Thực lực môn phái tuyệt đối sẽ tăng nhiều, có được một người bằng ba người, hơn nữa cổ thuật của nàng ta còn xuất thần nhập hóa!
Vũ khí hình người nha~!
Mấy chục cặp mắt nhìn Mị Nhược Tâm đều sáng lên, mà Mị Nhược Tâm lúc này còn đang đau lòng A Ly.
Rốt cuộc hắn theo cô lâu như vậy, yên lặng canh giữ bên người cô lâu như thế, cô vẫn là có cảm giác với hắn! Thấy hắn bị thương, cô sẽ đau lòng!
Chỉ là, đối với nữ nhân làm hắn bị thương, cô như thế nào cũng không chán ghét nổi!
Cho dù Niệm Mị độc ác, cô cũng không chán ghét nổi, bởi vì Niệm Mị luôn làm người khác tin phục thực lực của mình. Ngươi sẽ sợ hãi nàng, lại không thể chán ghét nàng!
Cô bỗng nhiên minh bạch, vì lý do gì mà A Ly đi theo Niệm Mị nhiều năm như vậy!
Niệm Mị tuy rằng tàn nhẫn, nhưng nàng luôn bênh vực người của mình. Cho dù nàng có nghiêm khắc xử phạt A Ly, cũng sẽ không hủy hoại hắn, càng không bỏ mặc hắn!
Niệm Mị lúc này đang đi ở phía trước, nghĩ lần sau nếu A Ly phạm sai lầm, nàng sẽ phạt nó như thế nào!
Nếu Niệm Mị biết được suy nghĩ của Mị Nhược Tâm, có lẽ nàng sẽ nói 'Cô nhầm to rồi!'
Nàng chỉ là một người quá nhàm chán mà thôi. Rốt cuộc thứ có thể xuyên qua 3000 thế giới giống như A Ly cũng không nhiều lắm! Nếu giết nó, sẽ lại phải mất công đi tìm sủng vật khác
A Ly tỉnh lại đã là nửa tháng sau, nó là dùng bản thể để xuyên qua, không giống Niệm Mị là bám vào thân thể người khác. Thời điểm Niệm Mị đánh nó là thật sự dùng mười phần lực đạo.
Cho nên, sau khi được Mị Nhược Tâm ôm trở về, nó suy yếu đến không thể duy trì hình người, trực tiếp khôi phục nguyên hình.
Lúc này Niệm Mị không ở trong phủ, Mị Nhược Tâm chỉ có thể tự tay chiếu cố A Ly.
Đôi mắt hồ ly xinh đẹp khẽ mở, A Ly nhìn Mị Nhược Tâm, trong mắt có nghi vấn, chủ nhân của nó đâu?
- Chủ nhân ngươi đã đi ra ngoài! Nàng nói muốn ngươi hủy diệt toàn bộ danh phái võ lâm, còn có… Có một số việc, chính ngươi nên rõ ràng!
Nhìn ra nghi vấn của A Ly, Mị Nhược Tâm giải đáp cho hắn.
Nói đến câu sau, ngữ khí của Mị Nhược Tâm hiển nhiên có chút ảm đạm, vừa thấy liền biết, cô cho rằng Niệm Mị là yêu cầu A Ly nghĩ kỹ, là nàng quan trọng, hay là mình quan trọng!
Vị trí của Niệm Mị ở trong lòng A Ly, Mị Nhược Tâm hiểu rõ. A Ly có thể vì Mị Nhược Tâm vượt lửa băng sông, lại cũng có thể vì một câu nói của Niệm Mị mà ly xa Mị Nhược Tâm!
Trong thế giới trò chơi, việc A Ly không chút lưu tình rời đi đến nay vẫn ở trong lòng Mị Nhược Tâm. A Ly thích cô, nhưng chung quy Niệm Mị vẫn quan trọng hơn.
Mị Nhược Tâm nghĩ, chua xót cười.
A Ly thấy thế biến thành hình người, vết thương trên người đã hoàn toàn hồi phục.
Hắn bắt lấy tay Mị Nhược Tâm, kéo cô vào trong lồng ngực.
- Không có việc gì! Kỳ thật chủ nhân rất tốt, chỉ là về sau nàng nguyện ý đi theo ta sao?
Âm thanh dễ nghe nỉ non ở bên tai Mị Nhược Tâm, mặt cô đỏ lên, chua xót trong lòng nháy mắt giảm bớt, gật gật đầu.
Hiện tại cô thích A Ly như vậy, sao có thể không muốn đi theo hắn, chỉ là cô thật sự có thể chứ?
A Ly khẽ cười một tiếng, vỗ vỗ đầu Mị Nhược Tâm, ở nơi Mị Nhược Tâm nhìn không thấy, trong mắt hồ ly một mảnh phức tạp.
Hắn cũng không biết liệu chủ nhân có thích Mị Nhược Tâm hay không, nhưng nghĩ đến tính cách của Mị Nhược Tâm, hắn cho rằng chủ nhân sẽ thích!
Chỉ là chủ nhân hay thay đổi, hắn không thể khẳng định, cũng chỉ có thể thử xem!
Nếu không thích… hắn cũng chỉ có thể rời khỏi cô, vĩnh viễn không quấy rầy!
A Ly nghĩ, ánh mắt càng thêm phức tạp, tay ôm Mị Nhược Tâm thật chặt, trong lòng hắn phảng phất có một khối cự thạch đang đè ép.
Từ xưa trung hiếu khó lưỡng toàn, nhưng mạng của hắn là do Niệm Mị cứu, hắn không thể vong ân phụ nghĩa!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro