CHƯƠNG 29: Diệp Thiển thiếu tá.



Tất cả mọi người đều tan đi, chỉ có Tương Tuy còn lán lại.

Nhìn Giang Nguyệt lặng yên rớt nước mắt, Tương Tuy mở ra khăn giấy đưa cho nàng.

Giang Nguyệt hít hít mũi, nhận lấy khăn giấy lau nước mũi.

Tương Tuy ngồi bên cạnh nàng, vị soái ca này không biết an ủi người, vắt hết óc suy nghĩ nửa ngày cũng không biết nên nói gì, nghẹn năm phút, nước mắt Giang Nguyệt đều mau ngừng chảy hắn mới ngập ngừng mở miệng:

“ Ta hiểu cảm xúc của ngươi, bởi vì một số lý do ta cũng từng giống như ngươi, không có cách nào triệu hoán tinh thần thể.”

Giang Nguyệt căn bản không có mất tinh thần thể, nàng chỉ là không biết giải thích làm sao cho người khác hiểu vì sao chỉ trong một đêm, chỉ điêu mạnh mẽ của nàng đột nhiên béo thành quả cầu.

Vì thế nàng an ủi ngược lại Tương Tuy: “ Không sao, ta tin tưởng chỉ cần thả lỏng tâm trạng, tĩnh dưỡng cơ thể liền có thể triệu hồi tinh thần thể trở lại.”

( Truyện [edit] Xuyên thành nữ Alpha lúc sau được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d bởi Chaydepzaivodich. Những nơi khác đều là ăn cắp)

Tương Tuy nhún nhún vai: “ Xác thật, thả lỏng tâm trạng rất quan trọng, không cần áp lực tinh thần, thứ áp lực này sẽ áp suy sụp cả một con người.”

Không biết hắn đang an ủi Giang Nguyệt hay tự an ủi chính mình.

Giang Nguyệt lau khô nước mắt, nhìn quầng thâm mắt trên mặt Tương Tuy hỏi: “ Sao đôi mắt ngươi thâm tím thế này?”

Trầm mặc một lúc lâu, Tương Tuy nói: “ Anh trai ta đánh.”

Giang Nguyệt: “ .......”

Lại trầm mặc một lúc, Giang Nguyệt sâu kín nói: “ Anh trai ngươi đánh là đáng.”

Tương Tuy có chút ngượng ngùng, vò đầu nói: “ Ta biết ta không đúng, nhưng do ta quá lo cho ca ta.”

Giang Nguyệt không hiểu: “ Vậy ngươi lo lắng thì làm được gì, ngươi cũng không giúp được gì a! Ta còn cho rằng ngươi đã chết rồi kìa!”

Tương Tuy nhếch miệng cười: “ Chắc ngươi không biết, tinh thần thể của nhà chúng ta đặc thù, chỉ cần người thân ở cùng một chỗ tinh thần lực sẽ mạnh gấp bội.”

( Truyện [edit] Xuyên thành nữ Alpha lúc sau được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d bởi Chaydepzaivodich. Những nơi khác đều là ăn cắp)

Giang Nguyệt chần chờ nhìn hắn:
“ Nhưng như thế cũng không được a, nếu anh trai ngươi không chống đỡ nổi, vậy ngươi hoàn toàn phải chịu chết.”

“ Người nhà chúng ta đều có tâm linh tương thông, ta biết anh trai ta không chết, cũng biết tình huống của hắn không tốt, cho nên trộm đi xuống.” Tương Tuy giải thích.

Giang Nguyệt thập phần tò mò: “ Vậy làm sao ngươi có thể tìm thấy anh trai ngươi, cũng dựa vào tâm linh tương thông sao?”

Tương Tuy lắc đầu: “ Ta còn chưa kịp dùng tâm linh tương thông đã bị Thiên Ti cuốn đi, Thiên Ti cuốn ta vào đoàn tinh thần năng lượng kia, ta thấy tinh thần thể của ta trong đó, sau đó ta liền hôn mê.”

Giang Nguyệt buồn bực: “ Ngươi bị Thiên Ti cuốn đi?”

Tương Tuy khẳng định gật đầu: “ Ân, thứ kia rất ghê tởm, toàn bộ quấn lên trên người ta, bọc ta thành cái kén rồi ném vào.”

Tình huống này khác với sự tình Giang Nguyệt trải qua, Giang Nguyệt là bị loại dị biến quấn lấy.

Nàng cũng không dám hỏi, duỗi tay lấy quả cam, lột ra nhét vào miệng.

Sau hai ngày ở bệnh viện để quan sát thân thể cùng tinh thần, xác nhận không xảy ra bất kỳ vấn đề xấu nào Giang Nguyệt được xuất viện.

Căn cứ tổ chức lễ truy điệu cho năm vị anh hùng đã hi sinh, Giang Nguyệt ngồi ở hàng sau cùng, trong lòng ngổn ngang cảm xúc.

Một vị nữ Beta ngồi bên cạnh Giang Nguyệt, sắc mặt chuyên chú nhìn về phía trước.

Đây là vị nữ Beta đầu tiên Giang Nguyệt nhìn thấy, từ trang phục của nàng có thể phán đoán nàng giữ chức thiếu tá, quân bộ đều là thế giới của Alpha, giữa đông đảo Alpha còn có thể trổ hết tài năng, không khó suy đoán vị Beta này rất ưu tú.

So với Alpha cùng Omega có tướng mạo xuất sắc thì phần lớn Beta có tướng mạo bình thường, vị nữ Beta này sở hữu ngũ quan đoan chính, tướng mạo thanh tú, tuy rằng bề ngoài bình thường nhưng cốt lõi bên trong phi thường xuất sắc, hơn nữa trên người nàng toát ra một khí chất xuất trần, khiến người khắc sâu ấn tượng, rất thoải mái.

Lễ truy điệu kết thúc, tiền căn cứ bồi thường cho Giang Nguyệt cũng tới tay.

Tổng cộng 50 vạn tiền bồi, từ lúc xuyên qua tới giờ, đây là lần đầu tiên Giang Nguyệt thấy trong tài khoản mình có nhiều tiền như vậy.

Nàng có chút hổ thẹn, bởi vì tinh thần thể của nàng không xảy ra vấn đề gì, còn đang béo ú ở trong não vực của nàng.

Buổi tối mất ngủ, Giang Nguyệt đi tới đi lui trong phòng ngủ, vì các loại sự tình mà phiền lòng.

11 giờ 47 phút tối, Giang Nguyệt đói muốn chết, đành phải ra khỏi phòng đi đến siêu thị mua que năng lượng.
Đang lúc Giang Nguyệt phân vân chọn giữa vị cỏ mộc với vị sôcôla thì có giọng nữ lãnh đạm nói: “ Quen năng lượng vị cỏ mộc của hãng nào nổi tiếng nhất.”

Giang Nguyệt quay đầu, nhìn thấy vị nữ Beta sáng nay đẩy xe mua sắm đi tới.

Nàng cởi bỏ dây buộc tóc sau đầu, tóc dài đen nhánh rũ trên vai, mặt mày nhàn nhạt nhìn qua, có loại vẻ đẹp cổ xưa khiến người ta kinh tâm động phách.

Không phải tự dưng có một số người được xưng là nữ thần, tuy rằng dung mạo nữ Beta này không mấy xuất sắc, nhưng trên người nàng toát ra khí chất nữ thần, thanh thanh lãnh lãnh giống Tiểu Long Nữ.

( Tiểu Long Nữ là một nhân vật được sáng tạo ra bởi Kim Dung. Cùng với Dương Quá, nàng là nhân vật chính của bộ tiểu thuyết kiếm hiệp “Thần điêu hiệp lữ”.)


Giang Nguyệt ngây người nhìn nàng một hồi, nữ Beta cầm que năng lượng, có vẻ đã cảm nhận được cái nhìn chăm chú từ Giang Nguyệt, có chút nghi hoặc ngẩng đầu nhìn Giang Nguyệt.

Nàng cao khoảng mét 78, lẫn trong đám Alpha bình quân cao mét 85 thì rất thấy được.

Giang Nguyệt bừng tỉnh nhớ tới lúc rơi xuống cự hố nhìn đến đội viên tiểu đội đặc chủng, có một vị đội viên cao tầm cỡ nữ Beta này, tinh thần thể cũng nhỏ nhất, là một cái lá cây.

( Truyện [edit] Xuyên thành nữ Alpha lúc sau được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d bởi Chaydepzaivodich. Những nơi khác đều là ăn cắp)

Giang Nguyệt gãi gãi đầu, có chút ngượng ngùng nói: “ Xin lỗi, lần đầu tiên ta nhìn thấy Beta trong căn cứ.”

Nữ Beta hơi hơi mỉm cười: “ Ta biết, quân bộ là thế giới của Alpha, Omega cùng Beta vô cùng hiếm thấy, mọi người nhìn thấy ta đều rất kinh ngạc.”

Giang Nguyệt vội vàng nói: “ Không không không, ý ta không phải thế, ta đang theo học trường quân đội Liên Bang ý, bên người đều là Alpha, bọn họ đều rất thô ráp, nhìn thấy ngài khiến mắt ta sáng ngời, cảm thấy rất kinh diễm.”

Ánh mắt nữ Beta đột nhiên phiêu đãng, nhẹ nhàng nói: “ Ngươi học trường quân đội Liên Bang?”

Giang Nguyệt gật đầu: “ Đúng vậy, Tương Tuy với ta cùng ở một phòng, ta là bạn cùng phòng của hắn.”

Nữ Beta cúi đầu, duỗi tay vén tóc sang sau tai.

Nữ thần thanh lãnh đều có chút ngại giao tiếp.

Giang Nguyệt cầm lấy một que năng lượng vị cỏ mộc bỏ vào xe mua sắm, chào tạm biệt nữ Beta: “ Ta phải đi rồi, tạm biệt.”

Nàng đẩy xe vừa muốn đi, nữ Beta đột nhiên nói: “ Chờ một chút.”

Giang Nguyệt nghi hoặc xoay người.

Nữ Beta cúi đầu nhìn mũi chân, lúc ngẩng đầu, trong mắt ánh lên tia rối rắm.

Tim Giang Nguyệt nhảy thình thịch.

Chẳng lẽ! Chẳng lẽ! Chẳng lẽ nữ thần tỷ tỷ muốn tỏ tình với nàng!

Rốt cuộc hiện tại nàng là cái Alpha, nhìn qua cũng coi như tuấn tú.

Nàng vừa mới còn khen nữ thần tỷ tỷ, tuy rằng nội tâm cho rằng đây là lời khen chân thành xuất phát từ một người đồng giới, nhưng bình tĩnh lại suy nghĩ, các nàng bây giờ không cùng một giới tính a!

Từ góc nhìn của nữ thần tỷ tỷ, nàng rõ ràng đang tán tỉnh nữ thần tỷ tỷ a!

Không xong!

Nội tâm Giang Nguyệt phi thường hỗn độn – nữ thần tỷ tỷ sẽ không cho rằng ta thích tỷ ấy đi?

Nếu nữ thần tỷ tỷ muốn xin phương thức liên lạc với ta, ta đây khẳng định sẽ cho.

Vạn nhất nữ thần tỷ tỷ tỏ tình với ta làm sao bây giờ?

Nên làm sao vừa có thể cự tuyệt nàng vừa không làm nàng thương tâm a?
Nói chính mình thích người cùng giới tính, nữ thần tỷ tỷ sẽ tin sao?

Rốt cuộc, nữ Beta do dự một lúc liền mở miệng nói chuyện, câu đầu tiên nàng nói chính là –

“ Xin hỏi, có phải Giang Sâm cùng kí túc xá với ngươi không?”

........

Giang Nguyệt cứng người.

Mười vạn con thảo nê mã lao nhanh qua trong đầu nàng.

(Caonima trong tiếng Trung giản thể là 草泥马 (Thảo nê mã) nghĩa đen dịch sát là ‘Ngựa cỏ bùn’ là một con vật tưởng tượng được cộng đồng mạng Trung Quốc đại lục dùng như một biểu tượng thách thức sự kiểm duyệt internet ngặt nghèo ở Trung Quốc. Hình ảnh của nó giống như con lạc đà không bướu Nam Mỹ (Alcapa). Tuy nhiên Caonima còn đồng âm (khác thanh điệu một chút) với câu chửi rất bậy và phổ biến trong tiếng Quan thoại (giống “ ĐMM” ở Việt Nam)

Mười phút sau.

Hai người ngồi trong quán cà phê của căn cứ uống cà phê.

Giang Nguyệt cầm muỗng nhỏ quấy đường trong cà phê, nữ Beta trước mặt nhìn chằm chằm tay Giang Nguyệt.

Giang Nguyệt nhìn theo tầm mắt của nàng, phát hiện tư thế cầm muỗng của nàng là tư thế hoa lan.


Động tác quấy muỗng tức khắc cứng đờ, gương trang trí trong quán cà phê hiện lên dáng vẻ tiểu thư đài các của Giang Nguyệt.

Rất rất rất rất rất quê luôn.

Giang Nguyệt điều chỉnh dáng ngồi, ngồi nghiêm chỉnh, cầm lấy cốc cà phê uống một ngụm che dấu gương mặt xấu hổ.

Nữ Beta thả năm cục đường vào cốc café, xem ra nàng rất sợ đắng.

Giang Nguyệt nhớ tới lúc còn nhỏ bị ốm, được uống cốc siro vị ngọt xen lẫn đắng.

Vị nữ Beta này phi thường phi thường ngại giao tiếp, Giang Nguyệt thông cảm cho những người xã khủng như nàng, vì thế chủ động khơi mào chủ đề.

“ Xin chào, ta tên Giang Nguyệt, Giang Sâm ngủ đối diện với ta, không nghĩ tới ở chỗ này cũng gặp được người quen biết Giang Sâm.”

Nhận ra nữ Beta này mắc chứng xã khủng, không chỉ trong lễ truy điệu ngồi tít cuối cùng, ngoài ra khi nói chuyện với người khác cũng không tự giác lui về sau, mỗi một lỗ chân lông đều tràn ngập khẩn trương.

“ Xin chào, ta tên Diệp Thiển, diệp trong lá cây, thiển trong nông cạn.”

Giang Nguyệt vội nói: “ Diệp Thiển thiếu tá.”

Ở chung với xã khủng không thể trông cậy vào bọn họ chủ động bắt chuyện trước.

Giang Nguyệt tỏ ra thân thiết nói đến Giang Sâm: “ Lúc chúng ta mới ở cùng phòng ngủ thì không quá thân thiết, chắc là do đều là Alpha, đột nhiên bị nhốt trong cái địa phương bé tí, mọi người đều rất bực bội, chỉ có Giang Sâm vẫn ôn hòa, vừa đến phòng ngủ liền chủ động bắt chuyện với ta.”

Nữ Beta nghe thực chuyên chú, theo bản năng phụ họa Giang Nguyệt:
“ Đúng vậy, từ trước tới giờ hắn đều là người chu đáo về mọi mặt.”

“ Mạo muội hỏi một chút, ngài là gì của Giang Sâm ạ, ngài là người quen hay người nhà Gianh Sâm?”

Nữ Beta có chút không được tự nhiên uống ngụm cà phê: “ Cũng không quen thuộc gì, quen biết nhau khi còn nhỏ, ta xem như... tỷ tỷ của hắn đi.”

Giang Nguyệt gật gật đầu: “ Nga nga, ngươi lo lắng Giang Sâm không thích nghi được ở trường quân đội sao?”

Diệp Thiển gật đầu.

Giang Nguyệt xua xua tay: “ Ài, hắn sống rất tốt trong trường quân đội, thằng nhóc đó mỗi ngày trêu hoa ghẹo nguyệt, gần đây chúng ta dọn đến khu Tường Vi ở, nơi đó đều là Omega, mỗi ngày Giang Nguyệt trêu ghẹo khắp nơi khiến cho trái tim người ta chạy loạn như nai con.”

Diệp Thiển nhếch khóe miệng, lộ ra nụ cười nhạt.

Giang Nguyệt tiếp tục nói về cuộc sống của Giang Sâm: “ Hắn nhận thư tình không ngơi tay, ngẫu nhiên còn mở một hai bức đọc, sau toàn lấy để lót chân bàn.”

Diệp Thiển gật đầu: “ Từ nhỏ hắn đã được Omega yêu thích, Omega chung quanh đều thích vây quanh hắn.”

Hàn huyên gần một giờ đồng hồ, Diệp Thiển hỏi: “ Gần đây Giang Sâm thích cái gì, sắp tới sinh nhật hắn rồi, ta muốn tặng hắn một món quà, hắn có thích thứ gì không?”

Giang Nguyệt sờ sờ mũi, ngượng ngùng nói: “ Hắn từng mua một đôi giày chơi bóng, chưa đi được hai giờ liền bị ta dẫm bẩn, giày kia cũng đã ngưng sản suất, ta không mua đền được.”

Ánh mắt Diệp Thiển sáng ngời: “ Vậy ngươi gửi ảnh giày cho ta được không? Ta nhìn xem xem có mua được không.”

Giang Sâm ngẫu nhiên sẽ nhắc tới cặp giày chơi bóng kia, sau khi Giang Nguyệt biết nhãn hàng cũng chú ý những cửa hàng một, trên official website đã bán hết giày, Giang Nguyệt đành phải tìm ảnh giày từ những nơi khác để gửi cho Diệp Thiển.

Người có thể quen biết Giang Sâm đều không sang thì giàu, bằng không cũng không có khả năng được Giang Sâm kêu là tỷ tỷ.

Giang Nguyệt rất yên tâm cũng rất vui vẻ, trong lòng nàng vẫn luôn canh cánh vụ đôi giày của Giang Nguyệt, tâm sự đọng trong lòng này cuối cùng cũng được giải quyết!

Sáng mai nàng phải cùng Tương Tuy rời khỏi căn cứ quay về trường quân đội.

Năm giờ sáng hôm sau, Diệp Thiển gõ cửa phòng Giang Nguyệt, trong ngực nàng ôm một hộp giày mới tinh, mắt hiện lên một quầng thâm nhàn nhạt.

“ Giúp ta đưa cái này cho Giang Sâm, cảm ơn ngươi.”

Giang Nguyệt gật đầu như gà mổ thóc: “ Không cần khách khí, ngài cứ yên tâm.”

Người phụ trách đưa Tương Tuy với Giang Nguyệt ra khỏi căn cứ là Lư Hưu và Dạ Hi.

Hai vị sinh viên năm nhất bị che lại đôi mắt cùng lỗ tai, bị hai thiếu tá tùy ý quẳng vào phía sau xe.

Hương vị Lam Nhãn Du Diên dần dần biến mất, một đoạn hành trình khó quên chính thức khép lại.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Series album của tui
Ngày 8:





Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro