"Nhưng mà... Chỗ này còn muốn Chuuya giải quyết một chút."
"Mẹ nó! Anh... Ưm!!!"
"Rốt cuộc Chuuya chỉ có thể làm chó của tôi."
Dazai Osamu 16 tuổi thành công cắp Nakahara Chuuya lên giường với hắn.
3.
Lọn tóc màu cam sáng hơi dài che khuất vùng da bị răng nanh của Dazai đâm thủng.
Chuuya điên cuồng đánh Dazai tơi bời, còn Dazai vẫn cười toe toét pha trò. Những người xung quanh hoàn toàn nhìn không ra chỗ khác thường, nhưng chỉ có hai đương sự biết, họ với đối phương đã có thêm một tầng quan hệ.
Từ đó trở đi, Dazai vĩnh viễn nhớ kỹ kỳ động dục của Chuuya, tuy rằng ngày thường trong óc Dazai toàn các cách tự sát, có thể nhét được thông tin này vào trong đầu đã không dễ dàng gì.
Chuuya cuối cùng cũng không dùng thuốc ức chế nữa. Bởi vì anh đã bị tên cá thu khốn kiếp đánh dấu vĩnh viễn.
Một Dazai làm bạn say goodbye vĩnh viễn thuốc ức chế.
Trong đầu Chuuya đột nhiên nảy ra câu này, anh cũng bị chính suy nghĩ của mình chọc cười.
"Con sên đang cười cái gì đấy?"
"Đồ khốn, anh cmn tránh xa ông đây ra!!"
"Hu ⸺ con sên bạo lực gia đình tôi ⸺"
"Hu em gái anh!!!"
4.
Sau này, kể cả khi Dazai đã bỏ trốn, Chuuya cũng không phải dùng thuốc ức chế. Dazai gần như đến bất kỳ lúc nào anh cần. Sau lại nghe nói bên Công ty Thám tử có nhận một O duy nhất, Chuuya lúc đầu cũng hơi lo lắng.
Tuy nhiên, cái cậu O tên Nakajima Atsushi đó đã bị cấp dưới của mình, Akutagawa Ryunosuke, đánh dấu vĩnh cửu.
Không hổ là A của Mafia Cảng chúng ta!
(Này này Chuuya-san, anh tự hào cái gì?)
Gần đây bên Công ty Thám tử vừa phá xong một vụ án, Thống Đốc dẫn mọi người tới một quán bar, cả nhóm ngồi trên sofa hình tròn cách cửa không xa.
Mà trùng hợp thay, Mafia Cảng cũng đang ở đấy.
Trong lúc chơi trò Truth or Dare cũ kỹ, Yosano Akiko hỏi Dazai một câu: "Dazai-san có người yêu chưa? Là nam hay là nữ?"
Tất cả mọi người, ngoại trừ Edogawa Ranpo và Kunikida Doppo, đều hai mắt lấp lánh như sao.
"Có rồi và tôi không thích đàn ông."
Mọi người bên Công ty Thám tử: Cái rắm, trong di động của anh mỗi ngày đều có 200 tin nhắn trò chuyện với Nakhara Chuuya cùng với ít nhất 50 cuộc gọi, anh tưởng tụi tôi là đồ ngốc sao?
Chuuya thình lình bước vào cửa, thân cao 1m6 cùng mái đầu màu cam lóa mắt kia rất khó không được chú ý.
Chuuya cũng thấy Kunikida, cả hai đều là gà mẹ của tổ chức, cho nên đều gật nhẹ chào hỏi nhau.
Tròng mắt của Dazai đều sắp dính trên eo người ta rồi, hắn nhìn Chuuya đến ghế bên Mafia Cảng, quay đầu lại trả lời tiếp câu hỏi vừa rồi: "Nhưng ngoại trừ con sên ra."
Hắn đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, để lại một câu: "Tôi không quá yên tâm để con sên uống rượu một mình, rất xin lỗi không thể chơi tiếp cùng mọi người được nữa, tôi xin đi trước."
Nói xong, hắn liền thảnh thơi cầm ly rượu đến bên Mafia Cảng, vô cùng tự nhiên ngồi xuống cạnh Chuuya.
Công ty Thám tử: ...
Thống Đốc cũng đứng dậy ném xuống một câu: "Tôi cũng rất xin lỗi không thể chơi tiếp, bác sĩ Mori có thể sẽ muốn bàn với tôi một vài chuyện cơ mật."
Mọi người nhìn theo hướng mắt Thống Đốc, thấy Mori Ougai nâng ly rượu lên, chào hỏi bên Công ty Thám tử.
À không, ông ta chắc chỉ nâng ly chào hỏi với mình Thống Đốc Fukuzawa Yukichi mà thôi.
Sau đó, mọi người lại được thấy cảnh Thống Đốc đi đến hàng ghế bên Mafia Cảng, Mori cười ha ha nhường chỗ cho Fukuzawa, cả hai ngồi vào chính giữa.
"Ối!!!!! Akutagawa, anh phát điên gì thế?" Atsushi, chú hổ trắng nhỏ nhắn bên Công ty Thám tử, đột nhiên bị một mảnh vải màu đen thần bí cuốn đi.
Akutagawa cảm thấy quá cô đơn, liền cuốn người hổ qua đây, đặt người ta ngồi lên đùi mình.
Higuchi Ichiyo ngồi ở bên, tự dưng bị bầu không khí phấn hồng của Akutagawa senpai với người hổ bên Công ty Thám tử cách vách đập hết vào mặt.
Higuchi: ...
Tiếp đó, Mafia Cảng và Công ty Thám tử vui vẻ ngồi uống rượu chơi đùa cùng nhau. Dù sao họ cũng đã quá quen việc đột ngột đụng phải nhau rồi.
Thật đáng mừng, thật đáng mừng.
Dazai Osamu nói hắn không thích đàn ông? Mắc cười chết đi được, chỉ mình Nakahara Chuuya là ngoại lệ thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro