Day 4: One Of Them Playing Music Instrument

'Gì đây?'

Naib tựa người vào cây đàn dương cầm, Jack ngồi trên ghế, gã lật những trang giấy của cuốn sổ nhạc đã cũ sờn để tìm kiếm một bài nhạc phù hợp, gã đáp:

'Đàn dương cầm, cậu chưa thấy nó bao giờ sao?'

'Thấy thì thấy rồi nhưng tôi chưa bao giờ thấy ngài chơi đàn, tôi không ngờ ngài còn có tài vặt này nữa đấy.'

Gã khẽ cười không đáp, sau khi chọn được bài nhạc khiến gã hài lòng, Jack bắt đầu chơi đàn, tiếng đàn thu hút ba kẻ sống sót đang giải những máy mã hóa còn lại. Eli hoàn thành máy mã hóa của mình và nhanh chóng chạy đến hóng hớt. Anh thấy Jack the ripper - gã đồ tể khát máu đang có một khoảng thời gian nghỉ ngơi hiếm hoi. Anh thấp giọng hỏi:

'Hôm nay tâm trạng ngài ấy có vẻ tốt nhỉ?'

'Phải, đang trong cuộc rượt đuổi thì hắn ta phát hiện ra cây đàn này và quyết định tạm gác lại mọi việc chỉ để thỏa niềm đam mê.'

Eli gật đầu, anh chạm lên vết chỉ rách của Naib, đề nghị giúp hắn khâu lại nhưng Naib chỉ xua tay từ chối:

'Vết rách nhỏ thôi, không đáng lo đâu.'

'Anh nên khâu nó lại trước khi anh mất quá nhiều bông và cánh tay của anh sẽ xẹp lép không khác gì một quả bóng xì hơi đâu.'

Aesop nắm lấy cánh tay hắn, nhồi những cục bông vừa rơi ra rồi giúp hắn khâu lại. Aesop rất khéo tay, cũng vì vậy mà đường khâu của cậu cũng đều đều thẳng tắp, nhìn đẹp hơn đường chỉ xiêu vẹo mà Eli khâu rất nhiều.

'Cảm ơn, giờ thì hai người mau đi sửa máy đi, đừng hóng hớt nữa.'

'Anh đang trốn tránh việc sửa máy đấy à?'

'Ôi làm ơn tha cho tôi đi, mãi mới có một trận đấu không cần tiếp xúc với máy móc, tiếng ồn mà chúng phát ra khiến đầu tôi đau chết đi được.'

Còn lại hai máy mã hóa, một máy đã có nàng chủ tế - Fiona lo vậy nên máy mã hóa cuối cùng sẽ là của hai người họ. Aesop liên tục hiệu chuẩn sai, điều đó khiến tiến trình giải máy bị chậm đi và tiếng nổ làm gián đoạn sự tập trung của Jack đối với âm nhạc khiến gã rất tức giận, nhiều lần Jack đã có ý định cho cả bốn người họ bay quách về trang viên và kết thúc trận đấu này luôn cho rồi. Eli vừa hoàn thành lần hiệu chuẩn này, vừa nói:

'Em muốn hỏi gì sao?'

Aesop đưa mắt nhìn anh, cậu ngập ngùng nhưng cuối cùng vẫn quyết định nói ra:

'Anh cũng biết chơi đàn dương cầm phải không?

Eli ngạc nhiên, anh mỉm cười, giải thích:

'Đối với những nhà quý tộc như Jack thì dương cầm chỉ là một sở thích lặt vặt, nhưng đối với người như anh thì nó là một cái gì đó rất xa xỉ. Vậy nên việc anh và Jack đều là người Anh nhưng Eli của em lại không biết chơi đàn là việc vô cùng bình thường.'

Aesop ậm ừ đáp, cậu đang chìm trong những suy nghĩ của mình nên không mấy để tâm đến lời nói của người bên cạnh. Eli không hài lòng khi cậu mất tập trung như vậy và nhất là khi họ đang trò chuyện với nhau. Anh nắm lấy tay cậu, kéo Aesop ra khỏi những suy nghĩ hỗn độn, hỏi:

'Sao vậy? Em muốn xem anh chơi đàn à?'

Aesop lắc đầu, cậu không nhìn thẳng vào Eli mà lại hướng mắt ra chỗ khác, phủ nhận:

'Không...'

'Hm?'

'Không, không hẳn.'

Eli bật cười, anh hiệu chuẩn lần nữa khiến cho máy mã hóa đang rung dữ dội bỗng ngừng hẳn và tiếng còi báo hiệu những máy mã hóa đã được giải xong vang lên, anh nắm lấy tay Aesop, kéo cậu đến gian phòng phát ra tiếng nhạc:

'Nếu em thích thì anh sẽ làm.'

.

'Ta thấy khá ngạc nhiên đấy, cậu cũng biết chơi đàn sao?'

Jack đứng dậy nhường chỗ cho Eli, anh lắc đầu:

'Không, chỉ là tôi học lỏm từ một gánh xiếc thôi.'

Naib cũng ngạc nhiên không kém, hắn khá mong chờ vào màn biểu diễn của Eli, hắn nghĩ, hẳn sẽ rất hay. Tiếng đàn vang lên, nghe rất lạ tai, giống như là những nốt nhạc không theo một trình tự nào đó mà tự nhảy nhót lung tung vậy:

'Cậu đàn dở thật đấy Eli.'

'Ta đã rất mong chờ vào một màn biểu diễn hoàn hảo nhưng có lẽ ta đã kì vọng hơi quá. Không sao, cậu có thể cải thiện trình độ của mình bằng cách học lỏm từ ta.'

'Tôi nghĩ ngài nói hơi nhiều rồi đấy.'

Naib rất biết điều mà kéo Jack rời khỏi, để lại khoảng không gian riêng cho hai người. Eli cười gượng, đôi má anh đỏ ửng lên, anh đang trông chờ một lời khen ngợi từ Aesop. Nhưng lời khen của người yêu đã khiến anh không biết nên vui hay buồn:

'Nó tệ, nhưng hay.'

'Gì vậy chứ. Nó tệ đến thế sao?'

Eli đứng dậy, đẩy chiếc ghế vào chỗ cũ và cả hai người cùng hướng đến phía cổng thoát, anh nắm lấy tay cậu, nói:

'Có lẽ Jack nói đúng, anh có thể học lỏm từ ngài ấy.'

Aesop vuốt ve chú cú đang đậu trên vai mình, cậu lắc đầu:

'Không cần, em thích nghe anh hát. So với việc được nghe tiếng đàn của anh thì em càng thích nghe giọng anh hơn.'

'Hát thì có lẽ không cần học lỏm đâu.'

Aesop gật đầu đồng ý:

'Phải, anh hát rất hay, không cần học thêm đâu.'

Eli bật cười, anh hôn lên má Aesop một cái thật kêu, gương mặt anh nóng ran và trái tim thì đập mạnh. Cho đến tận bây giờ, Eli vẫn rất thích được nghe Aesop nói tốt về mình.

2021.01.04

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro