Chương 12
Nửa năm học còn lại cũng không có chuyện gì đặc biệt, Hogwarts quả thật là một nơi tốt để tránh né mấy sự việc linh tinh. Sản nghiệp cũng gần như bán hết đi, người khác dù muốn làm gì cũng không tìm thấy mục tiêu.
Nhưng Sevyrus không thích mùa hè, thời tiết quá nóng bức. Nàng đi từ trong rừng cấm ra. Cũng may thế giới phù thuỷ còn có thể coi là 'nguyên thuỷ', trong rừng vẫn khá mát mẻ - ít nhất trang viên Prince chắc hẳn sẽ không quá nóng.
Nàng vừa đi qua Hồ nước Đen thì bị ánh sáng phản chiếu từ trong hồ làm chói mắt, cùng lúc đó hai đạo bùa chú bắn tới. Sevyrus theo bản năng nghiêng người tránh, nhưng cũng bị bùa chú cắt qua quần áo, mấy sợi lông màu trắng cứ thế bay vào giữa hồ.
"Ha, Snivellus, điều gì khiến ngươi bò từ cái hầm âm trầm kia ra vậy? Ngươi không sợ tan chảy dưới nắng mặt trời sao?" James kiêu ngạo.
"James, cậu không thấy sao? Mấy thứ vừa rơi ra ngoài đó! Snivellus, ngươi đi đến sau mông mấy con Bạch kỳ mã để kiếm mấy cái đó sao?" Sirius đứng bên cười nhạo. Lần này Remus không xuất hiện, chỉ có Peter thấp bé đi sau bọn họ.
Sevyrus ban đầu chỉ nhìn những chiếc lông Bạch kỳ mã rơi vào trong mặt nước lấp lánh kia, sau khi nghe được Sirius nói liền trực tiếp dùng mấy bùa chú, nhìn hai người nhe răng nhếch miệng ôm bụng, mặt âm trầm: "Hiển nhiên cái đại não toàn cơ bắp ngu xuẩn của các ngươi không biết rằng có một vài người là không thể trêu vào." Nàng xoay người rời đi, lưu lại một bóng đen phẫn nộ mà tràn đầy khí thế.
Bởi vì hôm đó cũng là ngày tàu tốc hành Hogwarts đưa học sinh rời đi, Sirius và James không có thời gian đi tìm bà Pomfrey. Cuối cùng họ đành mang theo một đám hoa nở rộ trên đầu đi vào trong lô ghế tàu, nhưng cũng tránh không được vận mệnh trở thành vật thăm quan khi lên xuống.
Mà tâm tình Sevyrus thì cực kỳ ác liệt. Nàng vốn đã lập sẵn kế hoạch làm độc dược cho hè này, trong đó yêu cầu lông Bạch kỳ mã loại cực phẩm. Nàng vốn đã thu thập được không ít lông rụng ra sau khi đi dạo trong rừng cấm, cuối cùng lại rơi hết vào hồ nước đen.
"Sevyrus, quả nhiên cậu tránh ở nơi này." Không đợi Sevyrus ngồi ấm chỗ, Narcissa đã theo tới đây. Nàng mặt một bộ quần áo hoa lệ tinh xảo, mái tóc vàng được xử lý vô cùng tinh tế nhu thuận, hoàn toàn không hợp với lô ghế cũ nát nhất tàu này.
Sevyrus hơi giật giật môi, cuối cùng vẫn mở miệng: "Nơi này không thích hợp với cậu, Narcissa." Ai cũng nhận ra Sevyrus âm trầm hơn ngày thường rất nhiều.
Nhưng những cảm xúc của nàng không hề ảnh hưởng tới nụ cười sáng lạn của Narcissa: "Vậy nên, vì mình không cần ở lại trong địa phương hoàn toàn không phù hợp phong cách và phẩm vị này, Sevyrus, đi theo mình đi!"
"Mình cho rằng nơi cậu muốn đi không phù hợp với phong cách của mình." Sevyrus tức giận trả lời. Hiển nhiên Narcissa không dễ bị châm ngòi khống chế giống đám sư tử Gryffindor kia.
"Vậy có nghĩa là cậu cần thay đổi phong cách." Narcissa biết Sevyrus đã đồng ý, kéo nàng rời khỏi nơi này: "Ồ, để mình đưa cậu đi thăm quan những lô ghế đã nổi tiếng giới pháp thuật nhé."
Không ngoài dự kiến, hai người dứt khoát đi vào lô ghế chuyên dụng của Malfoy: "Narcissa, Sevyrus, hoan nghênh." Lucius sớm đã chờ hai người tới, mỉm cười: "Ta nghĩ hai người đã bỏ lỡ tràng triển lãm xuất sắc kia?" Tuy nói vậy nhưng ánh mắt Lucius nhìn Sevyrus lại sáng ngời, hiển nhiên có ẩn ý.
"Ta cho rằng thiếu gia Malfoy sẽ không giống những nữ sinh như bị Myrtle khóc nhè bám vào người kia chỉ suốt ngày quan tâm những bát quái nhàm chán. Hiển nhiên, ta đã đánh giá cao rồi." Sevyrus đương nhiên biết Lucius muốn nói gì, cũng biết hắn đã đưa ra kết luận là do nàng làm. Thậm chí, có thể hắn còn biết được nguyên nhân dẫn đến kết quả ấy.
Lucius đã sớm chuẩn bị tốt tâm lý với những gì Sevyrus sẽ nói, nụ cười hoàn mỹ không chút biến hoá: "Ồ, Sevyrus, ngươi nên khoan dung một chút. Dù sao chuyến đi buồn tẻ này cũng cần một chút không khí mới mẻ."
Narcissa sai gia tinh chuẩn bị hồng trà và điểm tâm rồi cũng gia nhập đề tài này: "Tuy rằng màu vàng và màu đỏ cực kỳ thích hợp với bọn họ, nhưng Sevyrus cậu cũng nên suy xét một vài màu khác cho Sirius đi, dù sao đây cũng là một tràng triển lãm." Dù sao Sirius cũng là một Black.
Sevyrus đương nhiên sẽ không lỡ mất sự lo lắng ẩn sâu trong câu nói của Narcissa, dù sao đến lúc tàu dừng thì người nhìn thấy mấy đoá hoa đó sẽ không chỉ là học sinh: "Đó không phải một tràng triển lãm rẻ tiền tuỳ ý thấy được. Những người bỏ lỡ thời gian lên tàu cũng chỉ có thể chờ vận may trong học kỳ sau mà thôi." Trước khi đoàn tàu đến đích hiệu quả bùa chú sẽ biến mất, gia tộc Black sẽ không xuất hiện gièm pha gì.
"Xem ra trừ độc dược, Sevyrus cũng rất có thiên phú với pháp thuật hắc ám." Lucius mang một chút tâm lý xem trò hay mà kiến nghị: "Ta nghĩ sử dụng những bùa chú không lặp lại mới mang đến hiệu quả triển lãm tốt." Hắn đương nhiên biết chỉ cần không gây những thương tổn không thể vãn hồi cho Sirius thì Narcissa cũng không để ý người em họ ở Gryffindor kia ăn chút đau khổ. Bởi vậy hắn cũng không kiêng dè việc thảo luận Sevyrus đối đầu với bốn người Gryffindor kia.
"Ta không có chút hứng thú nào với việc đem tinh lực và thời gian tiêu phí một cách vô nghĩa để trở thành vai hề hoặc người thuần hoá thú trong mắt người khác. Có lẽ màn biểu diễn của khổng tước bạch kim càng khiến người xem cảm thấy hưng phấn." Nàng không lưu tình nói móc Lucius. Nửa năm nay Lucius đã hoàn toàn quen với việc bị Sevyrus giáp mặt dùng khổng tước hình dung bản thân. Mà hắn cũng hoàn toàn không có bài xích, bề ngoài loại sinh vật này cũng có thể phù hợp phẩm vị thẩm mỹ của hắn. Đương nhiên, quan trọng là người nói - Sevyrus là người mà hắn tán thành.
"Khụ, Sevyrus, ngươi vẫn như cũ miệng không buông tha ai." Lucius cầm chén hồng trà lên uống một ngụm, nuốt vào một chút xấu hổ, đồng thời cũng che khuất nụ cười mỉm hài hước của Narcissa: "Ma pháp trận của người thi hành hình phạt đã được cha ta kiểm tra lại, không có vấn đề gì cả. Hơn nữa có lẽ do phúc lợi đến từ thân phận người thi hành hình phạt, trong ghi chép của gia tộc ta cũng có ghi lại rất tỉ mỉ những điều cần chú ý, lúc nào cũng có thể bắt đầu." Đây mới là nguyên nhân Narcissa kéo Sevyrus đến nơi này. Lô ghế xe dành riêng cho quý tộc đương nhiên có bùa chú phòng ngự, thảo luận ở nơi này không cần lo lắng bị nghe trộm.
"... Ta hi vọng càng sớm càng tốt." Sevyrus gần đây đã bắt đầu chú ý điều dưỡng thân thể để bảo trì trạng thái tốt nhất, những thực nghiệm độc dược thường làm nàng mất ăn mất ngủ khi xưa đã dừng được nửa tháng. Những độc dược cần sử dụng sau khi tinh lọc nàng cũng đã chuẩn bị một số lượng lớn. Bởi vậy giờ nàng chỉ cần xem gia tộc Malfoy và Narcissa an bài thời gian. Trước khi tinh lọc thành công, Sevyrus không định làm gì với gia tộc cả.
Nghe được câu trả lời của Sevyrus, Narcissa ưu nhã buông chén trà, mở miệng: "Mẹ mình rất vui lòng khi thấy mình thân thiết với thiếu gia Malfoy." Nói cách khác, gia tộc Black tuyệt đối sẽ toàn lực phối hợp nàng tuỳ thời tiếp nhận lời mời từ trang viên Malfoy.
"Vậy ta sẽ trở về xác nhận lại mọi thứ một lần. Thư mời sẽ tuỳ thời gửi đi." Lucius giải quyết dứt khoát, nếu không có gì bất ngờ xảy ra chắc cũng chỉ trong hai ngày tới.
Đêm đầu tiên trở lại trang viên Prince, Sevyrus thu được thư của Lucius. Tinh lọc sẽ diễn ra vào ngày hôm sau.
Nàng buông thư, đứng dậy đi vào căn nhà đá bí mật của gia tộc. Cánh cửa dẫn tới phòng chứa tài vật đã sớm xuất hiện, mà những vị tổ tiên trên tường đều nhắm mắt lại như đã ngủ say. Nàng cầm bình độc dược bí ngân lên, trước khi rời đi khom lưng thật sâu cúi chào các vị tổ tiên rồi bước ra khỏi căn nhà không quay đầu lại. Dù có chuyện gì đi nữa, chờ nàng trở lại rồi nói.
Cuối cùng ba người tụ tập ở một căn phòng bí mật dưới lòng đất trong trang viên Malfoy. Căn phòng không lớn, trừ bỏ bốn bức tường cũng chỉ có một ma pháp trận màu bạc ở trung ương. Ma pháp trận chứa đầy cổ ngữ Runes, xem ra cũng giống độc dược địch tội - đều đã thất truyền.
Nhìn Sevyrus lấy ra toàn bộ những độc dược nàng đã chuẩn bị rồi để sang một bên, Narcissa có chút bất đắc dĩ: "Sevyrus, cậu suy xét quả thật rất tinh tế."
Chỉ còn lại bình độc dược bí ngân trong tay Sevyrus. Nàng cũng không nhịn được mà hơi giật giật miệng. Số lượng độc dược kia quả thật khá khổng lồ - nhất là khi nó chỉ dành cho một người sử dụng: "Mình không hi vọng đến lúc mình chịu xong quá trình tinh lọc đau đớn kia lại chết vì mấy nguyên nhân linh tinh kiểu như mất máu quá nhiều." Độc dược bổ máu là cực kỳ cần thiết, ngoài ra còn có dược hoà hoãn, dược khép lại, thậm chí dược sinh xương cũng có một lọ. Một ngày trước, lúc thu thập đống độc dược này nàng cũng có chút bất đắc dĩ, hiển nhiên nửa năm chuẩn bị với nàng là quá nhiều. Mà đối mặt với một lần đánh cược mạng sống xa hoa như vậy, không khẩn trương là chuyện không có khả năng.
"Well, nếu chuẩn bị tốt, Sevyrus ngươi đứng ra trung tâm ma pháp trận đi. Trong khi Narcissa khởi động ma pháp trận ngươi phải uống xong độc dược." Giờ phút này Lucius cực kỳ nghiêm túc: "Toàn bộ quá trình sẽ mất khoảng trên dưới hai giờ, căn cứ vào mức độ lai của máu cùng ma lực của ngươi mà có thay đổi. Sevyrus, chỉ cần ngươi có thể chịu được đau đớn, chúng ta đã chuẩn bị tốt để làm ngươi chắc chắn sống sót." Sau khi Abraxas đặc biệt cho phép, Lucius cũng cẩn thận đọc phần tư liệu chỉ gia chủ Malfoy mới được đọc kia. Ma pháp trận do người giám sát khởi động sẽ có hiệu lực mạnh hơn bọn họ tưởng rất nhiều. Chỉ cần Sevyrus không nửa đường không chịu được đau đớn mà từ bỏ - cũng chính là đau chết, thì chỉ cần nàng không rời ma pháp trận, đảm bảo trong vòng mười giờ nàng sẽ không tử vong. Mà ma pháp trận cũng sẽ thực hiện công năng của nó - liên tục chữa trị thân thể.
Huống chi, trong nửa năm biết tin, cũng không phải chỉ Sevyrus mới chuẩn bị. Narcissa và Lucius cũng căn cứ những tin tức mình thu được mà chuẩn bị một ít độc dược và đồ vật pháp thuật.
Bởi vậy, Lucius không hề nói quá. Chỉ cần Sevyrus không tự mình buông tay mà thôi.
Sevyrus đứng ở trung tâm ma pháp trận, nhướng mày đáp lại Lucius bằng một nụ cười tự tin. Narcissa cũng đã đứng ở địa phương Lucius chỉ định, trong lòng lặp lại toàn bộ những việc bản thân cần làm một lần: "Sevyrus, chuẩn bị xong chưa?"
Nàng mở ra bình độc dược, nhìn chất lỏng đỏ như máu đã bảo tồn suốt ngàn năm: "Ok".
Trong nháy mắt, theo dòng ma lực Narcissa truyền vào, cổ ngữ Runes trong ma pháp trận run rẩy trong quầng sáng màu bạc, toàn bộ căn phòng tràn ngập hơi thở ma lực. Sevyrus nhắm mắt lại, đôi tay gắt gao siết chặt.
Trong nháy mắt uống cạn độc dược, Sevyrus chỉ cảm thấy dòng chất lỏng chảy đến đâu cơ thể truyền ra đau đớn như xé rách đến đó. Máu của nàng cũng dần sôi trào lên, toàn thân phảng phất như một nồi nước đun sôi không ngừng quay cuồng, đồng thời đại não cũng nhận được sự băng lãnh đến tận xương duy trì sự tỉnh táo.
Không bao lâu sau, những đau đớn vốn đã quá đủ để khiến thân thể chết lặng bỗng nhiễn càng thêm rõ ràng - mỗi một tế bào, mỗi một phần tử trong thân thể nàng đều rung động.
Đây là cái gọi là phân giải và trừ bỏ các thành phần không có ma lực? Nói không chừng độc dược này còn kéo theo những thành phần có ma lực cùng nhau xô đẩy đám thành phần không có ma lực ra.
Từ ngoài vào trong không nơi nào không đau đớn làm Sevyrus không còn chút sức lực. Nàng cảm thấy giờ phút này đây chỉ cần một cơn gió nhẹ cũng dễ dàng khiến nàng ngã xuống. Có lẽ đây chính là nguyên nhân ma pháp trận được đặt ở dưới lòng đất? Những tế bào não 'sinh động' quá phận vừa tiếp thu đau đớn vừa bị Sevyrus cố tình khống chế đưa ra một chút giả thiết để mang lại chút vui vẻ trong giây phút khổ sở này. Nàng không muốn tập trung hoàn toàn lực chú ý trên cảm giác đau đớn kia.
Không biết đã bao lâu trôi qua, trong đầu Sevyrus bắt đầu xuất hiện ảo giác. Vô số 'bản thân nàng' dưới dạng tí hon đang thống khổ kêu la trong một chất lỏng đỏ như máu, dần dần mỗi tiểu Sevyrus đều có một chút bộ phận biến thành trong suốt rồi tan biến, chỉ còn lại vài mảnh bộ phận nho nhỏ.
Sau khi càng ngày càng có nhiều thân thể xuất hiện trong đầu, Sevyrus theo bản năng không muốn tiếp thu ảo giác này nữa, nàng nỗ lực trừ bỏ mọi thứ trong đầu mình. Nàng biết mỗi bộ phận thân thể nàng đều đang đau đớn, nhưng nàng không cho phép cảm giác đau đớn đó xuất hiện ở trong đầu mình. Nàng, Sevyrus Prince, sẽ không bị đánh bại như thế - nếu nàng đã quyết định tiếp thu Prince, nếu nàng đã khiến tổ tiên Prince kỳ vọng vào nàng, nếu nàng đã khiến hai vị quý tộc tán thành nàng.
Mà sau khi khởi động ma pháp trận, Narcissa cùng Lucius lẳng lặng đứng nhìn toàn bộ nghi thức tiến hành.
Đầu tiên là nhìn đến hai tay Sevyrus trong nháy mắt siết chặt, xem ra sự đau đớn đến cực kỳ nhanh chóng và mãnh liệt. Sau đó, mặt Sevyrus chuyển từ tái nhợt thành trắng bệch, toàn bộ cơ bắp trên mặt đều run rẩy, hiển nhiên phải thừa nhận áp lực cực lớn. Có thể dễ dàng nhận ra toàn thân Sevyrus đã đạt đến trạng thái cực hạn. Lại một lát sau, da dẻ trên toàn thân Sevyrus bắt đầu xuất hiện vô số miệng vết thương thật nhỏ, dòng máu đỏ tươi chảy ra từ bên trong, không bao lâu sau Sevyrus chẳng khác nào một 'huyết nhân' (người máu). So với Sevyrus lúc này, Bá tước đẫm máu của Slytherin cũng chưa có tư cách tự xưng là 'huyết nhân'.
Nhìn đến bộ dáng cực kỳ đáng sợ ấy, Narcissa không nhịn được thấp giọng kinh hô, sau đó chuyển tầm mắt qua chỗ khác, không đành lòng xem tiếp.
"Narcissa, em cần tiếp tục xem." Lucius kiên định nhìn Sevyrus, không bỏ lỡ một giây phút nào: "Đây là người chúng ta tán thành, nàng lựa chọn chúng ta chứng kiến nghi thức của nàng."
Lúc này đây Sevyrus đang kịch liệt run rẩy vì chịu đựng đau đớn. Máu trên người nàng chảy xuống đất, tiếp xúc với những cổ ngữ đang chuyển động, những cổ ngữ đó càng phát ra ánh sáng loá mắt. Máu như bốc hơi thành sương, toàn bộ ma pháp trận cùng không gian bên trên nó đều xuất hiện màu đỏ nhạt.
Đồng thời, những tiếng 'răng rắc' thanh thuý vang lên không dứt trong căn phòng. Sự phân giải trong cơ thể Sevyrus đã tiến vào xương cốt.
Sevyrus giờ phút này không còn một tia sức lực, ngay cả đứng đều là việc khó khăn. Tuy Lucius đã nói có thể ngồi hoặc nằm trong quá trình thực hiện nghi thức, nhưng cũng không có ví dụ thực tế chứng minh điều đó có ảnh hưởng hay thậm chí phá hư sự vận hành của ma pháp trận hay không. Nàng chỉ có thể dựa vào ý chí kiên trì.
"Lucius, so sánh với cái này, lời nguyền giết chóc quả thật là nhân từ." Bọn họ cũng không biết đã trôi qua bao lâu, chỉ cảm thấy thời gian như đọng lại, di chuyển cực kỳ chậm chạp. Đến khi mở miệng, Narcissa mới phát hiện giọng nói của mình chưa bao giờ khô khốc đến thế. Không trách được lúc đó nó được coi là khổ hình xử tử Muggle, lời nguyền giết chóc chẳng qua cũng chỉ là chết mà thôi.
Rốt cuộc, các cổ ngữ Runes bắt đầu giảm tốc độ, ánh sáng màu bạc cũng dần yếu bớt. Narcissa khẩn trương cầm lên hai bình dược bổ máu, nhìn chằm chằm sự biến hoá của ma pháp trận. Sau khi độc dược hết tác dụng, sự vận hành của ma pháp trận sẽ xuất hiện biến hoá 'rõ ràng', nhưng trong tư liệu cũng không nói rõ ràng như nào.
Đột nhiên trên ma pháp trận xuất hiện một hình bóng thực vật nào đó màu xanh lục. Lucius và Narcissa liếc nhìn nhau một cái, đều cảm nhận được sự vui sướng trong mắt đối phương. Đó là huy hiệu của gia tộc Prince. Xem ra tinh lọc đã kết thúc.
Quả thật như vậy. Cùng lúc bóng dáng đó xuất hiện, màn sương máu trong không trung ngưng tụ thành chất lỏng rơi trên mặt đất, biến thành màu nâu không chút sức sống.
Narcissa lập tức đi vào, không quan tâm bị máu dính vào khiến bản thân trở nên chật vật. Sau khi đau đớn biến mất, Sevyrus buông lỏng mà ngã xuống đất. Narcissa nâng nàng dậy, rót độc dược vào miệng nàng, cao hứng nhìn nàng uống hết nó.
"Nàng chỉ hôn mê thôi." Narcissa nhẹ nhàng thở ra. Ma pháp trận vẫn đang hoạt động, nên thân thể Sevyrus cũng đang được chữa trị. Trong quá trình này, Narcissa cùng Lucius không dám dùng bùa chú gì với Sevyrus. Nếu ma pháp trận có thể đảm bảo trong vòng mười giờ nàng sẽ không chết, mà dược bổ máu cũng đã uống xong thì những bùa chú kiểm tra cùng dược khôi phục các loại đều phải chờ đến sau khi kết thúc.
Lucius cùng Narcissa rời phòng bí mật, xác định thời gian rồi quyết định rửa mặt chải đầu và nghỉ ngơi một chút.
Hai người đi vào đại sảnh, Abraxas đã đứng đó: "Nhìn dáng vẻ thì mọi chuyện đều thuận lợi?" Tầm mắt hắn dừng một chút ở vết máu trên quần áo Narcissa, nhướng mày hỏi.
"Đúng vậy, phụ thân, nàng đã kiên trì được." Lucius gật đầu trả lời: "Chúng con đi rửa mặt chải đầu một chút." Nói xong, hắn di chuyển về phía cầu thang lên lầu hai.
Narcissa bất đắc dĩ nhìn Lucius, hành lễ với Abraxas một cách tôn kính rồi đi về phía phòng khách đã được chuẩn bị riêng cho nàng.
Trong mắt Abraxas có chút áy náy và đau thương loé qua, nhưng ông cũng nhanh chóng khôi phục sự lạnh nhạt ban đầu, trở về phòng đọc sách xử lý sự vụ của gia tộc.
Sau khi ma pháp trận đình chỉ, Mope - đã sớm được cho phép tạm thời tiến vào trang viên Malfoy - cẩn thận đưa Sevyrus vẫn đang chìm trong hôn mê tới phòng khách của nàng, đồng thời giúp nàng rửa sạch và thay áo ngủ. Bác sĩ riêng của gia tộc Malfoy cũng tiến hành kiểm tra, xác định nàng chỉ cần ngủ để khôi phục sức khoẻ mà không có vấn đề gì. Hai người Narcissa cuối cùng cũng yên lòng.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đây là một trong những chương ấn tượng nhất với mình. Tuy tác giả có tự nhận là không đủ vừa lòng, và bản thân mình cũng chưa vừa lòng với trình độ edit của bản thân, nhưng hi vọng mọi người vẫn có thể cảm nhận được, tưởng tượng được hình ảnh ấy.
Sevy đã làm được rồi, đã bước được bước đầu tiên. Tuy rằng sau này nàng có thể gặp phải nhiều khó khăn nữa, nhưng sự kiên định nàng thể hiện ra trong lúc này đây sẽ theo nàng xuyên suốt cả cuộc đời.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro