Day 10: Cuddling Somewhere
Và rồi Eli cúi xuống, vén những sợi tóc lòa xòa ra sau tai giúp cậu, rất nhẹ nhàng mà hôn lên gò má còn ửng hồng của Aesop.
.
'Em để ý, dạo này anh Aesop lạ lắm!'
Tracy cầm cái dĩa sắt đã cắm một miếng thịt trên tay, nhìn chằm chằm về phía Aesop. Vera cầm tập báo đã cũ mèn từ những năm 1999, nhấm nháp một ly trà nóng, ánh mắt không rời khỏi những dòng chữ đã nhòe mực, đáp:
'Lầm lầm lì lì chẳng chịu tiếp xúc với ai, vậy chưa đủ kì lạ sao?'
'Không phải! Anh Aesop rất tốt!'
Tracy vội lắc đầu phủ nhận, cô bé cắn một miếng thịt rồi tiếp:
'Chỉ là, em thấy dạo gần đây anh ấy cứ lén lút kiểu gì ấy. Giống như là có tật giật mình vậy. Và anh ấy cũng rất hay lơ đãng, thả hồn theo mây. Còn một điều đáng chú ý nữa là...'
Tracy ngừng lại một chút, cô ra hiệu cho mọi người ghé tay lại, giọng cô nhỏ đi, thầm thì:
'...mỗi khi nhắc đến Eli là anh ấy lại giật nảy mình.'
Mọi người cùng ồ lên đầy ngạc nhiên, Aesop im lặng ngồi trong góc cũng phải đánh mắt sang, vẻ mặt vô cùng thắc mắc: có chuyện gì vậy?
William nhỏ giọng, đưa ra điều nghi ngờ vừa nảy sinh trong lòng mình:
'Không lẽ Aesop đã làm gì đó sai với Eli, ví dụ như... cậu ta trộm đồ của Eli chẳng hạn.'
'Không phải! Đừng vô lý vậy chứ anh William!'
Tracy bực mình gắt lên, William gật đầu ừ ừ cho có song mồm thì vẫn định ninh là nghi ngờ Aesop đã làm chuyện xấu, Tracy rất tức giận, cô bé đã tính lao vào đòi lại công bằng cho người anh chẳng mấy thân thiết gì của mình làm cho mọi người phải ngăn lại và cùng thống nhất với nhau là sẽ đi hỏi thẳng Eli.
Đúng rồi, là hỏi Eli, chứ họ còn lâu mới dám bắt chuyện với tẩm liệm sư lầm lì khó tính kia.
Người được cử đi là Helena, mặc dù cô bé đã nói là không hề muốn tham gia vào chuyện này.
'Hôm nay trời đẹp anh quá nhỉ?'
'Đúng vậy, ngày mới tốt lành Helena, anh có thể giúp gì cho em?'
Eli đặt cuốn sách đang đọc dở xuống, đứng dậy, kéo cái ghế sắt ra và giúp Helena ngồi lên nó, cô bé đặt cái gậy của mình bên cạnh, hai má hơi ửng hồng, cô chẳng biết nên mở lời như nào nữa:
'Eh..., dạo này anh có bị mất đồ không? Ý em là từ những thứ nhỏ nhất đến những vật quan trọng ấy...'
Eli ngạc nhiên, anh suy nghĩ đôi chút sau cùng vẫn lắc đầu:
'Không có.'
'Em hiểu rồi, cảm ơn anh.'
Helena đứng dậy, hai má cô đỏ ửng vì xấu hổ, cô bé chào tạm biệt anh rồi nhanh chóng rời khỏi khu vườn. Cô bé phẩy tay, ra hiệu với những người ở ngoài. Eli nhìn theo hướng cô bé rời đi, anh thấy những cái đầu lấp ló ngoài cửa, mỉm cười thắc mắc:
'Họ đang chơi gì vậy nhỉ?'
Tracy dùng chân đá một cái vào William, cô bé mỉm cười đắc thắng:
'Thấy chưa, em đã bảo rồi. Anh Aesop trong sạch.'
William ôm lấy chỗ vừa bị tấn công, ậm ừ đồng ý. Emma nghiêng đầu, suy nghĩ đôi chút, cuối cùng hỏi:
'Vậy rốt cuộc thì lý do Aesop lén lút như Tracy nói là gì chứ?'
'Có thể do con bé tưởng tượng ra thôi.' - William dùng một tay nhéo má Tracy
'Không phải! Em chắc chắn là anh Aesop kì lắm ấy!' - Cô bé lắc đầu, vẫn kiên quyết với cảm nhận của mình là đúng
'Vậy sao chúng ta không theo dõi cậu ấy đi?' - Mike đề nghị
'Không được, như vậy là bất hợp pháp!' - Martha gắt lên
'...'
Chẳng mấy chốc cả nhóm người đã đứng cãi nhau, lôi kéo sự chú ý của những người khác. Emily đứng trước cửa nhìn ra, trên tay chị vẫn cầm cuốn sổ theo dõi sức khỏe của từng người, Vera và Naib từ trên tầng ngó xuống hóng chuyện vui. Những người còn lại, có người thì lớn tiếng khuyên bảo, có người lại bật cười và xem như đây là cuộc cãi vã của lũ trẻ con. Còn Eli, người đáng lẽ đang ở trong khu vườn giờ lại biến mất không tung tích. Anh ta rời đi từ lúc nào vậy?
'Vậy thì Eli cũng rất đáng nghi! Nếu anh ấy rời đi thì phải ra từ cửa chính, cánh cổng kia dẫn đến phía sau của khu nhà, ở đó chỉ có một khoảng trống nhỏ, không gian đó còn chẳng đủ để em chế tạo một con robot nữa.'
'Giờ anh biến thành tội phạm rồi hả?'
Eli mỉm cười bước ra khỏi cửa khu vườn, Tracy giật mình, đám người đang cãi nhau cũng nín bặt, không ai hé môi, như những đứa trẻ vừa bị người lớn phát hiện việc làm sai của mình vậy. Eli vẫn tưởng họ đang trong một trò chơi, anh đề nghị bản thân cũng muốn tham gia cùng với họ, Tracy thầm thở phào, ngoài mặt thì làm vẻ từ chối:
'Không được, trò chơi chỉ dành cho những người năng nổ hoạt bát, anh quá hiền lành, không đủ điều kiện để tham gia'
Eli bật cười, anh làm bộ tiếc nuối rồi rời về phòng của mình. Helena giơ tay, nói ra ý kiến của mình:
'Hay là thôi, mình dừng lại đi.'
'Không được! Em cản giác như chúng ta sắp biết được sự thật rồi. Bây giờ chỉ cần.... theo dõi hai người họ thôi.'
Tracy vội ngăn lại không cho Martha được quyền từ chối, những người khác cũng đồng tình với cô bé, Martha chỉ đành nén lại cục tức Helena cũng chẳng muốn tham gia vào chuyện này, cô bé vội theo sau Martha rời đi.
.
Như thường lệ, mọi người vẫn cùng nhau ngồi trong phòng ăn sáng. Aesop đã ăn xong bữa sáng của mình, cậu đứng dậy rời khỏi phòng, rất nhanh sau đó Eli cũng đã hoàn thành bữa ăn, anh dọn dẹp bát đĩa trên bàn rồi cũng nhanh chóng biến mất sau cánh của. Tracy đưa mắt ra hiệu với William, hai người sẽ giữ trọng trách cao cả là theo chân nhà tiên tri. William đã dọn xong bữa sáng của mình, anh đuổi theo Eli, Tracy cũng rất nhanh sau đó đuổi theo.
'Trông họ vui chưa kìa.'
Naib ngẩng đầu lên, đưa mắt theo nhìn, sau đó phẩy tay:
'Tuổi trẻ ấy mà.'
Đúng như họ nghĩ, Eli bước vào cánh cửa dẫn đến phía sau khu nhà ở của những kẻ sống sót. Hai người theo sau, William nhẹ nhàng mở hé cánh cửa, dù vậy thì cánh cửa sắt đã hoen gỉ vẫn kêu lên một tiếng két rất nhỏ. Eli dừng lại, song anh vẫn không ngoảnh đầu mà tiếp tục bước đi. Hai người thở phào, William mở rộng cánh cửa thêm chút nữa, Tracy thì ngó hẳn đầu ra ngoài.
Ô, chẳng phải Aesop kia hay sao?!
Tracy hồi hộp nhìn xem hai người sẽ làm gì, họ đanh bàn bạc một thứ gì đó quan trọng, một kế hoạch chơi khăm ai đó hay là....
Họ ôm nhau! Và rồi Eli cúi xuống, vén những sợi tóc lòa xòa ra sau tai giúp cậu, rất nhẹ nhàng mà hôn lên gò má còn ửng hồng của Aesop.
Tracy ngạc nhiên, cô bé không kìm được mà 'A' lên một tiếng. Aesop giật nảy, hoang mang nhìn về phía cửa, William không dám nhìn cả hai nữa, chỉ đành lấy tay lên che mắt.
Cuộc rình mò thất bại.
'Ra là hai đứa đang quen nhau hả?'
Emily bật cười, Aesop ngượng ngùng gật đầu xác nhận mối quan hệ của hai người. Tracy bĩu môi, nói:
'Em cứ tưởng là hai người đang làm việc gì không tốt chứ.'
'Trí tưởng tượng phong phú đấy nhưng lần sau đừng làm vậy nữa, rình mò là không tốt đâu.'
Cả căn phòng bật cười, Tracy ngại ngùng xoa xoa vành tay đang đỏ ửng của mình. Eli ngồi ở một góc cửa sổ, chống tay nhìn mọi người vui đùa. Naib đến bên cạnh, dùng ngón tay mình mà dí vào đầu anh, hỏi:
'Cậu biết hai người đó sẽ theo sau nhưng cậu vẫn không quan tâm sao? Không giận họ sao?'
Eli vuốt ve chú cú đang đậu trên tay mình, đáp:
'Không, tại sao lại giận họ chứ. Tôi nợ họ một lời cảm ơn đấy. Nếu không nhờ họ chắc còn lâu Aesop mới chịu yêu đương công khai với tôi.'
'Cuối cùng cũng chỉ vì Aesop thôi hả?'
'Phải. Tất cả đều là vì Aesop.'
Aesop từ trong đám đông nhìn về phía anh, Eli mỉm cười, vẫy tay với cậu, ý muốn cậu cứ tiếp tục đi. Naib nhìn về nơi mọi người đang tụ tập lại một chỗ, ánh mắt đăm chiêu như đang chìm đắm trong mớ suy nghĩ của mình,bsau cùng lại đưa mắt về phía Eli, gã vỗ vai anh:
'Được, can đảm vậy là tốt. Tôi cũng muốn có một lòng can đảm đối diện với cảm xúc của mình như cậu lắm đấy. Chúc hai đứa hạnh phúc.'
Và gã rời đi, ánh mắt mang đầy sự quyết tâm. Eli nắm lấy đôi nhẫn bạc trong tay mình, anh cảm thấy tinh thần rất thoải mái. Anh vẫy Aesop lại gần, đeo chiếc nhẫn bạc lên tay cậu, cũng không để cậu gỡ nó ra mà nói:
'Giờ ai cũng biết chúng ta là một cặp rồi. Cái này là để chứng tỏ với họ là em không nói điêu.'
Aesop không từ chối, anh vui vẻ nắm lấy tay cậu, hỏi:
'Đẹp phải không?'
Cậu vuốt lại mái tóc nâu rối bù xù của anh, gật đầu đáp:
'Đẹp, rất đẹp.'
2021.01.10
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro