Chương 7: Tại sao chính mình lại bị đùa giỡn a?

*     *     *

Đệ thất chương

  "Sao em lại tới nữa a?

   Tiêu Chiến mở cửa ra,nghênh đón anh lại là một ly Starbucks Blackcurrant Raspberry Juiced Tea*,Vương Nhất Bác giơ lên áp vào bên má trái Tiêu Chiến,Tiêu Chiến gặp lạnh nhịn không được: "Siii......" một tiếng,vội cầm lấy nó.

= = =

Nước uống tình iu của đôi tình nhân kia :) 

Hình như là vị mâm xôi đen á

= = =

   Vương Nhất Bác liền nhân cơ hội đó đẩy cửa chui vào,cũng không thèm quay đầu lại mà ném cho anh một chiếc ống hút.

   "Em không thể đến sao?Đến để còn nói cho anh biết một chút về lịch ghi hình của chương trình nữa chứ."

   Tiêu Chiến lấy tay lau đi nước còn đọng trên mặt,thuận tiện cầm luôn ông hút cho vào miệng.

   "Để anh rót cho em ly nước nhé?" Tiêu Chiến để ý thấy hắn chỉ mang theo một ly nước,liền xoay người muốn đi lấy nước tới.

   "Uống cùng nhau a,người lớn tuổi như anh vào buổi tối mà một mình uống ly nước to như vậy,không sợ sưng mặt sao?"

   "Anh vẫn còn tốt lắm a,không giống một số người uống cà phê còn bị sưng mặt nha."

   "Xương gò má em còn rất chắc đó,dù có sưng cũng không có ăn ảnh,không giống ai đó ngũ quan đều vô cùng xuất chúng,sưng một chút càng đáng yêu nha."

   "......Được rồi,em thắng,em thắng được chưa?"

   Vương Nhất Bác đắc ý cười cười,ở phương diện phóng đại nhau này,hắn luôn thắng tuyệt đối: "Nhiệt độ điều hòa của anh có phải hơi thấp quá rồi không?"

   "Hả?Vậy sao?Ha ha......"

   Vương Nhất Bác trên đường tới đây vẫn còn một tầng mồ hôi mỏng đọng lại,ngồi trước đầu gió lùa một lúc,cảm giác có chút lạnh,hắn chăm chú nhìn Tiêu Chiến,T-shirt và quần,ăn mặc mát mẻ ghê ta.

   "Anh đúng là sợ nóng quá rồi đó,mồ hôi vẫn còn chảy luôn kìa,bảo sao......" Di chuyển ánh mắt xuống dưới, "Lông chân nhiều như vậy."

   "......Ha ha" Tiêu Chiến có chút bực cười cười,tên này đến đây để làm cái quái gì vậy?

   Tiêu Chiến đưa ly nước trong tay tới trước mặt Vương Nhất Bác: "Để anh thu dọn phòng khách cho em nhé"

   "Em không nói buổi tối sẽ ngủ ở đây." Vương Nhất Bác cầm lấy ly nước uống một ngụm,vẻ mặt chăm chú nhìn Tiêu Chiến.

   "......"Không khống chế được khó chịu trong lòng,Tiêu Chiến nặng nề thở ra một hơi,ngồi xuống bên cạnh Vương Nhất Bác, "Rồi,vậy đến nói chuyện công việc nào."

   "Cũng không có gì đâu,dù sao hôm khác anh đến Thiên Thiên Hướng Thượng,vẫn còn thời gian để tập luyện sau.

   "Thế em đến đây rốt cuộc là để làm gì?"

   "Đến để lấy đáp án a,Tiêu Chiến ca ca đẹp trai và dũng cảm nhất của em,còn chưa cho em một cái đáp án đâu đó nha......"

   Biểu cảm của Tiêu Chiến có chút trì trệ,cảm giác thực sự muốn khóc a——có cần gấp như vậy không hả?

   "Đinh đong""Đinh đong""Đinh đong"...... Âm thanh đinh đong vào lúc này đột nhiên liên tiếp vang lên,đến từ điện thoại cả hai người,Tiêu Chiến như được cứu rỗi,chạy nhanh đến chỗ để điện thoại rồi bật lên,Vương Nhất Bác bất đắc dĩ liếc xuống điện thoại của mình.

   Người trong nhóm đăng một loạt các ảnh ra,nguyên lai là mấy người trong tổ kịch Trần Tình Lệnh đăng lên,nói Kim Quang Dao ôm thắt lưng của Lam Hi Thần ở Fan meeting.

   Bình luận:Quá đáng,tôi xem một lần liền cười một lần.

   Chu Tán Cẩm:Thực sự không cố ý a,đây là bản năng phản ứng của người bị ngã đó.

    Vương Dực Chu:Tại sao không ôm ta?

   Tống Kế Dương:666666......* 

   ............

   Vương Nhất Bác ném bỏ điện thoại,lại duỗi người giựt điện thoại Tiêu Chiến đang cầm trong tay xuống: "Không được nhìn,có gì hay đâu?"

   "Đừng,trả lại cho anh......"

   "Trả lại cho anh thì có ích gì?Anh cảm thấy cậu ta lợi hại sao,vậy sao anh không giữ lấy em ấy,em vẫn luôn cho anh cơ hội kéo em lại,quanh đi quẩn lại vòng vo tam quốc,anh chưa bao giờ giữ em lại."

   "Em cũng đâu có giữ anh a?"

   "Anh căn bản là không phản ứng kịp,nào biết em dễ bị đẩy ngã như vậy a......"

   Đẩy ngã,từ này cũng thật vi diệu đi.

   Mặt Tiêu Chiến có chút đỏ,chộp lấy đồ uống nghĩ muốn uống miếng nước cho bình tĩnh,vừa cho vào miệng liền nghĩ tới Vương Nhất Bác cũng từng uống qua.Trái tim như ngừng đập,liền phun ra một ngụm nước,hiện tại anh đang đứng trước mặt Vương Nhất Bác,một ngụm nước này liền trực tiếp phun hết lên đầu người kia.

   "Khụ khụ khụ......" 

   Trước kia trong thời gian còn diễn phim,hai người đã quen với việc uống chung một ly nước,lúc ấy chỉ cảm thấy có chút vui mừng không rõ,nhưng sau nụ hôn đêm hôm qua,nhớ tới nó,quả thực thẹn thùng vô cùng.

   Vương Nhất Bác qua loa lau nước trên mặt mình,đứng lên vỗ vỗ lưng cho anh,giúp anh thông khí: "Có sao không?"

   "Khụ khụ......không sao,không sao,không sao đâu......" Ngẩng lên liền thấy bộ dáng chật vật của Vương Nhất Bác,lại nhịn không được muốn cười, "Em có muốn đi tắm không?Thứ lỗi,thứ lỗi."

   "Vậy em đi nhé."

   Vương Nhất Bác cũng không quá bối rối,lấy tay kéo vạt áo lên,liền đem áo cởi xuống,hắn lấy áo lau lau mặt và tóc,sau đó liền tùy tiện ném lại cho Tiêu Chiến.

   Tiêu Chiến kinh ngạc nhìn hắn: Woa!Dáng người này,thật sự quá tuyệt rồi a!

   Vương Nhất Bác vốn muốn đi,liền bắt gặp ánh mắt của Tiêu Chiến,cúi đầu nhìn cơ bụng của mình: "Anh có không?".Nói xong còn trực tiếp ấn ấn vào,Tiêu Chiến cầm áo Vương Nhất Bác trong tay,đột nhiên không kịp phản ứng lại,bị đối phương lấy tay đè vào phần bụng,nhất thời cảm thấy cái tay kia nóng đến đáng sợ,vội lui lại phía sau hai bước tránh cánh tay kia đi.

   "Anh cũng quá gầy rồi,đừng suốt ngày ăn mấy thứ đồ ăn vặt nữa,có thời gian thì theo em rèn luyện cơ thể ......Ừm......Không đúng" như là nghĩ tới cái gì đó không tốt,hắn lắc lắc đầu, "Anh không cần rèn luyện đâu,không đáng yêu."

   Ném lại một câu vô nghĩa khó hiểu,Vương Nhất Bác liền biến mất trước cửa phòng Tiêu Chiến.

   Tiêu Chiến nhìn vào cái áo trong tay,lại sờ sờ phần bụng chính mình,liền rơi vào tình trạng không thể ưu ái bản thân nữa chán ghét muốn vứt bỏ.

   Tại sao chính mình lại bị đùa đùa giỡn a?

   Vương Nhất Bác em rốt cuộc có xem anh là ca ca không vậy hả?

   Tốt xấu gì người ta cũng hơn em tới sáu tuổi đó !
 

*     *     *

#Bản gốc

1570 từ

2019-09-06 21:15:23

#Bản dịch

1128 từ

2020-02-02 15:51:00



Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro