[Thế giới thứ 2] Chương 51 - Hoa Khôi Bất Lương x Giáo Thảo Ác Ma (8)

Đám người kia không thể tỏ vẻ thiếu niên bất lương nữa, hùng hùng hổ hổ gào khóc thảm thiết, chạy loạn khắp nơi.


Ở cách xa Thư An Ca, hai tên côn đồ mắng một câu đồ ranh con, một khắc sau, mấy mũi tên nước bắn tới, hai người trúng tên khóc lóc thảm thiết nằm trên đất.


Ánh sáng bắt ngờ chiếu đến khiến cho trong mắt Thư An Ca có chút mơ hồ ngắn ngủi, đợi sau khi thích ứng được với ánh sáng, rốt cuộc thấy rõ mặt mũi của thiếu niên.


Những tên côn đồ nằm ngổn ngang đầy đất, thiếu niên hai tay đút vào túi, tóc mái che mắt, xoay người định rời đi.


"A Thụy Tư điện hạ."


Khi Thư An Ca thất thanh gọi cái tên này, những tên côn đồ vốn còn đang lăn lộn trên đất, tựa như xuất hiện lực hồng hoang, liền lăn một vòng gào khóc bỏ chạy.


Trong chốc lát, chỉ còn lại hai người là Thư An Ca và A Thụy Tư.


A Thụy Tư dừng bước, cũng không xoay người, giọng lười biếng nói: "Không cần quá cảm kích, đây chỉ là báo đáp tiên đoán của cô."


Lúc nói đến hai chữ tiên đoán, ánh mắt A Thụy Tư trầm xuống, Địch Đặc chính là người bên cạnh Mẫu hậu của hắn.


Nếu không phải A Thụy Tư điều tra được Cách Lai Á chưa từng đến thủ đô của Nhã Phù Mỹ quốc, chưa từng biết đường đi của Địch Đặc, hắn cũng sẽ không thận trọng tiến hành điều tra.


Nhưng sau khi điều tra, A Thụy Tư mới biết, Địch Đặc chính là tình nhân bí mật của dì hắn, mà Mẫu hậu của hắn và dì mấy năm gần đây, có mâu thuẫn rất nặng nề.


A Thụy Tư không dám tưởng tượng, nếu Địch Đặc thật sự tiến hành ám sát, Mẫu hậu trong tình trạng không hề đề phòng, sẽ có hậu quả như thế nào.


Côn đồ chạy trốn, nguy cơ cũng được loại bỏ, nhưng cảm giác khẩn trương của Thư An Ca vẫn không hoàn toàn dịu xuống.


Nghĩ đến những lời nói ô uế trước đó của bọn họ, ngọn lửa giận lại cháy lên trong ngực Thư An Ca, nếu như cô có thể lợi hại giống như A Thụy Tư vậy, à không, chỉ cần lợi hại bằng một nửa hắn, cũng sẽ không bị chật vật như vậy.


A Thụy Tư nhanh chóng sải bước về phía trước, Thư An Ca bước nhanh đuổi theo, tiếng bước chân dồn dập làm rối loạn màn đêm tĩnh lặng.


Nhưng A Thụy Tư không hề có ý định dừng lại.


"Điện hạ, chờ một chút."


Mắt thấy hắn càng đi càng xa, Thư An Ca chỉ có thể thất vọng mở miệng, đồng thời nhanh chân đuổi theo.


Không ngờ A Thụy Tư thật sự dừng lại, cô giống như một viên đạn thẳng tấp xông đến tấm lưng cao ngất của hắn —— mắt thấy sắp đụng vào, hắn lại tránh ra!


Tốt muốn chết, cô vừa vặn vấp một hòn đá, nhanh chóng té sấp xuống đất.


Thư An Ca tay chân bị trầy, đau đến hít một hơi khí lạnh, A Thụy Tư lại ha một tiếng bật cười: "Ngu xuẩn."


Thư An Ca đau đến muốn khóc, chống đỡ đứng lên từ dưới đất, nhịn đau nhìn thẳng A Thụy Tư, kiên định nói: "Điện hạ, xin ngài hãy dạy tôi làm sao để không cần dùng đến ma trượng vẫn có thể tri triển ma pháp, xin ngài."


Khóe môi của A Thụy Tư kéo lên một nụ cười nghiền ngẫm, danh tiếng của Cách Lai Á không hề tốt, giống như một con chuột qua đường, bị người ta hát hủi, nhưng cô vẫn chưa từng nhận thua, vĩnh viễn theo đuổi lý tưởng, chưa từng cuối đầu trước bất kì ai.


Trước khi hắn ra tay, thấy được con dao mà cô giấu trong tay áo, tính cách của cô quả thật vô cùng kiên cường, mạnh mẽ.


Vốn A Thụy Tư tưởng rằng Cách Lai Á đuổi theo là muốn nhờ mình che chở, nhưng không ngờ, cô lại thỉnh cầu hắn truyền thụ bản lĩnh thi triển ma pháp.


"Vậy sao."


A Thụy Tư vô thanh cười một tiếng, lộ ra vẻ mặt bí hiểm: "Nhưng bổn điện hạ chưa từng cho không ai cái gì, muốn xin tôi trợ giúp, phải trả một cái giá rất lớn."


Thư An Ca còn tưởng sẽ bị cự tuyệt, nghe thấy A Thụy Tư nói như vậy, sững người một chút, sau đó mới nói: "Xin ngài nói với tôi, tôi sẽ cố gắng làm!"


Trong mắt cô như có ngọn lửa rực cháy, Thư An Ca không muốn tiếp tục bị người khác gây khó dễ khắp nơi nữa.


Gương mặt tuấn mỹ của A Thụy Tư từ từ phóng đại trong đôi mắt Thư An Ca, ngay cả trăng sáng cũng lặng lẽ chui ra khỏi mây đen, ánh trăng bàng bàng chiếu lên người hắn, đẹp như một vị thần.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #hethong