Chương 17: Thịnh yến (H)

Edit + Beta: Cá Voi Xanh ‖ Converter: Reine

Ngày: 14/8/2021

Số từ: 859 từ

--------------------------------------------------

Đôi mắt xanh biếc của Lan Dục như được khảm hàng nghìn viên pha lê, sắc cạnh sáng ngời.

Hoa huyệt tươi đẹp, kiều diễm lại trắng mịn của cô là bức tranh tuyệt đẹp, là một bữa tiệc xa hoa được dung hòa giữa sự thuần khiết và tình mĩ của thị giác và giác quan.

Như trăm vết cào!

Anh nhắm mắt, dã thú há miệng máu* muốn nuốt luôn bữa tiệc lớn, cực kì dịu dàng mà lại dùng sức đi sâu vào mới là bộ mặt thật của anh.

*Gốc: 血盆大口Đề cập đến cái miệng lớn của thú dữ. Nó cũng là một ẩn dụ cho sự thèm ăn khổng lồ của những kẻ bóc lột và những kẻ xâm lược.

Miệng huyệt mấp máy, tiếng nước chảy lép nhép. Phần thịt mềm co quắt thắt chặt lại mở ra, vừa bóp vừa mút lấy anh.

Vừa giãy giụa lại mời đón.

Anh vừa ăn vừa cắn, vừa bú vừa liếm một cách tùy tiện, ngón tay anh nhéo lấy môi âm hộ bên ngoài của cô, đồng thời bẻ rộng hoa huyệt tối đa.

Hạ Nhất thở từng hơi hổn hển, du dương miên man, nhưng sao có thể so được với anh.

Nhịp tim của cô đã bị điều khiển bởi sự kích thích trắng trợn này.

Trong tiếng rên kiều mị, dâm dịch nóng hỏi sền sệt nhanh chóng trào ra ngoài.

Lan Dục đưa môi lên miệng huyệt mút lấy mút để.

Đùi trong của Hạ Nhất cũng có vết ướt sáng bóng do anh mút trước đó, anh mút lấy một cách dịu dàng và cẩn thận.

Không gian kín đáo cùng với nhiệt độ thích hợp, cô toát một tầng mồ hôi mỏng. Hơi thở phát ra từ trong cổ họng nóng như lửa đốt, lan ra toàn thân, ánh mắt cô hỗn loạn trì trệ.

Lan Dục từ giữa đùi cô nhìn lên, cái miệng đỏ thắm ở trên của cô khép mở yếu ớt, cái miệng mới lên đỉnh bên dưới cũng co rút, khép chặt lại, tất cả đều ướt át trơn nhớt.

Anh dùng ngón tay lau cánh môi cô, lúm đồng tiền như mật cùng với khuôn mặt ý xuân đỏ tươi tôn nhau lên, phong lưu kiều diễm vô tậm, lay động lòng người.

...... Trở lại trang viên, Mộ Bách cùng đám người giúp việc đã đợi sẵn ở đại sảnh thấy Lan Dục ôm Hạ Nhất đi thẳng lên lầu.

Không nhìn thấy mặt bà chủ đâu, cô được che bằng chiếc áo khoác đen, chỉ để lộ một mái tóc đen dài rất đẹp.

Lan Dục đặt Hạ Nhất lên chiếc giường lớn, đi tới kéo hết rèm cửa.

Quay đầu lại, người phụ nữ trên giường đã tự mình cởi hết quần áo.

Sau khi giã một trận trong xe, cô với thân dưới trần trụi đã bị anh lấy áo khoác quấn lên rồi ôm về.

Cô không thoải mái chút nào.

Lan Dục mỉm cười trở lại giường, nửa quỳ nửa đứng ở mép giường.

Hạ Nhất không muốn rời xa anh dù chỉ một giây, lập tức dựa vào, ôm lấy anh, dán mặt vào eo anh.

Lan Dục kéo cà vạt ra, cởi từng món quần áo ném xuống thảm.

Lúc anh cởi quần áo cô đều quấy rầy anh, chỉ thỉnh thoảng buông ra để anh thuận tiện hành động, khuôn mặt cười tươi như hoa đầy ngọt ngào.

Hơi thở phả vào bụng anh, một nụ cười đều tác động đến ngọn lửa trong người anh.

Cởi bỏ lớp che chắn cuối cùng, dương vật tím trướng dựng đứng trước mặt cô, thình lình giật nhẹ.

Hạ Nhất nhìn thấy, xoa mặt như đang xấu hổ, cười lên.

Tuy nhiên không phải xấu hổ, cô không xấu hổ.

Trước kia cô không thích thứ này của anh, chỉ có chán ghét và tức giận.

Về sau thích lắm nhưng mỗi khi nhìn thấy đều thở dài.

Cô thực sự vừa hạnh phúc vừa u sầu với hàng to xài tốt của anh. Lần nào cũng khiến cô vừa đau vừa sướng, hương vị mê người thấm vào xương tủy máu thịt.

Lan Dục chạm vào mặt cô, hai má cô cọ cọ lòng bàn tay anh, lòng ngực phập phồng nhịp nhàng.

Ngay cả khóe mắt của cô cũng đẫm lệ quyến rũ, khiến tâm trí anh mê mang*.

*Gốc: 心荡神驰 – nghĩa là đầu óc lang thang, không kiểm soát được bản thân.

Lan Dục đặt ngón tay lên cánh môi cô, nhẹ nhàng vuốt ve. Hạ Nhất khẽ mở miệng, ngón tay lập tức đi vào nhẹ nhàng.

Ánh sáng ấm áp khiến mọi điều tốt đẹp thêm động lòng người.

Lan Dục nhìn chằm chằm Hạ Nhất, lông mi cô còn vươn ánh nước, đôi môi mềm mại thơm ngọt còn mang theo vết trong suốt.

Anh khát quá.

"Nhất Nhất." Anh khàn khàn gọi cô.

Hạ Nhất giương đôi mắt long lanh mơ màng nhìn anh, đầu ngón tay rút ra khỏi cánh môi cô, ở giữa còn một sợi tơ bạc long lanh.

Cô vẫn cười thuần khiết, rũ mắt cúi đầu, hai má và môi áp vào dương vật của anh, si mê cọ xát.

Lan Dục hưng phấn đến máu chảy ngược, lửa trong người sôi trào.

Cô liếm đỉnh gậy, sau đó há miệng ngậm vào.

(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง

🖌Đôi lời của editor:🖌

#1 Kích thích quá đi à ~ o(* ̄▽ ̄*)ブ

Cảm ơn đã ủng hộ. Love you :3

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro