Chương 48: Tiên hạ thủ vi cường

Chương 48: Tiên hạ thủ vi cường

Ăn tổ yến sau tắm là thói quen của Linh Lung công chúa, nàng mắng xong một lúc liền tự mình bới thêm một chén nữa tổ yến uống vào. Tổ yến là chén huyết yến nhỏ do ngoại bang cống nạp, cực kỳ hiếm có, vào miệng thực thích, theo yết hầu trợt xuống, Linh Lung công chúa nhăn hai hàng lông mày, tổ yến này sao lại mang theo mùi tanh trong đó.

"Đầu bếp làm sao vậy, đem tổ yến làm tanh thế, muốn bổn cung ăn như thế nào a? !" Linh Lung công chúa đem bát ngổn ngang buông, bất mãn dùng thìa khuấy trộn chén sứ , bên trong thấy một ngón tay thô ráp hiện ra. Ngón tay kia sơn màu đỏ tươi, chỗ bị chém đứt còn rỉ ra vài tơ máu, hiển nhiên là vừa mới bị chém xuống không lâu, ngẫm lại vị tanh mùi máu trong chén tổ yến, Linh Lung công chúa liền cảm thấy trong dạ dày một trận cuồn cuộn.

Đem chén sứ đánh nghiêng trên mặt đất, Linh Lung công chúa bị dọa đến kêu to, nhưng thanh âm của nàng lại khàn khàn mà mỏng manh, ngay cả mình đều nghe không rõ lắm.

"Ai? !" Linh Lung công chúa phát hiện mình bị tính kế, khàn khàn hô, xoay người chạy tới cầm kiếm, lại thấy một bàn tay không có ngón trỏ đang đáp trên chuôi kiếm của mình, chỗ vết cắt còn chảy từng giọt từng giọt máu tươi nhễu xuống nền nhà. Linh Lung công chúa nhận ra, đó là tay bà vú, trên ngón tay còn đeo nhẫn bạch ngọc mình ban cho.

Há to miệng, chỉ có thể phát ra âm thanh khàn khàn nhưng không thể như trước nức nở. Bỗng nhiên bị kích thích cực lớn đều theo bản năng kêu to, có thể dùng để phát tiết hoặc xin giúp đỡ, ngay cả loại này phát tiết đều bị ngăn cản thì không thể nghi ngờ là một loại tra tấn lớn hơn nữa.

Linh Lung công chúa nhìn cái tay bị đứt kia, liên tiếp lui về phía sau, cũng không dám ... tiếp tục chạm vào bảo kiếm trên giá đỡ, ngày thường được nuông chiều ngang ngược cũng bị bất an sợ hãi thay thế. Xoay người hướng cửa chạy tới, lại cảm thấy một trận âm phong thổi qua, trên người không khỏi tê rần, hai chân liền rốt cuộc không thể động đậy.

"Người trời đang nhìn, ngươi còn muốn chạy đi nơi nào?"

Một cái thanh âm trầm thấp ở trong phòng bình tĩnh vang lên, mặc dù không lớn, lại đủ để cho người cảm thấy áp lực.

"Ai? ~ ai đang giả thần giả quỷ? Đi ra! Cấp bổn cung đi ra!" Thanh âm khàn và nhỏ tuy là mệnh lệnh giọng điệu nhưng nghe càng giống như cầu xin, một đôi mắt to hoảng sợ vẫn nhìn bốn phía, lại tìm không đến một cái bóng dáng.

Chợt có đồ vật gì đó từ trên trời giáng xuống, vừa hay dừng ở trước mặt Linh Lung công chúa, nàng cúi đầu nhìn, đúng là một đôi nhãn cầu. Hắc bạch xen lẫn tràn đầy tơ máu, đang chậm rãi hướng dưới chân của mình lăn đến.

"Đừng, đừng tới đây! Tránh ra ~ mau tránh ra!" Linh Lung công chúa muốn lui về phía sau lại bởi vì huyệt đạo bị phong bế không nhúc nhích được nửa phần, mắt thấy hai nhãn cầu sắp đến chân mình, hai mắt của nàng trợn ngược trắng dã vài cái, liền không còn tri giác.

"Gia, trời đều sắp sáng, Thừa Ảnh đại nhân còn chưa có trở lại đâu." Hoa Vũ bưng tổ yến tiến vào, nhẹ nhàng nói, "Không là xảy ra chuyện đi?"

Ngộ Tụng Lăng bưng lên tổ yến nhẹ nhàng trộn vài cái, múc một muỗng vào miệng, tinh tế thưởng thức, tiếp tục từ từ nuốt xuống, chậm rãi nói: "Có việc, cũng là công chúa sẽ có sự."

"Đây chẳng phải là càng hỏng bét? !" Hoa Vũ cả kinh nói, "Dù sao đó là thiên kim thân thể a, nàng nếu là đã chết hoặc là bị thương, Hoàng Thượng bên kia cũng không tốt công đạo a."

Ngộ Tụng Lăng ngại Hoa Vũ tiếng huyên náo, khẽ nhíu mày, tiếp tục chậm rì rì nói, "Này không cần phải lo lắng, Thừa Ảnh am hiểu, không chỉ là giết người."

Cửa bị nhẹ nhàng đẩy ra, Thừa Ảnh đi đến, áo trên người nhuốm một tầng mùi máu tanh.

"Đã trở lại?"

"Ừ."

"Xử lý thoả đáng sao?"

"Ừ."

"Đại nhân của ta a... Ngươi sẽ không thật sự đem Linh Lung công chúa 'Răng rắc' chứ." Hoa Vũ lấy tay khoa tay múa chân một cái chém đầu tư thế, sau đó bất an nhìn Thừa Ảnh.

"Không có." Thừa Ảnh đáp được khẳng định, "Linh Lung công chúa lông tóc vô thương."

"Hô ~~~" Hoa Vũ lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, lập tức nghi hoặc hỏi, "Vậy ngươi thân máu tanh này là?"

Thừa Ảnh đem chuyện phát sinh ở phủ công chúa lần lượt nói ra, Ngộ Tụng Lăng như trước chậm rãi thưởng thức tổ yến, một bên Hoa Vũ sớm nghe được trợn mắt há hốc mồm, trừng lớn hai mắt nhìn Ngộ Tụng Lăng trước mặt cái chén tổ yến kia vẫn không nhúc nhích, hầu kết cao thấp kịch liệt lăn lộn lên.

"Như thế nào? Có cần phải tới nếm thử một chén?" Ngộ Tụng Lăng nhìn thấy Hoa Vũ vẻ mặt sợ hãi biểu tình buồn cười nói.

Hoa Vũ ngay lắc đầu không ngừng, gắt gao nhìn chằm chằm cái muỗng Ngộ Tụng Lăng đưa vào trong miệng, trong lòng lặng lẽ thán: "Gia chính là gia, quả nhiên... Bảo trì bình thản..."

"Huệ Phi bên kia tiến triển như thế nào?" Thừa Ảnh hỏi.

"Ta dịch dung thành nhị hoàng thúc bộ dạng, lấy Ma Âm Thuật tiến vào cảnh trong mơ của nàng, nàng chính mồm thừa nhận cùng nhị hoàng thúc thông dâm, hơn nữa hai người đích xác có một đứa con."

"Xem ra suy đoán của ngươi là chính xác, đứa bé kia hiện tại ở đâu? Chẳng lẽ... Là Tam Hoàng Tử?"

"Không có khả năng, Tam Hoàng Tử sinh ra khi nhị hoàng thúc đã chết hai năm." Ngộ Tụng Lăng lắc đầu, "Hơn nữa nghe ý tứ trong lời nói của Huệ, đứa bé kia luôn luôn là do nhũ mẫu nuôi nấng, nhị hoàng thúc sau khi chết, liền chẳng biết đi đâu."

"Nếu như nói đứa bé kia năm đó tránh được một kiếp, cũng cầm đi Nguyệt Hoa nhuyễn kiếm cùng một số châu báu, như vậy cuộc sống ngày sau cũng có thể áo cơm không lo." Thừa Ảnh nói.

"Chỉ sợ không đơn giản như vậy. Ta mơ hồ có dự cảm, đứa bé này cùng Yêu Nguyệt Giáo không tránh khỏi có liên quan, thanh kiếm đâm bị thương mẫu hậu, hẳn là chính là Nguyệt Hoa."

"Ý của ngươi là, hắn muốn vì Nhị Vương Gia báo thù?" Thừa Ảnh trợn to hai mắt, "Kia mục tiêu của hắn chẳng phải là... Hoàng Thượng?"

"Hết thảy vẫn chỉ là đoán, còn có thật nhiều giải thích không thông địa phương, tỷ như" Ngộ Tụng Lăng mặt sắc mặt ngưng trọng, "Nhưng ta cảm thấy tên con riêng kia sẽ là một nhân vật khó chơi."

Hôm sau, Huệ Phi đần độn từ cảm giác bị bóng đè tỉnh lại, xoa huyệt thái dương trướng đau, nghĩ đến kỳ quái mộng đêm qua, trong lòng thật lâu không thể bình tĩnh, người kia không hiểu sao lại xuất hiện ở trong mộng, còn nhắc tới nghiệt chủng kia. Mắt phải thình thịch không ngừng nháy, khiến nàng hết sức phiền lòng, một loại không hiểu bất an dâng lên trong lòng, ngoài cửa thị nữ cấp báo, làm Huệ Phi vốn là buồn bực một lòng nháy mắt rơi vào đáy cốc.

"Linh Lung công chúa, điên rồi."

"Gia ~~ gia ~~" Hoa Vũ thở hổn hển chạy vào phòng ở, trên người còn mang theo trong viện mùi hoa, "Đã xảy ra chuyện ~~ xảy ra chuyện lớn ~~ "

"Trời sập xuống cũng nên thở đều mới nói sau." Ngộ Tụng Lăng đem tầm mắt từ trên quyển sách trên tay dời đi, nhìn thấy Hoa Vũ lao đến có chút phiếm hồng hai má, nhàn nhạt răn dạy và quở mắng, "Hốt ha hốt hoảng, còn ra thể thống gì."

"Hô ~~" Hoa Vũ thở dài thở phào nhẹ nhõm, nói tiếp đi, "Mới vừa mới vừa nhận được tin tức, nói công chúa điên rồi!"

"A, đã biết." Ngộ Tụng Lăng lên tiếng, tiếp tục xem sách.

"Gia ~" Ngộ Tụng Lăng phản ứng làm Hoa Vũ khó hiểu, tiện đà lại đề cao một cái âm điệu, "Ta nói a, công chúa điên rồi!"

"Tai ta không điếc, không cần lớn tiếng như vậy."

"Là Linh —— Lung —— công —— chúa —— "

"A ~~" Ngộ Tụng Lăng lắc đầu cười khẽ, "Là ngươi ngốc vẫn là khi ta là người ngu? Nguyên Quốc chỉ có một vị Linh Lung công chúa, ta tự nhiên biết ngươi đang nói nàng."

"Gia không kỳ quái? Hôm qua vẫn bình thường, hôm nay liền bỗng nhiên thất tâm điên, miệng đầy hồ ngôn loạn ngữ, thái y cũng không có biện pháp, nghe nói ngay cả Huệ Phi cùng Hoàng Thượng cũng không nhận ra."

"Có cái gì kỳ quái. Nàng là Thừa Ảnh con mồi, làm sao có thể toàn thân trở ra, trên người lông tóc chưa tổn hại tất nhiên bị nội thương."

"Gia ý tứ ... Công chúa bị Thừa Ảnh đại nhân... làm sợ cháng váng?" Hoa Vũ nghĩ thầm, Thừa Ảnh ở phủ công chúa giả thần giả quỷ sự, chính mình nghe nói liền kinh hồn táng đảm, huống chi công chúa là tận mắt nhìn thấy, chỉ sợ cũng chỉ có Tứ Hoàng Tử có thể mặt không đổi sắc vừa nghe vừa uống tổ yến, trong lòng không khỏi nhỏ giọng than thở, "Khó trách lão nhân đều nói, Long xứng long phượng xứng phượng, Thừa Ảnh đại nhân cùng Tứ Hoàng Tử, thật sự là tuyệt phối nha..."

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Chương này có một chút nặng khẩu vị... Hừ... Đừng nói ta không nhắc nhở nha...

~~~~~~~~

Hoa Vũ thật cute nhưng em ấy hem có cp =))))
Cái thằng nhóc này nhiều khi lỡ mồm nhưng toàn thọt vào tâm anh nhà thôi =))))

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro