#35
Cậu xuống giường, đánh răng, rửa mặt xong, mở cửa chuẩn bị ra khỏi phòng, xông vào mũi chính là từng đợt hương bánh thơm lừng.
"Anh, anh dậy rồi à?"
"Hạo Hạo? Em, em đang làm bữa sáng sao?" Đây thực sự là kỳ tích, bình thường đều ngủ thẳng đến khi sát giờ muộn làm mới dậy, hôm nay tự nhiên dậy sớm hơn cả cậu, đã thế còn làm bữa sáng!
"Sao phải bày cái bộ dạng doạ chết người thế kia a, anh thực sự nghĩ em trai của anh là đứa ngu ngốc không biết gì hử?" Chẳng qua cậu lười không làm thôi nha.
"Em mà không phải như thế à?" Trưởng Tĩnh nhỏ giọng nói.
"Tĩnh ca! Anh đừng tưởng anh là anh cả mà em không dám hành hung anh nha!" Nhìn thấy anh lại tươi cười như mọi ngày, Minh Hạo rốt cuộc mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Có trời mới biết khi Trưởng Tĩnh sắc mặt tái nhợt về đến nhà lại không nói nổi một câu nào, lúc đó cậu đã bị dọa chết rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro