Chương 126: Ta là người sáng lập mạt thế (1)


Edited by Phượng Minh Diên.

¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤

- Tất cả thực nghiệm hết thảy bình thường, thí nghiệm dược vật đã sẵn sàng, xin hỏi Tây tiến sĩ còn có chỉ thị gì?

Niệm Mị mở mắt, một màu thuần trắng làm nàng có chút không thích ứng.

- Tây tiến sĩ?

Một đôi tay mang theo bao tay trắng quơ quơ trước mặt Niệm Mị, Niệm Mị hoàn hồn, gật đầu.

- Không có việc gì, mau đi xuống trước đi!

- Được, tiến sĩ!

Tây Mai là một nữ tiến sĩ, cũng là vị học giả trẻ tuổi nhất trong giới y học, cô ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu, trở về khi chỉ có mười lăm tuổi!

Tây Mai là một mỹ nữ, mắt to mũi thanh, da thịt như ngọc!

Tây Mai là thiên kim nhà giàu đệ nhất nước L, cũng là con nối dõi duy nhất của Tây gia.

Tây mẫu mang thai Tây Mai khi đã bốn mươi lăm tuổi, Tây phụ cũng hơn năm mươi tuổi.

Sản phụ cao tuổi tự nhiên là vô cùng nguy hiểm, cho nên ngay sau khi sinh hạ Tây Mai, Tây mẫu liền qua đời!

Tây phụ hàng năm xử lý công vụ, thân thể vốn không tốt, bị tin tức Tây mẫu qua đời đả kích, thiếu chút nữa cũng đi cùng Tây mẫu.

Nhưng ông tuyệt đối không thể rời đi, ông còn phải chiếu cố Tây Mai, nữ nhi duy nhất của ông.

Có lẽ bởi vì Tây mẫu sinh hạ nàng khi tuổi đã cao, Tây Mai so với người bình thường thông minh hơn rất nhiều, khi biết được mẫu thân là bởi vì khó sinh mà tạ thế, Tây Mai lựa chọn y học, trở nên vô cùng xuất chúng.

Tây Mai từng ngày lớn lên, Tây phụ thân thể lại từ từ suy nhược. Nhìn Tây phụ nếp nhăn trên mặt càng ngày càng nhiều, tóc bạc cũng phủ kín toàn bộ đầu.

Trong đầu Tây Mai toát ra một ý tưởng điên cuồng, nếu cô có thể nghiên cứu chế tạo ra một loại thuốc chống lão hóa, như vậy...

Cái ý tưởng này một khi toát ra liền rất khó tiêu diệt, Tây Mai ngày càng dụng công học y, sau lại ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu, khi cô học xong trở về, liền mua một phòng thí nghiệm, bắt đầu tự mình nghiên cứu.

Vừa mới bắt đầu, cô ở trong phòng thí nghiệm nhỏ, dùng động vật làm thực nghiệm, sau khi kế thừa sản nghiệp của cha, cô liền mua một ngọn núi, ở dưới chân núi xây một phòng thí nghiệm rộng lớn, dùng người chết để nghiên cứu.

Để dấu tai mắt người khác, trên núi làm thành trường đua xe.

Một lần đua xe, ngoài ý muốn làm dược vật trong phòng thí nghiệm phát sinh biến cố, thuốc chống lão hóa dung nhập vào không khí, bay lên tầng khí quyển, một trận máu tanh qua đi, mạt thế bắt đầu!

Loài người bắt đầu phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, có người đạt được siêu năng lực, có người thân thể thoái hóa, biến thành tang thi!

Tây phụ cũng biến thành tang thi, Tây Mai hận! Cô hận ông trời bất công, rõ ràng thuốc của cô nghiên cứu chế tạo thành công, tại sao lại như vậy?

Vì cái gì cả đời nỗ lực cứ như vậy hủy trong một giây?

Nếu như vậy, liền khiến cho thế giới này, bị phá hủy hoàn toàn đi!

Niệm Mị ngẩng đầu, nhìn về phía trần nhà màu trắng, trong mắt có chút trào phúng.

Vì cái gì sao? Đương nhiên là bởi vì phép tắc của thế giới!

Một loại thuốc như vậy, trái với định luật tự nhiên của thế giới này, cho nên đương nhiên nó phải bị phá hủy!

Niệm Mị theo ký ức của nguyên chủ đi vào nơi cất giữ vật thí nghiệm, một con hồ ly đỏ như lửa bị nhốt trong lồng sắt, đôi mắt 囧囧 có thần, màu lông lóe sáng.

Ở trong trí nhớ, Tây Mai nhặt được con hồ ly này khi nó đã tuổi già sức yếu, nhưng hiện tại cùng lúc trước có thể nói là hoàn toàn đối lập.

- A Ly!

Ôn nhu tươi cười hiện lên ở trên mặt Niệm Mị, đôi tay trắng nõn mở ra lồng sắt.

Hồ ly vốn dĩ đang ngẩn người nghe thấy tiếng gọi 'A Ly' liền nhanh chóng ngẩng đầu, nhìn về phía Niệm Mị.

- Chi chi!

Chủ nhân!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro