Chương 8: Thực hành thực đơn
"Răng rắc, rầm rầm rầm, đùng đoàng, bang bang, loảng xoảng!"
Một loạt âm thanh hỗn tạp liên tiếp vang lên, Chân Tiểu Tiểu nghe thấy liền sửng sốt, không biết chuyện gì đang xảy ra.
Nàng cầm một khúc cây, lấy hết cam đảm đẩy cửa phòng ra.
Trong bếp,Tiểu Chúc Chúc phẫn nộ bắt lấy một thân ảnh bị đánh bầm dập, tên côn đồ hai hàng máu mũi chảy dài, tình cảnh chỉ có một chữ "Thảm".
Mà một tên thủ hạ Thang gia khác tình trạng càng thảm hơn, sớm chổng mông quỳ rạp trên mặt đất, thân thể uốn lượn không bình thường, đầu bị cắm trong đất không nhúc nhích.
Nguyên nhân của thảm kịch này chính là hai người đã ăn mất ngụm cháo cuối cùng dư lại đêm qua.
Thấy Chân Tiểu Tiểu xuất hiện, Tiểu Chúc Chúc xách trong tay cái bao cát bị đánh thành đầu heo kia, rơi nước mắt xông đến trình bày ủy khuất.
"Tới ăn cháo, cháo không còn! Cháo không còn!" Ngón tay chỉ vào cái nồi trên mặt đất, tiểu ngốc tử tức giận đến nỗi môi run run, khóc đến thở hổn hển.
Mẹ nó......
Siêu cấp luyện thể, bị đánh!
Nhìn hai tên thủ hạ Thang gia bộ dáng thê thảm, Chân Tiểu Tiểu không khỏi nhanh chóng chụp lấy bộ ngực nhỏ phập phồng, dùng sức đến nỗi thiếu chút ngón tay cũng đâm vào trong.
"Nam tử hán, khóc cái gì mà khóc? Không phải chỉ là cháo thôi sao? Lại đây, ôm chặt đùi tỷ tỷ, mỗi ngày đều có ăn, ta lập tức liền nấu cho ngươi hai nồi, không, ba nồi!"
Có lời hứa hẹn của Chân Tiểu Tiểu, Tiểu Chúc Chúc lập tức nín khóc mỉm cười, thậm chí còn tay chân lanh lẹ mà làm theo chỉ đạo của Chân Tiểu Tiểu, đem hai tên thủ hạ Thang gia bị đánh thành đầu heo lôi ra, treo lên cái cây trong sân. Khiến cho hai người kêu cha gọi mẹ.
Chân Tiểu Tiểu vốn định lấy cháo bịt miệng bọn họ, kết quả bị Tiểu Chúc Chúc lời lẽ chính đáng cự tuyệt, cuối cùng đành phải đổi thành hai cái giẻ lau thối.
"Thang Khải! Bổn cô nương không chọc ngươi, ngươi thế nhưng muốn bắt ta thả đèn trời?"
Sau khi giải quyết ổn thỏa, Chân Tiểu Tiểu đứng ở trong viện tháo chiếc giày thêu bên chân phải, từng nét bút nghiêm túc ở dưới đế giày viết xuống hai chữ "Thang Khải".
Cảm thấy cách làm gián tiếp dẫm đạp tiểu nhân này rất thú vị, Tiểu Chúc Chúc đứng ở một bên nhìn trộm, trên đế giày còn có vài cái tên khác như là: Lý Đại Tráng, Lưu Tam Mao, Ngô Kiệt Thao,... rất nhiều tên, chẳng qua không giống như Thang Khải, trên tên bọn họ đều vẽ một cây thánh giá màu đen xinh đẹp.
Vậy là...... Bọn họ đều đã bị xử lí?
"Tên mập chết tiệt, chờ ta luyện xong thực đơn, liền đi thăm hỏi nhà ngươi!" Mang lại giày, vẻ mặt Chân Tiểu Tiểu kiên nghị.
Năm ngày sau, vào ban đêm, Chân Tiểu Tiểu cùng Tiểu Chúc Chúc châu đầu vào nhau ngóng nhìn cái nồi to của nhà Tử Hoàn.
Giun đất trong lúc Chân Tiểu Tiểu thét chói tai đã bị đập chết, trên bề mặt cục đá còn lưu lại chút dịch xanh ghê tởm. Nước canh màu vàng ở trong nồi to sôi trào, tản mát ra một cổ hương vị làm cho người ta hoài nghi nhân sinh.
Tí tách!
Một giọt dịch giun đất rơi vào trong canh, màu nước vàng lập tức trở nên đen như mực, cho dù lửa đang lớn cũng không thể làm nước canh sôi lên lần nữa, trông giống như vũng bùn tĩnh lặng, dần dần đặc lại......
Cúi đầu nhìn một nồi phân mới ra lò, muỗng gỗ trong tay Chân Tiểu Tiểu "Xoạch" một tiếng rơi xuống đất.
Bởi vì Tiểu Chúc Chúc mỗi ngày đều uống cháo nàng làm một cách ngon lành, nàng còn kiêu ngạo nghĩ bản thân là đầu bếp tài giỏi, hiện tại nàng lại bị hiện thực đánh trở lại nguyên hình. Thà rằng nàng cùng tên Thang Khải chiến đấu một trăm hiệp, cũng tuyệt đối không muốn đụng vào nồi phân này dù chỉ một lần!
Cố nén mí mắt nhảy lên, Chân Tiểu Tiểu đối với nguyên nhân cha nuôi bỏ đi rốt cuộc rõ ràng.
Phụ thân chẳng lẽ là ăn phải loại canh phân này, thân thể hóa thành tro bụi?
Nàng ngay lập tức vì tinh thần xả thân thử đồ ăn của cha nuôi mà thành kính mặc niệm, tiếng động sột soạt liên tiếp vang lên nhanh chóng đem nàng kéo về hiện thực.
Vô số gián, bò sát, chuột, đỉa ùn ùn từ cửa sổ, kẹt cửa, thậm chí từ kẽ hở trong nhà ngóc lên cái đầu to. Chân dẫm lên chân, thịt đè lên thịt, cảnh tượng vô cùng sinh động!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro