Chương 189: Ta là hắc hoa (15)- END
Chỉ là hắn tìm không thấy cô, cho nên hắn cảm thấy cùng Thượng Tâm Ngọc chấp nhận cả đời cũng không phải không thể, rốt cuộc đã từng ở bên nhau hai mươi năm.
Chính là hôm nay hắn gặp được cô! Mà Thượng Tâm Ngọc cũng làm hắn thật thất vọng.
Quyết tâm muốn cùng Thượng Tâm Ngọc chia tay, Tư Dương cười với Niệm Mị, xoay người rời đi.
- Mộng tiểu thư, chúng ta nên đi thôi!
Giang Hồi lúc này cũng đi đến bên cạnh Niệm Mị, đối với nàng hơi hơi mỉm cười, đáy mắt hiện lên một tia bất mãn.
Vừa rồi ánh mắt người đàn ông kia nhìn Mộng giám đốc làm hắn rất không vừa lòng.
Người trong nhà thúc giục hắn kết hôn, thúc giục đã lâu, vẫn chưa tìm được người thích hợp. Mộng giám đốc là cô gái hắn vừa lòng nhất, làm sao có thể để người khác đoạt mất.
Niệm Mị gật đầu tỏ vẻ đã biết, đối với những tính kế của Giang Hồi, nàng coi như không thấy.
Con người chính là như vậy, thấy đồ tốt liền muốn chiếm hữu. Chỉ cần bọn họ không chọc đến nàng, nàng sẽ không quản bọn họ tính kế.
Nếu chọc tới nàng, vậy đừng có trách!
Tư Dương về nhà liền nhắn tin cho Thượng Tâm Ngọc, nội dung rất đơn giản.
'Chúng ta không hợp, chia tay đi!'
Thời điểm Thượng Tâm Ngọc nhìn thấy tin nhắn, hoàn toàn phát điên. Lời nói của gã đàn ông kia từ kiếp trước như tiếng vọng bên tai.
- Chúng ta không thích hợp, ly hôn đi! Cô nhìn cô xem, giống hệt mụ đàn bà đanh đá, bà thím già! Cái công ty nhỏ nhà cô, tôi để lại cho cô!
Khi đó cô vui sướng ly hôn, tiếp nhận công ty.
Sau đó cô mới phát hiện, công ty đã là một cái vỏ rỗng, còn có một đống nợ bên ngoài.
Cuối cùng cô bị buộc phải tự sát, trước khi chết, cô nhớ tới bộ dạng Tư Dương quan tâm săn sóc Mộng Ly Ưu.
Cô nghĩ rằng nếu có thể sống lại một lần, cô nhất định phải cùng Tư Dương kết hôn.
Chính là vận mệnh của cô đen đủi! Tại sao Tư Dương vẫn không thuộc về cô?
Nhất định là do Mộng Ly Ưu, ả ta giống những tiểu tam đó, câu dẫn Tư Dương.
Cô muốn giết chết Mộng Ly Ưu! Như vậy Tư Dương sẽ thích cô, giống như trong trí nhớ đã mơ hồ!
Thượng Tâm Ngọc nhìn tay mình, khanh khách cười, vô cùng dọa người.
Thượng Tâm Ngọc đã chuẩn bị tốt, khắp nơi tìm kiếm một tổ chức hắc ám, chuẩn bị thuê bọn họ giết Niệm Mị.
Thời điểm cô ta chuẩn bị giao tiền đặt cọc, lại phát hiện toàn bộ tiền trong thẻ bị đóng băng.
Vị cha mẹ vẫn luôn bị cô ta bỏ quên bỗng dưng gọi điện thoại.
- Ngọc Nhi à, chúng ta đoạn tuyệt quan hệ cha mẹ đi! Cứ như vậy nha! Cúp máy đây!
Thượng Tâm Ngọc còn chưa kịp nói cái gì, đã bị vài người trước mặt bắt đi.
- Các người đang làm cái gì? Các người muốn sao!
- Tiểu thư, nếu cô không có tiền đặt cọc, chúng ta đành phải làm theo một đơn hàng khác! Có vị khách thanh toán năm trăm vạn, mua mạng của cô!
Ngõ nhỏ tăm tối, âm thanh nức nở truyền đến.
Niệm Mị đứng ở góc tường, nàng bỗng nhiên xoay người, xuất hiện trước mặt Thượng Tâm Ngọc.
- Cứu tôi!
Thượng Tâm Ngọc đôi mắt nửa khép, chỉ có thể mơ hồ thấy bóng người.
- Được.
Tiếng nói ôn nhu làm cô ta an tâm ngất đi, Niệm Mị từ trong túi áo lấy ra một lọ thuốc, đeo găng tay, nâng cằm Thượng Tâm Ngọc, đổ toàn bộ thuốc vào trong miệng cô ta.
Thượng Tâm Ngọc vốn dĩ đang hôn mê, chẳng bao lâu liền ôm bụng tỉnh lại, lăn lộn trên mặt đất lăn.
Niệm Mị xoay người rời đi, giọng nói ôn nhu vang lên trong ngõ nhỏ yên tĩnh.
- Tiền đã được chuyển tới.
Niệm Mị đi ra ngõ nhỏ, bỗng nhiên dừng bước.
Đôi mắt nàng chậm rãi biến ảo, khi mở ra, đã không còn là ôn nhu như nước.
- Nguyện vọng của ngươi đã hoàn thành, ta cho ngươi mười năm nhân sinh, mười năm sau ngươi sẽ biến mất khỏi thế gian!
Âm thanh ôn nhu vang lên trong đầu Mộng Ly Ưu.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro