Chương 58: Ảnh hậu - bốn


Có Trần Dịch trợ giúp, biểu hiện của Vệ Lê cuối cùng không có trở ngại.

Dù sao cũng là phim chiếu mạng, phần diễn xuất so với phim truyền hình không có yêu cầu cao như vậy, nếu không phải bộ phim này phần diễn xuất đều là phần của nữ chính, thì Vệ Lê chỉ cần xinh đẹp đứng ở đó là được.

Nguyên tác giả kiêm biên kịch Mãn Thiên Tinh vắt hết óc, vừa cố gắng bỏ công sức chỉnh lại kịch bản ở phần nam chính nam phụ nữ phụ, làm cho kịch bản vốn là tập trung vào nữ chính lại trở thành kịch bản của nhóm nhân vật chính, vừa phải đồng thời bảo lưu nguyên bản kịch bản, cũng chỉ có thể làm một đám vai phụ sáng chói, nhưng nếu mà như vậy làm suy yếu vai nữ chính thì cũng có cảm giác không hài hòa.

Thật sự  không dễ dàng a.

Mãn Thiên Tinh trước kia không thật sự am hiểu về kiểu kịch bản có nhiều nhân vật chính, nhưng từ giờ về sau, cô cảm thấy mình đã có thể bắt đầu khiêu chiến với thể loại này.

Vì để cho kịch bản có độ hot, đoàn làm phim cũng sẽ thỉnh thoảng đưa ra một chút "rò rỉ" thông tin tung lên các phương tiện truyền thông lớn. Không thể không nói, Vệ Lê thật đúng là mỹ nữ ba trăm sáu mươi độ không góc chết, mặc kệ người ta chụp hình cỡ nào, cô nàng đều xinh đẹp khiến cho người khác hai mắt tỏa sáng, ảnh chụp mơ mơ hồ hồ cũng không thỏa mãn được đám fan hâm mộ "đói khát" .

Lúc này, Mãn Thiên Tinh nhìn thấy bạn tốt của mình gọi điện tới thông báo.

"Cô nhanh đi xem trên Weibo đi, quyển « Tuyệt thế tiểu dược phi » kia cũng mới khởi động máy, tuyên truyền, ảnh tuyên truyền cũng ngay ngày đầu tiên đăng lên rồi!"

Mãn Thiên Tinh lập tức sững sờ tại chỗ.

« Yêu Cơ » cùng « Tuyệt thế tiểu dược phi » cùng đăng thông báo trên một trang mạng, đăng luôn thời gian hoàn tất không khác nhau mấy, mà lại còn đụng đề tài nữa chứ. Nội dung « Yêu Cơ » kể về nữ chính tốn hết tâm kế làm mất nước, mà « Tuyệt thế tiểu dược phi » nội dung là nữ chính dựa vào các nam nhân cùng sự giúp đỡ của bàn tay vàng mà phục quốc.

Chỉ là nữ chính « Yêu Cơ » xấu bụng xảo trá, còn « Tuyệt thế tiểu dược phi » nữ chính lại là hóa thân của chân thiện mỹ. Người trước danh tiếng phá trần, người sau lại nghịch thiên, có thể nói là nhất thời sáng bừng lên.

Mãn Thiên Tinh cùng tác giả của « tuyệt thế tiểu dược phi » Đậu Phộng Rang cũng huyên náo ầm ĩ một thời gian, bởi vì các cô viết cùng một đề tài nhưng lại ở hai cực khác nhau, cho nên tại đại hội tác giả cũng khó tránh khỏi việc bị đặt chung một chỗ để so sánh. Mãn Thiên Tinh tướng mạo, trình độ hơn người, mà Đậu Phộng Rang lại xinh đẹp đáng yêu, nhưng trình độ lại chỉ là học sinh cao trung, một người có danh tiếng, một người được đánh giá cao, hai bên fan hâm mộ cũng tương đương nhau. Chỉ là « Tuyệt thế tiểu dược phi » mang đến ích lợi cho trang web nhiều hơn, bởi vậy nhiều khi Mãn Thiên Tinh tính ra là đã thua một bước.

Thật lâu trước đó, nghe nói « Tuyệt thế tiểu dược phi » bán bản quyền chuẩn bị khai máy, mà công ty chế tác lại còn rất không tệ, Mãn Thiên Tinh trên mặt không nói gì thêm, nhưng trong lòng vẫn rất khó chịu.

Mãn Thiên Tinh lục ra được tuyên truyền Weibo, khi trông thấy ảnh tạo hình của mấy người kia , thiếu chút đập điện thoại di động luôn.

Cái này. . . Đây không phải đạo nhái sao!

Trang phục và thiết kế của đoàn làm phim các cô tốn rất nhiều thời gian để làm và chỉnh sửa, bây giờ ảnh tạo hình, màu sắc và kiểu dáng của « Tuyệt thế tiểu dược phi » cơ hồ đều cùng bọn họ đụng!

Mãn Thiên Tinh nổi giận đùng đùng đi tìm thiết kế phục trang của đoàn làm phim, đồng thời đem Weibo đưa cho anh ta xem.

"Chuyện này không có cách nào." Người tổ phục trang cũng chết lặng, "Không có bọn họ, cũng sẽ có những người khác, tôi đều biết bọn họ sẽ trả lời như thế nào. Bọn họ sẽ nói loại phục trang  giá không huyền huyễn này, nhất định sẽ lựa chọn kiểu dáng loại này, bởi vì những y phục này dáng vẻ cũng là do chúng ta dựa vào các đặc điểm trang phục của triều đại khác nhau sửa đổi mà ra."

"Coi như kiểu dáng không khác nhau lắm, nhưng mà chất liệu vải có khác biệt rất lớn." Đạo diễn vỗ vỗ vai Mãn Thiên Tinh, "Chẳng hạn phục trang tiên nữ, của chúng ta là hàng cao cấp, thấy không, của họ không giống. Chúng ta tài chính dư  dả so bọn họ hoàn toàn không phải cùng một đẳng cấp, đến lúc đó đặt chung với nhau, tôi dám khẳng định không thể giống chúng ta được, bọn họ chỉ là bắt chước bừa mà thôi."

Mãn Thiên Tinh thấy bọn họ đều nói như vậy, cảm xúc cũng giảm xuống chút xíu.

Đừng nói trong giới giải trí, ngay tại các trang mạng về văn học, kiểu đạo văn như thế này cũng giơ tay ra là vơ được một bó to, quản cũng không có ai quản, cô có thể làm gì được? Đành mở một con mắt nhắm một con mắt cho qua vậy.

"Cô đừng nóng giận." Lúc nghỉ ngơi Vệ Lê lặng lẽ đi tới ở giữa sân , "Chuyện này là do bọn họ không đúng, nếu cô tức không nhịn nổi, tôi sẽ đi tìm luật sư hỗ trợ kiện bọn họ."

"Thưa kiện rất tốn thời gian và phí sức."

"Không sao, tôi có tiền." Vệ Lê cười nói, " Loại chuyện này thật sự không nhịn được, bọn họ sẽ càng ngày càng quá phận. Tôi xem « Tuyệt thế tiểu dược phi », cảm thấy rất kịch bản hoàn toàn không so được với « Yêu Cơ », « Yêu Cơ » tính cách nhân vật và nội dung cách xa« Tuyệt thế tiểu dược phi » mấy con phố!"

Mãn Thiên Tinh thấy Vệ Lê tới an ủi mình như thế , tâm tình cũng không khỏi tốt hơn một chút, "Không cần phiền toái như vậy, có tiền đi cùng bọn họ dây dưa, không bằng đem tiền đầu tư vào chế tác, đến lúc đó người xem sẽ giúp chúng ta ra mặt."

Trong đoàn làm phim « Tuyệt thế tiểu dược phi ».

Chu Lệ nhìn về phía ống kính lộ ra nụ cười thiên chân vô tà.

Cô chưa từng có diễn xuất phim chiếu mạng, lúc cô xuất đạo còn chưa có phim chiếu mạng. Bất quá chế tác phim chiếu mạng, nhưng mà so với mấy phim ba xu lúc cô mới bắt đầu bước vào nghiệp diễn viên thì vẫn còn tốt hơn nhiều lần.

Về phần đạo nhái trang phục gì đó, thì trong vòng giải trí này hoàn toàn không phải là chuyện gì to tát, thậm chí rất nhiều phim bộ phim đặt tên chỉ khác có một chữ với bộ phim nổi tiếng khác, quang minh chính đại lợi dụng làm phần tiếp theo của bộ phim nổi tiếng đó rất nhiều, rất nhiều, Chu Lệ tự nhiên sẽ không đem loại chuyện như thế này để trong mắt.

Cô cẩn thận xem kịch bản, nữ chính được thiết lập là kiểu nhân vật được mọi người rất hoan nghênh: ngốc bạch ngọt, loại người này mãi mãi cũng sẽ không lỗi thời, vậy nhìn cô diễn như thế nào? Muốn diễn tốt kiểu vai ngốc bạch ngọt cũng cần có kỹ xảo, đầu tiên diễn viên đóng vai nữ chính ngốc bạch ngọt không thể quá mức diễm lệ, không thể có tính công kích quá cao, bằng không sẽ đem đến cho người xem cảm nhận rất không hài hòa.

Cũng may thân thể này của Chu Lệ bộ dáng hết sức tú lệ dịu dàng, nếu như đem con mắt vẽ tròn thêm một chút, rất dễ dàng liền tạo ra hiệu quả như mắt của chú chó nhỏ, nhìn rất thanh thuần lại vô tội.

Lúc quay bộ phim này, bạn trai hiện tại của Chu Lệ, cũng chính là phú nhị đại đã nói thẳng, « Tuyệt thế tiểu dược phi » hiện tại phương thức tuyên truyền tốt nhất chính là cùng « Yêu Cơ » làm đồng thời, mượn độ nóng của đối phương để thượng vị.

Hai bộ nguyên tác trước đó đã huyên náo một trân, tự đã thu hút được một lượng khán giả đáng kể, bây giờ lại trước sau lần lượt khai máy, nữ chính đều là người mới, đến lúc đó nhất định có thể làm người xem nhớ kỹ. Phần lớn những người xem « Yêu Cơ » sẽ đi tìm để xem « Tuyệt thế tiểu dược phi ». Nếu như « Tuyệt thế tiểu dược phi » quay tốt, như vậy việc tuyên truyền của bộ  « Yêu Cơ » chính là vì « Tuyệt thế tiểu dược phi » làm áo cưới!

Chu Lệ cũng rất rõ ràng tầm quan trọng của bộ phim này .

Cái người bạn trai hiện tại này của cô cực kì hoa tâm, cùng hắn qua lại có thể đem tới một vai như thế này đã rất không dễ dàng. Nếu là không thể nắm chặt cơ hội này, về sau chỉ có thể thật sự từ tầng thấp nhất mà chậm rãi bò lên.

Chu Lệ cũng đã xem ảnh tuyên truyền của « Yêu Cơ », khi nhìn thấy mặt nữ chính, trong lòng cũng sinh ra cảm giác nguy cơ rất to lớn.

Cô biết giới giải trí là nơi chỉ nhìn vào bề ngoài, trước kia cô cũng bởi vì dung mạo quá xuất sắc mà gặp không ít quanh co. Hoá trang của Vệ Lê hoàn toàn có thể đánh bại cô, bất quá cô cũng có một ưu thế rất lớn, đó chính là .

Vệ Lê mặc dù đẹp, nhưng thuần túy là một người mới, mà Chu Lệ lại có được kỹ thuật diễn xuất người thường khó mà địch nổi.

Nói thật, sau khi Chu Lệ xem hết hai bộ nguyên tác, cũng có khuynh hướng  thích bộ « Yêu Cơ » hơn, kịch bản và tiết tấu rất thích hợp truyền hình điện ảnh hóa, mà « Tuyệt thế tiểu dược phi » lại chỉ có nhẹ nhàng và ngọt ngào, sau này muốn chiếu trên truyền hình sẽ rất khó.

Đáng tiếc « Yêu Cơ » đã tuyển xong toàn bộ, bằng không thì Chu Lệ chắc chắn sẽ đi thử sức ở đoàn làm phim « Yêu Cơ ».

"Chu Lệ, có thể bắt đầu diễn rồi."

"Được rồi, đạo diễn, tôi tới ngay." Chu Lệ cất điện thoại di động vào, bước nhanh vào bên trong đoàn làm phim.

Một diễn viên giỏi, chính là có thể khởi tử hồi sinh bất cứ lúc nào.

Cho dù là bộ phim này không được đánh giá cao, cô cũng muốn làm tốt nhất có thể!

Sau khi Vệ Chiếu nhìn thấy ảnh tuyên truyền của « Tuyệt thế tiểu dược phi », liền bắt đầu tìm người điều tra tình huống của Chu Lệ, dựa vào kinh nghiệm nhiều năm làm nhiệm vụ, thì trong tình huống này mà nói.

Đoán chừng Chu Lệ chính là vị Ảnh hậu kia.

Dù sao hai kịch bản chân trước chân sau công bố ảnh tạo hình, vả lại nguyên tác còn huyên náo ồn ào một hồi, nếu kịch bản này nữ chính không phải Ảnh hậu ngược lại mới là kỳ lạ.

Trong thế giới này, rõ ràng chính là để hai nữ chính trực tiếp đối đầu, để các cô phân cao thấp với nhau.

Chỉ là tội nghiệp hắn, phải sinh tồn trong cái khe hẹp ở giữa, còn phải cẩn thận không được để bị vầng sáng nữ chính chiếu tới.

Có thể đối phó nữ chính tốt nhất vẫn là nữ chính, muốn không bị Chu Lệ cướp đi tất cả danh tiếng, đành phải dựa vào tính tự giác của Vệ Lê này mới được.

Phải nghĩ cái biện pháp đề cao kỹ xảo của cô nàng này, chỉ dựa vào một mình Trần Dịch thì không thể được.

Vệ Chiếu ngồi trong phòng làm việc, không khỏi rơi vào trầm tư.

Có rồi!

Vệ Lê ở trong đoàn làm phim quay một tháng, tháng này biểu hiện của cô cũng không tệ lắm, bởi vì trong tháng này quay chính là thời kì thiếu nữ Cơ Mãn , Vệ Lê không cần phải suy nghĩ như thế nào để diễn, chỉ cần mỉm cười ngọt ngào cười một cái, biểu hiện vô ưu vô lo là được rồi.

Bên trong đoàn làm phim « Yêu Cơ » .

Nhân viên đoàn làm phim tốn không ít thời gian mới thuê được một mảnh vườn trang trí tựa như ảo mộng này, thật ra hậu trường hầu như đều lấy đồ giả làm thật. Kỳ thật dùng màn hình xanh cũng có thể đạt được cùng hiệu quả, nhưng đạo diễn ngại tốn thời gian còn phí sức.

Dù sao dùng đồ họa, khán giả nhìn tới nhìn lui muốn phát chán, còn dựng cảnh, phối hợp thêm ánh sáng cùng góc quay, có thể chân thực hơn rất nhiều lần so với sử dụng đồ họa.

Cũng không phải quay cận cảnh, không có quan hệ gì?

Trong cảnh này, là tiết mục nam nữ chính gặp nhau .

"Ngươi là kiếm khách?" Vệ Lê đóng vai Cơ Mãn mặc cung trang, ngồi ở bên trên đu dây, đột ngột trông thấy một kiếm khách áo đen xuất hiện cũng không có chút nào bối rối, ngược lại dùng đôi mắt mỹ lệ nhìn nam nhân đột nhiên xuất hiện này.

"Ta là sát thủ." Trần Dịch đóng vai nam chính lắc đầu, hắn chính vì giết vị công chúa này mà tới.

Mọi người đều biết Hoàng đế dự định đem công chúa mà mình yêu mến nhất gả cho Đại tướng quân, rất nhiều người không nguyện ý thấy Hoàng đế nắm giữ quân quyền, cho nên liền mời sát thủ tới muốn giết công chúa trước, giết không được cũng muốn hủy hoại dung mạo của nàng.

Trần Dịch đóng vai sát thủ trầm mặc ít nói, bởi vì trong nhà mẫu thân bị bệnh nặng, mới không thể không làm mua bán như thế này. Lần này hắn đến ám sát, mặc kệ thành bại, mẹ của hắn đều có thể được cứu chữa, muội muội của hắn cũng có thể vui vui sướng sướng lớn lên.

"Oa, sát thủ?" Cơ Mãn rất là kinh ngạc, "Ta nghe phụ vương nói qua, các ngươi tới vô ảnh đi vô tung."

Sát thủ muốn tiến lên động thủ, thế nhưng hắn nhìn thấy thiếu nữ  xinh đẹp lại tuổi nhỏ này, không khỏi nhớ tới muội muội trong nhà.

Nàng cũng không có làm gì sai lầm, chỉ vì dã tâm của người khác mà chết.

"A, có người đến, ngươi vẫn nên đi mau đi." Cơ Mãn mỉm cười nói, " ta thấy được, ngươi không muốn giết ta. Ta nghe nói sát thủ giết người là do không có tiền, ta có tiền, ta cho ngươi, ngươi đừng lại làm chuyện như vậy nữa."

Cơ Mãn đem một cây trâm cài tóc trên đầu mình nhổ xuống, đưa tới trong tay sát thủ, "Ngươi đi nhanh đi."

Sát thủ nhìn cây trâm trong tay, một viên ngọc trai phía trên cũng đủ để một nhà hắn sống rất tốt. Vị công chúa mày ăn mặc cũng không xa hoa, cho dù nhiều châu báu đồ trang sức cũng khó làm nàng tăng thêm hào quang, dù là gương mặt không trang điểm, nàng cũng hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất mỹ nhân của quốc gia này.

"Ngươi. . ." Sát thủ còn định nói chuyện, nhưng hắn đã nghe thấy tiếng bước chân người.

Hắn nhanh chóng leo tường ra ngoài, lại không vội vàng bỏ đi, mà dùng tới mấy chiêu huyễn thuật ẩn nấp ở chung quanh.

"Công chúa, ngài sao ở đây một mình ? A, cây trâm cài tóc trên đầu ngài đâu rồi?" Các cung nữ chạy tới, thấy công chúa bình yên vô sự mới yên tâm.

"Đại khái là do chạy đến nơi đây không cẩn thận làm rơi ở đâu rồi." Cơ Mãn cười ngọt ngào nói, "Cô cô, bên ngoài bây giờ dân chúng sống không được tốt sao?"

Đại cung nữ sửng sốt một chút, "Công chúa, ngài sao đột nhiên hỏi chuyện này?"

"Chỉ là muốn hỏi một chút."

"Gần đây. . . Gần đây thiên tai nhân họa tương đối nhiều." Đại cung nữ ấp a ấp úng nói, " bất quá có Đại tướng quân ở đây, ngài có thể yên tâm."

"Như vậy sao." Cơ Mãn cũng thật sự không phải cái gì cũng không biết, nàng biết phụ vương dự định đem nàng gả cho Đại tướng quân, kỳ thật nàng có chút sợ Đại tướng quân, nhưng vì quốc gia này, nàng sẽ nguyện ý, "Vậy. . . Vậy ta về sau ăn ít một chút đi. Tiết kiệm tiền giúp ta mua chút lương thực đưa ra cung cho dân chúng bên ngoài được chứ?"

"Công chúa. . ."

"Cắt, rất tốt, qua." Đạo diễn rất hài lòng với cảnh quay của mình.

Mới vừa rồi là lần đầu tiên nam nữ chính gặp mặt, tràng diện đặc biệt duy mỹ, máy quạt gió và máy chiếu sáng đặc biệt đúng chỗ, đem tới một cảnh phiêu phiêu như tiên giới, mỗi một tấm cắt ra cũng đủ làm áp phích.

"Đợi lát nữa đem hình ảnh của cảnh làm thành áp phích, làm áp phích tuyên truyền chủ đạo của chúng ta." Đạo diễn gọi nhóm trang trí tới nói, " không cần chỉnh sửa, trực tiếp dùng là được, để khán giả biết chúng ta cùng những bộ phim bên ngoài kia không giống nhau, là dạng gì liền là dạng đó."

"Được." Tổ trang trí vui vẻ ra mặt, không cần chỉnh sửa áp phích quả thực rất dễ làm.

Không thể không nói, nhan sắc này của Vệ Lê động lòng người lạ thường.

Tuổi cô vốn không lớn, trên người có một loại khí chất thuần chân, diễn vai thiếu nữ mười bốn mười lăm tuổi hoàn toàn không có cái cảm giác không hài hòa. Chỉ là nhìn biểu hiện của cô nàng trong một tháng này, hoàn toàn không có cách nào đem Vệ Lê của ngày đầu tiên kia hợp lại cùng nhau.

"Nếu mà cô nàng có thể một mực biểu hiện như thế này, thì thật không có chút nào lo lắng." Đạo diễn nhịn không được nói như thế với Mãn Thiên Tinh, "Lúc trước, sao cô lại không đem phần diễn thời kì thiếu nữ viết nhiều một chút?"

Nhìn xem, lúc này Vệ Lê mê người biết bao.

Đạo diễn dám đánh cược, không có đàn ông không thích phụ nữ như vậy? Đáng tiếc, những ngày tốt lành này lập tức liền phải kết thúc, bởi vì chẳng mấy chốc Vệ Lê sẽ bắt đầu diễn đến phần thời điểm vong quốc.

Lúc ấy, Vệ Lê cần diễn một công chúa nước mất nhà tan hẳn là có phẫn nộ, cá tính bên trên của nàng cũng chuyển biến theo tình tiết đấu tranh, ở trong tuồng vui này đã được giải thích, có thể nói là rất quan trọng.

Mãn Thiên Tinh cũng rơi vào trầm tư, "Là tôi thiếu suy tính."

Ai, đạo diễn cùng biên kịch cùng nhau rơi vào trầm tư.

Bộ phim này, làm sao có thể sửa đổi cho hợp lý đây?

"Cảm ơn Trần ca." Vệ Lê nghe thấy đã quay xong, bèn nghiêm túc cúi đầu trước Trần Dịch , "Trần ca, anh biểu diễn thật sự là quá tuyệt."

Vừa rồi lúc sát thủ nhìn cô, cô thật sự cảm thấy trước mắt giống như là đổi một người khác.

Thật lợi hại, so với các diễn viên trước kia cô gặp qua hoàn toàn không giống.

Đây mới là diễn viên nè.

Vệ Lê cảm thấy có chút xấu hổ, cô cảm thấy kỳ thật mình không thể cùng Trần Dịch đứng cùng một cái ống kính, bởi vì căn bản cô không làm sao mà diễn được.

Trần Dịch ngẩng đầu, trông thấy dáng vẻ Vệ Lê mỉm cười, trong lòng hơi động một chút.

Anh ta biết hiện tại Vệ Lê cũng không phải đang diễn trò, bởi vì tính cách bản thân cô chính là như thế.

Trần Dịch không rõ, Vệ Lê có anh trai lợi hại như vậy, tại sao còn muốn đến lội trong vũng nước đục giới giải trí này? Nếu như không có Vệ Chiếu ở đây, người như Vệ Lê sẽ bị ăn đến ngay cả cặn cũng không còn.

Quay xong cảnh này, ngày làm việc hôm nay của bọn họ cũng chấm dứt.

Bởi vì tài chính đầy đủ sung túc, cho nên bọn họ cũng không cần đẩy nhanh tốc độ quá mức, đại bộ phận thời điểm còn có thể bảo đảm giấc ngủ cho các diễn viên. Ngủ ngon, trạng thái sẽ tốt hơn, diễn viên cùng các nhân viên làm việc trong đoàn làm phim quả thực cảm động muốn rơi lệ, bao nhiêu năm không có cảm giác ngủ bình thường rồi? Có tiền thật tốt!

Lúc Vệ Lê trở về, đem theo tập kịch bản của mình mang về.

Cô biết tập tiếp theo mình bắt đầu diễn mấy cảnh khó khăn nhất kia.

Lúc diễn thời kì thiếu nữ của Cơ Mãn, trên cơ bản Vệ Lê một, hai lần là vượt qua, hầu như không cần lo lắng gì, một mực đượcđạo diễn khen, làm Vệ Lê đối với công việc của mình cũng có một chút lòng tin.

Thế nhưng chút lòng tin này khi nhìn thấy kịch bản phía sau lập tức liền vỡ thành cặn bã.

"Không biết Trần ca ngủ chưa? Nếu không lại đi tìm anh ấy hỏi một chút, chỗ này cần diễn như thế nào a?" Vệ Lê nằm lỳ trên giường tự nhủ, "Nhưng đã trễ thế như vậy, đi quấy rầy người ta hình như cũng không tốt lắm a."

"A a a a a a, lúc đầu tại sao mình lại muốn làm diễn viên chứ! ! !"

Vệ Lê thống khổ không chịu nổi nện xuống giường.

Cô trước kia cũng diễn qua mấy bộ phim giá rẻ, thế nhưng những diễn viên kia hoàn toàn không có cách nào so cùng những người hiện tại. Không nói so cùng Trần Dịch, chính là so với các vai phụ khác, thì kỹ thuật diễn do dù là mắt trần cũng có thể thấy hơn kém cách xa vạn dặm.

So sánh ra, cô tựa như là vịt con xấu xí sơ ý một chút xông vào trong đám thiên nga trắng, mỗi lần trông thấy người khác diễn, trong lòng đều âm thầm hối hận vì mình làm liên lụy tiến độ.

Vì sao bản thân lại không biết diễn như vậy?

Nếu như mình có một chút thiên phú như vậy liền tốt, như vậy cố gắng của mọi người, cũng không cần vì một mình cá nhân cô mà trở nên lãng phí.

Vệ Lê cảm thấy mình thật sự rất vô dụng.

Thế nhưng cô cũng không dám khóc, khóc người đại diện nhất định sẽ cho là cô bị khi dễ.

Người đại diện mỗi lần đều an ủi cô, trong giới giải trí không thiếu những người không biết diễn đâu,  mặc dù coi như EQ không cao, bọn họ cũng có thể chế tạo cho Vệ Lê một cái hình tượng "Tính tình thật thà", vẫn sẽ có một nhóm lớn người xem thích Vệ Lê như thường.

Huống chi Vệ Lê vốn là làm cho nhiều người thích.

Đêm hôm khuya khoắt, Vệ Lê nhận được điện thoại của Vệ Chiếu.

Trong điện thoại giọng điệu của anh trai có vẻ hơi gấp rút.

"Tiểu Lê, anh nói một sự kiện cho em nghe, em đừng hốt hoảng."

"Chuyện gì?" Vệ Lê nắm chặt điện thoại, "Anh, không nên làm em sợ nha."

"Anh. . . anh rất có thể bị phá sản." trong thanh âm Vệ Chiếu mang theo mười phần đắng chát, 

"Trước đó anh đầu tư cái công ty khái niệm thiết kế mới em còn nhớ rõ không?"

"Em nhớ ." Vệ Lê đương nhiên nhớ kỹ, lúc ấy vị chủ tịch của công ty kia tự mình chạy đến trước mặt anh trai mời đầu tư, lúc ấy Vệ Lê ở một bên nhìn thấy, anh trai nguyên vốn không phải rất tình nguyện, nhưng Vệ Lê thấy vị chủ tịch kia thật sự rất không dễ dàng, tóc đã hoa râm một nửa, trong nhà còn có con cái phải nuôi, thế là liền khuyên anh trai nhiều một câu, anh lúc này mới đáp ứng đầu tư.

"Cái công ty kia là cái vỏ bọc thôi, chủ tịch ôm tiền chạy mất rồi." Vệ Chiếu hình như rất là mỏi mệt, "Tiểu Lê, đây có lẽ là bộ phim cuối cùng của em, em không cần trách anh."

Vệ Lê sững sờ ngay tại chỗ, nước mắt liền ào ào ào chảy ra.

Đó là cô để anh trai đầu tư, anh trai phá sản đều là do cô hại.

"Tiểu Lê, Tiểu Lê!"

Vệ Chiếu bên kia gãi gãi đầu, hỏng bét, không biết thuốc này hạ hình như hơi quá mãnh liệt một chút đi.

Hắn chính là nói "Có khả năng phá sản" mà thôi nha, không có nói thật sự nhất định sẽ phá sản.

Thế nhưng, nhưng mà bây giờ Chu Lệ đã xuất hiện.

Vệ Chiếu xem được một đoạn ngắn do Chu Lệ biểu diễn, thật sự rất có mị lực, Vệ Lê nếu lại qua loa như vậy, chẳng mấy chốc sẽ bị Chu Lệ giết cho không còn manh giáp, đến lúc đó, Vệ Lê là nữ chính thứ hai như thế liền thật sự triệt để trở thành vật làm nền cho nữ chính thứ nhất .

Trống muốn kêu phải dùng chùy nặng.

Vệ Lê cái gì cũng không có trải qua, cô một mực tránh ở trong thế giới của mình, rất ít người có thể tiến vào được, một khi những người ở bên trong thế giới của cô đều bỏ cô mà đi, thì cô cũng rất dễ dàng đánh mất cầu sinh ý chí mà đi vào cực đoan.

Vệ Lê như vậy làm sao có thể diễn hay được?

Tâm tình của mình bản thân cô cũng không biểu đạt được, lại muốn đi biểu đạt cảm xúc của nhân vật trong phim?

Vệ Chiếu cũng không có cách nào khác, muốn thử một lần, nếu thực sự không được, cũng chỉ có thể lấy tiền đi ép bộ phim kia của Chu Lệ.

"Anh, thật. . . Thật xin lỗi." Vệ Lê trong âm thanh mang theo nghẹn ngào.

"Kỳ thật anh. . ." Vệ Chiếu có điểm mềm nhũn trong lòng, hắn có phải hơi có chút quá mức, không phải là trước nên nói một ít lời nói thật tốt?

"Anh, em sẽ cố gắng làm việc, để nuôi anh" Vệ Lê lau nước mắt, "Không có gì, trước kia cũng là em nuôi anh mà."

Nói xong, Vệ Lê liền cúp điện thoại, cô sợ mình thật sự sẽ khóc lên.

Đều là do cô hại.

Ô ô ô ô ô.

Vệ Chiếu khó được nửa đêm bị lương tâm hành hạ .

Ngày thứ hai, Vệ Lê lúc thức dậy, con mắt đều không có chút nào sưng, dù sao tuổi trẻ khôi phục cũng rất nhanh.

Đạo diễn cùng biên kịch và các diễn viên đều ôm tâm tình nặng nề bắt đầu cảnh quay ngày hôm nay.

Không biết phải quay lại bao nhiêu lần đây.

"Bắt đầu!"

Vệ Lê mặc trang phục tiểu cung nữ, giấu mình trong một núi giả rất xa, nhìn thấy cung điện bốc cháy hừng hực, nước mắt im ắng liền chảy xuống.

Đạo diễn: . . .

Biên kịch: . . .

Trần Dịch: . . .

Hả? ? ? 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro