Chương 131: Ta là người sáng lập mạt thế (6)


Chỉ có thể trơ mắt nhìn Niệm Mị từ bên người đi qua, A Ly có chút khó hiểu nhìn tang thi.

Vì cái gì mà tang thi không tiến lên? Nó đã thả nhiều thêm mấy bình nước khoáng vào trong ba lô chủ nhân, liền chờ lát nữa rửa móng vuốt.

Là một con hồ ly hung tàn, lại không có cơ hội động thủ, A Ly trong lòng cảm thấy ủy khuất, nó lại không có cái gì để làm.

Trước kia luôn xuất hiện ở thế giới bình thường, thật vất vả mới đi vào hung tàn mạt thế. Giai đoạn trước nó lại biến thành vật thí nghiệm của người khác, luôn chờ chủ nhân tới, nhưng vẫn không có cơ hội động thủ, chẳng lẽ nó chỉ làm sủng vật sao?

Còn có nữ nhân kia! Nghĩ đến đây, A Ly lại nghiến răng nghiến lợi, nó nhất định phải đem nữ nhân kia dùng móng vuốt cào mặt nàng!

Làm nàng hủy dung, sau đó biến thành hình người. Dùng khuôn mặt tuyệt mỹ vô song của mình khinh bỉ chết nàng!

Xem nàng còn dám ghét bỏ nó chỉ là hồ ly!

Nhận thấy A Ly không bình thường, Niệm Mị bước chân dừng lại.

- A Ly?

A Ly còn đang suy nghĩ chính mình dùng mỹ mạo tuyệt thế, mê hoặc nữ nhân kia, nhất thời không có phản ứng lại, Niệm Mị cũng đã đem A Ly giơ lên trước mặt mình.

- A Ly? Ngươi làm sao vậy?

Bị ánh mắt ôn nhu của Niệm Mị nhìn chăm chú, A Ly lập tức thoát ra khỏi cõi thần tiên, không tự chủ được ủy khuất.

- Chủ nhân, người không biết, ta gặp được một nữ nhân, bị nàng ngược...

- A Ly, ngươi đã quên lời ta từng nói với ngươi rồi sao?

Niệm Mị ôn nhu cười nhìn A Ly, đánh gãy lời cáo trạng của A Ly.

Sống lưng A Ly chợt lạnh, lập tức ngừng oán giận.

Nó đâu dám quên, chủ nhân đã từng nói qua, nàng không cần nó giúp nàng làm gì, nhưng là nếu nó bị ủy khuất, chỉ có thể tự mình đi trả thù.

Nếu nó cáo trạng với nàng, hoặc là nó sống không bằng chết, hoặc là người khi dễ nó sống không bằng chết.

Nhớ tới lời Niệm Mị, A Ly lập tức che miệng lại, không biết vì cái gì, nó không muốn làm nữ nhân kia chịu tra tấn.

Nhưng là thủ đoạn của chủ nhân...

Nó cũng không nhớ rõ là bao nhiêu năm về trước, chính là tới tìm Niệm Mị cáo trạng, kết quả người khi dễ nó bị chủ nhân chém thành nghìn mảnh, linh hồn còn bị ném vào luyện ngục*

*Luyện ngục: nơi giam giữ các linh hồn, mãi mãi không được siêu thoát.

Bởi vì nó không đành lòng, cho nên cầu tình, sau đó nó cũng bị ném vào luyện ngục, nướng một trăm năm.

Cái cảm giác linh hồn bị bỏng cháy đau, đến nay nó vẫn thập phần rõ ràng.

Cho đến khi ra ngoài, Niệm Mị liền nói cho nó, nếu muốn cáo trạng, như vậy người khi dễ nó sắp sửa chịu tra tấn, nó có thể đi xem. Nhưng lần sau lại cầu tình, liền đem nó ném tới Tu Chân giới, cấp cho yêu ma làm lô đỉnh*

*Lô đỉnh: thuật ngữ giới tu chân, thường dùng để chỉ nam hoặc nữ có thể chất tốt, phù hợp song tu (ấy ấy) với người khác, khiến tu vi người đó tăng lên.

Nhớ tới đã từng trải qua ở luyện ngục, A Ly chỉ cảm thấy cả người lông tơ đều đang run rẩy, sợ hãi.

Chủ nhân, trước nay đều không phải người tốt!

Nó như thế nào có thể bởi vì ôn nhu của chủ nhân mà bị mê mắt? Thiếu chút nữa phải chịu tra tấn lần nữa.

Lô đỉnh a! Dựa vào mỹ mạo của nó khẳng định sẽ tinh tẫn hồ vong*. Nó vẫn chỉ là tiểu hồ ly ngây thơ, còn không nghĩ đã phải chịu đối đãi tàn bạo như vậy.

*Tinh tẫn thân vong: lao lực trong chuyện ấy quá mà chết.

Niệm Mị cười, nhìn tiểu hồ ly trong tay, ôn nhu nói:

- Là ai khi dễ A Ly sao?

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro