Ngày 08-06-2017, 09:27

Chap 3: những ngày đầu tiên nhập viện.

Lúc nhập viện cũng là lúc cơ thể mệt mỏi nhất các bác ạ. Hạch viêm đau buốt , vai gáy cũng đau, thiếu ngủ, hay tụt huyết áp kèm sốt vào ban đêm. Tụt huyết áp thực sự rất nguy hiểm, khi bị mắt hoa lên và tối lại mồ hôi vã ra như tắm bất kể nóng lạnh và có cảm giác muốn đi vệ sinh. Có lần em bị ngã và ngất trong nhà vệ sinh lúc giữa đêm may là lúc đó mệt quá đi đến ngã luôn chứ chui vào rồi chốt cửa thì không biết sao nữa. Một lúc sau mẹ em thấy điện sáng không tắt nên phát hiện ra. Đỉnh điểm của đợt này là tụt huyết áp và lên cơn co giật sau này hóa trị và xạ trị trong 3 lần thì hết luôn đau cơ thể trở lại bình thường.


Viện K1 thì là cái nơi ngột ngạt đến khó thở, em có hỏi bác sĩ để chuyển sang bệnh viện khác thì họ chỉ định luôn ở đây và giải thích có tổng 3 bệnh viện K mỗi bệnh viện có chức năng chính riêng. Trong đó K1 chuyên về xạ đầu cổ và vú, K2 chuyên mổ u bướu, K3 chuyên về các cơ quan nội tạng... Nhập viện có bảo hiểm 80% thì tạm ứng 8tr rồi lên khoa lập hồ sơ bệnh án , hội chẩn bệnh và chỉ định bác sĩ điều trị.


Ngồi chầu trực 4 ngày trời mới xong. Đã đau thì thôi lên trên viện loay hoay chẳng ai hướng dẫn thông tin đều truyền miệng qua hành lang. Tiêu cực thì ở đâu cũng có nhưng tiêu cực chưa chắc đã là hại các bác ạ. Bắt đầu quá trình chữa bệnh gian nan của em. BV làm việc từ thứ 2 đến thứ 6, thứ 7 cn chỉ trực cấp cứu và bệnh nhân nội trú.


Ngày 1 : 7h sáng mẹ và em tới viện K hỏi thủ tục nhập viện Đóng tạm ứng xong xuôi là 8h30 sáng. Khám lại 1 lần nữa ( khám sơ qua bác sĩ chỉ hỏi triệu chứng và sắp xếp giấy tờ đưa vào bệnh án, bổ xung thêm mấy xét nghiệm còn thiếu ) Rồi 3h chiều chuyển lên trên khoa xạ 1 ( khoa chuyên về đầu cổ) họ kiểm tra giấy tạm ứng rồi thu sổ bệnh án và kết quả khám bệnh nói mai đến chờ trước cửa phòng 40x. Em vẫn khỏe mạnh và đi lại được nên phải ra ngoài nội trú ( thực tế chẳng ai muốn nội trú cả, ngột ngạt , chật chội ai bị nặng mới bắt buộc phải ở thôi vì thực ra nội trú cũng mất kha khá tiền giường chứ không phải free)


Hai mẹ con lóc cóc đi thuê phòng trọ, do có nhiều thời gian chờ đợi nên 2 mẹ con em cũng bắt chuyện hỏi được nhiều chuyện truyền miệng chữa trị và phong cách làm việc trong viện K. Ngày 2: 7h lên viện , 8h bác sĩ làm việc. Mấy người nhập viện cùng nhau ngồi chật như nêm tại hành lang bé tý. Ngồi đến 11h30 chả ai được gọi tên BV nghỉ trưa mọi người tản đi ăn cơm ( ai cũng sốt ruột kêu ca hỏi thì đc trả lới là bác sĩ đang bận cấp cứu hay gì đó chưa về, mọi người cứ ngồi chờ). Ăn xong lại ngồi đến 3h chiều em được gọi tên vào gặp Bs T. Xem qua bệnh án 3 phút hỏi han tình trạng bệnh rồi bảo sang phòng bên cạnh chờ đo huyết áp. 4h30 điều dưỡng đo huyết áp báo là bình thường rồi bảo em đi về mai lên gặp Bs T. Định quay lại gặp luôn xem thế nào thì chả thấy bác sĩ đâu nữa.


Ngày 3: 8h lên viện nhìn thấy bác sĩ chạy lại gặp thì họ nói là bận giao ban lại ngồi chờ đến khoảng 10h30 gặp bs được đưa cho giấy xét ngiệm máu dặn sáng mai nhịn ăn 7h đến lấy máu. Buổi chiều em sang bệnh viện phụ sản trung ương để làm thủ tục lưu giữ tinh trùng. 1tr8 cả lấy mẫu và lưu giữ 1 năm. Hiện tại giá để gia hạn lưu giữ là 1250.000/năm gia hạn 1 năm 1 lần. Sợ rằng chữa xong rồi nhỡ đâu không đẻ được nữa lên phải lo xa tý xíu. Em dân quê đất rộng rất thích cảnh con đàn cháu đống. Bác nào chửi em bần nông cũng đc nhưng em tính đẻ 3 đến 4 đứa cơ ạ. Chỉ sợ không kiếm đủ tiền nuôi con.


Ngày 4: 7h lấy máu. 9h gặp bs hẹn sang chiều để hội chuẩn chỉ định Bs chữa trị. 3h chiều được chỉ định Bs L. 4h gặp Bs cho giấy mai đi siêu âm hạch cổ... Mọi chuyện cứ thế tiếp tục mỗi ngày chờ đợi gặp làm 1, 2 cái xét nghiệm chụp choẹt rồi về kéo dài đến tận ngày thứ 13 mệt mỏi vô cùng khi chưa đc chữa trị gì. Em có hỏi thì Bs bảo sao không gom vào để em làm hết 1 ngày thì họ bảo đấy là chuyên môn của họ. Hỏi ra mới biết ai cũng vậy cả trừ khi quen biết thì mất 4 -5 hôm.


Tiêu cực ở đâu cũng có nhưng tiêu cực chưa chắc đã xấu. Ở đây thì có Bs nhận phong bì có Bs thì không nhận. Bs không nhận chiếm đến khoảng 60%, y sĩ điều dưỡng em chả thấy ai nhắc đến nên chẳng biết có nhận hay không. Bs L KHÔNG NHẬN PHONG BÌ cương quyết không nhận luôn ạ. Em nghe từ những bệnh nhân khác và cũng tự mình thử. Đời thì nhiều thể loại người, cứ ngỡ gặp đc Bs tốt ngờ đâu không nhận tiền nhưng làm việc cũng hời hợt, hỏi đéo thèm nói, chào đéo thèm gật đầu gắt gỏng khó chịu.


Nhiều khi cái phong bì chính là động lực của người ta. Ae có thể nghĩ là tiêu cực chứ em nghĩ ở xã hội này nó là lẽ dĩ nhiên. Các bác học hành đỗ đạt chạy vạy tiền bạc xin việc để làm vs mức lương 7-8tr 1 tháng trên cái đất hà nội này thực sự là điều không thể. Ông nào có tiếng tăm thì ra mở phòng khám kiếm thêm thôi. Anh họ em làm bác sĩ nên em hiểu. Ông cũng không nhận phong bì nên bỏ việc đi kinh doanh rồi. Nếu đẹp nhất thì theo em nên trích lại % tiền khám chữa bệnh dựa theo đánh giá của bệnh nhân khi xuất viện là hợp lý nhất. (chỉ tội người nghèo)


Ngày thứ 13: bắt đầu được đi làm mặt nạ và chụp xác định vùng ung thư để xạ trị. Em thì bác sĩ chỉ định hóa xạ trị kết hợp. Mọi người có thể từ chối hóa trị vì nó có thể gây tác dụng phụ rụng tóc, răng, vô sinh, ảnh hưởng chức năng cơ quan nội tạng.... Bù lại nó giúp tỉ lệ tái phát bệnh thấp chứ giai đoạn nặng mà xạ không thôi thì gần như mấy năm lại dính lại.


Hình ảnh cái mặt nạ đây các bác. Nó giúp cố định đầu mình lại rồi máy đc lập trình tọa độ sẵn phóng tia xạ vào đốt chết các tế bào khu vực đó.


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro