Chương 92 : Mối tình đầu quản gia (3)

Hôm nay là ngày 24 tháng 8, sinh nhật của Croys, có muốn tặng quà cho anh ta không?

[Muốn.]

Như vậy, muốn tặng quà gì cho Croys đây?

[Hoa Lạc Tiên.]

[Bánh kem sinh nhật.]

[Tranh vẽ Croys.]

["Quy tắc ba trăm điều dành cho quản gia".]

Rollia: "...." Cái cuối cùng là cái quỷ gì!

Rollia cô là loại người tìm chết này sao, hừ, chọn cái đó rõ ràng sẽ kíƈɦ ŧɦíƈɦ kỹ năng độc miệng của nam thần, OK ┌ ( ┘ ^ └ ) ┐

.... Muốn chọn đương nhiên phải chọn hoa Lạc Tiên đại biểu cho tình yêu!

.... Đương nhiên là không có khả năng (:3"<)_ [Này!]

Ánh mắt của Rollia lưu luyến không rời nhìn vào sự lựa chọn đầu tiên hồi lâu, cuối cùng thở dài, mười phần không tình nguyện dùng tay chọn bánh kem sinh nhật.

[Độ hảo cảm của Croys +3]

[Tích, mở ra chương trình học nấu ăn, có cần nâng cao trình độ hay không?]

Sắc mặt Rollia cứng đời, ác quỷ trong lòng nhất thời quỳ xuống đất làm thỏ Keith, gắt gao nhìn chằm chằm vào khung tuyển chọn nửa ngày. Sau khi phát hiện đó không phải là ảo giác, Rollia không khỏi ôm mặt làm trò hò hét....

Fuck, đây là có ý gì?!

....

"Croys, cái này, đây là quà sinh nhật của ta tặng cho ngươi QAQ" Rollia ôm trong tay một vật thể màu đen tuyền căn bản không nhìn ra là thứ gì, dùng cả hai tay đưa cho Lăng Mộ Ngôn có vẻ hơi cứng nhắc, sau đó, miễn cưỡng nở ra một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc, "Sinh, sinh nhật vui vẻ, huhuhu, hy vọng ngươi thích...."

Lăng Mộ Ngôn cụp mi xuống, nhìn món quà còn tản ra mùi hương quái dị có thể so với "vũ khí sinh hóa" ở trước mắt này, mi tâm nhảy dựng, đầu đột nhiên có chút đau. Trải qua một cái chớp mắt trầm mặc, cậu thở dài, lộ ra tươi cười bật đắc dĩ mà lại có chút cảm động, "Cảm ơn tiểu thư, ta rất thích."

Lỗ tai của Rollia bỗng dưng vừa động, khó có thể tin mở to hai mắt ngập nước, vừa rồi nam thần nói cái gì?

.... Thích, thích, thích?!

Ngao ngao ngao, nam thần nói rất thích cái bánh kem sinh nhật mà cô tự tay làm nè!!

Rollia nhất thời hưng phất suýt nữa nhảy dựng lên, đôi mắt lam lấp lánh nhìn cậu thanh niên, sau lưng không biết tự khi nào dường như xuất hiện một cái đuôi không ngừng lắc qua lắc lại, "Thật sao, thật sao? Croys, ngươi nói rất thích?!"

Lăng Mộ Ngôn tươi cười không đổi, nhẹ nhàng gật gật đầu, sau đó chuẩn bị nhận quà.

Rollia nhất thời có chút mê mang, hình như đang nằm mơ thì phải! Thấy Lăng Mộ Ngôn đưa tay ra, cô cũng mơ mơ hồ hồ xòe tay ra chuẩn bị đi nắm.

Vì thế....

Cái bánh ngọt đen như than mất cân bằng rớt xuống đất, cứ như vậy vinh quang hy sinh.

Rollia: "...."

[Độ hảo cảm của Croys +2]

"Không sao, tiểu thư, có phần tâm ý này của tiểu thư Rollia, Croys cũng đã rất thỏa mãn rồi."

Lăng Mộ Ngôn cười có vẻ rất ôn nhu khoan dung, nhưng Rollia lại thấy rõ ràng một tia may mắn lóe qua trong mắt cậu....

.... Quả nhiên, nam thần, anh vẫn chê món quà tôi chuẩn bị, đúng không QAQ!

Đêm dài yên tĩnh.

Quốc vương Louis tiếng tăm lừng lẫy của tộc Vampire, cứ như vậy khoác một cái choàng, yên lặng đi tới một ngôi nhà xa hoa.

Hắn nhìn cánh cửa đã bị khóa trước mắt, không chút do dự nhảy vào, sau đó, nhẹ nhàng nhảy lên một cánh cửa sổ không có đóng lại, kéo rèm cửa lên, mũi chân nhẹ nhàng rơi xuống đất, không hề phát ra một tiếng động gì.

Người nằm ngủ trên giường hình như đã ngủ rất say, dung mạo lúc ôn nhu xa cách lúc biếng nhác ung dung khi thanh tỉnh lúc này cũng trở nên nhu hòa an bình, đôi môi hồng diễm hơi hơi cong lên, như cậu đang mơ một giấc mơ cực kỳ đẹp.

Đôi mắt màu máu của Louis chợt lóe qua một tia nghi hoặc, lặng yên không tiếng động đi đến cạnh giường. Hắn hơi hơi khom lưng, do dự rồi vươn cánh tay thon dài trắng nõn ra, nhẹ nhàng dừng trên đôi môi vẫn cong cong như cũ.
Đầu ngón tay truyền đến xúc cảm ôn lạnh mềm mại, gương mặt giấu ở trong áo choàng hơi hơi nhíu mày, đột nhiên có chút mất hồn. Hắn yên lặng nhìn Lăng Mộ Ngôn, trên mặt vẫn mang theo hờ hững như trước, cũng không biết là đang nghĩ cái gì.

Louis nhẹ nhàng vuốt ve môi cậu, răng nanh không biết tự khi nào đã lặng lẽ lộ ra ngoài môi.

.... Người này hình như có lực hấp dẫn rất lớn với hắn, là vì máu ngon hơn người thường sao?

Không, nếu là vì máu, thì máu của cô bé tên Rollia ở cạnh cậu mới càng thêm hấp dẫn Vampire.

Là vì tò mò lý do cậu không chịu sức mạnh của mình trấn áp? Hình như cũng không phải như vậy.

Nhưng không biết vì cái gì, ngày đó nhìn bộ dạng lười biếng khiêu khích mình, cái bộ dạng mỹ lệ dụ hoặc như yêu tinh kia, Louis lại không cảm thấy địa vị của mình bị xâm phạm, chuyện này hoàn toàn không tương xứng với người luôn luôn tuân thủ nghiêm ngặt nguyên tắc, nghiêm túc cũ kỹ, không thèm đếm xỉa đến nhân tình.... Đặc biệt chán ghét Ma tộc là hắn đây.
Hoặc cũng có lẽ là vì Croys sống cuộc sống với nhân loại, cho nên hoàn toàn không biết gì về thế giới Vampire, hắn tự nhiên phải khoan dung chút. Louis nhíu nhíu mày, lại tìm lý do cho hành vi không bình thường của mình, trong lòng liền càng tự nhiên hơn.

Có điều, không thể phủ nhận, hắn đích thực sinh ra tò mò với cậu Vampire thần bí ưu nhã hình như còn có năng lực đặc biệt của Ma tộc mang tên Croys này, cho nên lần trước, khi cậu tự tiện rời đi, hắn đã tìm kiếm đến nơi này.

Nhưng mà, sinh nhật? Nhớ tới cảnh sáng nay nhìn thấy, Louis sờ cằm, mặt đầy nghiêm túc suy nghĩ sâu xa, sinh nhật là cái ngày gì?

Thoạt nhìn có vẻ rất quan trọng với loài người, vì sao Vampire lại không có?

Sau hồi lâu trầm ngâm mà vẫn không tìm được lời giải, Louis chần chờ một chút, vẫn thuận tay lấy một quả Côi Mạn đặc biệt ở thế giới Vampire ra, đặt trên đầu giường. Cô Mạn là một loại quả có thể tăng cường thực lực, cho dù là Vampire thì cũng trân quý mười phần, giờ nó lại bị Quốc vương Louis tùy ý tặng cho người ta làm cái gọi là "quà sinh nhật".
Croys không đi qua thế giới Vampire, nhất định chưa từng gặp qua loại quả này đi? Hoàn toàn không thấy hành động của mình có cái gì không ổn, Quốc vương điện hạ nghiêm túc nghĩ vậy.

Sau đó, hắn đứng lên, ấn theo đường cũ trở về, rời khỏi ngôi nhà. Louis vô cùng tự tin vào thực lực của mình đương nhiên sẽ không ngờ, sau khi hắn vừa đi, Lăng Mộ Ngôn còn đang ngủ mê man trên giường cũng đã mở mắt.

Lăng Mộ Ngôn ngồi dậy bật đèn tường lên, dựa vào đầu giường, không chút để ý cầm cái quả đỏ tươi trong tay, đôi mắt đỏ như máu lộng lẫy lười biếng nhìn chăm chú vào tấm rèm cửa bị gió nhẹ nhàng thổi bay.

"Không ngờ Louis ngoại trừ kỹ năng không chế suy nghĩ người khác, còn có khả năng làm người ta hôn mê được, thật là thiếu chút nữa đã bị trúng chiêu." Lăng Mộ Ngôn biếng nhác cười cười, trong ý cười lại có một tia cười nhạo, "Thật không hổ là nhân vật cấp S."
001 vội vàng lên tiếng an ủi, [Có 001 ở, Ngôn Ngôn vĩnh viễn sẽ không trúng chiêu ~ Yên tâm đi!]

Lăng Mộ Ngôn hơi nhướn mày, lắc đầu cười, từ chối cho ý kiến nói, "Tôi càng tin vào thực lực của mình hơn."

[.... Ngôn Ngôn, anh cư nhiên ghét bỏ 001, huhuhu, rốt cuộc còn có thể chơi đùa khoái trá hay không!]

Lăng Mộ Ngôn sờ sờ cằm, "001, bạn có quan hệ gì với Rollia?" Sao cảm thấy đều ngốc moe như vậy?

001 sửng sốt, [.... Rollia? Tôi với cô ta thì có thể có quan hệ gì?]

Lăng Mộ Ngôn hơi hơi cong khóe môi lên, "Vậy thì không có chuyện gì."

Nói xong, cậu lại đặt cái quả kia về chỗ cũ, đánh một cái ngáp, sau đó xoay người đi ngủ thật.

[Ngôn Ngôn, ngủ ngon, yêu yêu lắm >▼<]

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro