Chương 185: Ta là hắc hoa (11)


Cha đột nhiên rời đi, làm hắn cả ngày lẫn đêm nghiên cứu tài chính, tìm hiểu giới giải trí.

Hắn nhớ rõ khi đó người duy nhất ở bên cạnh chính là Thượng Tâm Ngọc.

Nhưng mà năm trước, cô ấy bỏ hắn mà đi.

Bây giờ cô đã trở lại, lại bắt đầu câu dẫn hắn! Rõ ràng cô biết, hắn ghét nhất loại phụ nữ câu dẫn đàn ông.

Tư Dương cười chua xót, một lát sau, rút bàn tay đang bị Thượng Tâm Ngọc nắm chặt, nói:
- Nếu tim đau, chúng ta đi bệnh viện đi!

Thượng Tâm Ngọc bĩu môi, mở to mắt nhìn hắn:
- Không cần đâu.

Hai mắt to sáng ngời, trong không gian rạp chiếu phim lúc sáng lúc tối, phá lệ lay động lòng người.

Tư Dương cười cười:
- Chúng ta mau đi thôi!

Thượng Tâm Ngọc nổi giận, trừng mắt Tư Dương, chất vấn:
- Tư Dương, có phải anh có người phụ nữ khác rồi hay không?

Tư Dương cứng họng:
- Không thể nào!

- Không có? Nếu không có, tại sao anh không đụng vào em! Em trở về đã bốn tháng, anh một lần cũng chưa chạm qua em, tính cả việc em cố ý câu dẫn anh, anh cũng không có phản ứng! Nếu không phải anh có người phụ nữ khác, chẳng lẽ anh 'không được' sao?

Tiếng nói của Thượng Tâm Ngọc không lớn, hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người  chung quanh.

- Đủ rồi!

Tư Dương có chút sinh khí, lạnh lùng nhìn Thượng Tâm Ngọc :
- Nếu cảm thấy không hợp, chúng ta chia tay đi! Anh biết  tim em không có vấn đề gì, tờ đơn bệnh lúc trước cũng là giả đi!

Thượng Tâm Ngọc không dự đoán được Tư Dương sẽ đột nhiên phát hỏa, cô cũng cảm thấy mình có chút xúc động, cúi đầu nói:

- A Dương, thực xin lỗi! Em không phải cố ý! Em chỉ là…em chỉ là quá để ý anh!

Thượng Tâm Ngọc nói xong liền bắt đầu nức nở, nhìn thật đáng thương.

Tư Dương nhắm mắt, dù sao đây cũng là người đã ở bên cạnh mình bằng ấy năm. Hắn đứng lên nói:
- Đi thôi!

Thượng Tâm Ngọc cắn môi, theo Tư Dương rời đi, cô đem tất cả những chuyện này tính trên người Niệm Mị.

Nếu không phải tại ả đàn bà kia, tại sao Tư Dương lại đối xử với mình như vậy!

Niệm Mị đã về nước, lúc này đang ở trong công ty, nàng dùng năng lực của chính mình,  nhận lời mời làm tổng giám đốc chi nhánh ở Trung Quốc của một công ty giải trí nước ngoài.

Mặc dù cái cơ hội này là do đi uy hiếp mà có, Niệm Mị không thèm để ý.

Cơ hội là do nàng đi uy hiếp, nhưng thực lực là thật sự!

Niệm Mị đương nhiệm đã được ba tháng, tháng thứ nhất sa thải toàn bộ những kẻ có ý không tốt.

Lần này, tổng công ty chuẩn bị kế hoạch quay một bộ phim,  nghe nói nàng có ánh mắt tinh tường, để nàng tự mình lựa chọn người.

Hy vọng nàng nhiều tìm được nhiều thực tập sinh có tiềm năng, huấn luyện một thời gian, sau đó cho họ đóng một vai diễn nhỏ trong bộ phim sắp tới rồi chậm rãi bồi dưỡng bọn họ.

Niệm Mị bị công ty triệu hồi. Ngày đầu tiên, ở công ty nhìn một vòng toàn bộ thực tập sinh. Năm mươi thực tập sinh nam, nàng chỉ lấy ra năm người.

Năm người này lớn lên tương đối dễ nhìn, sau khi được lựa chọn, bọn họ bị tách ra khỏi nhóm người kia, bắt đầu tập luyện.

Năm mươi thực tập sinh nữ, Niệm Mị chọn ra tám người, diện mạo cũng không phải đặc biệt đẹp, nhưng tuyệt đối không tầm thường.

Mười ba thực tập sinh được huấn luyện riêng, sau một tháng, có thể thấy được sự khác nhau rõ ràng giữa họ và những thực tập sinh khác.

Lúc trước, họ chỉ là những người vô cùng tầm thường, hiện tại so với mấy người dẫn đầu còn ưu tú hơn vài phần.

Những thực tập sinh này vô cùng thân thiết, gắn bó với nhau. Lý do Niệm Mị chọn họ là bởi vì nàng coi trọng những người che dấu tốt dã tâm và biết ngụy trang.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro