Chương 16
Norn?
Sinh ra ở tinh cầu Y39 lân cận, năm mười bốn tuổi cả nhà chuẩn bị di chuyển đến tinh cầu Tang Khắc thì gặp phải triều thú tinh khi ngồi trên tinh hạm L0987. Thư phụ anh chết trong miệng thú tinh, Norn ôm đứa em trai hai tuổi may mắn sống sót được quân đội cứu, đưa đến tinh cầu Y15 lân cận.
Mười bảy tuổi, sau một chuyến công tác dài ngày trở về, Norn phát hiện em trai năm tuổi của mình đã bị kẻ khác bắt cóc đem bán. Suốt một tháng liền anh không ngủ không nghỉ, cuối cùng cũng tìm được em trai ở tinh cầu hoang N15. Nhưng khi đưa được em trai trở về, anh mới phát hiện do bị nhiễm phóng xạ vũ trụ quá lâu, thân thể Noah đã hoàn toàn huỷ hoại, nhiều cơ quan nội tạng xuất hiện dấu hiệu suy kiệt nghiêm trọng.
Từ thời điểm đó, để kiếm tiền chữa bệnh cho em trai, Norn bắt đầu dấn thân vào các sàn đấu ngầm, miệt mài đánh hắc quyền ở các chợ đen.
Anh biết, bệnh của em trai nếu tiếp tục điều trị ở hành tinh phụ thì chỉ có thể duy trì sự sống, tuyệt đối không thể chữa khỏi. Vì thế, một mặt anh liều mạng kiếm tiền, mặt khác nỗ lực thi vào trường quân đội tại tinh cầu Thủ đô. Năm mười chín tuổi, anh thi đỗ vào trường quân đội Hitech. Cùng năm đó, anh dẫn đầu đội càn quét bảng tích điểm, ngay ngày hôm sau liền giành được tư cách ra chiến trường. Nhờ điểm tích lũy tại Hitech cùng việc nhặt xác tinh thú trên chiến trường đem bán, anh miễn cưỡng có thể gắng gượng chu cấp tiền thuốc men cho Noah.
Ngoài ra, anh còn phải làm đủ loại việc lặt vặt để kiếm tiền — từ học thay, thi hộ, huấn luyện thuê, cho đến săn giết hung thú... vv
Năm 24 tuổi, trên chiến trường tích điểm, anh đắc tội với một trùng đực tên là Hessanze. Năm sau đó, anh bị ép trở thành thư nô.
Buông tập tài liệu ghi chép về quá khứ của Norn xuống, Lệ Phù Thanh lặng lẽ rũ mắt.
Ngay từ khi nghe Norn nói muốn đi đánh hắc quyền để kiếm tiền, hắn đã bắt đầu suy nghĩ. Về sau tra lại tài khoản, hắn quả thật phát hiện có một khoản chuyển khoản không rõ nguồn gốc thường xuyên gửi vào tài khoản của mình, hắn mới thực sự nhận ra — có lẽ, bản thân vẫn chưa hiểu hết ý nghĩa thực sự của hai chữ "thư nô".
Thông tin tra cứu trên Tinh võng không đầy đủ, hơn nữa quá mức hỗn tạp, hắn liền hỏi quản gia xin một phần tư liệu. Quản gia Herbert đưa tới, tiện thể cầm theo một phần tư liệu về quá khứ của Norn.
Từ những tư liệu này, hắn thấy được một trùng cái đầy vẻ hoang dã khó thuần, mạnh mẽ quật cường không chịu thua, hơn nữa rất kiêu ngạo, có sự kiên trì và cố chấp của riêng mình, thỉnh thoảng còn có chút ngây thơ.
Hiện tại lại thêm một điều, cực kỳ chán ghét trùng đực.
Mất đi thư phụ còn phải mang theo đứa em trai hai tuổi sống sót ở tinh cầu lân cận, điều đó không hề đơn giản như vài dòng miêu tả trong tư liệu.
Tinh cầu lân cận so với hoang tinh chẳng tốt đẹp hơn bao nhiêu, một trùng cái nhỏ bé không có thư phụ chống lưng muốn tồn tại ở nơi ăn trùng không nhả xương đó, đồng nghĩa với đói khát, nghèo khó, bị ức hiếp, ốm đau và... cái chết.
Trong tình cảnh phải chăm sóc đứa em trai bệnh nặng, sống sót ở cái nơi đó rồi từng bước bò đến Thủ Đô tinh, sau đó vì đắc tội trùng đực mà tay trắng ngã vào vũng bùn.
Cực kỳ chán ghét!
Lệ Phù Thanh bưng ly sữa tê thú uống một ngụm, mùi tanh nồng nặc của sữa khiến hắn nhíu mày, nghĩ đến lời anh trai dặn, cũng chỉ cau mày uống hết.
Có lẽ còn mang theo chút hận thù.
Đối với điều này, Lệ Phù Thanh không mấy lo lắng. Một trùng cái như Norn dù có chán ghét và hận thù đến đâu, lý trí cũng sẽ khiến anh biết rõ điều gì nên làm và điều gì không nên, huống chi anh còn có một điểm yếu như Noah.
Chỉ cần hắn không tiếp tục bức ép và làm hại Norn, Norn sẽ dùng lý trí đè nén những tủi nhục và hận thù đó. Nửa năm sau khi dấu thư nô được gỡ bỏ, cuộc sống của Norn dần trở lại quỹ đạo, những tổn thương và tủi nhục trong quá khứ sẽ trở thành chất dinh dưỡng để anh liều mạng vươn lên.
Dù sao chỉ cần trở thành thượng tướng, anh sẽ không còn là thứ mà trùng đực có thể tùy ý đùa bỡn và quyết định tương lai nữa, ít nhất ở một mức độ nhất định, anh có thể tự quyết định cuộc đời của mình.
Cơ mà có vẻ Hessanze sẽ gặp chút rắc rối, dù sao Norn là loại trùng cái có thù tất báo.
Lệ Phù Thanh uống cạn ngụm sữa tê thú cuối cùng. Nếu hắn nhớ không nhầm, chẳng bao lâu nữa sẽ đến dịp trường quân đội Hitech tổ chức đấu hỗn hợp tích điểm, hình như còn ở sân thật.
Đang nghĩ ngợi đến đây, Lệ Phù Thanh nghe thấy tiếng động liền nghiêng đầu, đặt chiếc ly trong tay xuống, ánh mắt dừng lại ở cửa thư phòng.
Tiếng động là từ phía phòng trị liệu truyền đến?
...
Norn mất hai ngày để quan sát và nghiên cứu thói quen của Atticus, phát hiện hắn đều ở phòng tác chiến từ 3 giờ chiều đến 5 giờ chiều mỗi ngày.
Vì cẩn thận, anh lại quan sát thêm mấy ngày, xác định khoảng thời gian này Atticus sẽ không xuất hiện, liền đến bệnh viện giấu Noah vào trong rương, tránh quản gia và người hầu rồi lẻn vào phòng.
Noah nằm viện bảy năm, thân hình nhỏ gầy, thoạt nhìn không khác gì một đứa trẻ tám chín tuổi, không cần dùng chiếc rương quá lớn cũng có thể giấu cậu vào.
Vào phòng trị liệu, Norn ôm Noah từ trong rương ra, đặt vào chiếc khoang điều trị mà Atticus cho phép anh dùng hai tiếng, đóng cửa khoang lại, ngón tay thuần thục thao tác trên bảng điều khiển.
Mấy ngày nay ngoài việc quan sát hành tung của Atticus, anh cũng nghiên cứu cách sử dụng chiếc khoang điều trị này.
Trong phòng trị liệu, những chiếc khoang điều trị sang quý như vậy có đến bốn năm chiếc, ngoài ra còn có các loại máy trị liệu nhỏ gọn và các loại dược phẩm quý giá.
Không một thứ nào ở đây mà Norn có khả năng chi trả.
Ánh mắt Norn dừng lại ở chiếc khoang điều trị mà Atticus thường xuyên sử dụng, kỳ thực chiếc khoang đắt giá nhất này có tác dụng lớn hơn nhiều đối với bệnh của Noah.
Nếu như chiếc khoang điều trị hiện tại Noah đang nằm cần hai tháng để chữa khỏi hoàn toàn bệnh của cậu, thì chiếc khoang mà Atticus thường dùng có thể rút ngắn ít nhất một nửa thời gian.
Dù tác dụng chính của nó là nhằm vào bệnh di truyền, nhưng những bệnh như rối loạn trình tự gen do phóng xạ cũng có thể chữa khỏi.
Nhưng Norn không dám, xét cho cùng hai chữ "thư nô" đã đủ để giải thích mọi chuyện, thân phận hiện tại của anh không cho phép anh làm những chuyện quá mạo hiểm.
Chiếc khoang điều trị này hiện tại là Atticus cho phép anh dùng, anh lại dùng thời gian của mình cho Noah, cho dù bị phát hiện cũng không nghiêm trọng.
Thu hồi ánh mắt, Norn lặng lẽ canh giữ Noah trong khoang điều trị, đột nhiên tai anh giật giật, kinh ngạc nhìn về phía cửa.
Có tiếng bước chân, chẳng lẽ Atticus đã trở lại sớm như vậy?!
Lệ Phù Thanh từ thư phòng đi ra, vốn định rời đi nhưng hắn nghĩ ngợi rồi đổi hướng đi về phía phòng trị liệu. Bất quá chưa đợi hắn đến cửa phòng, Norn đã mở cửa bước ra.
"Hùng chủ."
Trước mắt, Norn như thể nghe thấy động tĩnh nên vội vã bò ra khỏi khoang điều trị, quần áo xộc xệch, cả ngực bụng đều trần trụi, đôi mắt màu hổ phách nhìn hắn, đồng tử co rút thành một đường thẳng, như một con nhím xù lông vì kinh hãi.
Lệ Phù Thanh dừng bước chân, lặng lẽ tránh ánh mắt, lại dùng chiêu này.
Trùng cái này chắc chắn hắn sẽ không động tay vào anh sao?
Tuy rằng hắn quả thật không hề có ý định đó.
Norn không phải hoàn toàn tin chắc Atticus sẽ không chạm vào mình, chỉ là anh hiểu rất rõ đám sẹo dữ tợn trên ngực và bụng mình trông ghê tởm đến mức nào, huống hồ giờ còn có thêm mấy vết thương mới rớm máu chưa khép miệng.
"Đem bản yêu cầu ký tên ra đây." Lệ Phù Thanh gắt gỏng.
Norn ngẩn người, hơi mơ hồ không hiểu hắn đang nói gì.
Lệ Phù Thanh cau mày: "Vài ngày nữa là kỳ hỗn chiến tích điểm của trường quân đội Hitech đúng không?"
Norn gật đầu: "Đúng vậy."
"Đem biên bản ra, anh quay lại trường quân đội đi."
Norn sững sờ, anh cứ tưởng muốn quay lại trường còn cần tính toán một phen, hoặc ít nhất cũng phải trả giá đắt.
Lệ Phù Thanh ký tên xong liền xoay người rời đi, giọng điệu kiêu ngạo và hờ hững để lại sau lưng: "Tôi không giống Hessanze, xưa nay chưa từng thích phế vật yếu đuối."
Norn đứng im tại chỗ, lặng lẽ dõi theo bóng lưng hắn khuất dần.
"Rắc" một tiếng, cửa phòng đóng lại. Sau một lúc lâu không thấy có động tĩnh gì, Norn mới xoay người trở lại phòng điều trị, tiện tay khóa cửa lại.
Anh ngồi xuống bên khoang trị liệu của Noah, nhưng ánh mắt lại dán chặt vào cái tên trên bảng thông tin.
Heather Atticus.
Anh thật sự không hiểu nổi.
Rất nhiều hành vi của Atticus, anh nghĩ mãi vẫn không ra.
Dưới lầu, Enes – mặc đồ tác chiến chỉnh tề – thấy Lệ Phù Thanh bước xuống, liền bật cười: "Em hình như quá mức để tâm đến tên thư nô đó, Atticus à."
Lệ Phù Thanh sững người.
"Đừng căng thẳng." Thấy vẻ mặt hắn hơi cứng lại, Enes bước tới, bóp má hắn rồi kéo kéo nhẹ để hắn thả lỏng. Giọng điệu có vẻ bâng quơ nhưng ẩn chứa sự nghiêm túc: "Anh muốn nói với em từ lâu rồi – đừng cố gắng bắt chước tính cách và hành vi của trùng đực."
"Đừng làm bất cứ điều gì em không muốn làm."
"Không một ai sẽ cười nhạo chuyện em từng sống với thân phận trùng cái suốt mười chín năm trên hoang tinh. Quá khứ đó cũng không phải điều đáng xấu hổ."
"Là trùng đực, em muốn làm gì thì cứ làm, sống vui vẻ mới là quan trọng nhất."
Lệ Phù Thanh bình tĩnh nhìn anh, Enes vẫn kéo má hắn, đoán xem hắn sẽ phản ứng thế nào.
Sẽ cảm động sao?
Hay là sẽ bị anh chọc đến thẹn quá hóa giận?
"Em bắt chước dở lắm sao?" Lệ Phù Thanh nhíu mày, hỏi: "Anh trai nhận ra từ khi nào?"
Lại đoán sai rồi.
Không thấy tiểu Atticus thẹn quá hóa giận, Enes hơi thất vọng: "Em bắt chước vụng lắm, từ cái nhìn đầu tiên anh đã nhận ra rồi."
Atticus học cách bắt chước tính cách và hành vi của đám trùng đực ở Thủ Đô tinh rất vụng về. Chỉ có lúc nói chuyện hoặc khi biểu cảm giận dữ thì còn ra dáng chút trùng đực bá đạo, còn bình thường thì điềm tĩnh quá mức.
Thật ra cũng dễ hiểu. Với quá khứ đó, tiểu Atticus luôn mang một phần bất an. Để không trở nên lạc lõng, hắn chọn cách học theo dáng vẻ của một trùng đực cũng là bình thường.
Lệ Phù Thanh cụp mắt, kỹ năng diễn của hắn tệ đến thế sao?
Lúc ấy hắn còn chưa hiểu rõ trùng tộc, cơ thể lại đột ngột thay đổi thân phận, theo bản năng hắn chọn cách học theo dáng vẻ phù hợp với thân phận mới của nguyên chủ, mà lại xem nhẹ yếu tố quá khứ.
Nhưng cũng may, không đến mức quá gượng gạo. Một trùng đực từ hoang tinh trở về, vì tự ti và bất an mà chọn cách bắt chước trùng đực bình thường – loại phản ứng cẩn trọng này cũng là chuyện dễ hiểu.
Miller khi thấy Norn xuất hiện ở trường quân đội Hitech thì vô cùng ngạc nhiên.
Sự việc này rõ ràng đã đi chệch khỏi kế hoạch của gã.
Theo lý mà nói, Norn rơi vào tay Atticus còn thê thảm hơn rơi vào tay Hessanze.
Vì Hessanze chỉ quan tâm đến những trùng chưa chịu khuất phục, còn Atticus thì lại khác.
Atticus từng sống ở hành tinh hoang khắc nghiệt suốt mười chín năm dưới thân phận trùng cái, lại mang bệnh di truyền khiến cơ thể yếu nhược, từng bị nhạo báng và bắt nạt.
Mà trùng đực thì có tinh thần lực mạnh mẽ, trời sinh đã nhạy cảm hơn trùng cái về mặt cảm xúc.
Với hoàn cảnh như vậy, Atticus đáng nhẽ phải trở nên tự ti, tự trọng cực kỳ mạnh, nhưng lại mẫn cảm đến mức cực đoan.
Loại tính cách này, sau khi quay lại hành tinh Thủ Đô với thân phận trùng đực, nhất định sẽ cố gắng giấu đi sự tự ti của mình. Hắn sẽ học theo cách hành xử của đám trùng đực ở hành tinh Thủ đô để che giấu bản thân.
Đồng thời, hắn chắc chắn cũng sẽ căm ghét đám trùng cái từng sống tốt hơn hắn, căm ghét chính mình từng sống như một trùng cái suốt mười chín năm.
Cho nên, so với bất kỳ trùng đực nào, hắn càng dễ bị chọc giận, cũng càng trở nên bạo ngược.
Norn rơi vào tay một kẻ như thế, lẽ ra phải chịu giày vò không ít, chỉ có như vậy, Miller mới có cơ hội thao túng Norn dễ hơn.
Thế mà giờ Norn lại xuất hiện hoàn toàn khỏe mạnh, trên cổ còn dùng băng vải che kín dấu ấn thư nô.
Tất cả những dấu hiệu này đều cho thấy – anh sống rất ổn!
Miller nghi hoặc, không khỏi thấy bất mãn.
Vì quân phản loạn tấn công hoang tinh N91 nên nơi đó giờ đã thành tro tàn. Dòng họ Heather không thể điều tra quá khứ của Atticus.
Nhưng gã có được thông tin từ hệ thống – quá khứ của Atticus là dữ liệu hệ thống cung cấp, không thể sai được. Như vậy là gã đã đánh giá sai tính cách Atticus!
Miller bặm môi, ánh mắt tràn đầy khó chịu.
Quả nhiên đám trùng tộc đầu óc đều có vấn đề!
Rõ ràng trùng cái vừa đông vừa mạnh, thế mà bị hãm hại lại không hề phản kháng. Đám trùng đực số lượng ít hơn, yếu hơn thì không nghĩ cách an ủi trùng cái, ngược lại còn tùy ý đàn áp trùng cái – đúng là ngu đến đáng thương.
Quả nhiên, tư duy của gã không thể dung nhập nổi với đám não tàn này.
Miller hít sâu lấy lại bình tĩnh, khóe mắt cong lên, nở nụ cười ôn hòa bước về phía Norn – bất kể cái tên Atticus đó có bao nhiêu ngu xuẩn, gã nhất định phải giành được Norn.
Với năng lực của Norn, sau này chỉ cần vào quân đội, anh tuyệt đối không thể mãi làm một quân thư bình thường.
Gã cần Norn làm một cây đinh, đâm vào tầng trung – thượng của quân đội trùng tộc, trở thành thanh đao sắc bén nhất trong tay gã.
Trên lầu, ánh mắt Hessanze vô tình đảo qua, liền dừng lại trên người Miller – tên á thư kia.
Tên á thư đó đúng là có gì đó là lạ — gã dường như luôn tìm cách tiếp cận mấy trùng cái nghèo khổ, túng quẫn.
Dạo gần đây, ở trường quân đội, danh tiếng của gã lại lên quá nhanh, có phần khó hiểu.
Hessanze liếc nhìn gã một cái rồi dời mắt đi, trong lòng lười quan tâm. Chỉ cần vài ngày tới trong kỳ hỗn chiến tích điểm, gã đừng có làm mất mặt lớp ba là được.
Ánh mắt hắn dừng lại trên bảng tích điểm điện tử đặt trước sân trường.
Khác với bảng tích điểm theo đội chỉ áp dụng đối với cá nhân, bảng tích điểm theo lớp mỗi năm chỉ có một lần. Đây là vinh dự của toàn khối, ảnh hưởng trực tiếp đến quyền ưu tiên sử dụng sân huấn luyện, khoang thực tế ảo và cả tư cách tiếp cận kho vũ khí.
Tuy thân là trùng đực nên hắn không mấy để tâm đến quyền sử dụng mấy thứ đó, nhưng danh dự thì lại khác — hắn rất coi trọng.
Hiện tại bảng xếp hạng tổng thể lần lượt là: lớp 5, lớp 4, lớp 3, lớp 2 và lớp 1.
Lớp 5 dẫn đầu bảng với 38.976 điểm, chiếm cứ ngôi đầu bảng tích điểm toàn trường quân đội Hitech. Lớp 4 theo sát với 29.876 điểm, lớp 3 hiện đang ở mức 27.965 điểm.
Ánh mắt Hessanze dừng lại ở khoảng cách giữa lớp 3 và lớp 4 – chênh lệch chưa tới 2000 điểm. Với tư cách là thủ tịch lớp 3, hắn vốn luôn mạnh hơn thủ tịch lớp 4 một bậc, sao có thể để đối phương đứng trên đầu mình được?
Lớp 5 thì điểm số cách biệt quá xa, muốn vượt qua bọn họ là chuyện gần như không thể. Nhưng lần này, trong trận hỗn chiến, lớp 3 bọn họ nhất định phải vượt mặt lớp 4.
Nếu ai dám kéo chân hắn trong trận hỗn chiến sắp tới... Hessanze thu lại ánh nhìn, mắt tối lại như đáy vực. Hậu quả thế nào, đám kia chắc chắn không dám tưởng tượng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro