Lưu luyến chia ly (10)

Edit by Như Ca - Đại nương nhà bên
——————————————————————
Lần này Dận Tường hôn rất kịch liệt, càng nhiều thêm ý muốn xâm lược. Lê Thu tuy không rõ đồ vật cứng rắn kia tột cùng là cái gì, chỉ biết nhiệt tình đáp lại hắn, không nhịn được nhẹ giọng rên rỉ, một đôi tay nhỏ nhắn thân mật quấn quanh vòng eo bền chắc của hắn.

Lê Thu sâu sắc yêu tất cả của hắn, mùi vị của hắn, xúc cảm của hắn, thậm chí là cả nước bọt của hắn tham tiến vào trong miệng nàng.

Chỉ một cái hôn này, Lê Thu cảm thấy tựa hồ như không thể thỏa mãn, liền ở lần cuối khi Dận Tường mút vào đầu lưỡi nàng, chuẩn bị rời khỏi, tiểu cô nương theo bản năng ôm lấy bờ vai của hắn, mà nam nhân giống như hiểu tâm ý của nàng, lại lần thứ hai cắn lên đôi môi mỏng đỏ bừng, đầu lưỡi linh hoạt lần nữa tiến vào trong miệng nàng, hai đầu lưỡi một lớn một nhỏ lập tức triền miên cuốn lấy nhau.

Lê Thu nhiệt tình đáp lại, cố gắng hết sức làm chính mình dung nhập vào người hắn. Hành động này càng làm Dận Tường càng thêm hưng phấn, đôi tay bắt đầu trên lưng nữ nhi du tẩu, chậm rãi vòng qua vòng eo mềm mại, rốt cuộc cách quần áo đặt lên gò vú cao ngất kia.

"Ân..." Lê Thu phát ra tiếng rên rỉ mê người, nhón gót chân, đôi tay vòng lên trên cổ hắn, làm động tác cổ vũ nam nhân. Nàng tuy ngây thơ, nhưng vẫn biết một chút, đây là chuyện nam nữ khi thân mật mới có thể làm, mà nàng, nguyện ý cùng thập tam thúc nước sữa hòa giao...

Tuy nói là cách hai tầng vải dệt, nhưng Dận Tường vẫn cảm giác được nơi mềm mại đầy đặn của nữ nhi, lần trước ở tẩm điện của nàng vội vàng nhìn qua, hình dạng no đủ kia đã khắc sâu vào tâm trí hắn. Hiện giờ dùng tay chân thật cảm thụ được, hình như so với ngày đó lớn hơn một chút...

Dận Tường không nhẹ không nặng xoa nắn, tập trung tinh thần cảm nhận xúc cảm trong lòng bàn tay.

Lê Thu theo động tác của nam nhân, cảm nhận được từng trận cảm xúc tê dại trước nay chưa từng có, từ chỗ sâu nhất tỏng cổ họng, hơi hơi phát ra từng đợt hơi thở nặng nề động lòng người, bắt đầu trở nên mê mang, thân mình cũng dần dần mềm mại xuống, dường như không xương cốt dính sát vào trên người nam nhân.

Nàng có thể cảm thấy được ngón tay tham lam kia của Dận Tường, đang một chút lại một chút xoa bóp thân thể mình, mà đỉnh hồng mai kiều nộn, giờ phút này trở nên cứng rắn, in lên vải vóc trên người cọ xát đến khó chịu... Lê Thu không tự giác, tay phải từ trên cổ hắn chảy xuống, chậm rãi đi xuống nơi kia.

Ngón tay ngọc nhỏ dài của nàng, rốt cuộc đi tới địa phương nàng khát vọng kia, cách một lớp vải quần của Dận Tường, để cho nàng cầm lấy, đó là một khúc cây thô lại còn cứng, tinh tráng lại nóng đến lợi hại.

Dận Tường kêu lên một tiếng, hiển nhiên không dự đoán được tiểu cô nương lại có động tác kia, đang muốn mở miệng, lại thấy Lê Thu ủy khuất mở to đôi mắt hạnh mênh mông sương mù nhìn hắn: "Thập tam thúc, nó rất không ngoan, chống Thu Nhi thật là khó chịu... Thập tam thúc mau đem nó lấy ra đi..."

Dận Tường hít hà một hơi, mệnh căn tử của hắn cách quần lót, bị nữ hài nhi âu yếm lung tung lung loát không theo quy luật vuốt ve. Tưởng tượng đến nơi đó, hắn liền không nhịn được muốn hung hăng phun ra đầy khuôn mặt nhỏ nhắn thiên kiều bá mị của nàng!

Nam nhân cầm lấy bàn tay nhỏ của Lê Thu, hữu lực trước sau vuốt ve, khàn khàn mà ở bên tai nàng lẩm bẩm: "Không biết Thu Nhi bệnh đã khỏi chưa...Lần trước thập tam thúc đút nàng ăn thuốc mùi vị như thế nào? Hôm nay lại đút nàng ăn lần nữa muốn không?"

Lê Thu anh hừ một tiếng, "Được... Thu Nhi bệnh đã sớm khỏi... Là thập tam thúc lâu như vậy mới đến xem ta..."

Dận Tường nghe ra giọng nói ủy khuất của nàng, một thân dục hỏa càng thêm sâu, "Là thập tam thúc không đúng, Thu Nhi tha thứ cho ta lần này..." Vừa nói, côn thịt dưới thân càng thêm cứng rắn, "Thu Nhi ngoan, nghe lời, lại ăn một lần thuốc nữa được không?"

Tiểu cô nương giống như bị lời nói ôn nhu triền miên của nam nhân mê hoặc, thuận theo mà ở trong lòng ngực hắn gật gật đầu, "Được... Thu Nhi nghe lời thập tam thúc..."

Lê Thu hết sức ngu ngơ, bị Dận Tường ôm lấy, đem nàng nằm thẳng ở trên giường, bắt đầu thuần thục mà cởi xiêm y trên thân cả hai, trong nháy mắt, vạt áo trước đã hoàn toàn mở ra, chỉ còn đôi tay vẫn còn ở trong tay áo, thân hình bạch ngọc tinh tế mượt mà hoàn mỹ không tì vết, lập tức hiện ra ở trước mắt Dận Tường.

Lần đầu tiên Dận Tường nhìn thấy thân thể trần trụi của nữ nhân, so với tập tranh đông cung đồ ban cho hắn hoàn toàn bất đồng. Đây là thân thể mềm mại nhất, hoàn mỹ nhất hắn từng chạm đến, tuy rằng vóc người chất nữ nhỏ xinh, nhưng hai vú trước ngực vô cùng tròn trịa cao thẳng, đầu vú phấn hồng, phá lệ kiều nộn mê người. Mà vòng eo nàng, đặc biệt tinh tế, nhìn như dễ dàng bẻ gãy vậy, nơi thần bí phía dưới thế nhưng không có một ngọn cỏ, trắng trẻo sạch sẽ vô cùng.

Lúc này, Lê Thu chỉ biết si ngốc nhìn Dận Tường, mắt thấy trong đôi mắt hắn chứa đầy dục hỏa, không chớp mắt chăm chú nhìn nàng, trong lòng nhất thời vui sướng lẫn thẹn thùng.

Dận Tường không dằn nổi nhanh chóng rút đi quần áo trên người, lộ ra thân hình cao lớn trần trụi, lại đem vật duy nhất còn sót lại trên người Lê Thu cởi ra, nuốt một ngụm nước bọt, nhẹ nhàng mở hai chân thon dài trắng nõn của nàng ra ---

Gò đất trắng nõn phồng lên câu dẫn người, hoa huyệt đỏ tươi như mật đào giữa háng, chính giữa khe hở tràn ra một dòng mật dịch, có thể tưởng tượng được bên trong chật chội eo hẹp như thế nào...

"Thu Nhi, nàng đúng là tiên nữ giáng trần... Như thế nào sinh ra đẹp như vậy..." Dận Tường thở dài một tiếng, hai mắt không dứt ra được khe thịt non nớt ướt át kia.

Lê Thu lúc này thật ra có vài phần ngượng ngùng, hai tay mở ra, vòng lên cổ hắn, nam nhân phối hợp mà đè ở trên người nàng. Ngực hai người áp sát vào nhau, một to lớn cứng rắn, một mềm mại co dãn, làm cả hai đồng thời phát ra một tiếng rên rỉ trầm thấp.

Dận Tường hôn lên cổ nàng, thân hình từ từ hạ xuống, cuối cùng đem vú nàng ngậm hết vào trong miệng, thịt non thơm ngát phút chốc lấp đầy miệng hắn, tư vị phi thường tuyệt diệu. Lúc hắn dùng hàm răng nhẹ nhàng cắn lên nhũ hoa đỏ thắm, hô hấp Lê Thu lập tức dồn dập lên, phát ra một tiếng kêu rên thỏa mãn nho nhỏ, móng tay cũng đồng thời bấm lung tung vào vai hắn.

"Thu Nhi, thích thập tam thúc như vậy không?"

"Thích....thích....thập tam thúc, Thu Nhi còn muốn ..." Lê Thu uốn người nghênh đón miệng hắn, tiểu cô nương mới nếm mùi tình dục vô cùng khát vọng nhiều hơn.

Dận Tường lần nữa vùi đầu hôn mút, một đôi vú no đủ hoàn mỹ, nhanh chóng thất thủ dưới môi lưỡi hắn, hoàn toàn bị hắn khống chế, Dận Tường tùy ý thưởng thức, cuối cùng một ngụm mút vào thật mạnh, dẫn tới một tiếng rên rỉ dâm mị yêu kiều của tiểu cô nương.

---------------------------------

A a a.... ai cũng không thể ngăn cản thập tam thúc lần nữa đút cháu gái uống thuốc a >///0///<

Báo trước chương sau: tiếp tục sự nghiệp đút thuốc.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro