Chương 11
"Ngôn Ngôn, em nếu khổ sở thì cứ khóc đi, anh luôn luôn ở bên cạnh em!" Hoắc Tu ôm lấy Hứa Ngôn không ngừng hôn lên mặt cậu.
"Không sao, em thật cao hứng, nhiều năm như vậy em đã có thể cho mẹ một công đạo, đưa em đến toàn án đi!" Hứa Ngôn không có cảm giác gì, đây là cậu nên làm vì nguyên chủ Hứa Ngôn, hoàn thành những cái này mới có thể đạt được thứ cậu cần.
"Được." Đem trên áo khoác người mình cởi ra choàng lên người Hứa Ngôn, Hoắc Tu mang theo cậu rời khỏi khách sạn hướng tới tòa án.
Việc đệ trình chứng cứ rất thuận lợi, Hứa Ngôn vừa mới mở họp báo xong, thủ đô Hoa Quốc liền gọi điện tới cho chủ tịch thành phố S muốn hắn nhất định phải nhìn chằm chằm người phía dưới tra ra rõ ràng chân tướng để cho Hứa Ngôn một câu trả lời thỏa đáng cũng như cho người dân cả nước một câu trả lời, chủ tịch thành phố S thế mới nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề, hắn vốn cho là Hứa Ngôn lợi hại thế nào cũng chỉ là một nghiên cứu sinh, làm sao hắn sẽ vì một Hứa Ngôn mà coi trọng một việc nhỏ này đem nó thành một vấn đề lớn nghiêm trọng chứ.
Hắn không biết Hứa Ngôn mấy năm này đã giúp đỡ chính phủ Hoa Quốc nghiên cứu rất nhiều kiểu vũ khí mới, giúp hệ thống an ninh mạng quân sự phát triển vượt xa so với trình độ thế giới hiện nay, mặc dù chưa công khai ra bên ngoài, nhưng địa vị của Hứa Ngôn trong lòng mấy vị cao tầng Hoa Quốc không cần phải nói, cậu chính là chìa khóa thay đổi cục diện khó xử của Hoa Quốc bây giờ trên thế giới.
"Mong ngài yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ nghiêm túc tra xét dù là chi tiết nhỏ nhất, bằng chứng mà ngài đệ trình lên chúng tôi nhất định cẩn thận kiểm tra!"
"Đúng vậy, xin ngài yên tâm, chúng ta đã mời những chuyên gia kỹ thuật chuyên nghiệp nhất, đối với vật chứng bảo lưu lại của năm đó sẽ tiến hành kiểm nghiệm lại lần nữa!"
Chủ tịch thành phố S cùng Cục trưởng cục cảnh sát khách khí cùng Hứa Ngôn nói chuyện, không phải bọn hắn muốn làm ra bộ dáng này, mà là người đàn ông bên cạnh Hứa Ngôn khí tràng quá mạnh.
"Như vậy trước hết cảm ơn hai vị, tôi tin tưởng sai lầm của 16 năm trước sẽ không lại lần nữa xuất hiện!" Hứa Ngôn hai chân bắt chéo, lưng thẳng tắp, ánh mắt sắc bén nhìn hai người đối diện.
"Sẽ không, sẽ không, tuyệt đối sẽ không, xin ngài yên tâm!"
"Vậy sao, vậy trước hết tôi xin phép cáo từ!"
Đối mặt với áp lực từ phía dư luận cùng phía thủ đô thành phố rất nhanh lật lại và khởi tố vụ án, cấp tốc triển khai điều tra, kẻ năm đó phá hư du thuyền cũng đã bị Hứa Ngôn đưa đến đồn cảnh sát, nguyên bản còn sống chết không chịu nói, nhưng khi Hứa Ngôn đem một phần tư liệu trong tay giao ra thì gã mới chịu thú nhận. Năm đó gã là một nhân viên quản lý tàu tư nhân của Kỷ gia, Liễu Tương Tương tìm tới gã đáp ứng cho gã 5 triệu muốn gã phá du thuyền Kỷ gia. Gã chỉ suy nghĩ một chút liền đáp ứng, về sau lấy lý do trong nhà có chuyện mà từ chức ở công ty quản lý. Năm đó gã lợi dụng thời điểm bàn giao công việc liền đem chất đống tạp vật đáng lẽ ở kho vào trong khoang thuyền khiến một phần boong tàu bị phá hư, lúc bình thường đống tạp vật đó không có gì bất thường nên không ai phát hiện ra, nhưng chờ khi thuyền ra biển liền sẽ bởi vì áp lực của nước đem boong tàu phá hư, dẫn đến thân tàu vỡ tan. (các bạn có thể tìm hiểu vụ đắm tàu Titanic để hiểu rõ hơn)
Trên tư liệu viết năm đó trong tài khoản gã đột nhiên thêm ra 5 triệu chảy từ tài khoản Liễu Tương Tương.
Người đàn ông không ngừng cầu Hứa Ngôn bỏ qua cho gã, gã nói gã còn có mẹ già cùng một đứa con trai sắp lên cấp 3, cầu xin cậu bỏ qua gã.
Hứa Ngôn nhìn gã, vì chút tiền mà gã đã hại chết tất cả đoàn người trên thuyền! Vốn nên là ngày lễ đoàn viên của gia đình, toàn bộ gia tộc Kỷ gia thêm một số ít người nhà bà ngoại cộng lại cũng phải hơn 30 mạng người, còn cả người làm, thuyền viên tổng cộng hơn 60 người, trừ bỏ Kỷ Như dùng mạng mình đổi lấy mạng Hứa Ngôn, còn lại không một ai may mắn sống sót.
Cậu bỏ qua cho gã, vậy ai chịu trách nhiệm cho gần trăm mạng người đó? Thứ lỗi cho cậu không phải 'Thánh Mẫu', cậu không làm được!
Giấy triệu tập của Tòa án tối cao của thành phố S chuyển đến trước mặt Hứa Tùng Bình, Hứa Tùng Bình kém chút ngã từ giường bệnh xuống, ông ta làm sao cũng không tin Hứa Ngôn thật sự có thể tìm tới chứng cứ vụ đắm thuyền Kỷ gia, ông ta năm đó đã làm rất kín đáo, gần như đều do Liễu Tương Tương ra mặt, lại nói dựa theo năng lực của Liễu Tương Tương cũng không có khả năng lưu lại nhược điểm!
Mà lúc này *nhà dột còn gặp mưa đêm*, Hứa Tùng Bình vừa mới tiếp nhận được giấy triệu tập của pháp viện, thư ký liền gọi tới nói người cục thuế đến công ty muốn kiểm tra toàn bộ sổ sách những năm gần đây, bọn họ nhận được thư nặc danh nói chủ tịch đương nhiệm đương thời của tập đoàn Hứa Thị trốn thuế, phía trên lập tức yêu cầu tra rõ ràng!
*...* : Đã nghèo khó khổ sở, khó khăn lại gặp thêm rủi ro, trở ngại.
Hứa Tùng Bình lần này thật sự hoảng sợ, một chút chuẩn bị cũng không có cứ như vậy xảy ra, đối phương khẳng định có chuẩn bị, đây là muốn bức chết ông ta!
Là Hứa Ngôn, nhất định là nó, ông ta không nghĩ ra ai ngoại trừ Hứa Ngôn, còn có ai khác muốn mạng ông ta chứ?!
"Sớm biết, sớm biết như vậy, năm đó dù không có được cổ phần Kỷ gia cũng phải đem nó đoàn tụ cùng với đám người đó!" Hứa Tùng Bình ném mạnh điện thoại di động cùng giấy triệu tập xuống đất, tức đến khó thở, mặt đỏ như đít khỉ.
"Cạch" một tiếng cửa phòng bị mở ra, Hứa Ngôn đi đến trước mặt Hứa Tùng Bình, nhìn ông ta.
"Mày còn tới làm gì! Thứ nghiệt chủng!"
"Bố, con còn có một lễ vật lớn muốn tặng cho ngài!" Ngồi xuống ghế salon, Hứa Ngôn lấy ra một tờ giấy đưa đến trước mặt Hứa Tùng Bình, "Đây là xét nghiệm DNA của con trai Bạch Hiểu Vân cùng ngài! Bố, ngài có thích món quà này không?"
Hứa Tùng Bình không rõ ý cậu, cầm tờ xét nghiệm xem, cảm thấy mình hôm nay nhất định sống sờ sờ mà bị tức chết, đứa bé kia thế mà không phải con của ông.
"Mày làm sao lại biết được!"
"Bởi vì chính con là người ám chỉ Bạch Hiểu Vân tiếp cận ngài a! Bố, ngài không thắc mắc tại sao ngài cùng Liễu Tương Tương không thể tiếp tục sinh con mà cùng Bạch Hiểu Vân lại có thể sao? Má Trương, ngài còn nhớ rõ không? Bà ấy là vú nuôi của mẹ con!" Hứa Ngôn không chút lưu tình nói ra sự thật này, "Được rồi, mọi chuyện con cũng nói xong hết rồi. Hẹn gặp lại ngài trên tòa án!"
Hứa Ngôn trở lại bệt thự Kỷ gia đã là tối muộn, Hoắc Tu ngồi trên ghế sa lon xem tin tức hôm nay, tất cả các nhà báo lớn nhỏ của thành phố S đều đăng tin này.
"Em đi đâu vậy, muộn như vậy mới trở về?" Hoắc Tu ngẩng đầu nhìn cậu.
"Đi bệnh viện, cũng nên đi xem Hứa Tùng Bình một chút!"
"Mau đi ăn một chút gì đi, má Trương làm cho em rất nhiều đồ ăn, tất cả đều ở trong phòng bếp, vẫn còn nóng đấy!"
"Hoắc Tu, anh sẽ luôn bên cạnh bồi em sao?" Hứa Ngôn đứng trong bóng tối hỏi hắn.
"Sẽ, anh nhớ anh đã nói qua coi như em muốn trốn anh cũng nhất định đem em bắt trở lại!"
"Hoắc Tu, anh nói, sẽ bắt em trở lại!"
Hoắc Tu đứng dậy đi qua ôm Hứa Ngôn, Hứa Ngôn quá không có cảm giác an toàn, cậu thời ấu thơ gặp chuyện khiến cậu không thể tin bất luận kẻ nào, quá khuyết thiếu cảm giác an toàn, cậu luôn luôn sợ mất đi những người mình yêu thương nhất.
Một tuần sau chính thức mở phiên toà, Hứa Tùng Bình cùng Liễu Tương Tương - bị Hứa Ngôn giam giữ tại biệt thự và còn có cái kẻ phá hư thân tàu kia được an bài ở vị trí bị cáo, Hứa Ngôn ngồi tại vị trí nguyên cáo, Hứa Họa Linh cùng người nhà họ Hoắc ngồi ở phía dưới bồi thẩm đài.
Cố Niệm nhìn Hứa Ngôn lại nhìn liếc mắt nhìn cậu con trai đặc biệt từ thủ đô gấp gáp trở về của mình, im lặng thở dài một hơi, Hứa Ngôn đã triệt để thoát khỏi quá khứ, cậu sẽ càng ngày càng tiến xa hơn, Hoắc Dương thì ngược lại, hãm mình bên trong vũng lầy, không thể tự thoát ra.
"Xác nhận hai bên đương sự có mặt, hiện tại bắt đầu mời luật sư bên nguyên cáo trình bày!" Thẩm phán dứt lời, luật sư Hoắc Tu tìm đến đứng lên, đem bản thảo đã chuẩn bị kỹ càng trình bày trước tòa.
"Tôi đại diện thân chủ của tôi - Hứa Ngôn khởi tố bị cáo Hứa Tùng Bình, Liễu Tương Tương, Vương Đại Kim ác ý ngụy tạo tai nạn đắm tàu Kỷ gia, khiến 63 người tử vong. Trải qua một loạt điều tra và lấy bằng chứng, tại năm 20xx Hứa Tùng Bình cùng Liễu Tương Tương thông qua... ... . . . Tạo tai nạn khiến Kỷ gia cùng toàn nhân viên trên thuyền, tổng cộng tất cả 63 người tử vong! Hiện tại tôi xin đưa ra chứng cứ năm đó Liễu Tương Tương chuyển tiền cho Vương Đại Kim, đây là lời khai của Vương Đại Kim cảnh sát lấy được, đây là ghi âm cuộc nói chuyện của bà Liễu Tương Tương cùng Hứa Tùng Bình trong mấy năm qua về vụ tai nạn Kỷ gia do Trương Ngọc Phân – người làm của Hứa gia cung cấp. . ."
"Luật sư bên nguyên cáo đã trình bày xong, mời luật sư phía bị cáo đưa ra lý do phản bác cùng chứng cứ!"
"Đối với chứng cứ của luật sư bên nguyên cáo cung cấp, bên tôi. . ." Dừng một chút, ngập ngừng, anh ta thực sự không biết phải phản bác như thế nào, anh ta biết năm đó một số quan chức từng nhận hối lộ của Hứa Tùng Bình, dù về hưu hay chưa về hưu thì hiện tại thế nhưng tất cả đều bị bắt, anh ta cũng không phải loại vì tiền mà không màng tất cả, tùy tiện nói vài câu liền an vị đi xuống.
"Bên phía bị cáo còn muốn nói gì không? "
"Có, tôi là được Hứa Tùng Bình chỉ thị, ông ta mới là chủ mưu, còn có, ông ta còn biên thủ chiếm đoạt tài sản Kỷ gia để lại cho Hứa Ngôn về làm của riêng!" Liễu Tương Tương kích động nói, bà ta biết Hứa Tùng Bình nhất định sẽ đẩy bà ta ra gánh chịu trách nhiệm lớn nhất, dứt khoát cũng không thèm đếm xỉa đến tình nghĩa mấy chục năm chung sống vợ chồng, nói : "Tôi có chứng cứ năm đó Hứa Tùng Bình đã sai khiến tôi tìm người phá hư thuyền như thế nào, tôi có bản cam kết có chữ ký của ông ta. Còn có, chứng cứ ông ta chiếm đoạt tài sản Kỷ gia tôi cũng có!"
"Liễu Tương Tương bà điên rồi, bà đang nói bậy bạ gì vậy!" Hứa Tùng Bình hận không thể xông tới xé cái miệng của mụ đàn bà đó.
"Tôi không có nói dối, tất cả giấy tờ chứng minh ông ta chiếm đoạt tài sản cùng bản cam kết đều ở trong ngăn kéo của vali du lịch, các người có thể phái người đi kiểm tra!"
Các thẩm phán thương lượng, quyết định tạm thời hoãn lại phiên tòa kêu người đi kiểm tra vali du lịch của Liễu Tương Tương, quả nhiên tìm một cái USB cùng một tờ giấy đã ố vàng, trải qua kỹ thuật giám định, trên trang giấy xác thực cùng bút ký của Hứa Tùng Bình hoàn toàn ăn khớp với nhau, tư liệu bên trong USB thì cần thẩm tra một lượt để xác minh tính chân thực.
Lần nữa mở phiên toà, rất nhanh tòa án tuyên bố kết quả, Vương Đại Kim bị kết án 30 năm tù, Liễu Tương Tương nguyên bản phải bị tù chung thân nhưng bởi vì bà ta có biểu hiện sám hối và khai báo rõ ràng tội lỗi nên được sửa thành 30 năm có thời hạn, Hứa Tùng Bình thì bởi vì tội trốn thuế mà bị tăng mức phạt, không chỉ bị thu hồi toàn bộ tài sản, bị tước quyền công dân và phải chịu mức án tù chung thân!
______________________
Hứa Ngôn sau khi ra khỏi cửa tóa án, thì bị một đám phóng viên vây quanh.
"Cậu Hứa Ngôn cho xin hỏi, sau chuyện này cậu có tính toán gì?"
"Xin hỏi, đối với việc báo thù cho gia đình ông ngoại mà đem cha ruột đưa vào ngục giam, cậu có muốn nói gì không?"
"Xin hỏi, sau khi lấy lại toàn bộ tài sản Kỷ gia cậu sẽ làm gì?"
. . .
Hoắc Tu che chở cậu ở đằng sau muốn lập tức rời đi, Hứa Ngôn lại dừng lại, cầm qua một cái microphone trong tay phóng viên, nói: "Vừa vặn, tôi có chuyện muốn công bố!"
Tất cả phóng viên đều tập trung, muốn biết chuyện Hứa Ngôn công bố là chuyện gì.
"Thứ nhất, tôi sẽ đem toàn bộ tài sản Kỷ gia ngoại trừ cổ phần công ty đều quyên góp cho viện phúc lợi xã hội, danh sách tài chính sẽ được công bố ở họp báo lần tới, đến lúc đó hoan nghênh mọi người tới theo dõi! Thứ hai, tôi sẽ cùng Hoắc Tu tiên sinh bên cạnh tôi kết hôn vào tháng tới, hi vọng được sự chúc phúc từ mọi người!"
"... ... . . ." Các phóng viên tuy không nhận được câu trả lời từ câu hỏi của mình, nhưng đã đạt được một tin tức nóng hổi, Hứa Ngôn muốn cùng người cầm quyền Hoắc gia thành hôn!!!
Hoắc Dương đứng tại nấc thang bên khác nghe thấy điều này toàn thân cứng đờ, quay đầu nhìn Hứa Ngôn đang bị đám người vây quanh ở trong, nhưng Cố Niệm lôi kéo hắn rời đi.
"Con cùng Ngôn Ngôn không có duyên phận!" Cố Niệm suy nghĩ một chút rồi nói : "Cùng Hứa Họa Linh chia tay đi, đứa bé do cô ta vừa sinh ra lại được kiểm tra ra là có vấn đề về trí lực. . . Các con lúc ấy... không có dùng thuốc chứ? "
"Mẹ, mẹ vừa nói. . ." Hoắc Dương đột nhiên bừng tỉnh, hắn lúc ấy uống say được Hứa Họa Linh đỡ về phòng đã cảm thấy mình rất không thích hợp tưởng rằng nguyên nhân là do rượu, bây giờ nghĩ lại hẳn là hắn bị bỏ thuốc!
"Hứa Họa Linh!"
____________________
Rất nhanh nhà Hoắc Dương đã dùng một khoản tiền đưa Hứa Họa Linh cùng đứa trẻ của cô ta đều đưa đi xa.
Hứa Họa Linh ôm đứa con 2 tuổi còn chưa biết nói chuyện đứng trên đường phố của một đất nước xa lạ, nhìn thấy Hứa Ngôn trên màn hình quảng trường trung tâm, ánh mắt âm u tối sầm, cô ta không biết tại sao mọi chuyện lại biến thành cái dạng này, cô luôn có cảm giác cô cùng Hoắc Dương không nên như này.
______________________
Hứa Ngôn sau khi cùng Hoắc Tu kết hôn, tiếp tục trợ giúp Hoa Quốc phát triển công nghệ quân sự cùng mạng lưới quốc gia giúp cho Hoa Quốc trở thành quốc gia đứng đầu thế giới, đồng thời cậu cũng trở thành kỳ tích của Hoa Quốc.
Năm Hứa Ngôn 26 tuổi, chồng chồng bọn họ thông qua kỹ thuật y học có được hai đứa con khỏe mạnh.
Lại qua mười năm má Trương bởi vì tuổi già mà rời xa nhân thế, Hứa Ngôn đưa bà chôn cất ở phần mộ Kỷ gia, nằm bên cạnh Kỷ Như.
Chờ bọn nhỏ trưởng thành có thể tiếp nhận công ty của Hoắc Tu cùng tập đoàn Kỷ thị do Hứa Ngôn tái lập, chồng chồng hai người bắt đầu du lịch vòng quanh thế giới, khi Hoắc Tu nhắm mắt rời đi, Hứa Ngôn cũng theo bước chân hắn rời khỏi thế giới, lấy được lực lượng của quy tắc thế giới này.
"Ngôn Ngôn, cậu đừng khổ sở! Tôi về sau sẽ không nói xấu cậu nữa!" Cầu Mập nhìn Hứa Ngôn đứng trong hư không rơi lệ, ngồi xuống trước mặt cậu an ủi.
"Không có việc gì, ta giúp ngươi bổ sung một ít năng lượng chúng ta lại đi tới thế giới tiếp theo!" Hứa Ngôn sờ khóe mắt mình, ẩm ướt mang theo vị mặn của nước mắt, cậu đã bao nhiêu năm không rơi nước mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro