Chương 2: Trung Học Dục Anh [2]


Những sợi tóc đen lạnh lẽo và dính bết, dưới tiếng nước chảy, dần dần lan ra khắp căn phòng.

Trên trần nhà, những sợi tóc đen dài lan ra khắp trần, một nữ quỷ mặc váy ngủ trắng, đang nằm co quắp ở góc trần nhà.

Làn da xám trắng của nữ quỷ trông như xác chết đã chết từ lâu, đôi mắt trắng bệch căng thẳng nhìn chằm chằm vào người đàn ông đột nhiên xuất hiện trong nhà vệ sinh.

Chu Khởi chỉ liếc nhìn thoáng qua.

Nữ quỷ ngay lập tức căng cứng toàn thân, cơ thể run rẩy nhẹ, trông rất sợ hãi.

"Đùng đùng đùng!"

Khi tiếng bước chân và tiếng gõ cửa vang lên, Chu Khởi lập tức rút ánh mắt về phía cửa.

Nữ quỷ cũng vì tiếng động đột ngột mà trở nên căng thẳng hơn, mặt mày dữ tợn phát ra tiếng gào thét im lặng về phía cửa.

Chu Khởi nhíu mày, không để ý đến nữ quỷ phía sau.

Bây giờ hắn phải hiểu rõ tình hình hiện tại như thế nào.

Hắn nghĩ đến thứ mình đã nắm chặt trong lòng bàn tay trước đó, nhưng khi mở tay ra, hắn thấy ánh sáng mờ nhạt đó bắt đầu chuyển sang màu đỏ, như thể đang cháy, phát ra nhiệt độ nóng bỏng, Chu Khởi buông tay.

Ánh sáng đỏ nhạt lơ lửng giữa không trung.

Đồng thời, ánh sáng mờ nhạt trên mặt đất thu hút sự chú ý của hắn, Chu Khởi nhặt lên, trên đó có vài vết máu đỏ nhạt, đó là một tấm biển hiệu.

Trường Trung học Phổ thông Yuying, Lâm Tri Hành.

Cũng vào lúc này, ánh sáng đỏ nhạt thoáng chốc lan tỏa, một màn hình điện tử hình vuông xuất hiện trước mặt Chu Khởi.

【Trường: Trường trung học Phổ thông Yuying

Tên: Lâm Tri Hành.

Danh tính: Học sinh chuyển trường mới.

Sự kiện: Vì vẻ ngoài nổi bật, anh ấy tự nhiên thu hút sự chú ý của nhiều người, ngoài sự ngưỡng mộ, tất nhiên còn có sự ghen tị. Ai đã nhốt anh ấy vào nhà vệ sinh bị ma ám, đến giờ vẫn là một bí mật.】

Ngón tay nhợt nhạt của hắn chà xát lên tấm biển, xóa đi vết máu tươi. Hắn ngẩng đầu nhìn một cái, thấy con ma nữ co rúm lại trong góc, run rẩy.

Ngoài cửa vang lên tiếng xì xào, vài nam nữ mặc đồng phục xuất hiện bên ngoài.

"Cửa ghi sửa chữa, lát nữa tôi mở cửa, ai vào trước?"

"Lần trước tôi vào, lần này đến lượt ai?"

"Hay là thế này, chúng ta hỏi khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp, họ muốn ai vào?"

Một đám người ngay lập tức im lặng, tất cả đều dồn đầu vào màn hình điện tử trước mặt, chăm chú đếm tên mình trên màn hình.

"Tôi đi."

Giọng nói trong trẻo vang lên, lập tức khiến xung quanh im lặng.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía sau, một bóng dáng gầy gò bước ra từ bóng tối, một khuôn mặt thanh tú xuất hiện trước mặt mọi người, thiếu niên mặc đồng phục, khí chất ôn hòa và khiêm tốn.

"Ôi~ thật bất ngờ, đã có người vào rồi."

"Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người!"

Nụ cười trên khuôn mặt vui vẻ của anh ấy ngay lập tức biến mất, những người khác nghe thấy Yến Trang Bạch sẵn sàng vào đó cũng thở phào nhẹ nhõm.

Họ là một nhóm người chơi tạm thời, một đội năm người.

Họ đều đang trong giai đoạn hòa nhập, bây giờ không ai muốn chịu thiệt, tại sao phải mạo hiểm vì một người lạ chỉ gặp vài lần, trong lòng họ đều có những toan tính riêng.

Hơn nữa, họ cũng muốn xem sức mạnh của Yến Trang Bạch.

Họ theo nhiệm vụ do hệ thống giao cho đến nhà vệ sinh nữ tầng bốn của tòa nhà giảng đường, để tìm kiếm manh mối quan trọng bên trong.

Với một tiếng "cạch", chìa khóa ở cửa nhà vệ sinh nhanh chóng được mở ra, những người khác ngay lập tức lùi lại.

Yến Trang Bạch tiến lên mở cửa, bước vào nhà vệ sinh ẩm ướt và lạnh lẽo.

Ngay khi Yến Trang Bạch bước vào, đèn bên ngoài ngay lập tức bắt đầu nhấp nháy.

Ánh sáng chập chờn chỉ trong chớp mắt đã tắt ngấm.

Nhưng chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, Yến Trang Bạch đã đủ nhìn rõ mọi thứ bên trong.

Ngoài nữ quỷ ra, còn có một mỹ nhân chỉ cách anh một bước, mỹ nhân ngã xuống sàn nhà lạnh lẽo.

Mái tóc dài màu đen như mực phủ lên cơ thể gần như trần truồng, giống như được bao bọc bởi lụa, che khuất những phần chính, không phân biệt nam nữ, đôi mắt đỏ hồng càng tăng thêm vẻ yếu đuối vô tội, khiến người ta cảm thấy thương xót.

Làn da trắng như ngọc, đôi mắt tinh tế, đôi môi đỏ như máu, khuôn mặt quen thuộc, anh dường như đã thấy ở đâu đó...

Chỉ trong một giây, phòng livestream của Yến Trang Bạch đã ồn ào như bão tố.

【Không thể nào, cái này... Đây có phải là thứ tôi có thể xem không? Tôi không tin!】

【Mới vừa rồi đám người kia không vào, chắc chắn sẽ hối hận, đẹp quá đi, không thể nào dùng lời lẽ để miêu tả.】

【Bây giờ đầu óc tôi trống rỗng, phát điên rồi, là người chơi hay NPC vậy?】

Trong khoảnh khắc ánh mắt chạm nhau, Yến Trang Bạch cảm nhận được nhịp tim mình tăng tốc, khi anh hồi thần muốn nhìn thêm một lần nữa, thì đã rơi vào bóng tối.

Hô hô--

Hô hô--

Ngoài tiếng gào thét như tiếng hộp gió của nữ quỷ, cả căn phòng im lặng đến đáng sợ.

Yến Trang Bạch chú ý đến dòng bình luận trong phòng livestream, không biết tại sao lại cảm thấy bực bội trong lòng, vô thức tắt livestream.

Không lâu sau, anh ngửi thấy một mùi máu nhàn nhạt trong không khí.

Mùi tanh ngọt khiến anh nhíu mày.

Yến Trang Bạch cảm nhận được một ác ý đột ngột, cả người lập tức căng thẳng.

Chu Khởi ngẩng mắt nhìn về phía nữ quỷ đang lao tới, thấy động tác rút dao của thiếu niên, hắn dừng lại ý định ra tay.

Sức lực, có thể tiết kiệm thì tiết kiệm.

Tuy nhiên, đột nhiên có một luồng nhiệt độ truyền đến từ cổ tay, khiến hắn giật mình.

Một sức mạnh không thể từ chối từ cổ tay truyền đến, thiếu niên kéo hắn lên, ngay lập tức khoác lên người hắn một chiếc áo khoác có hơi ấm.

"Cẩn thận."

Giọng thiếu niên ngắn gọn, mang theo một chút căng thẳng.

Yến Trang Bạch kéo hắn ra sau lưng, ngay lập tức rút thanh đao Tang bọc trong vải dầu ra, trực tiếp cắt đứt tóc dài của nữ quỷ.

Yến Trang Bạch mồ hôi tay đổ ra vì lo lắng, anh liếm môi khô khốc của mình.

Người khiến anh lo lắng không phải là nữ quỷ trước mặt, mà là người đứng sau anh, từ người đó anh ngửi thấy một mùi hương quen thuộc, đủ để gợi lại những ký ức đã qua.

Yến Trang Bạch chăm chú nhìn chằm chằm vào nữ quỷ trên trần nhà, đầu ngón tay nắm chặt thanh đao Tang, hơi dùng sức khiến nó trắng bệch.

"Anh bị thương rồi." Yến Trang Bạch chắc chắn hỏi.

Anh ngửi thấy mùi mạu tanh nồng nặc từ người đứng sau.

"Bây giờ còn ổn không? Có thể tiếp tục không?"

Chu Khởi nhếch môi, trả lời từng câu hỏi của thiếu niên.

"Vẫn ổn, có thể tiếp tục."

Dù giọng nói khàn khàn, nhưng lại lười biếng và có sức hút, khiến Yến Trang Bạch ngẩn người.

Anh ta biết rõ, người đứng sau mình là một người đàn ông.

"Tôi cảm thấy... chúng ta hình như đã gặp nhau trước đây."

Yến Trang Bạch không chắc chắn, vì thời gian quá lâu và nhiều điều không khớp.

"Thật sao?"

Chu Khởi không có bất kỳ ấn tượng nào về điều đó, sau khi suy nghĩ kỹ, hắn chưa bao giờ rời khỏi núi, càng không thể gặp người khác.

Không khí căng thẳng dần dần dịu lại nhờ vào lời nói của thiếu niên.

"Chuyên tâm."

Chu Khởi đưa tay đẩy lại thanh đao Tang bị lệch vài milimét, nghiêm túc nói: "Tôi rất lo lắng vì cậu không chuyên tâm."

Ngay lập tức, thiếu niên trước mặt hắn trở nên căng thẳng với tốc độ mắt thường có thể thấy.

"Xin lỗi."

Yến Trang Bạch lập tức thành khẩn xin lỗi.

Phản ứng như vậy thật sự rất thú vị.

Yến Trang Bạch lập tức đảm bảo: "Anh đứng sau lưng tôi, hãy yên tâm, mọi thứ ở đây hãy giao cho tôi."

"Được rồi, vậy thì cảm ơn cậu."

Đối với những việc không cần làm gì như thế này, Chu Khởi rất vui lòng.

Hắn lùi lại một bước, để lại nhiều không gian hơn cho cậu bé phát huy.

Bốn người bên ngoài chờ đợi lâu mà không nghe thấy động tĩnh gì, họ áp tai vào cửa.

"Các cậu có nghe thấy tiếng gì không?"

"Có không?"

"Vừa rồi có khán giả trong phòng livestream nói rằng, Yến Trang Bạch đã tắt phòng livestream vì con ma nữ bên trong."

Bốn người nhìn nhau, đều rất tò mò, họ nhìn nhau một cái, rồi thử đẩy cửa.

Không lâu sau, họ nghe thấy tiếng gào thét kỳ lạ, tiếp theo là tiếng vũ khí xé gió.

Ngay lập tức, bốn người lùi lại một bước, trong đầu họ xuất hiện đủ loại ý tưởng.

Bên trong cửa, sương máu lan tỏa, cậu bé ra tay nhanh chóng, động tác rất gọn gàng.

Ma nữ phát ra tiếng kêu thảm thiết, nhanh chóng rút lui vào chiếc bồn cũ kỹ.

Không lâu sau, tiếng nước chảy lộp độp trong nhà vệ sinh biến mất.

Mọi thứ trở lại im lặng.

Yến Trang Bạch nâng tay vung đi vết máu trên lưỡi dao, ánh mắt anh rơi vào chiếc bồn.

Lúc này, đột nhiên có tiếng động từ cửa ra vào, bốn người đang chờ bên ngoài xông vào.

Khi bốn người vào và thấy ngoài Yến Trang Bạch ra, mọi người đều đứng sững lại tại chỗ.

Họ không ngờ rằng còn một người thứ hai trong nhà vệ sinh ma ám này, ngay lập tức tiếng hít thở vang lên liên tục ở cửa.

Không trách được, không trách được.

Khi nhìn thấy lần đầu tiên, họ đột nhiên hiểu ý nghĩa của những gì đã nói trong bình luận trước đó, và cũng hiểu tại sao Yến Trang Bạch lại làm như vậy.

Một mỹ nhân như thế, một vẻ đẹp xuất chúng như vậy trong bản sao thì không nhiều lắm.

Nhìn vào đã thấy dễ chịu, lòng sinh cảm tình.

Người đẹp ở đâu cũng được ưu đãi.

"Người này là ai?"

Trương Tam chăm chú nhìn vào Chu Khởi, người đẹp trước mặt có vẻ đẹp không phân biệt nam nữ, với mái tóc dài xõa xuống vai.

Yến Trang Bạch thấy bốn người vào, lập tức quay lại đi tới, chắn trước mặt Chu Khởi.

Trương Tam thấy động tác của Yến Trang Bạch, nhếch môi, ánh mắt rơi vào người đẹp, anh ta không chắc chắn gọi: "Cô gái đẹp, cô tên gì?"

"Anh ấy là đàn ông."

Yến Trang Bạch sợ mấy người hiểu lầm, lập tức lên tiếng giải thích.

"Chu Khởi."

Khi Chu Khởi lên tiếng, giọng nói trầm khàn của một người đàn ông, tất cả mọi người đều biết mỹ nhân trước mặt là một người đàn ông chính hiệu.

Trương Tam khi biết giới tính của Chu Khởi, lập tức lộ vẻ thất vọng.

"Mới gặp vài lần, đã bảo vệ như vậy rồi."

Chu Khởi dừng lại động tác chơi đùa với bảng tên, hơi nghiêng đầu nhìn Trương Tam.

Trương Tam lập tức cảm thấy lạnh sống lưng, đưa tay xoa xoa da gà trên cánh tay: "Nửa đêm mà lạnh quá,"

Người đàn ông bên cạnh Trương Tam, đá chân vào anh ta một cái.

"Thôi, thôi, gặp nhau ai cũng là bạn, tôi tên Trương Tam."

"Anh ấy tên Triệu Kim Lôi."

Trương Tam chỉ vào người đàn ông cao lớn bên cạnh.

"Người bên cạnh đeo kính, tên Vương Tiểu Minh."

Vương Minh nghe thấy lời giới thiệu đơn giản và thô lỗ, không khỏi nhếch mép, chỉnh lại cặp kính đen của mình, mặt hơi đỏ lên phản bác lại: "Tôi tên là Vương Minh, đừng nghe anh ta nói bậy."

Cô gái xinh đẹp buộc tóc đuôi ngựa ở giữa, sau khi hồi phục từ sự choáng ngợp trước vẻ đẹp của Chu Khởi, sợ Trương Tam nói bậy, lập tức lên tiếng: "Tôi tên là Cố Man Man."

Đến cuối cùng, Yến Trang Bạch khẽ mím môi, nhẹ nhàng nói: "Yến Trang Bạch."

"Nhớ rồi."

"Anh cũng đến đây để tìm kiếm manh mối phải không? Anh hành động một mình hay đã có đội nhóm rồi? Nếu không phiền, chúng ta có thể cùng nhau, đến lúc đó cùng chia sẻ manh mối, hoàn thành nhiệm vụ."

Họ hiểu rằng vẻ đẹp tuyệt mỹ này cũng có thể trở thành một vũ khí, đôi khi giết người không cần đổ máu.

Người đẹp như vậy gia nhập vào đội ngũ, sẽ có lợi cho tất cả mọi người.

Chu Khởi nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, rồi nói: "Tất nhiên là được."

Ở bên cạnh những người này một thời gian, có thể giúp hắn nhanh chóng hiểu rõ thế giới này hơn.

Chu Khởi cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng bên cạnh, hắn quay đầu lại, thấy một thiếu niên đang chăm chú nhìn mình.

"Sao vậy?"

"Vết thương trên người anh... phải xử lý ngay."

Thiếu niên nhíu mày, trông có vẻ rất lo lắng.

"Hả? Anh bị thương à?"

Cố Man Man mở to mắt, ngay lập tức nhiệt tình lấy đồ trong túi ra.

"Ở đây có hộp y tế, tôi cho anh mượn..."

"Không cần, tôi có đây." Yến Trang Bạch cắt ngang lời của Cố Man Man, lấy ra một bộ y tế từ ba lô.

Ánh mắt của anh nhìn về phía người đàn ông cao ráo, không đổi sắc mặt nói: "Anh đi theo tôi."

"Thật ra tôi còn một số chuyện muốn hỏi riêng anh."

Vừa dứt lời, ánh mắt ngạc nhiên của bốn người bên cạnh lập tức đổ dồn về phía thiếu niên.

"Tôi sao cảm thấy Yến Trang Bạch nhiệt tình một cách bất thường vậy nhỉ, cậy ta có phải thích..." Trương Tam nói đến đây thì dừng lại, mắt liếc nhìn bên cạnh Cố Man Man.

Cố Man Man thở dài: "Ai mà biết được! Không trách được trước đây tôi đã nháy mắt mấy lần mà cậu ta cũng không để ý!"

Thật sự không nhìn ra, thiếu niên thường ngày lạnh lùng ít nói, giờ lại chủ động như vậy.

Cho đến khi bóng dáng Yến Trang Bạch và Chu Khởi rời đi, bốn người mới thu hồi ánh mắt hóng hớt, đột nhiên phản ứng lại!

"Sao tôi không nghe thấy âm thanh thông báo của hệ thống nhỉ?"

"Có khi nào chưa lấy được manh mối không!"

Yến Trang Bạch lấy băng gạc từ túi y tế, nhanh chóng băng bó vết thương trên cổ tay và cổ của Chu Khởi.

Nhìn những vết thương dài như sợi chỉ đỏ, tay của Yến Trang Bạch không khỏi trở nên nhẹ nhàng hơn.

"Đau không?"

"Không đau."

Chu Khởi cúi đầu nhìn thiếu niên chỉ thấp hơn mình nửa cái đầu, không biết cậu ta muốn hỏi gì.

"Cậu muốn hỏi gì, cứ nói đi."

Động tác của Yến Trang Bạch dừng lại, mặt anh bỗng đỏ lên, mắt nhìn xuống chân, rõ ràng là xấu hổ.

"Tôi biết một người, trông cậu ấy rất giống anh..."

"Ừ, cậu đã nói trước đó."

Lúc này, một tiếng cười không hòa hợp vang lên bên cạnh, Yến Trang Bạch và Chu Khởi lập tức quay đầu lại, thấy một cái đầu ló ra từ cửa nhà vệ sinh.

"Đoạn tán tỉnh cũ rích này-"

Tuy nhiên, nụ cười của họ chưa kịp tắt, thì bất ngờ xảy ra một tai nạn.

"Vù-"

Đột nhiên, một tiếng huýt sáo sắc nhọn vang lên, khiến nụ cười trên mặt mọi người lập tức cứng lại.

Ngay cả Yến Trang Bạch cũng ngay lập tức căng thẳng, kéo Chu Khởi vào nhà vệ sinh nữ bên cạnh để trốn.

"Chết rồi, người tuần tra đến rồi."

Anh vừa dứt lời, một bóng dáng cao ráo xuất hiện ở cửa cầu thang, vòng eo thon gọn được bao bọc trong bộ vest đen thẳng thớm.

"Đập, đập, đập..."

Khi tiếng bước chân gần lại, một gương mặt đẹp trai xuất hiện dưới ánh trăng, nốt ruồi đỏ ở khóe miệng trông rất nổi bật.

Tuy nhiên, khi tiến lại gần, mới phát hiện nốt ruồi đỏ ở khóe miệng hóa ra là một giọt máu bắn lên, ngay lập tức biến mất trên đầu lưỡi đỏ thắm của người đàn ông khi hắn ta khẽ mím môi.

Người đàn ông nâng tay nhìn đồng hồ, nhẹ nhàng lau đi vết máu trên mặt đồng hồ.

Ngoài một chuỗi dấu chân màu đỏ phía sau, máu hoàn hảo ẩn dưới bộ vest đen, người đàn ông vẫn giữ được phong thái hoàn hảo và thanh lịch, ánh mắt lơ đãng nhìn về hành lang:

"Nhìn xem, ta lần này có thể bắt được bao nhiêu học sinh không tuân thủ quy tắc trường học đây?"

----

Mrx1510: mắ ơi ông tuần tra nghe miêu tả giống tổng tài bá đạo quá:))

Mrx1510: tuần tra "Nếu các em không tuân theo quy tắt thì tôi sẽ phạt các em đấy~" mắ tục đái:))

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro