Vị diện 17 - Chương 610: Tôi làm việc trong dòng chảy vô hạn (10)


Người phụ nữ mang theo bọn họ đi vào bên trong, toàn bộ công ty không khí trầm lặng, có người đi đi lại lại, nhưng đại bộ phận mọi người đều có hai quầng thâm, mặt mày ủ rũ.

Khu vực văn phòng ngoại trừ tiếng lật qua lật lại văn bản tài liệu chỉ còn lại gõ bàn phím âm thanh.

Các bức tường của khu vực văn phòng được treo đủ các loại ngôn ngữ khích lệ.

Bụp ——

Văn bản tài liệu từ trong một căn phòng hội nghị bay ra ngoài, nếu không phải Hoa Vụ nhanh như chớp, mặt của cô đã phải nghênh đón lần này.

Tiếng gầm giận dữ của người đàn ông vang lên ngay sau đó: "Đều là cái đồ chơi gì đây, chỉ bằng thứ này cũng không biết xấu hổ nói mình tốt nghiệp đại học danh tiếng? Hả? Làm cái vật gì, chó cũng không thèm nhìn..."

Mở rộng cửa phòng họp lớn, có thể nhìn thấy tình hình bên trong.

Mấy nhân viên ngồi ở bàn hội nghị, một nữ sinh cúi đầu đứng, trước mặt cô là một người đàn ông trung niên, đang chỉ vào cô chửi ầm lên.

Những người còn lại nhao nhao cúi thấp đầu, lặng ngắt như tờ.

Mà những nhân viên khác bên ngoài, tựa hồ tập mãi thành thói quen, nhìn hai cái liền thu hồi tầm mắt làm việc của mình.

Người phụ nữ thuận tay đóng cửa lại, quay đầu liếc bọn họ một cái, nói: "Công ty chúng ta cũng không phải là không lý tưởng, muốn đứng vững trong công ty, phải làm việc thật tốt..."

Hoa Vụ: "..."

Bầu không khí của công ty này, vừa nhìn đã biết là công ty kiểu mẫu tăng ca đến chết...

Chó cũng không thèm tới.

"Lương cơ bản trong thời gian thực tập của các ngươi là một vạn, ta dám nói trong toàn ngành sản xuất này, sẽ không có công ty nào có thể trả lương cho thực tập sinh cao thế này. Biết các ngươi trẻ tuổi tâm cao khí ngạo, trình độ học vấn cũng cao, nhưng muốn kiếm được số tiền này, cũng phải xuất ra bản lĩnh thật sự của các ngươi..."

Hoa Vụ: "..."

Chó cũng có thể thử xem.

Người phụ nữ cho bọn họ biết ngắn gọn về cấu trúc của công ty, cũng như một số vấn đề thường thức chung.

Sau đó đưa bọn họ đến mấy vị trí công tác trống, hất cằm lên: "Các ngươi tự tìm chỗ trống ngồi trước."

Sau đó cũng không bàn giao cái gì, trực tiếp rời đi.

Người phụ nữ vừa đi, không khí giữa sáu người lại trở nên quỷ dị.

"Nếu không... Tự giới thiệu đi?" Người phụ nữ hư hư thực thực trong tổ hợp hai người đó đề nghị.

"Ta là Mã Tường." Người phụ nữ vừa dứt lời, người đàn ông bên cạnh cô ta liền mở miệng: "Ta và Cam Tinh là đồng đội."

Mã Tường không che giấu mối quan hệ của mình với người phụ nữ kia.

Hiển nhiên liên hệ họ và tên thao tác thông thường, người đàn ông đeo kính nhã nhặn đẩy kính xuống, nói: "Ta là Bùi Thừa."

"Gọi ta là Huy Tử là được rồi." Gã cơ bắp kia giọng có chút thô, có loại cảm giác phóng khoáng của đàn ông Đông Bắc.

Cuối cùng chỉ còn lại Hoa Vụ cùng nam sinh còn đang nhìn đông nhìn tây kia.

"Thư Oanh."

Mọi người đem ánh mắt đặt ở trên người nam sinh kia, nam sinh đối diện với tầm mắt của một người trong đó, phản ứng lại: "A... Xin chào tất cả mọi người, ta gọi là Thời Ưu, Thời trong thời gian, Ưu trong Giải Ưu (giải quyết những lo lắng)."

Nam sinh đột nhiên khom người chào: "Mong mọi người chăm sóc nhiều hơn."

Nói xong, hắn còn không chút lòng dạ nào mà cười với mọi người một chút.

Mọi người: "..."

Người này... Tình huống như thế nào?

Trong trò chơi thì kiểu người quái dị gì cũng có, Thời Ưu nhìn qua không hề có chút lòng dạ nào, nhưng mọi người cũng dám phớt lờ.

Có thể sống qua phó bản đầu tiên, ngoại trừ số ít người có vận khí đặc biệt tốt, không mấy người là sạch sẽ qua cửa.

Mã Tường ho nhẹ một tiếng: "Phó bản lần này hình như không giống trước, phó bản lúc trước tham gia đều không thông báo số lượng người chơi, lần này thông báo, các ngươi nhìn thấy không?"

"Ta còn tưởng rằng bảng điều khiển của ta hỏng rồi, thì ra các ngươi đều có." Bùi Thừa nói.

Mọi người xác nhận lẫn nhau, xác định đều nhìn thấy nhân số người chơi.

Hoa Vụ xoay người nhìn chỗ khác, việc này cũng không liên quan gì đến cô...

Mã Tường: "Cho nên có chút kỳ quái, hơn nữa thời gian phó bản này chỉ có mười lăm tiếng, đây là phó bản ngắn nhất ta từng gặp."

Hầu hết các phó bản đều diễn ra trong bảy ngày, số ít có ba hoặc năm ngày.

Lâu hơn thì tận một tháng nữa.

Tóm lại mười lăm tiếng đồng hồ, người ở đây đều chưa từng gặp qua.

"Thời gian ngắn như thế, với tính chất của trò chơi này, phỏng chừng không dễ vượt qua như vậy đâu." Cam Tinh nói.

Hoa Vụ nghe bọn họ thảo luận, không hé răng.

Ngược lại Thời Ưu thỉnh thoảng hỏi mấy vấn đề có vẻ không quá thông minh.

Nhưng mà hắn lớn lên đẹp trai, lại lễ phép, ngoại trừ người gọi là Huy Tử cơ bắp phóng khoáng kia, mấy người còn lại rất dễ nói chuyện.

Bùi Thừa: "Hiện tại chúng ta không có manh mối gì, cũng không biết tình huống, hiện tại không có nhiệm vụ, chúng ta không bằng ở công ty nhìn chung quanh xem?"

Đề nghị này đạt được nhất trí tán thành của tất cả mọi người.

"Vậy ta và Mã Tường sẽ ở cùng một chỗ, các ngươi tùy ý đi."

Huy Tử không muốn cùng ai tổ đội, quay đầu bỏ đi.

Hoa Vụ: "..."

Hay cho một mãnh nam cơ bắp sao đi đường lại uốn uốn éo éo như vậy?

"Ngươi đang nhìn cái gì vậy?"

Hoa Vụ nghiêng đầu đối diện với gương mặt có thể nói là xinh đẹp của nam sinh, trong con ngươi đen nhánh tựa như có một hồ nước xuân, lúc hắn cười rộ lên, trên mặt còn có hai lúm đồng tiền nho nhỏ.

"..."

Hoa Vụ nhìn quanh bốn phía, phát hiện tên Bùi Thừa kia cũng không thấy đâu.

"Không nhìn cái gì."

Hoa Vụ thu hồi tầm mắt, trước tiên chọn cho mình một vị trí công tác có ánh sáng tốt nhất, kéo ghế, mở máy tính ra.

"Bọn họ đều đến công ty tìm manh mối, sao ngươi không đi?"

Thời Ưu kéo ghế bên cạnh cô ra, ngồi xuống.

"Sao ngươi không đi?"

"Tất cả bọn họ đều đi... Ta không dám đi một mình."

"Vậy sao ngươi sống đến bây giờ như thế nào?"

"Ta có..." Thời Ưu nói một chút, cười cười với cô: "Vận khí tốt."

Ngươi vận khí tốt thật sao?

Có thể so với nữ chính không?

Thời Ưu nhất định là có át chủ bài, nhưng người ta không muốn nói, Hoa Vụ cũng không thể bóp miệng hắn, bắt hắn nói.

Hoa Vụ dối trá cười, không để ý tới hắn nữa.

Máy tính không có mật khẩu, không có gì khác ngoài phần mềm văn phòng của công ty.

Phần mềm văn phòng cũng dừng lại ở giao diện đăng nhập.

Hoa Vụ mở thùng rác ra, bên trong có một số thứ, nhưng rất nhiều thư mục đã bị hư hỏng không mở ra được.

Hoa Vụ kiên nhẫn vô cùng tốt, xem một cái lại một từ trên xuống dưới.

Thẳng đến cuối cùng mới lật đến mấy thư mục ghi chép nói chuyện phiếm.

Là một hồ sơ của một cuộc trò chuyện nhóm.

[Liên minh xã súc (Editor: chăn nuôi xã hội)]

X09: Ngươi nói chúng ta mỗi ngày mệt chết là vì sao, chỉ có một chút tiền lương như vậy, thế chấp vừa trả, lương một tháng liền không còn chút nào.

C03: Ai nói không phải, ta đây này, tháng trước đến bệnh viện, nửa tháng lương liền bay mất rồi.

X09: Tiền lương tăng ca trong tháng này ta không đùa nữa đâu.

M16: Còn tiền lương tăng ca thì sao? Ta có thể đem toàn bộ lương cơ tạm ứng toàn bộ đi thắp hương.

X09: Ta chưa bao giờ gặp một công ty Chu lột da như vậy...

*Chu lột da/Chu Vát Bì: mọi người có thể tìm hiểu thêm trên google, đại khái là một tên bóc lột sức lao động tàn bạo.

Phía dưới là một đống lời mắng công ty, nhận được vô số thành viên phụ họa, từ công ty tăng ca không trả tiền tăng ca, đến lãnh đạo lớn nhỏ trong công ty, toàn bộ mắng mấy lần.

L23: Ngươi nghe nói không, Trương sư thái đang mang thai.

M16: Thật hay giả? Trước đây cô ta không phải lúc nào cũng nói sự nghiệp là quan trọng, gia đình con cái sẽ trì hoãn sự nghiệp sao?

C03: Cô ta không còn trẻ, nếu bây giờ không mang thai thì sau này sẽ khó có thể mang thai nữa.

M16: Nếu cô ta mang thai, có phải sẽ nghỉ thai sản hay không, đây chẳng phải là để trống một vị trí quản lý à?

X09: Các ngươi có cảm thấy công ty có thể sa thải cô ta hay không?

Từ lịch sử trò chuyện mà xem, đối với vị 'Trương sư thái' này, những người này đều mang theo oán khí rất lớn.

Không ít người đều vui sướng khi người gặp họa, tựa hồ rất muốn nhìn thấy cục diện Trương sư thái bị khai trừ.

Tổng cộng có hơn mười group chat, ngoại trừ mắng công ty, còn lại chính là nội dung về "Trương sư thái" này.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro