[Thế giới thứ nhất] Chương 7 - Thiên Kim Chanh Chua x Quân Phiệt Lãnh Tình (6)



Mặc dù không thể đón Liễu Hoài Cẩn về Bạch gia, nhưng tâm tình Thư An Ca vẫn không tệ, cô tựa vào ghế tựa mềm mại trên xe hơi, nhớ tới mặt mũi lạnh lùng nghiêm nghị của hắn ta, còn cả người mặc quân trang phẳng phiu kia, đối với đối tượng công lược lần này hết sức hài lòng.


Đúng lúc ấy, hệ thống trong đầu Thư An Ca truyền đến thông báo: "Nhân vật mục tiêu độ hảo cảm +5, độ hảo cảm trước mắt 10, túc chủ tiếp tục tiến lên."


Tăng thêm rồi, ánh mắt Thư An Ca sáng lên, nhưng ý thức được là vì cô không quấn lấy Liễu Hoài Cẩn, hắn mới tăng thêm độ hảo cảm cho cô, không khỏi chán nản ủ rũ.


Nan nhân nhỏ mọn, cô khổ cực tới đón hắn, độ hảo cảm mới tăng lên một chút. Sau mất mác ngắn ngủi, Thư An Ca lên tinh thần, cô sẽ không nhận thua, ngày mai lúc nói chuyện làm ăn, cô nhất định phải ra sân thật chói sáng, sáng mù mắt Liễu Hoài Cẩn.


Dĩ nhiên, Thư An Ca thấm thía hoài nghi, mặt Liễu Hoài Cẩn không phải thật sự bị liệt chứ?


Dương Ngọc Kỳ là một thân sĩ vô cùng trẻ tuổi, hắn tuy không anh tuấn bằng Liễu Hoài Cẩn, nhưng da thịt trắng nõn, mang mắt kiếng mạ vàng, mặc âu phục lịch sự, phong nhã, ngay thẳng.


Sau khi Thư An Ca tiến vào thế giới nhiệm vụ, còn chưa thấy qua ai thích hợp mặc âu phục bằng Dương Ngọc Kỳ.


Bạch, Dương là hai nhà thế giao, ban đầu nếu không phải vì Thư An Ca ái mộ Liễu Hoài Cẩn, có lẽ hai nhà còn có thể kết thông gia.


Nhưng đối với Bạch An Ca mà nói, cô một mực luôn đối đãi với Dương Ngọc Kỳ lớn hơn mình ba tuổi như anh cả.


Quan hệ hai nhà vô cùng quen thuộc, cho nên sau khi Bạch Hương Nghiệp hỏi thăm, Dương Ngọc Kỳ sảng khoái đồng ý dẫn Thư An Ca làm phiên dịch.


Đến trước thời gian hẹn, Dương Ngọc Kỳ tự mình ngồi xe đến đón Thư An Ca, thấy cô mặc quần áo thịnh hành, không khỏi khen ngợi: "Con gái mười tám tuổi, chớp mắt một cái Bảo Nhi đã thành Thiếu tướng phu nhân rồi, ca ca lại bị em lừa bịp như vậy, Liễu thiếu soái nhất định không bỏ qua việc em làm phiên dịch mệt mỏi."


Thư An Ca bĩu môi, liếc Dương Ngọc Kỳ một cái: "Được lắm, em ão não trở lại Khánh An, người khác không biết, anh còn không biết rõ sao?"


Dương Ngọc Kỳ sợ đâm đến chỗ đau của Thư An Ca, dời đề tài đi: "Như đã nói qua, em từ khi nào mà có thể nói tiếng Đức tốt đến mức làm phiên dịch, đừng có đến lúc đó chỉ biết nói ngài khỏe, hẹn gặp lại, anh ước chừng sẽ bị hại cho khổ sở."


"Hừ, đừng xem thường em."


Thư An Ca khoanh hai tay ôm trước ngực, ra vẻ cho Dương Ngọc Kỳ nghe một bản Toa Sĩ Bỉ Á tiếng Đức, lưu loát tràn đầy nhịp điệu.


Dương Ngọc Kỳ giơ ngón tay cái lên với cô, khen ngợi từ trong thâm tâm.


Rất nhanh, xe đã dừng lại trước một ngôi biệt thư, trước khi xuống xe Dương Ngọc Kỳ đặc biệt dặn dò: "Hôm nay thân phận khách đến rất hỗn tạp, Bảo Nhi nhất định phải theo sát sau anh không nên chạy loạn, hiểu không?"


"Vâng." Liên quan đến an toàn của bản thân, Thư An Ca đàng hoàng gật đầu.


Người đứng ở cửa đón khách, nở một nụ cười mở cửa xe giúp hai người họ.


Dương Ngọc Kỳ xuống xe trước, sau đó hộ tống bên người Thư An Ca, bảo bọc đưa cô đến bên trong biệt thự.


Vì tránh hiềm nghi, trong quá trình này hai người họ không hề tiếp xúc thân thể.


Đèn đuốc trong biệt thự sáng rực, phòng khách sáng bóng rộng rãi, đèn treo lưu quang sang trọng tuyệt trần, thảm trải còn vẽ bích họa tinh xảo, khắp nơi đều xa hoa.


Thư An Ca mắt nhìn thẳng, Bạch gia cũng rất có tiền, mấy ngày trước cô đã thấy qua các loại đồ chơi mới mẻ ở niên đại này rồi.


"Hai vị tiên sinh, tiểu thư, mời qua bên này."


Sau khi nhận được danh thiếp của Dương Ngọc Kỳ, người hầu dẫn hai người lên lầu.


Đi hết cầu thang, hai người đi tới một không gian hết sức rộng rãi, phòng tiếp khách bố trí trang nhã, chủ nhân thân hình cao lớn, tóc vàng, đôi mắt màu xanh, sóng mũi rất cao.


Sau khi thấy Thư An Ca, trong con ngươi hắn hiện lên kinh diễm, há miệng một cái liền một chuỗi tán dương không dứt.


Sau khi nghe xong Thư An Ca cười nhẹ, dùng tiếng Đức lưu loát nói lời cảm ơn.


Người trẻ tuổi tóc vàng lộ ra thần sắc hết sức khiếp sợ, dùng tiếng Trung gượng gạo nói: "Rất lợi hại, cô."


Sau phần nhạc đệm ngắn ngủi, hai bên tự giới thiệu mình, Thư An Ca và Dương Ngọc Kỳ vừa ngồi xuống, Liễu Hoài Cẩn mang theo sĩ quan trợ lý và Vu Gia Tuệ tiến vào.


Người trẻ tuổi tóc vang tên là Khắc Lý Tư Đế An, lúc hắn đối mặt với Liễu Hoài Cẩn, thái độ hiển nhiên càng tôn trọng, thận trọng hơn so với Dương Ngọc Kỳ.Liễu Hoài Cẩn vừa vào cửa, ánh mắt liền nhìn thấy được Thư An Ca, còn có Dương Ngọc Kỳ ngồi bên cạnh cô, đối với Khắc Lý Tư Đế An nhiệt tình huyên thuyên, trong lòng hắn nghĩ tại sao Bạch An Ca lại ở đây.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #hethong