Chương 24
Lý Trường Phong thở hổn hển nằm nhoài trên người Hứa Thanh, vuốt tóc ướt đẫm mồ hôi, Hứa Thanh cả người vẫn còn đắm chìm trong dư vị cao trào cùng buồn ngủ, tùy ý Lý Trường Phong đầy người mồ hôi ôm lấy chính mình, nửa ngày không nói ra được một câu.
Lý Trường Phong ôm Hứa Thanh trở mình, sau khi nếm được mỹ vị tức phụ nhi, nhìn Hứa Thanh thất thần, thỏa mãn mà hôn một cái lên trán Hứa Thanh.
"Có khỏe không?"
Thấy Hứa Thanh mặt vẫn hồng hồng, Lý Trường Phong cẩn thận đem Hứa Thanh đặt lên giường, đứng dậy ra ngoài, cầm một miếng vải sạch sẽ cẩn thận lau chùi thân thể Hứa Thanh, sau đó sờ sờ đầu Hứa Thanh.
"Lấy lại tinh thần chưa?"
Nghe thấy Lý Trường Phong trong giọng nói không che giấu được đắc ý cùng trêu đùa, Hứa Thanh chép miệng, không muốn tranh luận quá nhiều, hiện tại cậu một chút cũng không muốn nhúc nhích!
"Chăn cùng ga trải giường... !"
Lý Trường Phong nghe tức phụ nhà mình mềm mại nói, lập tức cơ trí đem Hứa Thanh với chăn ôm lại, kéo ga trải giường tràn ngập dấu vết, sau đó theo Hứa Thanh ra hiệu đem ga trải giường mới trải lên, lấy thêm chăn mới, liền đem Hứa Thanh đào ra bỏ vào ổ chăn, ôm Hứa Thanh đã sắp ngủ dựa vào trong ngực của chính mình.
"Ngủ đi..."
Sờ chóp mũi hồng hồng của Hứa Thanh, Lý Trường Phong có chút đau lòng hôn một cái, nhìn hai lỗ tai Hứa Thanh mang hoa tai, cũng biết cậu hôm nay phải chịu đau đớn.
Hứa Thanh giật giật thân thể, đem trắng nõn khuôn mặt nhiễm một chút đỏ cà cà trong lồng ngực Lý Trường Phong, tìm tư thế thoải mái ngủ tiếp, Lý Trường Phong liền kéo kéo chăn đem Hứa Thanh cùng mình bao đến chặt chẽ, ra mồ hôi dễ bị cảm lạnh.
Nhìn khuôn mặt Hứa Thanh trong lồng ngực đã hoàn toàn khỏi hẳn, ghen tuông trong lòng Lý Trường Phong lại nhiều hơn, thời điểm động phòng vén khăn voan cho Hứa Thanh, hắn kinh diễm cùng vui sướng, Hứa Thanh của hắn quá tốt đẹp, tốt đến mức hắn muốn đem Hứa Thanh giấu đi, chỉ có một mình hắn xem, nhưng là Lý Trường Phong biết, như vậy Hứa Thanh nhất định sẽ không vui, cho nên, hắn cần phải hảo hảo trông coi Hứa Thanh, cùng cậu vượt qua quãng đời còn lại!
Đêm khuya sơn thôn từ lâu đã yên lặng như tờ, Lý Trường Phong nhắm mắt lại nhẹ nhàng thở phào một cái, ôm tức phụ đã ngủ trong lồng ngực đã rơi vào mộng đẹp.
Giữa trưa ngày thứ hai Hứa Thanh bị đói đến tỉnh lại, cậu cảm thấy eo có điểm nhức mỏi, giật giật thân thể, phát hiện nhẹ nhàng khoan khoái không có cảm giác dinh dính trước khi ngủ, biết hôm qua Lý Trường Phong đã vì chính mình lau chùi một phen, trong lòng đối với hành động của Lý Trường Phong tối hôm qua hơi tha thứ một chút.
"Tên kia thực sự là làm hòa thượng quá lâu!"
Cậu từ từ ngồi dậy, lại cảm thấy cái mông là lạ, eo càng mỏi đến lợi hại! "Rầm" một tiếng, Hứa Thanh lại nằm trở về trên giường, cậu không dậy nổi! ! Eo mỏi! Tay đau! Chân như nhũn ra! ! Hứa Thanh thở phì phò dùng tay mất công tốn sức đem hai tập sách nhỏ bên gối vứt trên mặt đất, đều do thứ này, nếu không mình cũng sẽ không bị chơi đùa thành dáng vẻ này!
Nghe trong phòng có âm thanh, Lý Trường Phong đang nấu cháo vội vã đẩy cửa đi vào.
"Tỉnh rồi a?"
Nhìn Hứa Thanh đỏ mặt nằm trên giường, vừa tức vừa giận nhìn hắn chằm chằm, Lý Trường Phong cười cười sờ mũi, đang chuẩn bị đi tới, liền đá phải hai tập sách nhỏ bị Hứa Thanh ném xuống giường.
"Còn cười! !"
Hứa Thanh thẹn quá hoá giận nhìn Lý Trường Phong cười cười cầm lấy tập sách nhỏ.
"Ta không đứng dậy nổi! !"
Lý Trường Phong vừa nghe, tiện tay đem sách đặt ở trên tủ quần áo, ngồi vào bên người Hứa Thanh, tay lớn hà hơi, ấm rồi mới luồn vào trong chăn, xoa eo mềm trắng của Hứa Thanh.
Không cần nói, Lý Trường Phong lực tay lớn, cường độ cũng vừa vặn, xoa Hứa Thanh đến thoải mái rầm rì.
"Quá trái một chút, đúng đúng đúng!"
"Đi lên chút, không đúng, lên trên nữa!"
Lý Trường Phong vừa nghe ánh mắt liền tối sầm lại, tay theo Hứa Thanh yêu cầu chậm rãi cọ hướng lên trên.
"Nơi này sao?"
Nói xong không chờ Hứa Thanh đáp lại, liền đi lên nữa, "Hay là nơi này?"
Bị Lý Trường Phong chơi xấu, Hứa Thanh mặt già đỏ ửng, nhạy cảm có chút phản ứng.
"Trường Phong..."
Thanh âm này khiến Lý Trường Phong khẽ mỉm cười, trải qua một buổi tối tiếp xúc, hắn đương nhiên biết chủ nhân của thanh âm này là muốn cái gì, giữa lúc hắn chuẩn bị thêm một bước tiến công!
"Rột rột... ! !"
Hứa Thanh mặt càng đỏ hơn! Cậu quả thực không muốn gặp người nữa rồi! !
Lý Trường Phong cũng sững sờ, nhìn bụng Hứa Thanh ở dưới chăn, rút tay trong chăn ra, có chút tự trách, "Ta sớm phải biết ngươi đói bụng rồi! Chờ!"
Trong chốc lát, Hứa Thanh nghe một luồng hương thơm, khiến bụng đói gọi lớn tiếng hơn!
Chỉ thấy Lý Trường Phong vững vàng bưng một bát cháo tiến vào, cho dù chỉ là cháo trắng, Hứa Thanh cũng trông mà thèm lợi hại, nhìn Hứa Thanh trong mắt không kịp chờ đợi, Lý Trường Phong đem Hứa Thanh đỡ dậy, lại vì cậu mà kéo chăn.
"Đến, ta đút ngươi ăn!"
Hứa Thanh đang muốn nói mình tự làm, mới vừa nhúc nhích một chút cánh tay liền ngừng lại, cậu không mặc quần áo a! Đành phải để Lý Trường Phong từng muỗng từng muỗng đút ăn, trong chốc lát bát đã thấy đáy, Hứa Thanh liếm liếm khóe miệng, cậu còn muốn.
"Không thể ăn nhiều hơn, ngày hôm nay ngươi phải ăn thanh đạm chút!" Lý Trường Phong cũng không muốn Hứa Thanh đói, nhưng Tạ a sao tối hôm qua đã dặn hắn, hôm nay cả một ngày đều phải để Hứa Thanh húp cháo! Cho nên dù Lý Trường Phong chính là đau lòng Hứa Thanh cũng không có thể không làm như vậy!
Hứa Thanh cũng không tức giận, chỉ là có chút tiếc nuối nhìn bát bị Lý Trường Phong lấy đi, cậu mới trải qua thế sự, ăn thanh đạm chút cũng tốt.
Chờ Lý Trường Phong lần thứ hai vào nhà, Hứa Thanh đã tự mình từ từ mặc quần áo tử tế, đang ngồi ở trước gương đồng Lưu a sao đưa chuẩn bị chải tóc, vừa định lấy cái lược gỗ liền nhìn thấy bên cạnh có một cái hộp gỗ có khắc hoa văn, Hứa Thanh cầm lên mở ra, bên trong là một đôi ngân trâm, trắng trong thuần khiết nhưng lại không mất phong nhã.
Đây là lễ vật đính ước tối hôm qua Lý Trường Phong đưa cho mình, cậu vốn là rất kinh ngạc, đôi ngân trâm này vừa nhìn là biết phải bảy, tám lượng bạc, lúc trước Lý Trường Phong đã đem tiền của hắn đều cho mình, vì vậy khi Lý Trường Phong kể lại, cậu cũng rõ ràng chuyện nhà Lý gia, sau càng làm cho cậu kinh ngạc chính là Lý Trường Phong còn cho cậu thêm hai mươi lăm lượng bạc!
Một bàn tay cầm lấy lược gỗ trước mắt Hứa Thanh, Lý Trường Phong vuốt ve mái tóc đen dài của cậu.
"Ta chải cho ngươi."
Hứa Thanh thả xuống hộp gỗ trêu chọc nhìn Lý Trường Phong tay chân vụng về vì chính mình chải đầu, "Ngươi đừng đem tóc trên đầu ta rụng hết là được!"
Lý Trường Phong cười cười, từ từ vì Hứa Thanh sửa sang lại tóc dài có chút rối, sau khi cưới kiểu tóc của ca nhi cũng có chút khác biệt, trước khi thành hôn liền trực tiếp cột thành một đoàn, dùng gì đó cố định lại là được, sau khi thành hôn phải chia tóc thành hai quấn lấy nhau, sau đó dùng cây trâm hoặc là thứ gì đó cố định lại!
Không giống với Hứa Thanh cùng Lý Trường Phong tình ý kéo dài, bầu không khí Lý gia có thể nói là rất nặng nề!
"Ngươi nói thành hôn với lão nhị chính là "Xấu ca nhi" ở Hạnh Phúc thôn" ? ! Lý a sao ngữ khí âm trầm truy hỏi Lý lão đại, Lý lão tam mới vừa tỉnh rượu rời giường.
Lý lão đại gật đầu, hắn ta cũng không nghĩ tới sẽ là "Xấu ca nhi" bên ngoài truyền ra không ai thèm lấy kia.
Lý lão tam hưởng thụ Lý Vương thị xoa bóp đầu, cũng gật gật.
"Đây là! Đây là muốn tức chết ta a!" Lý a sao tức giận phát run cả người, trước khi cưới lão nhị chắc chắn đã cùng "Xấu ca nhi" gặp mặt, mới định thân! Vậy hắn biết rõ ràng là "Xấu ca nhi" còn nguyện ý thú y! !
Lý tiểu ca nhi cũng khó chịu, "Xấu ca nhi" kia làm sao xứng với nhị ca của mình!
Lý lão hán phẩy thuốc lá, đứng lên cầm lấy cái cuốc, "Bạn già, ngươi đi đâu?" Lý a sao đứng lên nhìn Lý lão hán.
"Xuống ruộng! Còn có thể đi đâu!" Nói xong cũng không nhìn sắc mặt Lý a sao khó coi, ra khỏi cửa, "Lão đại, lão tam, trong nồi còn cơm, ăn xong thì xuống ruộng!" Trong nhà ít đi lão nhị, cơm cũng nhiều lên.
Lý lão đại cùng Lý lão tam nhìn một chút Lý a sao, thấy ông không nói gì, liền tiến vào nhà bếp ăn cơm, tối hôm qua bị Trần Khải trút quá nhiều rượu, trở về thế nào cũng không biết, tức phụ Lý lão đại cùng Lý Vương thị cũng mang theo hài tử ra cửa, Lý lão tam hài tử còn nhỏ, được Lý Vương thị cõng.
"A..." Lý tiểu ca nhi tiến lên kéo kéo ống tay áo Lý a sao, Lý a sao bị y kéo một cái như thế, nghiêng nghiêng thân hình, đem Lý tiểu ca nhi làm sợ hết hồn, "A ! Ngươi không sao chứ? !"
"Ta sao mà không có chuyện gì! Hắn không muốn ngốc ở cái nhà này a! Tình nguyện ở rể nhà "Xấu ca nhi", cũng không muốn ở nhà ngoan ngoãn cưới tức phụ!"
"Cũng không biết các ngươi tối hôm qua uống bao nhiêu! Hôm qua ban đêm được Lưu đồ tể mang về, gọi sao cũng không tỉnh!" Đồng dạng mới vừa mới rời giường, Trần Khải cũng bị tức phụ quở trách.
"Ta là giận Lý lão tam! Cho nên liều mạng rót cho hắn ta, nào biết Lý lão đại không biết chuyện, còn giúp hắn ta uống! Nếu không phải bởi vì hắn ta Lý Trường Phong có thể vào cửa "Xấu ca nhi" sao? !"
Tức phụ Trần Khải cả kinh, "Xấu ca nhi? ! Nhưng là người ở Hạnh Phúc thôn kia? !"
Trong phòng truyền đến một loạt tiếng bước chân, tiếp đó Trần Hồng cả mặt tiều tụy cũng nhìn Trần Khải.
Trần Khải lập tức đứng lên, "Tiểu Hồng, thân thể khoẻ chưa ? !"
Trần Hồng lung tung gật đầu, "Ca, ngươi nói Trường Phong đại ca tới ở rể ở Hạnh Phúc thôn, nhà xấu ca nhi? !" Trần Khải cũng không nghĩ nhiều, "Codn không phải sao! Hôm qua gọi tên tên nương chính là như vậy, Hứa Thanh, Thanh ca nhi! Có thể không phải là "Xấu ca nhi" sao? Nhà y là ở phía sau núi, chỉ có một nhà!"
"Làm sao lại như vậy? Trường Phong ca làm sao lại đáp ứng xấu ca nhi? !" Trần Hồng không tin, Lý Trường Phong ưu tú như vậy lại chọn "Xấu ca nhi" trong thôn ngoài thôn đều biết.
"Không phải là như thế sao! Cũng không biết Lý Trường Phong nghĩ cái gì!" Trần Khải lẩm bẩm, ngày hôm qua thời điểm bái đường, Lý Trường Phong dáng dấp kia chính là rất cao hứng, không một chút miễn cưỡng, lẽ nào độc thân lâu quá ca nhi kiểu gì cũng coi trọng? !
"Chính là cưới tiểu ca nhà chúng ta cũng so với "Xấu ca nhi" tốt hơn."
"Trần Khải!"
"Nói cái gì đó thằng nhóc? !"
Một thanh âm là của tức phụ Trần Khải, một cái khác là Trần a sao mới vừa trở lại !
Trần a sao đi lên phía trước, một cái tát quăng trên mặt Trần Khải, đem tức phụ Trần Khải cùng Trần Hồng sợ hết hồn!
"Ta cho ngươi sửa cái miệng tiện này! Tiểu đệ ca nhi của ngươi là ca nhi trong sạch chưa gả! Ngươi lời này nếu truyền ra ngoài! Ngươi nói y sống như thế nào? !" Trần a sao một tát này không phải làm bộ, đây chính là thật, trên mặt Trần Khải in hồng một bàn tay!
Trần Khải cũng bị đánh đến u mê, hắn ta đã nhiều năm đều không bị cha mẹ giáo huấn, đang muốn mở miệng, lại bị Trần a sao nói một đống lời ngăn lại.
Tức phụ Trần Khải đánh một cái vào trên người Trần Khải còn đang sững sờ, "Sững sờ làm gì? ! Xin lỗi đệ ca nhi đi? !" Bàn tay kia của Trần a sao đến y cũng đều đau lòng, còn muốn bị đánh nữa sao!
"Xin lỗi, a ma, tiểu Hồng, ta, là lỗi của ta! Ta không đổi được! Không đổi được cái miệng chết tiệt này!" Trần Khải vừa xoa má, vừa hướng Trần a sao đang tức giận liên tục hít khí cùng Trần Hồng đang ngậm nước mắt xin lỗi!
(Bạch Liên Hoa, khiến cả thân ca bị đánh oan -_-)
Tức phụ Trần Khải nhìn đau lòng nhưng cũng không có an ủi, đây là tật xấu! Phải thay đổi! Trần a sao nhìn Trần Khải như vậy, trong lòng cũng đau, lúc này tức giận qua đi, nhưng không có cho sắc mặt tốt, lôi kéo Trần Hồng trở về phòng.
"Ngươi xem ngươi! Nhanh, ta đắp mặt giảm sưng cho ngươi!" Tức phụ Trần Khải sờ má sưng tấy của hán tử nhà mình, lôi kéo Trần Khải trở về phòng.
Trần Hồng bị Trần a sao kéo về phòng, một lòng nghĩ đến câu nói kia của Trần Khải, ca ca cũng nghĩ như vậy, tại sao Trường Phong ca ca lại không hề nghĩ tới!
"Quên cái suy nghĩ kia cho t!" Trần a sao nhìn biểu tình ca nhi chính mình liền biết y đang suy nghĩ cái gì.
"A ma..." Trần Hồng nước mắt lưng tròng nhìn Trần a sao, nhiều năm như vậy, làm sao nói quên liền quên?
Trần a sao thở dài, "Lý Trường Phong đã là người có gia đình, ngươi dung mạo như vậy, phẩm tính như vậy, còn sợ không tìm được một người như ý ? !"
Trần Hồng thống khổ lắc đầu, y cho dù tốt như vậy, Lý Trường Phong cũng không muốn y, mà lựa chọn "Xấu ca nhi!" Cho dù gặp được người tốt hơn, thế nhưng cũng không phải Lý Trường Phong!
Trần a sao nhìn Trần Hồng bộ dáng kia, trong lòng hơi có chút tiếc rèn sắt không thành thép, trong lòng cũng có chút dự định.
**********
Hứa Thanh hai mắt sáng lên nhìn bồn tắm trước mắt, "Trời ạ, ngươi không làm thợ mộc thực sự là đáng tiếc!" Nguyên bản cậu chỉ oán trách nho nhỏ một câu, cả người bủn rủn muốn ngâm mình một chút, Lý Trường Phong nghe không hiểu, liền thuận miệng hỏi, cậu cũng là thuận miệng đem hình dáng bồn tắm nói ra, kết quả lần này Lý Trường Phong liền từ phía sau núi chọn vật liệu, trở về ở ngay trước mặt cậu làm ra.
Lý Trường Phong đang điêu khắc hoa văn bên ngoài bồn tắm, như vậy vừa đẹp, vừa sang! "Ta từ lúc mười ba tuổi hiểu chuyện, đã nhân lúc trong nhà hết bận việc liền lén lút đi trên trấn theo thợ mộc làm việc vặt, từ từ cũng học được chút thứ đơn giản."
Hứa Thanh nhớ tới tối hôm qua Lý Trường Phong giao cho mình hai mươi lăm lượng bạc, trong lòng có chút chua xót, mặc dù biết hài tử nông gia sớm trưởng thành, nhưng là cậu vẫn vì Lý Trường Phong đau lòng.
"Vậy ngươi biết làm những gì ?" Này không chừng cũng là cách mưu sinh!
"Tủ quần áo, tủ chén bát, còn có ghế, đồ đơn giản đều làm được!" Lý Trường Phong đem bồn tắm chuyển ra chỗ dưới ánh mặt trời, lại đem củi trong phòng dọn ra, chặt thành từng khối, như vậy lúc nhóm lửa không cần tốn công.
Hứa Thanh nghĩ đến đồ gia dụng hiện đại, đôi mắt phát sáng lên, nếu đem đồ gia dụng hiện đại thay đổi một chút bán ở đây, kia chính là thu được lợi lớn!
Hứa Thanh đang muốn cùng Lý Trường Phong trao đổi một chút, vừa ngẩng đầu liền bị chế trụ.
Lý Trường Phong dùng sức bổ củi, chỉ chốc lát sau liền cảm giác thấy hơi nóng, vì vậy hắn cởi bỏ áo ngoài, giữ lại một cái áo tay cộc bộc lộ bả vai, hắn một lần giơ rìu, cơ bắp trên hai tay liền sáng loáng xuất hiện ở trước mắt Hứa Thanh, khiến câj nhớ tới đêm qua chính là bị hai cánh tay mạnh mẽ này đùa nghích đến rối loạn! Mồ hôi trên đầu thuận theo khuôn mặt cương nghị của Lý Trường Phong chảy xuống, mãi cho đến lồng ngực, cơ bụng, tiếp tục chảy xuống!
Hứa Thanh không tự chủ nuốt một ngụm nước bọt, Lý Trường Phong tự nhiên cũng cảm nhận được ánh mắt nóng rực kia, hắn nhếch miệng, cố ý xoay một vòng, đem thân thể cường tráng của mình hoàn toàn hiện ra trong mắt Hứa lang sói, hài lòng nhìn Hứa Thanh chỉ kém chảy nước miếng ròng ròng!
"Hài lòng không?" Tiếng nói trầm thấp khiêu gợi xuất hiện trong tai Hứa Thanh, ngay cả thanh âm đều mê người như vậy, Hứa Thanh không có tiền đồ gật đầu, mãi đến tận khi nghe thấy Lý Trường Phong thấp giọng cười, cậu mới phản ứng được! Mất mặt! Thật mất mặt!
"Chờ hai ngày nữa thân thể ngươi thích ứng, ta lại cho ngươi, không nên gấp!"
Nghe Lý Trường Phong có điều ám chỉ nói, Hứa Thanh đỏ mặt tía tai gào thét: "Ai gấp! Ta mới không gấp!"
"Vâng vâng vâng, ta gấp, ta gấp đến độ không chịu được!" Nhưng mà lời này của Lý Trường Phong lại làm cho Hứa Thanh lần thứ hai quẫn bách, cậu cảm thấy chính mình cãi chày cãi cối, nhưng là, cậu vốn không có gấp!
Theo buổi chiều mặt trời ấm áp rơi vào trên người mình, Hứa Thanh có chút buồn ngủ, cậu ngáp một cái, đỡ eo còn chút bủn rủn hơi di chuyển ngồi trên ghế, nhìn Lý Trường Phong không bao lâu đã đem hơn phân nữa củi che xong, cậu có chút xuất thần, "Quả nhiên trong nhà có một người xuất lực chính là không giống nhau!"
Lý Trường Phong nghe câu nói này, càng thấy Hứa Thanh lúc trước một thân một mình thật sự vất vả! Hắn chỉ là chẻ một chút củi, liền đem Hứa Thanh cảm động thành như vậy! (Hứa Thanh: "... Ai cảm động!" )
"Ngươi muốn làm gì?" Hứa Thanh có chút nghi hoặc nhìn Lý Trường Phong mang đống củi xếp gọn gàng, lại cầm cái cuốc.
Lý Trường Phong đem đất trước sân nhà Hứa Thanh đào lên, đất trước viện này không thể trồng rau, sau mùa xuân mưa khá lớn, dễ dàng nước đọng không nói, còn dễ dàng làm hỏng phòng ở, bất quá hắn không có nói thẳng ra, mà lấy nặng tránh nhẹ qua loa vài câu.
"Hôm qua nhiều khách tới, giẫm đến giẫm đi, cũng không cần." Nặng đương nhiên là Hứa Thanh, còn cái khác Lý Trường Phong cũng không muốn để cho Hứa Thanh bận tâm.
Hứa Thanh nhìn "Đất trồng rau" trong sân bị người giẫm lộn xộn, trong lòng cũng đồng ý với Lý Trường Phong, bất quá, cậu lại nghĩ tới hạt giống trong không gian cũng gần có thể gieo rồi!
"Chúng ta bao lâu thì làm ruộng a? Trước ta một người ăn, cũng chỉ trồng một mẫu, sau khi giao thuế, một năm cũng vừa vặn, đất trồng rau cũng vậy, chỉ trồng ở chung quanh phòng một chút, cũng chỉ đủ một người ăn, hiện tại chúng ta là hai người, ta nghĩ có thể trồng dư ra!" Hứa Thanh ăn nói nhỏ nhẹ tình huống sih sống khái quát cho Lý Trường Phong nghe, bọn họ đã là người một nhà.
Lý Trường Phong xoa mồ hôi trên trán, xới xong một khối đất cuối cùng, cất cái cuốc, ở bên cạnh giếng rửa tay một cái, "Chờ ta mấy ngày này đem đất ruộng phân loại là có thể trồng, sáng sớm ta chỉ mới xem qua, cũng chỉ đổ nước cho nó, tính toán hai ngày liền có thể theo phân loại mà trồng, thời điểm đó ta sẽ đem đất xới lên một chút, dễ dàng trồng hơn!"
Hứa Thanh cầm khăn lau mặt đưa cho Lý Trường Phong, để cho hắn lau mặt, lúc này mới đem cái nóng giảm bớt mấy phần.
"Có tốt hơn chút nào không?" Lý Trường Phong kéo Hứa Thanh qua, trực tiếp duỗi tay ở bên hông cậu xoa xoa, "Tốt lắm rồi, tối hôm nay muốn ăn cái gì?" Hứa Thanh hưởng thụ Lý Trường Phong ôn nhu, lười biếng nằm ở trong lồng ngực có chút ướt của hắn.
"Ăn cháo!" Hứa Thanh chỉ có thể ăn thanh đạm! "Ta ăn cháo, ta hỏi ngươi ăn cái gì?" Kéo xuống bàn tay vì mình xoa xoa, Hứa Thanh đem quần áo Lý Trường Phong để ở một bên đưa cho hắn, nhiệt độ buổi chiều không sánh được với buổi trưa, xuất mồ hôi không cẩn thận, một cơn gió thổi tới sẽ dễ dàng bị cảm.
"Ăn cùng ngươi!"
Lý Trường Phong lưu loát mặc quần áo vào, lôi kéo Hứa Thanh trợn trắng mắt trở về nhà.
"Ngươi về phòng nghỉ ngơi một chút, ta đi gặt cỏ heo, rất nhanh liền trở lại." Hôn một cái lên mặt Hứa Thanh, Lý Trường Phong mới đeo giỏ trên lưng, đi ra ngoài.
Hứa Thanh cũng không muốn ngủ nữa, ngày hôm nay ngủ thẳng tới buổi trưa mới dậy, hoạt động một chút gân cốt đối với thân thể cũng tốt, cậu không thể để Lý Trường Phong cùng mình húp cháo!
Ngày hôm qua làm hỉ sự đồ ăn vẫn còn lại một chút, nhưng là Lý Trường Phong ngày hôm nay đã ăn hai bữa giống nhau, cho nên Hứa Thanh dự định làm cá! Đương nhiên cá vẫn phải là Lý Trường Phong sau khi trở lại đi bắt cho cậu, chính mình hiện tại xuống bờ sông cũng đều khó khăn!
Nhìn ba cái bắp cải thảo không có tác dụng, Hứa Thanh cảm thấy có chút khó khăn, cậu cùng Lý Trường Phong hai người không thể một lần là ăn hết ba cái bắp cải thảo này, nhưng nếu không ăn, sáng mai sẽ bị hỏng!
"Đúng rồi! Ta có thể làm đồ chua a!" Nơi này chỉ có dưa muối, cũng không có đồ chua!
Nói là làm, Hứa Thanh tìm ra hai cái bình trung rửa sạch sẽ, đổ nước vào nồi, nhỏ một giọt linh tuyền vào, như vậy mùi vị càng ngon hơn, sau đó nổi lửa, không bao lâu nghe thấy nước trong nồi sôi, Hứa Thanh đang chuẩn bị động thủ dùng nước nóng rửa bình, Lý Trường Phong đã trở lại.
"Làm sao không chờ ta trở về làm? Ngươi phải nghỉ ngơi nhiều chút!" Lý Trường Phong đè lại tay Hứa Thanh chuẩn bị mở ra nắp nồi, đem cậu đặt trên cái ghế đá, "Còn không phải do ngươi!"
"Vâng vâng vâng, ta sai, ngươi muốn làm gì, ngươi nói, ta làm!" Lý Trường Phong mở nắp ra nhìn một nồi nước, còn tưởng rằng Hứa Thanh muốn tắm rửa, đáng tiếc bồn tắm kia phải phơi nắng hai ngày!
"Múc chút nước nóng đem hai cái bình trên bàn cọ rửa một chút!" Hứa Thanh cũng không làm ra vẻ, có sức lao động miễn phí, cậu cũng vui vẻ thoải mái dùng!
Lý Trường Phong ấn theo Hứa Thanh nói, tỉ mỉ đem bình cọ rửa, khiến Hứa Thanh nguyên bản sợ hán tử làm không cẩn thận hài lòng gật gật đầu.
"Lại đem nước nóng trong nồi múc ra chậu, chờ nó nguội, trong lúc này, ngươi đi ra chỗ sông phía trước bắt cho ta một con cá to một chút, " nghĩ Lý Trường Phong trong lòng khả năng sẽ nghi hoặc, liền thêm một câu, "Ta cần dùng!"
Nhưng mà Lý Trường Phong cái gì cũng không hỏi, trực tiếp cầm thùng gỗ bên giếng nước, cùng Hứa Thanh nói một câu liền đi, hán tử không thể so với ca nhi, lên núi xuống sông cũng nhiều, mặc dù nói nhà Lý Trường Phong cũng không ăn nhiều cá, thế nhưng khi bọn hắn còn bé cũng là thường ra sông bắt chơi!
Lý Trường Phong tốc độ rất nhanh, nước trong chậu vẫn codn chưa hoàn toàn nguội, Lý Trường Phong đã nhấc theo mấy con cá trở lại, "Ta sợ một con cá không đủ cho ngươi chơi, cho nên bắt nhiều mấy con." Hắn ống quần bị nước sông làm ướt một ít, trên người chỗ khác vẫn hoàn hảo.
Hứa Thanh nghe lời này lại muốn trợn mắt, ai nói mình muốn chơi cá a! "Vậy ngươi trước tiên cho heo ăn, sau đó ta lại nói với ngươi những chuyện khác." Không thể để cho hắn mổ cá, nếu không tay dính đầy mùi cá cũng không tốt!
Chờ Lý Trường Phong cho heo ăn xong, thuận tiện dọn dẹp chuồng lợn, nước mới chính thức nguội lạnh.
"Đem nước chia thành hai phần rót vào hơn nửa hai bình là được rồi, đúng, rót hơn một nửa, đúng!"
"Đem ba cái bắp cải thảo rửa sạch sẽ, đem lá cùng củ tách ra, sau đó cắt thành miếng!" Hứa Thanh nhìn Lý Trường Phong đao pháp thuần thục, vẫn là không nhịn được dặn dò một tiếng.
"Như vậy là được sao?" Lý Trường Phong dừng lại, để Hứa Thanh nhìn một chút, mãi đến tận khi cậu gật đầu, Lý Trường Phong mới nhanh chóng cắt hết.
"Đem mấy củ tỏi này đập nát, ném vào trong bình, còn có cái này, " Hứa Thanh tìm ra hạt tiêu lúc trước không có mài thành bột, "Cũng bỏ vào."
Lý Trường Phong tuy rằng kỳ quái mùi vị của hoa tiêu, tuy nhiên không có hỏi, hắn có chút mong đợi vật này sẽ có vị gì a!
"Muối nhất định phải thả nhiều!" Bởi vì là lần đầu làm đồ chua, là nước trong, cũng có thể thả nhiều muối, nơi này muối cũng không đắt lắm, nhà nhà đều dự trữ sẵn.
"Lại đem bắp cải thảo thả vào, lá cây thả vào một bình, củ thả ở một cái bình khác."
Chờ Lý Trường Phong làm tốt, "Đậy nắp lại, thêm một chút nước bên ngoài bình, buổi tối ngày mai là có thể ăn!" Cậu ở bên trong nước bỏ thêm linh tuyền, tốc độ chua cũng tương đối nhanh.
Lý Trường Phong đem bình đặt trên một chỗ trống trên kệ, lại theo Hứa Thanh yêu cầu giết một con cá lớn, "Ngươi trước đây ăn cái chưa?" Lý Trường Phong ngữ khí có chút khiến người cân nhắc không ra.
"Ta biết ngươi đang suy nghĩ gì, chờ ngươi ăn cá ta làm xong, không chừng ngươi mỗi ngày đều bắt cá về bảo ta làm!" Nghe Tạ a sao nói kỹ thuật nấu cá của y càng ngày càng tốt, nguyên nhân chính là Tạ a thúc thỉnh thoảng liền bắt hai con cá trở về bắt y làm!
"Không cần, ta hiện tại sẽ làm cho ngươi ăn!" Nếu Hứa Thanh nói hắn làm cá, hắn liền theo Hứa Thanh làm, nếu như mùi vị không ngon, sau này hắn sẽ kiếm nhiều tiền để Hứa Thanh được ăn thịt, cũng không thể chọc cậy tức giận!
"Ngươi cũng đừng nói mà không làm!" Hứa Thanh nhìn cá trong nồi, trêu ghẹo Lý Trường Phong.
Lý Trường Phong cũng không tranh luận, "Đúng rồi, hôm nay buổi sáng tình cờ gặp Tạ a thúc, ông nói chúng ta ngày mai đi bắt gà con!"
Hứa Thanh đều nhanh quên chuyện gà con rồi! "Nở ra rồi hả? ! Ta đều quên mất chuyện như vậy!"
"Nở ra đã một đoạn thời gian, phải đợi gà con khoẻ, mới cho người bắt, bằng không bắt sớm, sống sót cũng không nhiều!" Múc cá đang tỏa ra hương vị dụ người, tức phụ nhà hắn thật sự là lợi hại! Cá cũng có thể làm thành mỹ thực, này so với thịt lợn không hề kém!
"Vậy chờ chúng ta ngày mai sau khi lại mặt trở về liền đến nhà Tạ a sao bắt đi!" Sớm một chút bắt về thì sẽ càng sớm được ăn thịt gà!
"Được!"
Hai miệng nhỏ một uống cháo, một ăn cá, rửa mặt cùng đi ngủ, sáng sớm ngày mai cũng phải cùng dậy sớm.
Ban đêm ôm tức phụ ấm vô cùng, Lý Trường Phong trong lòng có chút say mê, một khi khai huân, thật là không chịu nổi trêu chọc, chỉ là ôm như vậy, Hứa Thanh cái gì cũng không làm, hắn đều có thể có phản ứng! Thôi thôi, vẫn là thân thể tức phụ quan trọng hơn!
Lại mặt laf cách một ngày sau khi thành hôn trở về nhà, sáng sớm Hứa Thanh tỉnh lại, bên cạnh đã không có ai, cậu nhìn một chút ngoài cửa sổ, vẫn là tờ mờ sáng, người này đi đâu vậy? Mặc quần áo tử tế đi vào nhà bếp, nhìn thấy điểm tâm đã làm tốt, Hứa Thanh càng thêm nghi ngờ, người đâu? Không bao lâu Lý Trường Phong không biết từ đâu trở lại cùng một con gà mẹ.
"Ngươi đi Ngụy gia bắt hả?" Tối hôm qua Lý Trường Phong nói lễ vật lại mặt để hắn lo, không cần chính mình bận tâm.
Con thứ hai của Ngụy gia trong thôn cùng Lý Trường Phong ở trong quân doanh cũng là huynh đệ tương đối tốt, ngày hôm qua cũng là theo chân những người khác tham gia náo nhiệt, đến nhà Hứa Thanh tặng lễ sau mới biết tới cửa ở rể lại là Lý Trường Phong!
Biết Lý Trường Phong cũng làm chú đồ gỗ, hắn ta cũng muốn đón dâu, cho nên ngày hôm qua gặp phải Lý Trường Phong đang đi đốn gỗ làm gia cụ, muốn Lý Trường Phong giúp hắn ta làm hai cái tủ áo, Lý Trường Phong đáp ứng, chẳng nói chuyện thù lao, kết quả Ngụy lão nhị không đồng ý, vì vậy Lý Trường Phong liền hỏi nhà hắn ta có gà hay không, hắn ta nói có, cho nên Lý Trường Phong liền để hắn cho mình một con gà mẹ, Lý Trường Phong vì hắn ta làm hai cái tủ áo!
Tối hôm qua Lý Trường Phong cũng thành thật nói với Hứa Thanh chuyện này, hắn và Ngụy lão nhị ở trong quân doanh bị phân đến cùng một chỗ, trải qua mấy năm, hai người cũng tương đối hợp, cho nên Ngụy lão nhị thành hôn dùng tủ quần áo, hắn cũng không tiện nói chuyện tiền nong, vừa vặn lễ lại mặt chưa chuẩn bị, cho nên mới nói vậy.
"Không cần nói, gà mẹ này cũng không nhỏ! Nhi tử Ngụy a sao quả nhiên giống như y, đều là một người lòng dạ thẳng thắn!" Hứa Thanh nhìn nhìn gà mái liên tục kêu "cục tác cục tác", trong lòng cũng rất hài lòng, Lý Trường Phong tới cửa ở rể, cậu còn sợ người trong thôn không hiểu cho hắn, sẽ cảm thấy cô đơn, lần này cậu cũng yên tâm, ít nhất trừ mình ra, còn có người có thể cùng Lý Trường Phong trò chuyện.
Lý a sao sáng sớm đã thức dậy, ông mặc một bộ áo xanh lam vào dịp đặt biệt mới mặc, chải đầu tóc chỉnh tề, ngồi ở nhà chính, Lý lão hán cũng không đi làm, hôm nay là ngày lại mặt, người của Lý gia đều ở nhà.
Đám người Lý lão đại cũng đều mặc quần áo chỉnh tề, dọn dẹp tương đối sạch sẽ, lúc này là lúc tức phụ Lý lão nhị chính thức gặp bọn họ, phải cho lão nhị chút mặt mũi? !
"Đến! Đến!" Con thứ hai của Lý lão đại canh giữ ở cửa viện vừa nhìn thấy một chiếc xe bò cách đó không xa hướng về phía bên này, trong đó một người đang ngồi chính là Lý lão nhị, vì vậy vội vã chạy về nhà chính báo tin!
Vừa nghe người đã trở lại mọi người dồn dập điều chỉnh tư thế ngồi.
"Cha mẹ, đại ca, đại ca sao, Tam đệ, Tam đệ sao, đệ ca nhi, này là vợ của ta, Hứa Thanh."
Người nhà họ Lý nhìn Hứa Thanh trước mắt mặt trắng trắng nộn nộn, mắt to linh động, nụ cười ngọt ngào, có chút mất hồn, đây thật sự là "Xấu ca nhi? !" Hứa Thanh mặt đã khoẻ cũng là người Hạnh Phúc thôn truyền ra, ở ngoài thôn vẫn không biết!
"Tức phụ à, đây là cha mẹ ta, còn có nhà đại ca, Tam đệ, cùng đệ ca nhi của ta!" Lý Trường Phong tỉ mỉ đem bọn hài tử cũng giới thiệu cho Hứa Thanh, cho cậu biết ai là hài tử của ai.
"Cha mẹ, đây là ta cùng Trường Phong một chút tâm ý, nguyện hai vị trưởng bối thân thể khỏe mạnh! Vạn sự như ý!"
Hứa Thanh để Lý Trường Phong đem gá mẹ xuất ra, để Lý a sao nhận lấy, lại lấy ra mấy khối vải mới cho Lý a sao, Lý lão đại sao, Lý lão tam sao cùng Lý tiểu ca nhi, "Đây là ta chọn lựa, cũng không biết có phù hợp với sở thích của mọi người hay không!"
"Nói cái gì vậy! Đều là người một nhà!"
Lý a sao nhìn Hứa Thanh cùng trong tưởng tượng hoàn toàn khác nhau, nở nụ cười, làm bộ tức giận nói, Lý a sao vừa tiếp nhận Hứa Thanh, những người khác cũng bắt đầu nói cười rộ lên, nhận vao lì xì Lý a sao, Lý lão hán cho, Hứa Thanh cũng cho bọn nhỏ Đường Quả.
Người nông gia lễ tiết ít, bọn nhỏ được cho Đường Quả lúc thường ăn ít, ríu rít chạy ra ngoài tìm bạn khoe, tức phụ Lý lão đại cùng tức phụ Lý lão tam được nhận vải vóc mình ưng ý thì trong lòng cũng cao hứng, có thể làm quần áo cho hán tử, hài tử nhà mình! Lý tiểu ca nhi cũng cao hứng, không có ca nhi nào là không thích quần áo mới!
"Vừa nhìn ngươi chính là dễ ở chung, lão nhị chúng ta kiệm lời, nhưng là người thành thật, nếu là hắn bắt nạt ngươi, chúng ta sẽ không tha cho hắn! Cùng nhau sinh sống, sau đó a, thêm mấy đứa trẻ!" Lý a sao đây là càng xem Hứa Thanh càng thoả mãn, nhớ tới cha mẹ cậu đã không còn, ngữ khí càng thêm phần từ ái!
Hứa Thanh mỉm cười gật đầu, tên kia mới thành thực đâu!
"Đây chính là phòng của ta, sau khi ta đi liền cho đệ ca nhi ở!" Lý Trường Phong mang theo Hứa Thanh tham quan phòng của hắn.
"Đệ ca nhi cũng tới tuổi thành thân, vẫn nên ở riêng một phòng!" Hứa Thanh hoàn toàn không cảm thấy chính mình cùng Lý tiểu ca nhi thoạt nhìn bằng tuổi nhau.
"Nhị ca, nhị ca, ăn cơm thôi!" Lý tiểu ca nhi gõ gõ cửa phòng, cười khanh khách nhìn hai người, y nguyên bản cũng cho là "Xấu ca nhi" không xứng với nhị ca, nhưng là bây giờ nhìn Hứa Thanh thanh tú như thế, y liền cảm thấy nhị ca có chút thua kém!
**********
"Ngươi muốn đi đâu? !" Trần a sao nhìn Trần Hồng đi tới cửa viện.
Trần Hồng nắm tay, bình tĩnh nói: "Ta đi hái rau!"
"Tức phụ Trần Khải!"
"Dạ!" Đang chuẩn bị làm bữa trưa tức phụ Trần Khải nghe thấy Trần a sao gọi mình, vội vàng đi ra.
"Hôm nay rau buổi trưa đã đủ chưa?" Trần a sao nhìn chằm chằm Trần Hồng hơi phát run, hỏi tức phụ Trần Khải.
"Đủ rồi, ta đây hái được một đống lớn mang về mà!" Tức phụ Trần Khải cũng không nghĩ nhiều còn tưởng rằng a ma chỉ sợ đồ ăn không đủ mới hỏi mình!
"Ta còn tưởng rằng không đủ, cho nên tiểu Hồng mới muốn đi hái! Ngươi làm cơm đi, tiểu Hồng, ngươi cũng đi hỗ trợ!" Đừng tưởng rằng y không biết ca nhi nhà mình muốn làm cái gì, hôm nay là ngày lại mặt, còn không phải là đến xem Lý Trường Phong sao!
Trần Hồng biết ý đồ của mình bị Trần a sao nhìn thấu, y muốn len lén xem Lý Trường Phong cùng Hứa Thanh một cái, chỉ muốn nhìn xem Lý Trường Phong có phải là... không cam tâm tình nguyện đến nhà "Xấu ca nhi" hay không!
"Còn không mau đi!"
Tức phụ Trần Khải lúc này mới phát hiện bầu không khí giữa Trần a sao cùng Trần Hồng không đúng, y xoa tay, tiến lên nhẹ nhàng lôi kéo Trần Hồng, "Vào đi thôi, bằng không a ma sẽ nổi giận!"
Trần Hồng ngẩng đầu nhìn Trần a sao, lại nhìn thấy tràn đầy nhắc nhở cùng bất mãn, trong lòng run lên, bị tức phụ Trần Khải kéo vào nhà bếp, a ma mình chưa bao giờ dùng ánh mắt như vậy nhìn chính mình, mình thật sự làm cho ông thất vọng rồi sao? Y vì Lý Trường Phong cố gắng giỏi giang hết thảy, thật sự không có tác dụng gì sao? Y không tin!
(Đừng hỏi ta, ta cũng không biết cái tiết tấu này là như thế nào.. Ta chỉ biết chương này dài quá đi thôi T_T Hơn 7k chữ, edit xong còn hơn 6k6 chữ T.T)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro