Vị diện 17 - Chương 601: Tôi làm việc trong dòng chảy vô hạn (1)


Tích tắc ——

Tích tắc ——

Âm thanh của đồng hồ vang vọng qua lại trong phòng.

Đây là một phòng nghỉ, có hai cái giường đơn giản, một cái bàn gỗ, trên bàn gỗ bày một ít đồ linh tinh, trên cửa treo quần áo điều dưỡng màu hồng nhạt, trước ngực quần áo điều dưỡng có mấy chữ "Viện dưỡng lão Bách Phúc".

Phanh ——

Cửa phòng nghỉ bị người ta đẩy mạnh ra.

Cô gái tóc ngắn bước nhanh từ bên ngoài tiến vào, đi thẳng tới giường trong phòng, đưa tay kéo chăn ra, giọng nói thật lớn: "Thư Oanh, sao ngươi còn đang ngủ, tranh thủ thời gian đứng lên cho ta!"

Hoa Vụ chính là bị một tiếng này lớn giọng đánh thức.

"Nhanh lên."

"Cả ngày chỉ biết lười biếng."

Thanh âm kia vẫn luôn không ngừng, ầm ĩ đến đầu óc cô đều đau nhức thình thịch.

Hoa Vụ cố mở mí mắt nặng nề, nhìn về phía người đứng trước mặt mình.

"Lát nữa đi đổi quần cho phòng số 3, thuốc ở phòng số 4 cũng phải cho uống..." Cô gái mặc kệ Hoa Vụ đang là trạng thái gì, một hơi nói bảy tám chuyện.

"Tranh thủ thời gian đi, đừng chậm trễ chuyện." Nói xong cũng không đợi Hoa Vụ đáp ứng, trừng mắt hung dữ ném xuống mấy chữ liền rời đi.

Hoa Vụ: "..."

Hoa Vụ ôm đầu ngồi thẳng dậy, trán cô nóng bỏng, rõ ràng là sinh bệnh.

Tuy nhiên, nhìn tình huống, công ty lòng dạ hiểm độc không có ý tứ cho cô nghỉ ốm.

Hoa Vụ quét một vòng bốn phía, nhìn thấy quần áo điều dưỡng treo phía sau cửa, chữ 'viện dưỡng lão Bách Phúc' trên quần áo điều dưỡng làm cho cô biết mình đang ở nơi nào.

"Ọe..."

Dạ dày của Hoa Vụ cuồn cuộn, cô lập tức xuống giường, đi thẳng vào phòng vệ sinh.

Hoa Vụ ở trong phòng vệ sinh cố gắng nôn ra một hồi lâu, nhưng mà cái gì cũng không phun ra được, đầu óc còn mơ mơ màng màng, cả người khó chịu nói không nên lời.

...

Mười phút sau, Hoa Vụ tìm ra thế giới mình đang ở là như thế nào.

Đây là một kịch bản dòng chảy vô hạn, nơi nam chính bị cuốn vào "trò chơi" được gọi là "Thần thẩm phán", một trò chơi sinh tồn.

Trong các phó bản nhỏ khác nhau, dựa theo yêu cầu sống sót coi như qua cửa, có thể tiến vào phó bản nhỏ tiếp theo.

Nam nữ chính chính là gặp nhau ở trong trò chơi, vài lần hợp tác ăn ý, làm cho bọn họ dần dần sinh ra hảo cảm với nhau.

Trò chơi này không phải vô lương như các trò chơi khác, nói rằng có thể rời khỏi thế giới trò chơi là lừa đảo.

Trò chơi này, thực sự có thể rời đi.

Chẳng qua sau khi rời đi, trí nhớ sẽ bị xóa sạch.

Nam nữ chính tích góp đủ điểm tích lũy, sau khi cởi bỏ quá khứ của bọn họ, cuối cùng rời khỏi thế giới trò chơi, gặp lại nhau trong thế giới thực, tuy rằng không có trí nhớ, nhưng hai người nhìn thấy lẫn nhau vẫn cảm thấy giống như đã từng quen biết, sau đó liền đại kết cục.

Nhưng mà ——

Nữ phụ Phương Khả Duyệt ý thức thức tỉnh.

Làm người công cụ, không phối hợp với nam nữ chính gia tăng tình cảm, ngược lại làm đông làm tây, quấy rầy tình cảm nam nữ chính không hề tiến triển không nói, còn tìm mọi cách tra tấn nữ chính, cũng thiết kế để nam chính tự tay giết chết nữ chính.

[Một, giải quyết người ý thức thức thức tỉnh Phương Khả Duyệt.]

[Hai, hoàn thành chấp niệm của nữ chính trở lại thế giới thực.]

Hoa Vụ rất vui mừng, nữ chính này cũng rất hiểu chuyện, không có yêu cầu bừa bãi lộn xộn.

...

Bây giờ cô đang ở trong một phó bản trò chơi gọi là "Viện dưỡng lão Bách Phúc", lúc này nữ chính và nam chính vừa gặp nhau ở phó bản trước đó, trong phó bản này không có nam chính.

Phương Khả Duyệt cũng không có ở phó bản này.

Phân phối phó bản là ngẫu nhiên, nhưng sau này nếu dùng điểm tích lũy mua đạo cụ, có thể ràng buộc đồng đội, cũng có thể mạnh mẽ kéo "đồng đội", tóm lại điểm tích lũy là thứ rất quan trọng.

Không những có thể mua sắm đạo cụ, cuối cùng rời khỏi trò chơi cũng phải dựa vào nó.

Mỗi lần qua cửa đều có điểm tích lũy ban thưởng, đây là nguồn tích lũy điểm lớn nhất, ngoài ra người chơi còn có thể đạt được điểm của người chơi khác ——

Ý tứ chính là trò chơi hỗ trợ người chơi cướp đoạt điểm tích lũy của người chơi khác.

Hoa Vụ bấm ra giao diện trò chơi của cô.

[Họ tên: Thư Oanh]

[Điểm tích lũy: 1050]

[Đạo cụ: Không]

[Kỹ năng: Thánh Quang (khi sử dụng có thể đạt được 100% lực tương tác, có hiệu lực đối với người chơi/NPC), mỗi phó bản có thể sử dụng một lần, thời gian sử dụng: 60s]

[Phó bản hiện tại: Viện dưỡng lão Bách Phúc]

[Danh tính hiện tại: Điều dưỡng]

[Nhiệm vụ chính hiện tại: Sống sót bảy ngày tại Viện dưỡng lão Bách Phúc.]

Kỹ năng của người chơi có thể được rút ra khi vào trò chơi, mỗi người chơi đều có một cơ hội.

Kỹ năng này của nguyên chủ chính là một kỹ năng độ hảo cảm.

Khi sử dụng, có thể trực tiếp kéo đầy độ hảo cảm của đối phương.

Nguyên chủ rút được kỹ năng này không tính là kém, mặc dù chỉ có thời gian sử dụng sáu mươi giây, nhưng người chơi/NPC bị kỹ năng phóng xạ đến, một phút sau độ hảo cảm theo từng giai đoạn giảm xuống, trong vòng năm phút vẫn an toàn.

Tại loại trò chơi sống còn này, năm phút thời gian an toàn, có thể quan trọng hơn bất cứ điều gì.

Hơn nữa kỹ năng này là tính quần thể.

Hầu hết các kỹ năng đều chỉ là duy nhất, chỉ có thể sử dụng đối với cá nhân.

Bản thân kỹ năng mang tính quần thể cao hơn một cấp bậc so với các kỹ năng khác, kỹ năng này của nguyên chủ, ít nhất là cấp S.

Vận khí nữ chính là là thuộc về huyền học.

"Ọe..."

Hoa Vụ chống lên bồn rửa tay, lại là một trận nôn khan.

Sinh bệnh nghiêm trọng như vậy sao?

Trong dạ dày Hoa Vụ không có gì, nôn cũng không nôn ra được, cô chậm lại một hồi lâu, rời khỏi toilet.

Hôm nay hẳn là ngày đầu tiên nguyên chủ tiến vào viện dưỡng lão Bách Phúc, mà kế tiếp phải sinh tồn bảy ngày ở chỗ này, mới tính là qua cửa.

Viện dưỡng lão Bách Phúc có người già, cũng có nhân viên.

Bọn họ cần phải dựa theo thiết lập trò chơi đưa ra để hành động trong phó bản, ví dụ như trò chơi sắp xếp thân phận điều dưỡng viên cho ngươi, như vậy ngươi phải làm một điều dưỡng viên tốt.

Trong lúc này gặp gỡ nguy hiểm gì ...

Vậy thì phải xem vận khí của mình.

Căn cứ vào kinh nghiệm mà người chơi tổng kết ra, đại bộ phận phó bản bắt đầu mấy ngày cũng không quá nguy hiểm, chỉ cần cẩn thận, sẽ không chết.

Nhưng cũng có một số phó bản không theo lẽ thường, lúc đầu rất hung tàn.

Hoa Vụ rửa mặt một phen, nhìn vào gương lộ ra một nụ cười, người trong gương ngũ quan tuy rằng xinh đẹp, nhưng sắc mặt trắng bệch, nụ cười kia nhìn thế nào cũng rất dọa người.

Này...

Làm công trong thế giới làm công, cái này đều là những chuyện gì đây.

Hoa Vụ uể oải cúi đầu đi ra ngoài, trước tiên thay quần áo điều dưỡng treo trên cửa có tên "Thư Oanh".

NPC vừa rồi giao nhiệm vụ cho cô, cô còn phải đi làm, không làm kết quả... Dù sao cũng rất thảm.

Phó bản này còn có mấy người chơi, nhưng trò chơi này không phải vào cùng một chỗ, mà là phân tán ra.

Người chơi khác ở những nơi khác nhau, Hoa Vụ tạm thời chưa chạm mặt bọn họ.

Hoa Vụ tìm được phòng số ba trước, bên trong có một bà cố nội nằm, Hoa Vụ nhìn tư liệu đơn giản treo trong phòng, hai chân lão nhân này không thể nhúc nhích, cả ngày chỉ có thể nằm trên giường.

Ăn uống tiểu tiện đại tiện đều ở trên giường, vừa rồi tự làm mình dính nước tiểu.

Cho nên Hoa Vụ phải đến thay quần cho bà ta...

Hoa Vụ xốc chăn lên đã bị mùi vị kia kích thích đến buồn nôn, đi thẳng vào toilet trong phòng.

Hoa Vụ ói ra, dùng nước súc miệng, cau mày sờ bụng.

Mùi kia rất khó ngửi, nhưng còn lâu mới có thi thể thối rữa khó ngửi, còn không đến mức làm cho cô phản ứng lớn như vậy.

Cô cẩn thận nhớ lại nội dung cốt truyện, sờ bụng, sắc mặt càng khó nhìn hơn.

"Thiết lập nhân vật" này là phụ nữ mang thai.

Không phải nói cô thật sự mang thai, mà là thân phận điều dưỡng hiện tại của cô, là một phụ nữ mang thai, vì chân thực, trò chơi làm cho cô cảm giác nôn nghén.

Hoa Vụ: "..."

Ta đường đường là một đại nữ chính, vì cái gì phải chịu loại tội này!!!

Đáng ghét!!!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro