Chương 228 Ong đàn xuất động

Thiên Hà hoa lâm.

"Đảo chủ tới!" Sở Diệp nhiệt tình nói.

Cung Thần nhìn Sở Diệp, có chút nghi hoặc, "Đã xảy ra chuyện gì sao?"

Sở Diệp có chút mờ mịt nói: "Đảo chủ tại sao lại hỏi như vậy?"

"Sở thiếu giống như thực nhiệt tình cũng thực hoan nghênh ta." Cung Thần nói.

Sở Diệp thầm nghĩ: Cung Thần đúng thật là nhạy bén

! Nếu không phải bị tính kế, dù thế nào cũng nên là Hồn Sư hậu kỳ.

Được đến Kim Thuế Quả thụ, Sở Diệp luôn có chút bất an, thấy Cung Thần tới giống như đột nhiên thấy tình báo miễn phí đưa tới cửa.

Sở Diệp cười nịnh nọt, nói: "Như thế nào sẽ? Đảo chủ ngươi chính là Thiện tài đồng tử, ta vẫn luôn đều thực hoan nghênh ngươi."

Cung Thần cười cười, nói: "Có lẽ đi."

Sở Diệp rót cho Cung Thần một ly trà, hỏi: "Việc của Kim Thuế Quả thụ điều tra thế nào rồi?"

Cung Thần nhàn nhạt nói: "Còn đang tìm đâu, bọn họ đang suy đoán có thế lực ẩn mình nào nhúng tay, ta chỉ cảm thấy những người trông coi đó tự trộm cũng là có khả năng."

Chung Hạo cùng Giang Chỉ Lan này một đôi tra nam tiện nữ hình như thực thân thiết, bất quá, cơ hội tiến giai Hồn Vương, cũng đủ để khiến hai người trở mặt thành thù.

Sở Diệp cười cười, có chút nghi hoặc nói: "Kim Thuế Quả thụ đối với việc khế ước Kinh Chập Long rất quan trọng sao?"

Cung Thần gật gật đầu, nói: "Đương nhiên, tam đại thế lực muốn dùng Kim Thuế Quả thụ dẫn ra Kinh Chập Long, tạo thành võng vây bắt."

"Có thể sao? Kinh Chập Long không phải là Vương giai sao, linh trí Vương giai Hồn Thú cũng không thấp!" Sở Diệp có chút hoài nghi nói.

Cung Thần vuốt ve chén trà, bình tĩnh nói: "Nếu tam đại thế lực dùng Kim Thuế Quả thụ dụ dỗ, dù biết là bẫy rập, Kinh Chập Long vẫn là có thể xông tới."

Sở Diệp có chút nghi hoặc nói: "Vì cái gì?"

"Con Kinh Chập Long kia bị thương, hơn nữa còn bị thương không nhẹ, khi Kinh Chập Long lột xác cũng thập phần nguy hiểm, lấy trạng thái hiện tại của nó chỉ sợ không vượt qua được." Cung Thần nói.

Sở Diệp có chút tò mò nói: "Nếu không qua được, sẽ như thế nào?"

Cung Thần nhàn nhạt nói: "Đại khái sẽ chết đi."

Sở Diệp có chút kinh ngạc nói: "Sẽ chết sao?"

"Mấy ngày Kinh Chập Long lột xác vốn là thập phần nguy hiểm, thường thì Kinh Chập Long đều sẽ ở trước khi lột xác chuẩn bị thật tốt, điều chỉnh thân thể đến trạng thái tốt nhất, nhưng mà con Kinh Chập Long này......" Cung Thần lắc lắc đầu, tiếp tục nói: "Cho nên, mặc dù biết là bẫy rập, Kinh Chập Long cũng có thể sẽ mạo hiểm đến cướp lấy, chỉ là hiện tại tương đối phiền toái, Kim Thuế Quả thụ không thấy."

Sở Diệp cười cười, nói: "Phải không?"

"Nghe nói, cướp lấy Kim Thuế Quả thụ chính là Ảnh Thú, từ mức độ nào đó mà nói thì giá trị của Ảnh Thú không kém hơn Kinh Chập Long." Cung Thần nói.

Sở Diệp nghe vậy, tâm tình chấn động một chút nói: "Không thể nào, Kinh Chập Long chính là Vương giai Hồn Thú!"

Cung Thần gật gật đầu, nói: "Xác thật như thế, bất quá, Ảnh Thú là Hồn Thú thích hợp nhất để thăm dò U Linh thuyền và di tích dưới đáy biển, U Linh thuyền càng có giá trị thì càng dễ dàng phát sinh ngụy biến. Hồn Thú đi vào U Linh thuyền, nếu không phải bị thương thần hồn nghiêm trọng, thì cũng biến thành xương khô. Ảnh Thú trời sinh thích hợp loại địa phương này, thường sẽ không bị ảnh hưởng."

Sở Diệp cười cười, nói: "Thì ra là vậy! Không biết ai có phúc phận, khế ước được một Hồn Thú như vậy."

Cung Thần chống cằm, nói: "Không biết! Người này quá điệu thấp, ta cũng không nghe được tiếng gió gì, không có Kim Thuế Quả thụ, còn chưa biết hươu chết về tay ai đâu."

Sở Diệp nhìn Cung Thần, nói: "Cung thiếu, tựa hồ thật cao hứng."

Cung Thần cười cười, nói: "Nơi nào? Ta xem diễn, tự nhiên hy vọng đoạn diễn này càng thú vị càng tốt."

Sở Diệp: "......" Xem diễn? Cung Thần gia hỏa này, cũng thật thảnh thơi!

Nguyên bản hắn cũng có cùng ý nghĩ với Cung Thần, chỉ là hiện tại không được, hắn chỉ sợ cũng muốn tham gia vào đoạn diễn này. Kim Thuế Quả thụ cũng có được rồi, không tranh thủ một chút thì thật sự đáng tiếc.

"Hy vọng tên có được Kim Thuế Quả thụ kia không cần quá cùi bắp, cũng không cần quá đắc ý vênh váo." Cung Thần nói.

Sở Diệp có chút nghi hoặc nói: "Người kia có nguy hiểm sao?"

Cung Thần nhàn nhạt nói: "Kim Thuế Quả trên cây có ấn ký của ba lão bất tử, chỉ cần hắn phá hư vòng linh khí cây ăn quả , ba lão gia hỏa kia có thể cảm ứng được."

Sở Diệp sửng sốt một chút, nói: "Linh hồn ấn ký?" Nguy hiểm thật!

Cung Thần lắc lắc đầu, nói: "Không biết tên trộm Kim Thuế Quả thụ có cấp bậc gì, nhưng Chung Lâu là Lục giai Hồn Vương, muốn xóa đi ấn ký của đối phương cũng không dễ."

Sở Diệp: "......" Giống như có chút phiền toái! May mắn hắn không có tùy tiện hành động.

Sở Diệp có suy nghĩ muốn hỏi nhiều hai câu, nhưng lại sợ hỏi nhiều, Cung Thần sẽ nghi ngờ, đành phải dừng lại.

......

Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn tiến vào ngọc trụy không gian bên trong, Lâm Sơ Văn nhìn Kim Thuế Quả thụ, "Linh hồn ấn ký ở nơi nào?"

"Ở trên thân cây." Sở Diệp nói.

Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, nói: "Có thể xóa sạch sao?"

Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Có thể, nhưng mà cũng không còn kịp rồi."

Theo lời nói của Cung Thần, thời kỳ suy yếu của Kinh Chập Long kỳ hơn hai ngày là đến, phải nắm chặt thời gian.

Sở Diệp thả ra linh hồn lực, muốn xóa đi linh hồn ấn ký trên thân cây, đạo ấn ký đó hóa thành đao nhọn lao tới, Sở Diệp lập tức toàn lực khống chế linh hồn lực ngăn cản.

"Không được sao?" Lâm Sơ Văn hỏi.

Sở Diệp lắc lắc đầu, nói: "Được thì được đó, nhưng mà chờ ta hoàn toàn xóa sạch ấn ký, chỉ sợ mất một tháng."

Sở Diệp tiến Vương giai thời gian còn quá ngắn, tuy rằng linh hồn lực so với tân tấn Hồn Vương khác mạnh hơn rất nhiều, nhưng so với nhãn hiệu lâu đời Hồn Vương cường giả, lại có chỗ không bằng.

Linh hồn ấn ký trên Kim Thuế Quả thụ, so với Sở Diệp nghĩ còn khó xơi hơn nhiều, ấn ký còn có thể hóa thành công kích.

Sở Diệp thử một hồi, lăn lộn đến kiệt sức mà một cái ấn ký cũng chưa có thể xóa đi.

Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, nói: "Không còn kịp rồi."

Sở Diệp gật gật đầu, "Không có việc gì, tìm Kinh Chập Long trước đi."

Kim Thuế Quả thụ đặt ở nhẫn không gian, qua thời gian nhất định sẽ mất đi dược tính, nhưng đặt ở ngọc trụy không gian thì không cần băn khoăn chuyện này.

Linh hồn ấn ký trên Kim Thuế Quả thụ, nếu xóa không được, dứt khoát liền không cần đem cây ăn quả lấy ra.

Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: "Đi thôi, gần đây chung quanh hải vực tựa hồ rất náo nhiệt."

Tam đại thế lực người giống như đã mất hướng đi của Kinh Chập Long, bất đắc dĩ chỉ có thể thuê không ít tu sĩ địa phương đi tìm Kinh Chập Long.

Nghe nói tam đại thế lực treo giải thưởng, tiền thưởng tìm được Kinh Chập Long là 3000 vạn đồng vàng.......Tiểu Ngân phe phẩy cánh, có chút gấp gáp nói: "Phải đi sao?"

Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Đúng vậy."

Tiểu Ngân trên người lóe lên ánh sáng, cơ thể biến thành cao gần 3 mét.

Sau khi tiến Vương giai, Tiểu Ngân là có thể tùy ý biến lớn biến nhỏ, nhưng mà giới hạn của Kim Sí Ong lớn nhất cũng chỉ tới 3 mét .

Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn ngồi trên người Tiểu Ngân, bay hướng ra biển.

Đại lượng Ngân Sí Ong hộ vệ hai bên, mênh mông cuồn cuộn.

Sau khi Sở Diệp tiến Vương giai, người chú ý đến hắn cũng không ít, Ngân Sí Ong đàn khi ra ngoài cũng bị không ít người chú ý tới.

Sở Diệp mang theo Lâm Sơ Văn tiến vào hải vực, đại lượng Ngân Sí Ong tả ra tứ phía, tìm kiếm Kinh Chập Long.

Sở Diệp dùng thông cảm chi thuật, mấy ngàn hình ảnh địa vực khác nhau đồng thời hiện lên trước mắt Sở Diệp.

Sau khi tiến Vương giai, Sở Diệp linh hồn lực cũng mạnh lên không ít, đồng thời tiếp thu hơn một ngàn hình ảnh cũng không cố sức.

"Là Sở đạo hữu đi?" Một cái lão giả áo xám đứng trên đầu một con cá sấu biển, xuất hiện trước mặt ở Sở Diệp. Lão giả áo xám ánh mắt có chút sắc bén, nhìn là biết người tới không có ý tốt.

"Đúng vậy, không biết các hạ là......"

"Chung Lâu."

"Nguyên lai là Chung đạo hữu, Sở Diệp có lễ."

"Sở đạo hữu là vì Kinh Chập Long tới?"

Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, nghe nói Kinh Chập Long phẩm tướng tuyệt hảo, ta cũng thập phần ý động."

Sở Diệp ánh mắt dao động một chút, thầm nghĩ: Hải Long Cung Nhị trưởng lão Chung Lâu là phụ thân Chung Hạo, vị này hình như là đối thủ một mất một còn của Cung Khiếu.

"Sở đạo hữu, vừa mới tiến giai Hồn Vương, có thể chậm rãi tìm kiếm tân khế ước thú, cần gì phải nóng lòng nhất thời đâu?" Chung Lâu thấm thía nói.

Sở Diệp: "......" Lão nhân chết tiệt này có ý gì! "Tu luyện vốn là tranh đoạt mà đi, Kinh Chập Long khó gặp, tại hạ thật sự luyến tiếc từ bỏ."

"Các hạ còn trẻ, tham công liều lĩnh thì không tốt với việc tu luyện, ta thấy các hạ không bằng trở về củng cố tu vi cho tốt đi." Chung Lâu ngữ khí càng thêm lạnh lẽo vài phần.

"Chung Lâu huynh nói không đúng rồi, tận dụng thời cơ, thất không hề tới, Sở đạo hữu nếu khế ước Kinh Chập Long liền có hai chỉ Vương giai Hồn Thú, thực lực có thể tăng lên không ít." Cung Khiếu khống chế Thanh Thương Long phi thân đến.

Sở Diệp nhìn Thanh Thương Long dưới chân Cung Khiếu, không khỏi có vài phần hâm mộ.

Thanh Thương Long thể bay trên trăm mét, bay lượn còn thể hiện uy nghiêm của tộc long.Đều là tọa kỵ, tọa kỵ của người ta cũng thật phong cách! Nhìn Tiểu Ngân, giống như có chút không đủ xem!

"Nguyên lai là Cung trưởng lão, ta chỉ là cảm thấy Sở đạo hữu vừa mới tiến giai Vương giai, lại vội vã khế ước Kinh Chập Long, linh hồn lực có chút không đủ thôi." Chung Lâu nói.

"Chung trưởng lão so với lo lắng Sở đạo hữu, chi bằng lo tôn tử của chính ngươi đi. Chung Hạo khế ước Ngân Giao Long, lại khế ước Kinh Chập Long, linh hồn lực mới có thể không đủ dùng. Dù thế nào thì  Sở thiếu cũng là Vương giai, so với tôn tử của ngươi mạnh hơn nhiều." Cung Khiếu nói.

Chung Lâu sắc mặt biến đổi, nhẫn nhịn không phát hỏa, nói: "Sở đạo hữu có Cung trưởng lão chỉ điểm, thì ra là ta xen vào việc người khác."

Cung Khiếu cười nhạo một chút, nói: "Ngươi đúng là xen vào việc người khác, nhân gia tuổi còn trẻ đã là Hồn Vương, về sau tất nhiên tiền đồ vô lượng, ngươi lúc 30 tuổi thì còn chưa đạt đến Chiến Tướng Cửu giai đi, có tư cách chỉ điểm nhân gia?"

Chung Lâu bị Cung Khiếu nói đến sắc mặt xanh mét, nắm chặt tay, nói không ra lời.

Sở Diệp: "......" Lời nói của Cung Khiếu thật không khách khí! Tính tình của hắn vẫn luôn tệ như vậy sao? Nếu là như thế, liền không thể trách khắp nơi thế lực ngăn trở Cung Khiếu tiến giai.

Chung Lâu hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi.

Sở Diệp chắp tay hướng tới Cung Khiếu, nói: "Đa tạ tiền bối."

Cung Khiếu cười cười, nói: "Chúng ta là người cùng thuyền, Sở đạo hữu không cần khách khí, Chung Lâu lão gia hỏa này cậy già lên mặt, càng thêm không biết xấu hổ."

Giang Chỉ Lan năm đó rất có thể liên hợp Chung Hạo tính kế Cung Thần, Cung Khiếu rất vui lòng làm cho vũng nước này càng đục thêm.

Sở Diệp: "......"

"Sở đạo hữu muốn Kinh Chập Long sao?" Cung Khiếu hỏi.

Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Ngân Sí Ong chiến lực không cao, ta vẫn muốn một con Hồn Sủng có chiến lực mạnh."

Cung Khiếu gật gật đầu, nói: "Như thế thì chúc Sở thiếu thành công thuận lợi."

Sở Diệp cười cười, nói: "Ta chỉ là thử thời vận, có thể tìm được thì tốt, tìm không thấy cũng không mất gì."

Cung Khiếu nhìn Ngân Sí Ong bay đầy trời, nói: "Sở thiếu, có nhiều Ngân Sí Ong như vậy hỗ trợ, hy vọng vẫn rất lớn."

"Vậy mượn cát ngôn của Cung tiền bối." Sở Diệp nói.

......

"Gia gia, Cung Khiếu là có gì? Sở Diệp không phải người của Hải Long Cung đi, mặc dù bọn họ cùng người trong Hải Long Cung không hợp, hắn cũng không thể cứ hướng về người ngoài đi." Chung Hạo không vui nói.

"Lão gia hỏa kia sợ là điên rồi." Hoặc là Cung Khiếu thật sự phát hiện cái gì.

Chung Hạo đen mặt, nói: "Tên Sở Diệp này là từ đâu xuất hiện, vừa mới trở thành Hồn Vương đã bừa bãi như thế."

Chung Hạo nguyên bản đem Kinh Chập Long trở thành vật trong lòng bàn tay, trước mắt lại có vài phần không xác định.

Chung Lâu nhàn nhạt nói: "Được rồi, nhanh chóng đem Kinh Chập Long tìm ra đi, có gia gia ở, chỉ cần tìm được Kinh Chập Long trước một bước, Sở Diệp sẽ không đoạt đi được."

Chung Hạo hít sâu một hơi, nói: "Rốt cuộc là tên vương bát đản nào đã trộm mất Kim Thuế Quả thụ."

Vốn dĩ mọi người đều muốn dùng Kim Thuế Quả thụ dẫn Kinh Chập Long ra, hiện giờ mất cây ăn quả nên biện pháp này không thực hiện được, bất quá, đối phương nếu trộm cây ăn quả, kia tất nhiên là muốn đem ra dùng.

Lạc Đông mang theo Lạc Phong, chạy như bay đến, "Chung Hạo huynh, đã có Kinh Chập Long tin tức chưa?"

Chung Hạo lắc lắc đầu, nói: "Không có."

Lạc Đông lắc lắc đầu, có chút vội vàng nói: "Cứ chờ như vật cũng không phải biện pháp!" Lại chờ đợi, hoặc là qua Kinh Chập Long suy yếu kỳ, hoặc là Kinh Chập Long đã chết. "Tên trộm Kim Thuế Quả thụ kia rốt cuộc đang làm gì! Không tính toán lấy ra tới." Lấy được Kim Thuế Quả, chẳng lẽ là định chính mình ăn luôn, nếu là như thế thì thật phí phạm của trời.

Chung Hạo hít sâu một hơi, nói: "Có lẽ đối phương có ý như thế này đâu, hắn không chiếm được, người khác đừng mong có."

Chung Hạo vẫn cảm thấy việc Kim Thuế Quả thụ biến mất, cùng Cung Khiếu hẳn có quan hệ. Cung Thần bị phế, không có năng lực khế ước Kinh Chập Long, Cung Khiếu cũng từ giữa làm khó dễ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro