Vị diện 17 - Chương 605: Tôi làm việc trong dòng chảy vô hạn (5)
Hoa Vụ chờ người trên mặt đất bất động, lúc này mới buông đối phương ra, kéo ga giường lộ ra bộ dáng vốn có của hắn.
Đó là một ông già.
Nhưng động tác vừa rồi của hắn, cũng không giống một người già.
Hoa Vụ vịn thắt lưng, liếc mắt nhìn cửa đã bị phá hủy, nặng nề thở dài, khom lưng kéo người già trên mặt đất ra ngoài ném ở lối đi nhỏ.
Có máu trên hành lang, giống như ai đó đã kéo người đầy máu trên mặt đất.
Cửa phòng hai bên đóng chặt, cũng không có gì dị thường.
Cô quay đầu nhìn thoáng qua cửa phòng đã hỏng, khóa không được cửa, khẳng định sẽ có người không mời mà đến, ý đồ làm khách...
Hoa Vụ tránh đi những vết máu kia, đi tới phòng trực ban.
Cửa phòng trực ban mở ra, đèn đã không còn sáng, Hoa Vụ ở trên tủ dựa vào cửa sờ được một cái đèn pin, chiếu vào bên trong.
Triệu Bân nằm sấp trên mặt đất, đầu nở hoa thảm không đành lòng nhìn.
Hoa Vụ rời khỏi phòng trực ban, xoay người liền nhìn thấy một phòng đối diện phòng trực ban đang mở ra.
Nhưng không nhìn thấy ai trên hành lang.
Cô rất chắc chắn rằng khi cô vừa đến, cánh cửa đã đóng lại.
Tích tắc ——
Tích tắc ——
Đồng hồ trong phòng trực phát ra tiếng tích tắc nhẹ.
Hoa Vụ dán sát vào bên cạnh phòng trực ban, đứng ở cửa một gian phòng.
Trên cửa phòng có thủy tinh, Hoa Vụ liếc mắt nhìn, liền đối diện với một khuôn mặt gầy gò.
Ông già bảy tám mươi tuổi, lúc này tinh thần sáng láng, xuyên thấu qua thủy tinh nhìn chằm chằm Hoa Vụ, trong con ngươi đục ngầu nổi lên hưng phấn quỷ dị.
Hoa Vụ mím môi cười cười, tay đặt tay nắm cửa lên, nhẹ nhàng ấn xuống.
Ông già bên trong có lẽ không nghĩ tới cô sẽ mở cửa, sau khi sửng sốt một chút, khuôn mặt gầy gò dần dần nhiễm lên hưng phấn dữ tợn.
Hoa Vụ lách mình tiến vào gian phòng.
...
Một phút đồng hồ sau.
Ông già bị ném ra khỏi gian phòng, cửa phòng đóng lại 'phanh' một tiếng.
Ông già đứng ở trên hành lang, như là không rõ xảy ra chuyện gì.
Trong phòng, Hoa Vụ khóa cửa lại, lấy ra một bộ chăn sạch sẽ từ tủ trong phòng, trải lại trên giường.
Công nhân ở trong viện dưỡng lão này và cả người già sống trong viện dưỡng lão, không có một người nào tốt.
Đương nhiên đám người chơi cũng không phải là người tốt gì.
Nguyên chủ lúc trước bởi vì là 'phụ nữ mang thai', còn sinh bệnh, cũng không ít lần bị đám người này xa lánh.
Nếu không phải nguyên chủ có hào quang nhân vật chính, phỏng chừng không có khả năng sống qua bảy ngày.
Điển hình toàn viên ác nhân.
Trò chơi 'Thần thẩm phán' này chọn người chơi quy tắc là người chơi có tội —— người chơi cuối cùng có tội hay không, chỉ có trò chơi biết.
Dù sao nó nói rằng ngươi có tội, thì chính là ngươi có tội.
Tùy thuộc vào tội danh, trở lại hiện thực cần điểm tích lũy cũng không giống nhau.
Lúc nguyên chủ mới vào trò chơi, cũng không nhớ rõ mình có tội gì.
Nhưng khi nguyên chủ học tiểu học, đã từng có một lời nói dối, dẫn đến một người tử vong.
Tất nhiên, điều này cũng là có nguyên nhân, không thể hoàn toàn đổ lỗi cho nguyên chủ —— ít nhất là về mặt pháp lý, cô không phải chịu bất kỳ trách nhiệm nào.
Có thể là bởi vì sợ hãi, nguyên chủ sinh ra một hồi bệnh, liền quên mất chuyện này.
Cho đến khi vào trong trò chơi, tìm lại đoạn trí nhớ còn thiếu này.
...
Hoa Vụ rời khỏi phòng trước bảy giờ, ông già kia không biết đi đâu, hành lang không có ai, cũng không phát hiện thi thể.
Hoa Vụ trở về phòng nghỉ, bắt đầu suy nghĩ cô phải làm thế nào mới có thể nhanh chóng tích lũy đủ điểm tích lũy, trở lại hiện thực.
Có hai biện pháp nhanh nhất để tích lũy điểm:
1. Xoát toàn bộ các chi nhánh bên trong phó bản.
2. Cướp đoạt điểm tích lũy của người chơi khác, nếu đụng vào một người chơi cũ, điểm tích lũy cũng rất khả quan.
Hoa Vụ nhìn giao diện '1050' đáng thương của mình, nguyên chủ cần hai mươi vạn điểm tích lũy mới có thể đổi lấy tư cách rời đi.
Phó bản độ khó cao, tất cả nhiệm vụ chi nhánh xoát xong cũng chỉ có một vạn điểm tích lũy.
Nếu chỉ xoát toàn bộ phó bản đó, cô cũng phải xoát hai mươi lần.
"Quả nhiên nguyện vọng đơn giản cũng không dễ hoàn thành như vậy."
Hoa Vụ mang theo tâm tình bi thương, ở trên hai lựa chọn đều vẽ ra, dưới tình huống điều kiện có hạn, đương nhiên là phải cùng thực hiện cả hai cách.
"..."
Chờ đã.
Trên người Triệu Bân hẳn là có điểm tích lũy chứ?
Đáng ghét!!!
Sau khi người chơi chết, điểm tích lũy sẽ bị xóa, bây giờ đi mò xác cũng không còn kịp nữa.
Cho nên muốn cướp điểm tích lũy, nhất định phải khi người chơi còn sống, bức bách đối phương đem điểm tích lũy giao dịch cho mình.
Hoa Vụ chỉ có thể an ủi mình, hiện tại vẫn là tân thủ cục, trên người Triệu Bân hẳn là cũng không có bao nhiêu điểm tích lũy.
Hoa Vụ cảm thấy mình có thể đi lấy đạo cụ có thể cưỡng ép mời 'đồng đội', sau đó thả nuôi Phương Khả Duyệt, chờ cô ta tích góp được một đống điểm tích lũy, cô sẽ kéo vào phó bản đi cắt từng cái một.
Rau hẹ không phải là càng cắt càng nhiều sao?
Hy vọng Phương Khả Duyệt có thể cố gắng, tích góp thêm một chút điểm tích lũy cho cô.
Phương Khả Duyệt nhất định có thể trở thành một món rau hẹ hợp cách!!!
"Ta thật sự là một thiên tài." Hoa Vụ mở ra trang tiếp theo, bắt đầu viết kế hoạch.
...
Vừa qua bảy giờ một lát, có người chơi ở phòng trực phát hiện thi thể Triệu Bân, có thể là tình cảnh quá mức đẫm máu, khiến một đám người hoảng loạn không ngừng.
Nhưng mà còn chưa lấy lại tinh thần từ trong kinh hoảng này, phòng bọn họ ở lại có người kêu lên.
Một nam người chơi khác cũng đã chết.
Nhưng mà so với Triệu Bân, hắn không thảm như vậy, trên người thậm chí không có thương tích gì.
"Tối qua ngươi không có ở trong phòng?"
"Ta... Ta ở đây." Nam người chơi còn sống nói.
"Ngươi không có đi ra ngoài sao?"
"..."
Nam người chơi gật đầu.
Lúc đó hắn mắc tiểu, hắn còn gọi nạn nhân, nhưng nạn nhân không muốn cùng hắn đi ra ngoài.
Một mình hắn sợ hãi, cũng muốn nhịn không đi.
Nhưng mà hắn thật sự là nhịn không được, liền đi ra ngoài đi WC.
Hắn không gặp chuyện gì kỳ quái, lúc trở về, nạn nhân so với lúc hắn rời đi không có gì khác nhau.
Hắn cũng không nghĩ nhiều, buồn ngủ liền đi ngủ.
Vừa rồi hắn nghe thấy động tĩnh trực tiếp chạy ra ngoài, kết quả trở về phát hiện nạn nhân còn chưa đứng lên, đi qua vừa nhìn...
Liền phát hiện ra người đàn ông kia đã chết.
"NPC kia đã nói qua, phòng phải có hai người, nhất định là lúc ngươi đi ra ngoài đem thứ gì đó bỏ vào."
Nam người chơi sắc mặt trắng bệch, cánh môi run rẩy, nhưng đáy lòng lại có chút may mắn.
May mắn người chết không phải là hắn.
"Không phải nói... Phó bản tân thủ, hai ngày trước bình thường không chết người sao? Chúng ta sao lại chết hai người?"
"Ngươi cũng nói bình thường."
"..."
Ngay khi năm người còn lại đang nhìn nhau, những người điều dưỡng không biết từ đâu xuất hiện, bắt đầu lu bù công việc lên.
Mà thi thể trong phòng trực ban, bọn họ cũng không thèm liếc mắt một cái, giống như quét dọn rác rưởi, cho người dọn dẹp đi.
"Hai người các ngươi đi lau sạch hành lang." Có một nhân viên điều dưỡng mang theo thùng và cây lau nhà đến, giao cho hai cô gái: "Ngươi vào bếp giúp chuẩn bị bữa sáng, ngươi..."
Điều dưỡng viên nhanh chóng nhanh chóng đem nhiệm vụ truyền đến.
Lúc Hoa Vụ xuất hiện, đám người này đã nơm nớp lo sợ đi làm việc.
Phòng trực ban đã được khôi phục nguyên dạng, bên trong có một nhân viên điều dưỡng đang chuẩn bị đồ đạc.
Hoa Vụ lắc lư đi qua, cũng không ai chú ý đến cô.
Cô một đường đi bộ đến đầu bậc thang.
Viện dưỡng lão này chỉ có tầng ba là phòng của những người già, tầng bốn cũng có phòng, nhưng không có người già ở.
Trên đó là văn phòng của trưởng khoa.
Tuy rằng sau khi đọc kịch bản, cô biết viện dưỡng lão này có chuyện xảy ra, nhưng còn phải đi kích phát manh mối, bằng không không có cách nào phán định.
Vì điểm tích lũy...
Hoa Vụ nắm tay tự động viên mình.
Thừa dịp không có ai ở bên cạnh, đi lên lầu.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro