Chương 214: Minh chủ, người là Ma giáo đi? (4)


Chung quanh là âm thanh chém giết ồn ào náo động, nhân thủ hai bên tựa hồ đều không nhân nhượng, nếu không phải ta chết thì chính là ngươi chết.

Trâu Phúc nhìn Niệm Mị, không rõ vì sao nàng còn chưa động thủ.

Hai người nhìn nhau một hồi lâu, Trâu Phúc đột nhiên tươi cười, chuẩn bị mở miệng trêu chọc Niệm Mị, lại thấy nàng động, chỉ là mục tiêu của nàng dường như không phải hắn.

Roi trong tay nàng như có sinh mệnh, theo thân ảnh của nàng mà chuyển động, trong tiếng chém giết ồn ào, lại tựa hồ vẫn nghe thấy rõ ràng âm thanh nàng huy động roi trong tay.

Dựa vào thanh âm kia, có thể tưởng tượng lực đạo của nàng có bao nhiêu dọa người.

Niệm Mị vòng một vòng ở trong đám người, toàn bộ đều chém giết hết. Người Ma giáo như bị ấn nút tạm dừng, tất cả sững sờ tại chỗ.

Trâu Phúc cũng có chút ngốc, lúc hắn còn chưa kịp phản ứng lại, đã thấy trên mặt truyền đến đau ý nóng rát.

Roi của Niệm Mị, trừ bỏ chỗ tay cầm, những chỗ khác đều đã nhiễm máu đỏ tươi.

Toàn bộ roi như được nhuộm màu huyết hồng, mùi máu tươi nhàn nhạt lan tỏa không gian.

“Bang!”

Niệm Mị vung roi nhằm hướng Trâu Phúc, hắn lộn một vòng, lui về phía sau hai bước.

Trong nháy mắt khi hắn lùi về sau, toàn bộ người Ma giáo đứng chắn ngang đều bị roi quất qua, không một người may mắn sống sót!

"Bịch bịch bịch"

Âm thanh vật nặng rơi xuống đất liên tiếp vang lên, mùi máu tươi dày đặc tản ra. Trâu Phúc thân hình cứng đờ, không thể tin nổi nhìn một màn huyết tinh ngập trời.

Đây là nhóm người mạnh nhất Ma giáo, lại cứ như vậy bị một nữ nhân giải quyết?

Nữ nhân này mạnh đến mức nào? Mà Ma giáo không có đám người này, về sau sinh tồn trong chốn võ lâm như thế nào?

Người phủ Võ Lâm cũng là vẻ mặt khiếp sợ, này… này là sự thật sao?

Từ khi nào Minh chủ của bọn họ lại lợi hại như vậy? Lại hung tàn như vậy? Minh chủ, người xác định người không phải là Ma đầu?

"Bang~" một tiếng, roi quất vào Trâu Phúc, lực roi rất mạnh, hơn nữa bên trên roi còn gắn móc câu, hãm vào bên trong da thịt của hắn.

Trước ngực Trâu Phúc một mảng huyết nhục mơ hồ, ẩn ẩn còn có thể thấy được xương trắng.

Hắn máy móc xoay người, đau ý trên người làm hắn không thể cử động.

Hắn trừng mắt nhìn Niệm Mị, dùng khẩu hình nói ba chữ, liền hôn mê bất tỉnh.

Niệm Mị thấy rõ ràng ba chữ hắn nói, ngươi đánh lén!

Niệm Mị tỏ vẻ không sao cả, đem roi ném trên mặt đất. Đối phó với người như Trâu Phúc, nàng không cần thiết phải đánh lén. Hắn thích nghĩ như thế nào là việc của hắn!

Dù sao, tự nàng biết mình không làm là được rồi~!

Niệm Mị túm cổ áo Trâu Phúc, kéo lê về hướng trong viện.

- Đem mấy thứ này xử lý! Rửa sạch roi rồi đưa lại đây cho ta!

Hiện tại, nàng muốn nhốt Trâu Phúc  lại chậm rãi tra tấn, nghe nói phương thức Ma giáo tuyển chọn giáo chủ vô cùng biến thái, cho nên giáo chủ của bọn họ đều có một chút vấn đề về thần kinh.

Thật không biết Trâu Phúc có vấn đề  ở chỗ nào, ở trong tay nàng không biết có thể sống được bao lâu?

Thân thể Trâu Phúc bị kéo lê trên mặt đất, máu chảy xuôi, lưu lại một đường vết máu dài.

Người phủ Võ Lâm mang vẻ mặt đồng tình nhìn Trâu Phúc đang hôn mê, lần đầu tiên cảm thấy người Ma giáo thật đáng thương!

Chỉ mong sẽ không chết quá thảm!

Một đám người trong lòng lặng lẽ thắp cho Trâu Phúc một nén nhang, đồng thời cảnh cáo chính mình, không thể trêu chọc Minh chủ, bằng không sẽ chết thực thảm!

Tin tức Niệm Mị giết chết một nhóm người Ma giáo, còn bắt đi giáo chủ Ma giáo nhanh chóng truyền khắp giang hồ. Ngày hôm sau, Niệm Mị liền nghênh đón nhóm khách nhân đầu tiên.

Chưởng môn phái Tiên Nữ, Cửu Huyền Nữ!

Lúc này, Niệm Mị đang ngồi trong đại sảnh Minh chủ phủ, cùng Cửu Huyền Nữ ngồi đối diện uống trà.

Cửu Huyền Nữ một thân bạch y, phiêu dật như tiên.

Nàng ta lớn lên rất đẹp, trên mặt cũng treo ý tốt tươi cười.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro