₷₷₷ Chương 343 ₷₷₷

Mặc Ngọc thắc mắc, "Sư thúc?"

Hắn đặt tách trà xuống, lấy khăn tay màu trắng lau đôi tay dính nước trà, ánh mắt không thay đổi, chậm rãi nói: "Không sao."

Sư thúc nói không có việc gì, thì đúng thật sự không có việc gì.

Mặc Ngọc vừa chuẩn bị mở miệng thỉnh giáo kiếm pháp, lại nghe sư thúc hỏi, "Nhưng sau đó cô nương đó lại muốn ngươi cách xa nàng ấy ra. Điều này có nghĩa là gì?"

Không phải nói muốn hắn cưới gấp sao?

Lại như thế nào cự tuyệt hắn tới gần??

Mặc Ngọc lại một lần nữa hồi tưởng lại đến Thanh Ngọc. Đó là lần bọn họ đi làm nhiệm vụ, đi bắt yêu tinh hại người. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, chuẩn bị quay về Thương Khung, Thanh Ngọc nói hắn muốn đến Mỹ nhân các để gặp một vị cô nương tên Thúy Thúy. Thanh Ngọc nói với Mặc Ngọc, đó là nơi thưởng trà, mà vị Thúy Thúy cô nương ấy lại là người có trà nghệ tốt nhất. Mặc Ngọc cũng rất kỳ quái, Thanh Ngọc mỗi ngày trên miệng đều là tên của những cô nương khác nhau. Nhưng cái tên Thúy Thúy này, đã xuất hiện nhiều hơn ba lần.

Vì vậy, Mặc Ngọc tò mò hỏi, "Vị cô nương Thúy Thúy kia quả thực chính là tài trà nghệ tốt, mới làm cho ngươi nhớ tới lâu như vậy?"

"Tất nhiên không chỉ có chuyện này. Lý do quan trọng nhất là Thúy Thúy khác với những cô gái khác. Nàng ấy trước đã cự tuyệt đệ vài lần "

"Đã cự tuyệt đệ, vậy nghĩa là nàng cũng không thích đệ, vậy sao đệ vẫn còn chạy đến đó ?"

Sư huynh, huynh không hiểu chuyện này. Thanh Ngọc lấy ra phong thái của một cao thủ cười nói, Thúy Thúy đương nhiên thích đệ.

"Vậy tại sao cô ấy lại từ chối đệ?"

"Cái này gọi là lạt mềm buộc chặt nha. Cô ấy càng từ chối đệ, đệ sẽ càng nhớ cô ấy, cũng lại càng không thể quên được cô ấy. Thủ đoạn vầy mới gọi là rất cao minh."Thanh Ngọc nói đạo lý rõ ràng, khiến người khác không thể không tin.

Mặc Ngọc được lợi không phải là ít, nhìn sư thúc, trịnh trọng nói: "Đó là nàng đang lạt mềm buộc chặt. Nàng cự tuyệt nam nhân kia, nam nhân kia lại càng nhớ thương nàng."

"Thì ra là vậy"

Mặc Ngọc thấy sư thúc thần sắc sáng tỏ, hắn vừa mở miệng tiếp tục hỏi kiểm pháp, lại nghe sư thúc nói: "Nhưng lúc nàng còn đang lạt mềm buộc chặt, vẫn tiếp cận với nam nhân khác, điều này có nghĩa là gì? "

Mặc Ngọc nhíu mày, lần này hắn không cần hồi tưởng đến chính mình học được ở Thanh Ngọc cái gì, liền có thể trực tiếp trả lời "Vậy thì người nữ nhân này nhất định phải là đồ không biết xấu hổ."

Mặc Ngọc xuống núi đi làm nhiệm vụ nhiều năm, cũng từng nghe nói đến vị thiếp thất trong phủ nào đó cũng vì ham phú quý, mới bỏ chồng bỏ con, cam nguyện làm thiếp của một người giàu có cũng có mấy thê thiếp. Trên đời này có nam nhân không chung thủy, đương nhiên cũng sẽ có nữ nhân không chung thủy.

Đúng vậy, không phải phụ nữ nào trên thế gian này cũng có thể thanh cao như Bạch cô nương đạo đức tốt, không sợ sống chết lại có tinh thần không sợ hãi.

Bạch Tửu đang nằm ở trên giường, đột nhiên nhìn thấy điểm họa thủy tăng thêm mười điểm.

Nửa vời, không biết xấu hổ ...

Hắc nam nhân im lặng.

Bên kia, Bạch Tửu đang nằm trên giường đột nhiên ngồi dậy, cô lại bị trừ một trăm điểm là chuyện gì xảy ra! ?

Mặc Ngọc đang ngồi trong gian đình nhìn thấy sắc mặt của sư thúc ngồi đối diện dần dần biến sắc, liền nghe thấy hắn hỏi: "Vậy nếu nàng đơn giản là khóc, không có nguyên nhân gì vì hắn khóc, đây là ý gì?"

Mặc Ngọc vẫn nghĩ đến Thanh Ngọc vào lúc này.

Thanh Ngọc đã từng nói thế này: "Đệ không quan tâm Thúy Thúy trong lòng nàng có hay không chỉ có đệ. Các nàng đã gặp qua không ít nam nhân, nam nhân thích nàng cũng không ít. Bất quá đệ tuyệt đối sẽ không trở thành nam nhân làm cho các nàng khóc

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro