Chương 206: Đại thần sát sát sát (16)
Lục Phi thở phào nhẹ nhõm một hơi, tiếp đó hắn liền giận dữ, cô ta cư nhiên dám làm hắn bị thương!
- Thu Ti Ương, tôi sẽ không bỏ qua cho cô!
Niệm Mị nghe vậy cười bất biến, đem mặt tiến lại gần bên tai Lục Phi, hơi thở ấm áp phun ở sườn mặt hắn. Lục Phi bởi vì hành động của Niệm Mị mà có chút thất thần. Nàng cực kỳ ôn nhu nói:
- Ngươi cho rằng ta sẽ bỏ qua cho ngươi sao?
Lục Phi nháy mắt hoàn hồn, tay chân đau đớn nhắc nhở hắn, hiện tại hắn là một phế nhân.
Lục Phi nghiến răng nghiến lợi nói:
- Cô còn muốn như thế nào nữa?
Niệm Mị không trả lời, chỉ đánh vào gáy Lục Phi làm hắn hoàn toàn hôn mê bất tỉnh.
Vào ban đêm, những giọt mưa tí tách tí tách rơi xuống.
Một thân ảnh nhỏ xinh khiêng theo một vật so với nàng còn lớn hơn, dưới trời mưa chạy như điên, tốc độ nhanh như ma quỷ.
Thân ảnh dừng bên ngoài biệt thự Thu gia, đồ vật trên vai bị nàng ném trên mặt đất, phát ra một tiếng "rầm".
Ngày hôm sau, mưa vẫn không ngừng, ngược lại càng to hơn. Không ai nguyện ý ra khỏi cửa, ngay cả bảo mẫu cũng đặt đồ ăn trên mạng, chưa đến nửa giờ đã có nhân viên đưa đồ ăn đến từ cửa sau.
Buổi chiều mưa dần dần ngừng lại, lúc này Thu ba mới cùng tài xế chuẩn bị ra khỏi cửa.
Mới ra đến cổng biệt thự đã nhìn thấy phía trước có 'thứ gì đó' ướt dầm dề, Thu ba cau mày, tài xế lập tức xuống xe đi nhìn.
Khi thấy rõ thứ đang nằm trên mặt đất, biểu tình trên mặt tài xế trong nháy mắt đọng lại, tuy nhiên rất nhanh hắn liền khôi phục bình thường, trở lại cạnh xe nói với Thu ba:
- Ông chủ, là một người đàn ông!
Thu ba nhăn mày, lạnh lùng nói:
- Gọi điện thoại kêu bảo vệ đem hắn đi…
Nghĩ lại, Thu ba vẫn quyết định tự mình xuống xe.
Nếu cứ gọi bảo vệ đưa hắn đi như vậy, bị truyền thông chụp được ảnh, khẳng định sẽ nói ông máu lạnh vô tình.
Hiện tại trò chơi xảy ra vấn đề, công ty đã sắp phải đóng cửa, không thể lại dậu đổ bìm leo.
Thu ba xoa ấn đường, từ trên xe bước xuống.
Thời điểm ông thấy người nằm trên mặt đất, đồng tử hơi co lại, vội xoay người nói với tài xế:
- Mau nâng hắn lên xe, đưa đến bệnh viện!
Tài xế vâng lời, giúp đỡ Thu ba nâng Lục Phi lên ghế phía sau. Thu ba không ghét bỏ Lục Phi dơ bẩn, cũng ngồi ở ghế sau cùng hắn.
- Đưa hòm thuốc cho tôi!
Tài xế vội mở hộp đựng đồ, lấy ra một cái hòm thuốc nhỏ, đây là hòm thuốc dự phòng khẩn cấp.
Ô tô ở thời đại này đã được cải tạo, phía trước xe đều có một cái ngăn kéo nhỏ, dùng để đựng những đồ dùng khi khẩn cấp. Hiện tại xe nhiều cho nên tai nạn xe cộ thường xuyên xảy ra.
Đem hòm thuốc đưa cho Thu ba, tài xế một câu cũng không dám nói, một cổ hơi thở âm lãnh bao trùm trong xe.
- Dùng tốc độ nhanh nhất, đi đến bệnh viện!
Thu ba mày nhăn càng chặt, nói chuyện cũng nghiến răng nghiến lợi.
Nhìn cổ chân, cổ tay Lục Phi bị thương nặng, trong lòng ông đau đớn co rút.
Là ai nhẫn tâm như vậy! Nếu ông biết là ai làm, ông nhất định sẽ khiến cho đối phương sống không bằng chết!
Tài xế vội khởi động động cơ, bằng tốc độ nhanh nhất phóng đến bệnh viện.
Có lẽ là bọn họ vận khí không tốt, mới lên phố đã bị kẹt xe.
- Mau đi nhanh cho tôi! Tại sao lại dừng lại!
Thu ba rống giận. Tài xế không nghĩ được rằng Thu ba vẫn luôn ôn hòa như thế lại có lúc mắng người. Lần trước, bởi vì Thu tiểu thư bị mắc kẹt trong trò chơi mà bất tỉnh. Lúc đó cũng tắc đường, nhưng Thu ba cũng không có phát giận.
Lần này lại bởi vì một người xa lạ mà giận dữ đến như vậy, tim của tài xế đã muốn nhảy ra ngoài. Hiện tại Thu ba thật sự quá dọa người.
Hắn nhỏ giọng nói:
- Trước… Ông chủ, kẹt xe!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro