Chương 1 : Nhập Tù
Bản QT :Wattpad(Gina_Lewis )
Editor+ Beta : Tịch Dương Du Nhân
Lưu ý: Bản Edit Được đăng tải tại Wattpad KhaiTam2004 ( vui lòng không mang đi nơi nào khác)
Đọc kỹ hướng dẫn trước khi sử dụng:
Cảnh báo: Đây là thuyền tà đạo, cặp đôi chính là Giang Trừng và Tiết Dương. Ai không thích ship cặp đôi này như vậy hoặc bị dị ứng thì xin vui lòng hoan hỷ rời khỏi. (☞ ͡° ͜ʖ ͡°)☞
Xin đừng bình luận những lời nói nặng nhẹ, xúc phạm nhau. Xin đừng đánh nhau, xin đừng cãi nhau, đừng đừng xé áo nhau, đừng quay clip đừng tung lên mạng, đừng làm xấu hổ nhau. Hãy ngồi xuống đây ăn bánh uống nước rồi ta sẽ hoà nhau. Mọi chuyện sẽ được giải quyết, mọi hận thù trong lòng rồi sẽ tàn mau.
. (⊃。•́‿•̀。)⊃
•
•
•
•
•
•
•
•
•
•
꧁༻༺༻༺༻༺༻༺༻꧂
Ta làm sao cũng không ngờ được, sẽ có ngày bản thân gặp gỡ cùng người này.
Khi tỉnh lại, trước mắt là gương mặt lạnh lùng pha chút châm chọc của hắn. Ta đoán, có lẽ trong đầu hắn cũng đang nghĩ giống ta.
Nhờ "ân huệ" của Lam Vong Cơ ở Cô Tô, Toả Linh Nang của ta bị đoạt, cơ thể đầy thương tích, rơi vào cảnh hỗn độn không nơi nương tựa. Quan trọng hơn, ta đã hoàn toàn mất đi Hiểu Tinh Trần – người duy nhất từng mang đến cho ta chút ấm áp trong cuộc đời lạnh giá này.
Nhưng bản tính ta vốn dĩ sinh ra không phải để sống trong ánh sáng. Ta tồn tại là để kéo người khác chìm sâu xuống địa ngục.
Ta chậm rãi điều chỉnh hơi thở, cố gắng chống đỡ cơ thể rã rời ngồi dậy. Dù sức lực chẳng còn bao nhiêu, ta vẫn giữ nguyên nụ cười khinh miệt, từng chữ từng lời chậm rãi thốt ra:
"Giang tông chủ, nghe nói ngươi đã hy sinh chính cha nương cùng tỷ tỷ của mình. Nay chẳng giữ nổi Liên Hoa Ổ, lại còn thành toàn cho Ngụy tiền bối cùng Lam Vong Cơ. Ngươi quả thực sống rất tự tại, cũng rất vĩ đại..."
Nói xong, ta liền chú tâm quan sát phản ứng của hắn. Quả nhiên, hắn đã bị ta chọc giận.
Tử Điện lóe lên từng đợt. Hắn từng bước tiến lại gần, ánh mắt lạnh lẽo ngập tràn giận dữ. Một tay hắn siết lấy yết hầu ta, từng chút từng chút một bóp chặt hơn. Giọng nói trầm thấp vang lên, lạnh lùng như băng:
"Mạng nằm trong tay người khác, ngươi còn dám nhiều lời."
Nhưng mà ta, Tiết Dương, từ trước đến nay chưa từng sợ chết. Chỉ là, ta ghét nhất những kẻ phá hoại cuộc sống của ta, mà lại còn tệ hơn cả chính ta.
Hô hấp dần trở nên khó khăn, nhưng ta vẫn cố mỉm cười, nheo mắt lại, làm mọi cách để trông mình không quá thảm hại.
"Giang... Tông chủ, ngươi có từng nghĩ đến chuyện... giết Lam Vong Cơ không?"
Người trước mặt nghe vậy, dường như bị sốc. Bàn tay đang siết cổ ta chợt thả lỏng, ta thoát khỏi sự khống chế, ngã phịch xuống đất.
Chạm được mặt đất, ta lập tức tham lam hít lấy không khí, ho khan hai tiếng rồi hổn hển thở. Giữa cơn choáng váng, ta nghe thấy giọng hắn đầy giận dữ, như đang cố kìm nén nhưng không thể.
"Ngươi đang hồ ngôn loạn ngữ gì vậy?"
Hắn trầm giọng hỏi, đầy sự tức giận lẫn nghi hoặc.
Ta khẽ nhếch môi cười, chống tay lên giường đá, chậm rãi đứng dậy. Từng bước tiến về phía hắn, ta không hề che giấu sự hung ác hiện rõ trong ánh mắt mình, đón lấy đôi mắt đầy bối rối của hắn. Với chút cố sức, ta cất giọng trầm thấp, như muốn mê hoặc:
"Nói cho cùng, tất cả chúng ta đều là kẻ đáng thương, đấu đá nhau thì được gì chứ?"
Ta dừng lại, nghiêng đầu cười nhạt, rồi nói tiếp:
"Giang Tông chủ, chúng ta hợp tác đi. Ta giúp ngươi giết Lam Vong Cơ, còn Ngụy tiền bối, hắn vẫn sẽ thuộc về ngươi. Ngươi thấy sao?"
Lời đề nghị của ta, có lẽ quá mức điên rồ và nghịch lại nhân luân đạo nghĩa. Hắn nhíu chặt mày, ánh mắt nhìn ta như đang đối mặt với một yêu quái. Cuối cùng, hắn chỉ phất tay áo, hừ lạnh một tiếng, buông lại một câu trước khi quay đi.
"Kẻ điên."
Hắn lạnh lùng buông một câu, sau đó vội vàng quay người rời đi.
Ta ngồi lại trong nhà lao, lặng lẽ nhìn theo bóng lưng hắn khuất dần. Bỗng nhiên, ta bật cười, tiếng cười vang lên đầy tùy ý, chẳng có chút nào giống dáng vẻ của kẻ bị giam giữ. Cười đến mệt, ta ngẩng đầu, ánh mắt dõi về hướng hắn vừa biến mất, khóe môi nhếch lên đầy châm chọc.
"Đắc tội với ta, Tiết Dương, thì đừng hòng ai được sống yên ổn."
༻༻༻༻༻༻༻༻༻༻༻༻
Tái bút của tác giả:
Cốt truyện có phần vô năng, chỉ viết vài đoạn ngắn thấy thú vị, lục lọi lại chút nội dung cũ sửa đổi, mong các vị thử nếm trải hương vị mới mẻ.
•
•
•
Đôi lời Editor:
Tui có niềm đam mê bất tận với mấy cặp Tà Đạo vãi luôn á chèn( ̄▽ ̄) cứ bị cuốn cuốn, độc lạ kiểu gì á.
Đọc bản QT lâu rồi nay mới có cơ hội được Edit, quá trời hạnh phúc luôn ~٩(ᐛ)و
Tuyệt vời ông mặt trời ( ' ▽ ' ).。o♡
Cảm ơn bản QT của nàng Gina_Lewis
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro