Chương 252 Mời chiến

Bên ngoài lời đồn đãi truyền sôi nổi hỗn loạn cũng không ảnh hưởng gì Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn, sau khi Lâm Sơ Văn trở về liền bế quan nghiên cứu dược tề thuật.

Sở Diệp thì vội vàng chiếu cố mấy đứa nhóc cùng Mộc Tiên Điểu.

Trong hoa lâm, Mộc Tiên Điểu ở trên cây cùng Sở Diệp dưới tàng cây mắt to trừng mắt nhỏ.

"Huyền Băng Quả, ăn không nha?"

"Vân Đào Quả, ăn không nha?"

"Tuyết Ngưng Đào, ăn không nha?"

"Mang Yên Quả, ăn không nha?"

"......"

Mộc Tiên Điểu nhìn chằm chằm Sở Diệp, không đáp lại.

Sở Diệp nhìn Mộc Tiên Điểu, có chút đau đầu, cái gì cũng không ăn, có hơi không dễ nuôi nha! Hắn đã đồng ý với Bách vương phi sẽ chăm sóc tốt Mộc Tiên Điểu, nếu nuôi nó mà chết thì hắn sợ sẽ có tâm ma.

Kinh Chập Long ở một bên, ngáp một cái, tiến lên nói: "Lão đại, hình như hắn không thích ăn, không bằng cho ta ăn hết đi."

Sở Diệp: "......" Tên thùng cơm Kinh Chập Long này, rõ ràng vừa mới uống mười mấy lọ dược tề, lúc này nhìn đến linh quả lại thèm ăn.

Truy Phong lắc lư cái đuôi, lấy lòng nói: "Lão đại, chim thì nên ăn sâu, lão đại, ngươi tìm chút sâu cho hắn ăn thì tốt rồi, cần gì tìm linh quả cho hắn ăn đâu."

Mộc Tiên Điểu nghe vậy giận dữ, tiến lên một ngụm ăn hết linh quả.

Truy Phong xem linh quả không còn, không khỏi có chút thất vọng. "Lão bản, con chim này ăn uống không ít nha! Chắc là không dễ nuôi lắm đâu."

Sở Diệp liếc Truy Phong một cái, tức giận nói: "Ngươi ăn uống cũng không ít."

"Lão bản, ta không giống nhau, ta chính là Hồn Sủng trung thành và tận tâm của ngươi nha!" Kinh Chập Long nịnh nọt.

Sở Diệp híp mắt, nói: "Nga, thì ra ngươi là Hồn Sủng trung thành và tận tâm của ta nha! Ta thật cảm động."

Sở Diệp thầm nghĩ: Lúc trước nếu thực lực của Truy Phong  khôi phục liền muốn phản loạn, lúc này lại là trung thành và tận tâm, có khi đến một lúc nào đó hắn không cung cấp nổi đồ ăn cho Kinh Chập Long nữa thì gia hỏa chắc sẽ trở mặt không biết người.

"Nơi này có hai bình dược tề khôi phục, ngươi có muốn không?" Sở Diệp hỏi Mộc Tiên Điểu.

Mộc Tiên Điểu do dự một chút, có lẽ là cảm thấy linh quả cũng đã ăn rồi, cũng không cần thiết bưng, lấy đi hai bình dược tề.

Sở Diệp thấy Mộc Tiên Điểu như vậy cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.

"Lão bản, có phần của ta không!" Truy Phong có chút thèm nhỏ dãi hỏi.

Sở Diệp lắc đầu, nói: "Không có."

Truy Phong thấy không có chỗ tốt để lấy liền nhanh chóng bay đi.

Sở Diệp nhìn Truy Phong rời đi, thầm nghĩ: Con rồng Truy Phong này cũng quá thực dụng đi, dược tề mà Sơ Văn luyện chế đều ẩn chứa nguyên khí khổng lồ, may mà Truy Phong da dày thịt béo, nếu không mười mấy chi dược tề một lần uống vào, sợ là cũng no ch·ết.

......

Thời gian nhoáng lên, mấy ngày liền đi qua, Lâm Sơ Văn vẫn luôn ở dược tề thất thử luyện chế dược tề, thu hoạch cũng không tệ lắm.

"Đang làm gì vậy?"

"Huynh uống cái này thử xem" Lâm Sơ Văn nói.

"Đây là cái gì?" Lâm Sơ Văn hỏi.

"Trăm quả dược tề." Trăm quả dược tề là dược tề do nhiều loại linh quả luyện chế ra, tài liệu lựa chọn nhiều loại nên dược tề luyện chế ra phần lớn chua chua ngọt ngọt, cực kỳ ngon miệng.

Bách vương phi năm đó rất thích luyện chế dược tề này cho Thúy Vũ làm đồ ăn.

Lâm Sơ Văn tiếp thu ký ức của Bách vương phi, phát hiện Bách vương phi có ấn tượng sâu sắc đối với dược tề này.

Lâm Sơ Văn cảm thấy chắc là Bách vương phi cảm nhận được thảm trạng  gầy trơ xương của Thúy Vũ, muốn luyện chế cho nó vài lọ trăm quả dược tề, đáng tiếc......

Lâm Sơ Văn quay đầu, nhìn Sở Diệp, nói: "Thúy Vũ thế nào rồi?"

"Cảm xúc vẫn là có chút ủ rũ, có hơi không muốn tiếp xúc với người, lòng cảnh giác cũng rất nặng, nhưng mà gần đây Thúy Vũ cùng Tiểu Ngân lại khá thân." Đồ ăn mà Sở Diệp chuẩn bị cho Thúy Vũ nó cũng không thích ăn lắm, nhưng thật ra Tiểu Ngân cùng Thúy Vũ ở chung không tồi.

Tiểu Ngân phân không ít sữa ong chúa cho Thúy Vũ ăn, nó không quá thích ăn đồ Sở Diệp cho, đồ Tiểu Ngân cho vậy mà lại nguyện ý ăn.

Tiểu Ngân phân cho Thúy Vũ Vương cấp sữa ong chúa, bổ dưỡng cũng thuộc hàng thánh phẩm, Thúy Vũ nguyện ý ăn, Sở Diệp cũng không cần lo Mộc Tiên Điểu kia sẽ ngày càng gầy đi.

Lâm Sơ Văn lấy ra mấy bình dược tề đưa cho Sở Diệp, nói: "Mấy lọ dược tề này đưa cho Thúy Vũ đi."

Sở Diệp gật đầu, nói: "Mùi vị không tồi."

Lâm Sơ Văn cười cười, nói: "Hy vọng nó sẽ thích."

Sở Diệp cười cười, nói: "Hẳn là sẽ thích, nếu nó không thích thì ta sẽ ăn, sẽ không lãng phí đâu."

Lâm Sơ Văn cười cười, nói: "Cũng đúng."

Sở Diệp tìm được Thúy Vũ ở trong hoa lâm, Thúy Vũ phe phẩy cánh, một cổ linh khí nồng đậm từ thân thể nó tràn ra, chảy vào mấy chỉ Ngân Sí Ong, Ngân Sí Ong hấp thu linh khí từ Mộc Tiên Điểu, thực lực cũng tăng lên không ít.

Sở Diệp nhăn mày, Mộc Tiên Điểu có linh lực tinh luyện nguyên khí, nguyên khí từ thân thể nó tràn ra thập phần nồng đậm, đối với Vương giai Hồn Thú như Tiểu Ngân không có nhiều tác dụng, nhưng có không ít lợi đối với việc trợ giúp Sĩ cấp Ngân Sí Ong tiến giai.

Thường xuyên đắm chìm trong nguyên khí đã được tinh luyện của Mộc Tiên Điểu, ong đàn hẳn sẽ có thể nhanh chóng sinh ra không ít Sĩ cấp Cửu giai Ngân Sí Ong.

Sở Diệp liếc Tiểu Ngân một cái, nói: "Sao ngươi lại để Thúy Vũ phóng thích nguyên khí, nó còn phải tu dưỡng một đoạn thời gian."

Sở Diệp cũng nghĩ muốn sử dụng năng lực Thúy Vũ, nhưng mà thương thế của Thúy Vũ quá nặng, Sở Diệp cũng không muốn sai bảo thương binh.

Tiểu Ngân bay đến trước mặt Sở Diệp, phe phẩy cánh, giải thích rằng nó cũng không muốn Thúy Vũ hỗ trợ, chỉ là Thúy Vũ không muốn ăn của ăn xin, nhất định phải hỗ trợ, nó cũng không có biện pháp.

Sở Diệp hít sâu một hơi, nói: "Vậy trước cứ như vậy đi."

Mộc Tiên Điểu tính tình cao ngạo, làm chút cái gì thì đối phương cũng tương đối tâm an.

Sở Diệp hiện giờ không thiếu sát khí, nhưng thật ra tốc độ bồi dưỡng Sĩ cấp Cửu giai Ngân Sí Ong trong ong đàn có hơi theo không kịp, Mộc Tiên Điểu nguyện ý hỗ trợ thì Sở Diệp vẫn thật cao hứng.

Sở Diệp cầm dược tề, quơ quơ trước mặt Mộc Tiên Điểu, nói: "Sơ Văn luyện chế dược tề cho ngươi, chủ nhân nhà ngươi vẫn luôn muốn luyện chế cho ngươi, hiện giờ chỉ có thể nhờ Sơ Văn."

Mộc Tiên Điểu nhìn chằm chằm Sở Diệp một hồi, bay xuống dưới, lấy dược tề đi rồi.

......

Phòng tiếp khách.

"Lâm tiền bối, Sở tiền bối." Triệu Xuyên đi đến, hành lễ với hai người.

Lâm Sơ Văn thấy sắc mặt Triệu Xuyên không tốt lắm, có chút nghi hoặc hỏi: "Làm sao vậy? Gặp được chuyện gì phiền sao?"

"Lâm dược sư, có người nhờ ta đem cái này cho ngươi." Triệu Xuyên có chút khó xử nói.

Lâm Sơ Văn lấy ra phong thư, thuận miệng hỏi: "Là thứ gì?"

"Ta cũng không biết, người của Dược Tề Sư hiệp hội cưỡng ép đưa ta."

Triệu Xuyên thở dài trong lòng, thầm nghĩ: Dược Tề Sư hiệp hội muốn đưa thư, vì sao không tự mình đưa mà lại muốn hắn tới.

Hắn có cảm giác lần đưa thư này không phải chuyện gì tốt, nhưng lại sợ chậm trễ việc của Lâm Sơ Văn nên không thể không đưa.

Triệu Xuyên trong lòng có chút nôn hoảng, chuyện đắc tội người như thế này sao lại tìm hắn? Người của Dược Tề Sư hiệp hội hơn nửa là sợ bị đánh mới đem sự tình ném cho hắn.

"Thư của Dược Tề Sư hiệp hội?" Sở Diệp nói thầm.

Triệu Xuyên gật đầu, nói: "Đúng vậy!"

Lâm Sơ Văn mở ra phong thư nhìn thoáng qua, tùy tay ném tới một bên.

"Lâm thiếu, đang vội chuyện gì thế?" Cung Thần đi vào, vừa lúc thấy được thư bị ném tới một bên.

"Đây là cái gì?"

Lâm Sơ Văn thuận miệng nói: "Dược Tề Sư hiệp hội đưa lại đây."

Cung Thần nhìn thư một chút, nhịn không được nhăn lại mày, nói: "Lâm thiếu, Dược Tề Sư hiệp hội mời ngươi tham gia Dược Tề Sư đối chiến!"

Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: "Đúng vậy!"

Cung Thần có chút cạn lời nói: "Người của Dược Tề Sư hiệp hội thật đúng là không chịu yên tĩnh!"

Sở Diệp thầm chấp nhận gật đầu, nói: "Đúng vậy! Người của Dược Tề Sư hiệp hội này đều nhàn đến hoảng! Các Dược Tề Sư khác đều rảnh vậy sao?"

"Chiến thiếp đều đưa tới, Lâm dược sư định làm sao bây giờ?" Cung Thần hỏi.

"Tùy bọn họ thôi, ta cũng không định đi." Lâm Sơ Văn nói.

Cung Thần cau mày, có chút lo lắng nói: "Nếu không đi, người của Dược Tề Sư hiệp hội sợ là sẽ bôi đen dược tề thuật của Lâm dược sư ngươi kém cỏi, chột dạ không dám ứng chiến."

Lâm Sơ Văn tùy ý nói: "Tùy ý."

Cung Thần bị thái độ tùy tính này của Lâm Sơ Văn làm cho sửng sốt một chút, "Lâm dược sư không lo lắng sao?"

Dược Tề Sư đối chiến liên quan đến mặt mũi của Dược Tề Sư, những người khác nhận được chiến thiếp đều sẽ toàn lực ứng chiến.

Sở Diệp uống một ngụm trà, lão thần khắp nơi nói: "Tùy bọn họ thôi, Dược Tề Sư hiệp hội muốn tỷ thí chúng ta liền đi tỷ thí sao, vậy chẳng phải thật mất mặt."

Cung Thần: "......" Bị truyền ra khiếp chiến thanh danh, không phải sẽ càng thật mất mặt sao?

"Lâm dược sư nghĩ kỹ rồi?" Cung Thần nhìn Lâm Sơ Văn hỏi.

Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: "Ta bận chuyện khác rồi."

Ký cứ mà hắn tiếp nhận từ Bách vương phi cần nhanh chóng hấp thu, thời gian lâu quá thì ấn ký linh hồn của Bách vương phi sẽ tiêu tán, càng sớm hấp thu linh hồn ấn ký thì hiệu quả càng tốt.

Lâm Sơ Văn gần đây vẫn luôn tiếp thu Bách vương phi ký ức, Bách vương phi học cứu thiên nhân, dược tề thuật sớm đã cao cường, đối phương có không ít luyện dược thủ pháp chờ hắn tìm hiểu.

Cung Thần có chút lo lắng nói: "Cứ như vậy sợ là người tới tìm Lâm dược sư luyện dược người sẽ ngày càng ít."

Lâm Sơ Văn  gật đầu, nói: "Vậy không phải vừa lúc sao? Người tới tìm ta nhiều, ríu rít thực phiền."

Cung Thần sắc mặt đổi đổi, luôn có cảm giác chính mình bị nội hàm.

......

Phượng minh lâu.

"Mời chiến thiếp đưa cho Lâm Sơ Văn sao?" Thường Hồng hỏi.

Thường Mậu gật đầu, nói: "Đã đưa qua, sư phụ, người thật muốn cùng Lâm Sơ Văn tỷ thí sao?"

"Tên Lâm Sơ Văn này quá kiêu ngạo, lại không làm gì, danh dự của Dược Tề Sư hiệp hội sợ là sẽ xuống đáy." Thường Hồng nhịn không được nói.

Thường Mậu có chút lo lắng nói: "Sư phụ, Lâm Sơ Văn cũng không dễ đối phó!"

Thường Hồng gật đầu, nói: "Đúng thế."

"Sư phụ, nếu là tỷ thí thua...." Thường Mậu có chút khó xử nói.

Thường Hồng cau mày, nói: "Nơi tỷ thí là chúng ta sân nhà."

Dược Tề Sư đại bỉ lúc đó sẽ do Dược Tề Sư hiệp hội người bọn họ chủ trì, không gian có thể thao tác vẫn không nhỏ.

Lâm Sơ Văn cùng Thường Hồng Dược Tề Sư tỷ thí truyền ồn ào huyên náo, người trên Thiên Nhàn Đảo rất tò mò đối với trận tỷ thí này.

Từ đó đến giờ Lâm Sơ Văn đều không đi Dược Tề Sư bình định mà Dược Tề Sư hiệp hội đã tham dự, tuy bây giờ lời đồn đại rằng Lâm Sơ Văn thật ra là hàng giả, đằng sau có Dược Tề Sư khácđã ngày càng ít, nhưng vẫn không hoàn toàn biến mất.

Dược tề đại bỉ bình thường đều công khai tỷ thí, người xem có thể nhìn đến Dược Tề Sư trước mặt mọi người luyện chế dược tề, Dược Tề Sư chân chính trình độ như thế nào, vừa xem hiểu ngay.

......

Thành chủ phủ.

"Tin Lâm Sơ Văn cùng Thường Hồng muốn tỷ thí đã truyền khắp nơi." Cung Khiếu nói.

Cung Thần gật đầu, nói: "Vậy sao?"

Cung Khiếu hít sâu một hơi, nói: "Con thấy sao, Lâm dược sư không thành vấn đề đi?"

Cung Khiếu đối dược tề thuật của Lâm Sơ Văn vẫn có chút tin tưởng, sợ là sợ Lâm Sơ Văn khi thi phản ứng không được. Có một vài Dược Tề Sư như vậy, khi luyện chế dược tề  thích hoàn cảnh u tĩnh, nếu luyện chế dược tề trước mặt người khác, xác suất thành công là sẽ  hạ thấp rất nhiều.

Cung Thần trợn trắng mắt, nói: "Lâm thiếu hắn không định ứng chiến."

Cung Khiếu nhíu mày, nói: "Không ứng chiến?"

Cung Thần gật đầu, nói: "Đúng vậy."

Cung Khiếu cau mày, nói: "Bất chiến mà bại, sợ là sẽ ảnh hưởng thanh danh của Lâm dược sư!"

Cung Thần có chút bất đắc dĩ nói: "Ta cũng đã nói vậy, nhưng hình như Lâm thiếu cũng không để ý lắm."

Cung Khiếu nghe vậy, có chút cạn lời.

Dược Tề Sư hiệp hội tựa hồ nhận định Thường Hồng tất thắng không thể nghi ngờ, thông báo cho tứ phương việc tỷ thí, gần đây sợ là sẽ có không ít Dược Tề Sư  đến Thiên Nhàn Đảo, nếu Lâm Sơ Văn lúc đó không xuất hiện, thanh danh chỉ sợ sẽ xuống dốc không phanh. "Sao con  không khuyên nhủ hắn?"

Cung Thần thở dài, nói: "Lâm dược sư cùng Sở Diệp đều không để ý." Nếu là Sở Diệp nguyện ý khuyên nhủ Lâm dược sư còn dễ nói, đáng tiếc hai người đứng cùng một chiến tuyến.

Cung Khiếu: "...... Được rồi, Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn đều không phải người bình thường, dù sao cũng có suy tính của chính mình, không dự thi cũng hay, người của Dược Tề Sư hiệp hội đều không phải thứ tốt gì, dù có tham gia tỷ thí chỉ sợ sẽ trong tỷ thí động tay chân."

Cung Thần gật đầu, nói: "Người của Dược Tề Sư hiệp hội đều không phải thứ tốt."

_________

Dạo này mình hơi lười với bận việc trên trường nên đăng hơi trễ xíu hen 🥺

Mọi người ktra chính tả dùm mình nhenn~

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro