Chương 251 Việc của Liễu Trần bị lộ

Sau khi rời đi một tháng, Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn về tới Thiên Nhàn Đảo.

Sở Diệp vừa về đến Thiên Nhàn Đảo liền thả Mộc Tiên Điểu ra, đem nó an trí trong hoa lâm tu dưỡng.

Lâm Sơ Văn cho Mộc Tiên Điểu dùng dược tề ngụy trang, biến Mộc Tiên Điểu thành chim sơn ca.

Sở Diệp, Lâm Sơ Văn cùng Bách vương phi đạt thành hiệp nghị, Bách vương phi đem Dệt Hồn dược tề cùng mấy chục phối phương dược tề trồng trọt nói cho hai người, đổi lại hai người cần phải lập hồn thề, cởi bỏ trói buộc của Mộc Tiên Điểu Thúy Vũ và đối xử tử tế với nó.

Biết chuyện tình yêu của Bách vương và Bách vương phi là giả, Lâm Sơ Văn cũng không mong rằng sẽ có phối phương của Dệt Hồn dược tề, không nghĩ tới Bách vương phi lại có.

Năm đó, Bách vương vì thủ tín Bách vương phi vẫn phí không ít tâm tư.

Lâm Sơ Văn nhận lấy một phần tri thức về dược tề trong thần hồn của Bách vương phi, đồng thời nhân tiện tiếp thu một ít ký ức của nàng.

Qua ký ức của Bách vương phi, Lâm Sơ Văn mới biết được nàng sinh thời cũng là Dược Tề Sư, còn là Địa cấp Dược Tề Sư không tệ.

Năm đó, Bách vương phi lưu luyến si mê Bách vương, còn vì đối phương luyện chế không ít dược tề.

Bách vương năm đó cũng ngoan ngoãn phục tùng đối với Bách vương phi, làm rất nhiều chuyện khiến Bách vương phi cảm động, cho đến khi lấy được tâm đầu huyết của Mộc Tiên Điểu mới lộ ra bộ mặt thật.

Bách vương phi phó thác Mộc Tiên Điểu cho Lâm Sơ Văn cùng Sở Diệp, liền hồn phi phách tán.

"Ngươi tạm thời ở trong hoa lâm tu dưỡng đi, chờ ngươi khôi phục một ít thì có thể rời đi lúc nào cũng được." Lâm Sơ Văn nói với Mộc Tiên Điểu.

Mộc Tiên Điểu cực kỳ cảnh giác nhìn Lâm Sơ Văn, tựa như hoài nghi tính chân thật trong lời nói của Lâm Sơ Văn.

Lâm Sơ Văn cũng biết băn khoăn của nó, "Ta đã đáp ứng chủ nhân của ngươi, nếu vi phạm lời thề sẽ chịu ảnh hưởng của tâm ma, ngươi không cần cảnh giác quá."

Lâm Sơ Văn biết Mộc Tiên Điểu sau khi trải qua chuyện trước kia rất cảnh giác với người bình thường, lời bảo đảm thông thường cũng không thể đả động nó, chỉ có liên quan đến ích lợi mới có thể làm nó tin tưởng.

Mộc Tiên Điểu nghe xong lý do của Lâm Sơ Văn cũng thoáng bình tĩnh một ít, nhưng vẫn cực kỳ đề phòng Lâm Sơ Văn như cũ.

Lâm Sơ Văn nhàn nhạt nhìn Mộc Tiên Điểu, nói: "Cảnh sắc trong Thiên Hà hoa lâm vẫn không tồi, ngươi nếu thích thì có thể ở chỗ này hoạt động."

Mộc Tiên Điểu nhìn chằm chằm Lâm Sơ Văn một hồi, không đáp lời.

Lâm Sơ Văn biết Mộc Tiên Điểu vì chuyện trước kia nên rất kháng cự với người ngoài, cũng không nóng vội, dàn xếp Mộc Tiên Điểuxong liền trực tiếp đi rồi.

......

Trong Thiên Hà hoa lâm.

"Lâm dược sư rốt cuộc đã trở lại." Thư Tùng An nói.

Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: "Đúng vậy! Đã trở lại."

"Lâm dược sư, ngài biết không? Xảy ra chuyện lớn rồi."

Lâm Sơ Văn liếc Thư Tùng An một cái, cười cười, nói: "Đừng nóng nảy, chậm rãi nói, xảy ra chuyện gì?"

Thư Tùng An xem thái độ ung dung của Lâm Sơ Văn, đột nhiên có cảm giác hoàng đế không vội thái giám đã gấp, "Hiệp hội Dược Tề Sư nói ngài ghen ghét nhân tài, tàn hại Dược Tề Sư."

Lâm Sơ Văn có chút tò mò nói: "Tàn hại Dược Tề Sư? Ta tàn hại ai?"

Thư Tùng An cau mày, nói: "Liễu Trần, nghe nói Liễu dược sư đã mất đi khả năng luyện dược."

Lâm Sơ Văn thầm nghĩ: Thì ra là Liễu Trần! Việc Liễu Trần bị phế bỏ hình như đúng thật là có chút quan hệ với hắn.

"Liễu Trần tự mình nói ra sao?" Lâm Sơ Văn hỏi.

Thư Tùng An lắc đầu, nói: "Chuyện này ta cũng không rõ lắm, chắc hẳn Liễu Trần phát hiện trình độ luyện dược không bằng Lâm dược sư ngài nhiều quá, tâm thái thất hành mới tẩu hỏa nhập ma, tự tên này không có bản lĩnh, còn không biết xấu hổ đổ trách nhiệm lên đầu Lâm thiếu ngài, thật quá đáng."

Lâm Sơ Văn: "......" Thư Tùng An thật tín nhiệm hắn nha!

"Mấy tên trong hiệp hội Dược Tề Sư đúng là không phải người, chắc là muốn mượn cớ, lúc trước hiệp hội Dược Tề Sư chỉ ngầm nhằm vào ngài, hiện tại lại trực tiếp nhắm vào, các đại cửa hàng nhận được lệnh cấm, không được bán linh thảo cho ngài." Thư Tùng An tức giận bất bình nói.

Lâm Sơ Văn gật đầu, đạm nhiên nói: "Cấm bán linh thảo nha!" Hình như việc này có hơi phiền phức thật.

Dược Tề Sư nếu không có đủ linh thảo để luyện tập, lâu rồi cũng có thể sẽ bị hạ thấp trình độ luyện dược .

Thư Tùng An an ủi: "Lâm dược sư, ngài đừng nóng giận, ai cũng biết hiệp hội Dược Tề Sư đang nói hươu nói vượn, dược tề thuật của ngài được trời ưu ái, so với ngài thì Liễu Trần chính là tên *giá áo túi cơm, ngài có nơi nào để ghen ghét hắn đâu!"

* chỉ người bất tài, vô dụng

Lâm Sơ Văn cười cười, dược tề thuật của Liễu Trần đúng là bình thường, Lâm Sơ Văn chưa bao giờ để người như vậy vào mắt.

Lâm Sơ Văn tâm bình khí hòa nói: "Ta không tức giận."

Thư Tùng An nhìn bộ dáng vân đạm phong khinh của Lâm Sơ Văn, có hơi nghi hoặc nói: "Lâm dược sư hình như ngài không lo lắng gì hết."

Lâm Sơ Văn nhàn nhạt nói: "Ít mua đi một ít linh thảo mà thôi, cũng không có gì ghê gớm."

Khóe miệng Thư Tùng An run rẩy một chút, nói: "Lâm dược sư không để bụng sao?"

"Có gì để ý đâu." Lâm Sơ Văn thầm nghĩ: Đối với Dược Tề Sư mà nói, đáng sợ là vô năng mà không phải độc ác, rất nhiều Hồn Sư, Hồn Vương chỉ muốn dược tề phẩm chất cao, còn Dược Tề Sư có thiện lương hay không cũng không liên quan lắm.

Sở Diệp ở một bên trầm mặc hồi lâu, gõ nhẹ mặt bàn, lười biếng nói: "Không luyện dược tề còn có thể mở trà lâu nha! Không ảnh hưởng gì."

Thư Tùng An: "......" Thiếu chút nữa quên mất, vì Lâm dược sư không có giấy chứng nhận Dược Tề Sư, sợ phiền toái nên trực tiếp mở trà lâu!

Lâm Sơ Văn hiện tại đã là Địa giai Dược Tề Sư nhà nhà trên Thiên Nhàn Đảo đều biết, nhưng hình như vẫn không có giấy chứng nhận Dược Tề Sư như cũ.

"Lâm thiếu, ngươi thật sự không lo lắng nha!" Thư Tùng An nói.

Lâm Sơ Văn cười cười, nói: "Có gì phải lo, ít mua một vài linh thảo mà thôi, lại không phải chuyện lớn liên quan đến sinh tử tồn vong." Năm đó, bọn họ ở hoang dã đào vong, mệnh như treo trên tơ mỏng mới đáng để lo lắng.

"Sở thiếu, lúc trước ngài đi Thiên Ám Đảo sao?" Thư Tùng An hỏi.

Sở Diệp liếc Thư Tùng An một cái, nói: "Đúng vậy! Ngươi nghe được tin tức hả?"

Thư Tùng An gật đầu, nói: "Bên ngoài đang đồn ầm lên việc Sở thiếu ngài nghiện khế ước Kinh Chập Long, nghe xong tin tức nhỏ đã chạy tới Thiên Ám Đảo định khế ước thêm một con nữa, kết quả bị lừa."

Sở Diệp: "......"

Thư Tùng An nhìn Sở Diệp, nói: "Sở thiếu, thật ra có thể khế ước một Kinh Chập Long thì vận khí cũng đã thực tốt, tốt quá hoá lốp." Nếu là khế ước hai con, vậy thì với vận khí này nên bị sét đánh bay.

Sở Diệp cười cười, nói: "Ta biết." Ngay từ đầu hắn đã không ôm bao nhiêu hy vọng, chỉ là Truy Phong muốn lão bà, hắn cũng không thể tạt nước lạnh vào người nó.

......

Thư Tùng An trò chuyện với hai người Sở Diệp một hồi liền đi rồi, sau khi hắn đi không lâu thì Cung Thần tới.

"Hai vị đã trở lại rồi!" Cung Thần có chút ngượng ngùng nói.

Sở Diệp gật đầu.

"Chuyện của hiệp hội Dược Tề Sư, hai vị đã nghe chưa?" Cung Thần hỏi.

Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: "Vừa mới nghe qua."

"Xin lỗi Lâm dược sư, việc này là ta liên lụy ngươi."

Cung Thần nói cho Lâm Sơ Văn biết việc lúc trước mình ám toán Liễu Trần.

Lâm Sơ Văn nhàn nhạt nói: "Không sao." Lúc trước khi Cung Thần muốn tinh hoa được chiết ra từ Diệt Hồn dược tề, hắn đã biết đối phương sẽ dùng ở nơi nào, việc này hắn đã sớm đoán được.

Sở Diệp có chút nghi hoặc nói: "Việc này rốt cuộc là chuyện như thế nào? Chẳng lẽ là tự Liễu Trần công bố."

Theo hắn biết, hình như Liễu Trần vẫn luôn giấu giếm việc mình mất đi khả năng luyện dược.

Lần này hiệp hội Dược Tề Sư nói Sơ Văn mưu hại Liễu Trần, chỉ sợ là Liễu Trần sẽ chịu ảnh hưởng lớn hơn một ít.

Chuyện mưu hại Dược Tề Sư nói nhỏ không nhỏ mà nói lớn cũng không lớn, Tuyết Vương chính là người giết hai tên Địa giai Dược Tề Sư, đến bây giờ vẫn còn sống tốt, nói trắng ra là chỉ cần có thực lực cường đại thì thanh danh cũng không quan trọng như vậy.

Hắn cũng không tin, Dược Tề Sư xuất chúng như Sơ Văn ở chỗ này sẽ thật sự không có ai tới cửa xin dược tề.

Cung Thần lắc đầu, nói: "Không phải hắn, thật ra Liễu Trần vẫn luôn muốn giấu, là đồ đệ hắn."

Liễu Trần vẫn luôn giấu việc bị mất đi khả năng luyện dược, nhưng người bên cạnh vẫn có thể mơ hồ cảm nhận được chút gì đó, đồ đệ Liễu Bắc của Liễu Trần đầu phục Quách Hoài.

Quách Hoài cùng Liễu Trần vẫn luôn là quan hệ cạnh tranh, Liễu Trần xảy ra chuyện thì Quách Hoài rất cao hứng, vừa lúc công bố ra thì Dược Tề Sư hiệp hội cũng nhân cơ hội làm hỏng thanh danh của Lâm Sơ Văn.

"Đồ đệ nha!" Lâm Sơ Văn nhịn không được lắc đầu, nói: "Quả nhiên trong thế đạo này đồ đệ đều bẫy sư phụ."

Cung Thần bĩu môi, nói: "Việc này cũng không thể chỉ trách đồ đệ hắn được."

Liễu Trần nguyên bản liền keo kiệt, sau khi mất đi khả năng luyện dược nghe nói còn hỉ nộ không chừng, mấy đồ đệ đều bị hắn phạt, cũng khó trách sẽ phản bội.

"Lần này Lâm thiếu ra ngoài thu hoạch gì sao?" Cung Thần hỏi.

Lâm Sơ Văn nhàn nhạt nói: "Xem như có một ít đi." Ký ức mà Bách vương phi để lại cho hắn cũng đủ hắn học hỏi nhiều điều.

Mặc Nắm phá giải phong ấn của Mộc Tiên Điểu, hấp thu lượng lớn ma sát khí, lâm vào ngủ say.

Lần này hình như Mặc Nắm lấy được chỗ tốt không nhỏ, chờ tiêu hóa hết ma sát khí, chắc là có thể tiến thêm một bước.

Truy Phong có được da của Kinh Chập Long cùng 3000 vạn đồng vàng, thu hoạch cũng không tồi.

Cung Thần liếc Sở Diệp một cái, nói: "Sở thiếu vì giúp Lâm thiếu khế ước Kinh Chập Long nên mới đi Thiên Ám Đảo sao?"

"Ân?" Sở Diệp có chút nghi hoặc nhìn Cung Thần.

Cung Thần chớp mắt, nói: "Chẳng lẽ không phải sao? Có người nói, hai vị vì khế ước tình lữ long mới đi Thiên Ám Đảo."

Sở Diệp: "......" Người truyền tin tức này đúng là một nhân tài! Hắn còn chưa nghĩ tới tình lữ long đâu.

Lâm Sơ Văn cười cười, nói: "Nếu có cơ hội thì khế ước một con rồng cũng không tồi."

Sở Diệp gật đầu, nói: "Đúng là có thể." Lần này tin Kinh Chập Long không đúng sự thật, cũng có thể suy xét chủng loại long khác.

Cung Thần: "......" Khế ước một con rồng, nói dễ hơn làm nha!

......

Tuy rằng trên Thiên Nhàn Đảo tin tức Lâm Sơ Văn mưu hại Liễu Trần bay đầy trời, nhưng Lâm Sơ Văn cũng không có để ý, đương sự không đáp lại, một ít người chờ xem phản ứng của Lâm Sơ Văn không khỏi có chút thất vọng.

Người trên Thiên Nhàn Đảo phân thành hai phái, một phái duy trì Lâm Sơ Văn, một phái phản đối, người của hai phái ở chung không tránh được tranh chấp một phen.

"Lâm dược sư chột dạ sao? Vẫn luôn đóng cửa không ra."

"Lâm dược sư cần gì chột dạ, Liễu Trần tính thứ gì, một tên phế vật có mười mấy phần Thọ Sữa Ong Chúa cũng luyện chế không ra Duyên Thọ dược tề, xác suất thành công thấp như vậy đến xách giày cho Lâm thiếu còn không được, khả năng luyện dược của hắn phế đi cũng được, không bị phế thì cũng là hại người hại mình."

"Kỳ thật, khả năng luyện dược của Liễu dược sư cũng không kém như vậy, hắn chỉ là không dám luyện chế Duyên Thọ dược tề cho Cung Khiếu tiền bối."

"Vậy vấn đề còn lớn hơn nữa, tên này lại cố ý luyện hư dược tề, thật quá đáng, nhân phẩm có vấn đề."

"Liễu dược sư mặc dù từng sai, Lâm dược sư trực tiếp phế bỏ khả năng luyện dược của hắn cũng thật quá đáng."

"Cũng đúng, dù gì cũng là cái Địa giai Dược Tề Sư, hiện tại khả năng luyện dược bị phế hoàn toàn."

"Mấy ngày trước hình như Lâm dược sư đi Thiên Ám Đảo."

"Nghe nói, Thiên Ám Đảo có người truyền ra tin tức bên kia có Kinh Chập Long, Lâm dược sư tin là thật nên chạy tới điều tra tình huống, cuối cùng bị người lừa."

......

Trong khách điếm.

"Sư phụ, Lâm Sơ Văn bế quan." Thường Mậu nói.

Thường Hồng cau mày, nói: "Hắn lại thật bình tĩnh!"

Thường Mậu thầm nghĩ: Lâm Sơ Văn xác thật bình tĩnh, nhưng cũng đúng thôi, sau lưng Lâm Sơ Văn có Cung Khiếu cùng Tuyết Vương, dù hiệp hội Dược Tề Sư đã phát lệnh cấm thì ảnh hưởng đối với Lâm Sơ Văn cũng không lớn. Thông thường Dược Tề Sư cực kỳ quý trọng thanh danh, nhưng Lâm Sơ Văn hình như cũng không để ý lắm.

Thường Mậu hít sâu một hơi, nói: "Ta xem người của Thiên Nhàn Đảo cũng không tin việc Lâm Sơ Văn mưu hại Liễu Trần lắm."

Danh khí của Lâm Sơ Văn ở Thiên Nhàn Đảo quá lớn, còn danh khí của Liễu Trần ở Thiên Nhàn Đảo có hơi không tốt, tu sĩ trên Thiên Nhàn Đảo đều cảm thấy Lâm Sơ Văn không cần phải tính kế Liễu Trần.

____________

Dạo này mình hơi lười nên chưa đụng vô chữ nào hết 🥺, đăng một chương trước khi đi học lại nha~

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro