Vị diện 17 - Chương 619: Tôi làm việc trong dòng chảy vô hạn (19)


Mọi người nhìn Hoa Vụ móc ra túi nấm mà cô tịch thu trước đó, vén tay áo lên chuẩn bị mở ra.

"Các ngươi đứng đấy làm gì? Giúp ta."

"..."

Thời Ưu là người đầu tiên chạy tới, xắn tay áo lên, kích động hỏi: "Ta làm cái gì?"

"Rửa chúng trước." Hoa Vụ phân phó Thời Ưu đi rửa nấm.

Bùi Thừa cùng ba người khác chậm nửa nhịp tiến vào, Hoa Vụ có trật tự chỉ huy bọn họ làm việc, rất nhanh liền đem phòng bếp vắng vẻ trở nên náo nhiệt.

Bùi Thừa đang chuẩn bị nguyên liệu, chợt hỏi Mã Tường bên cạnh: "Ngươi cảm thấy bọn họ sẽ ăn sao?"

Mã Tường: "..."

Hắn cảm thấy sẽ không.

Bùi Thừa cũng không cảm thấy.

Cho nên hắn chuyển đến dựa vào bên cạnh Hoa Vụ đang làm chỉ huy: "Bọn họ không ăn thì làm sao bây giờ?"

Hoa Vụ liếc hắn một cái: "Vậy nghĩ biện pháp để cho bọn họ ăn."

Bùi Thừa: "..."

...

[Nhân vật tử vong]

[Phó bản quay lại thành công.]

[Phó bản 'Công ty Cát An' tải lần thứ chín...]

...

[Nhân vật tử vong]

[Phó bản quay lại thành công.]

[Phó bản 'Công ty Cát An' tải lần thứ mười...]

...

[Phó bản 'Công ty Cát An' tải lần thứ mười một...]

...

[Nhân vật tử vong]

[Phó bản quay lại thành công.]

[Phó bản 'Công ty Cát An' tải lần cuối cùng...]

[Mời người chơi chú ý, lần tử vong này, người chơi cũng sẽ chết.]

Hoa Vụ mặc dù nghĩ biện pháp đem những nấm độc kia cho nhân viên ăn, nhưng vẫn có thể xuất hiện đủ loại tình huống khiến bọn họ tử vong.

Hơn nữa lần thứ mười và thứ mười một đều xuất hiện một cái bóng rất kỳ quái, tốc độ của nó cực nhanh, còn có thể khống chế... Chính xác ra —— gắn liền với cơ thể của nhân viên.

Lần thứ mười một thật vất vả mới chịu đựng được nửa giờ cuối cùng, kết quả vẫn là toàn quân bị diệt.

"Đây là cơ hội cuối cùng..."

Mấy người đứng ở quầy lễ tân, bầu không khí ngưng trọng nói không nên lời.

Lần này lại tử vong nữa, đó chính là cái chết thật sự.

"Thứ kia xuất hiện cuối cùng rốt cuộc là cái gì?"

"Tranh thủ thời gian giống như thứ gì đó chắp vá lại. Có chút giống hình thái 'quỷ hồn' trong phó bản."

"Nhưng quỷ hồn này từ đâu ra? Lúc trước chúng ta sao cũng không phát hiện ra manh mối?"

Lần đầu tiên xuất hiện, bọn họ đều không có phòng bị, trực tiếp đoàn diệt.

Lần thứ hai tuy rằng có phòng bị, nhưng cuối cùng vẫn là...

Bọn họ còn có thời gian tìm ra manh mối này và giải quyết nó không?

"Ngươi đây là... Tạo hình kiểu gì thế?"

Mã Tường quay đầu liền nhìn thấy Hoa Vụ bao bọc mình thật chặt, chỉ lộ ra mỗi đôi mắt.

Đôi mắt Hoa Vụ khẽ cong: "Chuyện của thiếu nữ xinh đẹp ngươi ít hỏi thì hơn."

Mã Tường: "..."

Chuyện của bệnh thần kinh phải không?

Hoa Vụ lên tiếng an ủi bọn họ: "Các ngươi cũng đừng nản lòng, phải chết thì cũng nhiều người như vậy cùng nhau chôn cùng mà, cũng không lỗ."

"..."

Ngươi còn không bằng không nói lời nào.

Hoa Vụ không cho bọn họ thời gian thương xuân tiếc thu: " Nghĩ nhiều như vậy cũng vô dụng, trước tiên đi xoát việc hàng ngày đi."

Mọi người: "..."

Hoa Vụ giống như đi ăn trộm, che mình kín mít.

Người của công ty tuy rằng kỳ quái, nhưng cũng không hỏi nhiều, ngay cả người phụ nữ giới thiệu công ty cho bọn họ cũng chỉ hỏi cô vì sao lại trùm kín thành như vậy.

Hoa Vụ véo cổ họng nói dị ứng, không thể nhìn thấy ánh sáng.

Người phụ nữ dường như chấp nhận lý do này, không hỏi thêm.

Ánh mắt của đám người Bùi Thừa nhìn cô giống như nhìn bệnh thần kinh, không rõ lần cuối cùng, cô không nghiêm túc nghĩ biện pháp qua cửa, đột nhiên bắt đầu làm yêu quái là nháo cái gì.

Thời Ưu này ôm đùi cũng rất có tố chất, hoàn toàn không thèm để ý đến trang phục của Hoa Vụ.

...

Đám người Bùi Thừa dựa theo quá trình trước đó, đem nhân viên vệ sinh cùng vấn đề của phòng bếp đều giải quyết, chờ đến khi bọn họ trở về lại không phát hiện ra Hoa Vụ.

"Cô ấy đâu?"

"Ta không thấy."

"Ta cũng không thấy."

Từ khi cô ấy mời bọn họ tham gia, cô ấy đều chờ ở khu văn phòng việc gì cũng mặc kệ, chỉ giao việc.

Lần này thế mà cô ấy lại biến mất.

"Thời Ưu, ngươi thấy cô ấy không?"

Thời Ưu nằm sấp trên bàn vẽ tranh, nghe vậy lắc đầu.

Mọi người hai mặt nhìn nhau.

Cô ấy sẽ không tự tìm đường chết tại nơi nào rồi đi?

Mọi người cảm thấy khả năng này không quá lớn, cách cô ấy giết NPC chính là giơ tay chém xuống, một dao một cái, chém củ cải cũng không nhẹ nhàng như cô ấy.

Đợi thẳng đến hơn mười giờ, bọn họ mới nhìn thấy Hoa Vụ.

—— Cô bị lãnh đạo công ty vây quanh, trang điểm tinh xảo lại khoa trương, còn đeo kính râm có thể che hơn phân nửa khuôn mặt, bộ dáng khác hẳn so với bộ dáng ban đầu của cô, mà những người vây quanh cô một mực gọi cô là đại tiểu thư.

Những người còn lại bị ba chữ 'đại tiểu thư' đập đến đầu óc choáng váng.

Tưởng Nhạc Nghệ đâu?

Những nhân viên này không biết Tưởng Nhạc Nghệ trông như thế nào, nhưng bọn họ biết.

Nếu không phải bọn họ đã gặp Tưởng Nhạc Nghệ, bọn họ cũng không cách nào liên hệ người này với Thư Oanh trước tiên.

Sao cô ấy lại phải mạo danh Tưởng Nhạc Nghệ?

Hoa Vụ hoàn toàn không có tự giác mạo danh người khác, bưng lên tư thái đại tiểu thư, bắt đầu tuần tra công ty.

Hai mươi phút sau, cô gọi một vài người vào phòng họp.

Cửa phòng họp vừa đóng, ai cũng không biết bên trong tình huống như thế nào.

"Cô ấy ở bên trong làm cái gì thế?"

"Nghe không được..."

"Vừa rồi có phải còn có một nữ sinh bị gọi vào không?"

"Nữ sinh kia... Hình như là người bị mắng trong phòng họp." Người phụ nữ ban đầu xuất hiện mỗi lần đều phải dẫn bọn họ đi một lần, nữ sinh kia đã xuất hiện mười hai lần, nên không nhận sai được.

"Trên người cô ta có manh mối gì à?"

"Trước đó ta có tìm cô ta tán gẫu qua một lần, cô ta cũng không có điểm gì kỳ lạ cả." Cam Tinh nói.

"Vậy cô ấy cũng không thể tâm huyết dâng trào, muốn làm đại tiểu thư mới đi giả mạo nhỉ?"

"Sao cô ấy lại giả vờ thành công được?" Bùi Thừa nghĩ không ra: "Người chơi còn có thể giả mạo NPC."

"Nhân viên của công ty này hẳn là chưa từng gặp Tưởng Nhạc Nghệ, cô ấy chỉ cần nhốt Tưởng Nhạc Nghệ lại là có thể. Các ngươi đừng quên, ban ngày chúng ta là có thể đi xuống ga ra tầng ngầm."

Buổi tối phạm vi hoạt động của bọn họ cũng chỉ có thể trong công ty.

"Khó trách lúc trước cô ấy phải che chắn mình..."

Những nhân viên này không nhìn thấy diện mạo của cô ấy, cô ấy lại trang điểm vô cùng khoa trương, những người đó sẽ không có khả năng nhận ra cô ấy.

...

Chín giờ hai mươi, nguy cơ của nhân viên vệ sinh và bom được giải trừ.

Chín giờ ba mươi, nấm độc được xử lý sạch sẽ.

Mười giờ hai mươi, Hoa Vụ lấy thân phận Tưởng Nhạc Nghệ một lần nữa tiến vào công ty, gọi mấy người họp trong phòng họp.

Mười giờ bốn mươi, vị quản lý mắng nữ nhân viên kia, tái mặt ôm đồ rời khỏi văn phòng.

Hoa Vụ cũng từ bên trong đi ra, thừa dịp mọi người đều đang nhìn đưa vị quản lý kia rời đi, cô phân phó Bùi Thừa hai câu: "Đi chặn hắn lại, đừng để hắn rời khỏi tòa nhà này."

"Thứ cuối cùng xuất hiện cùng hắn có quan hệ?"

"Không chặn được hắn, khả năng xuất hiện cuối cùng chính là một thứ khác chưa từng thấy qua."

"!!!"

Bùi Thừa lập tức gọi Huy Tử đi cướp người.

Bùi Thừa và Huy Tử hai người đàn ông cao lớn, cướp một nhân viên văn phòng không thành vấn đề.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro