Chương 10: Hoan Ái Trong Xe
Từ đầu tới cuối, toàn bộ từng cử chủ biểu cảm trên mặt cô Thanh Tùng đều nắm bắt. Cô bây giờ là đang nghĩ đến cuộc hôn nhân của họ? Hay ... mối tình còn chưa kịp bắt đầu kia.
Nghĩ đến đây Thanh Tùng buông dĩa trên tay, anh không còn muốn ăn nữa. Cô như thế nào lại ở trước mặt anh bày ra vẻ mặt thất vọng, u buồn như vậy.
Một hơi uống cạn ly rượu, anh vẫy tay gọi phục vụ. Lúc này Han Sara mới quay đầu nhìn anh đưa cho người phục vụ chiếc thẻ.
Người phục vụ vừa trả lại thẻ, anh lập tức kéo cô rời khỏi nhà hàng. Thanh Tùng tức giận kéo cô ra xe, mở cửa đẩy cô vào bên trong, đóng mạnh chiếc cửa. Bản thân bước nhanh vòng qua đầu xe, ngồi vào vị trí ghế lái. Khởi động xe, nhấn ga rời đi.
Han Sara không biết anh lại nổi điên cái gì. Để mặc anh muốn làm gì thì làm.
Thanh Tùng nhấn ga, xe chạy với tốc độ cực nhanh. Lúc này anh chỉ có thể làm như vậy để bình tâm lại.
Tốc độ lái xe của anh làm cho cô có chút sợ hãi. Han Sara nắm chặt đai an toàn, lo sợ nói: "Anh giảm tốc độ có được không?"
Lời nói của Han Sara không làm anh giảm tốc độ. Lúc này điện thoại vang lên, Thanh Tùng cũng không nghe.
"Điện thoại ..." lời còn chưa nói hết. Thanh Tùng đã đem điện thoại tắt nguồn. Han Sara thực sự hoảng sợ.
Thanh Tùng là đang tức giận. Nhưng vì chuyện gì mới được? Không phải ban nãy con rất tốt sao?
Vừa nãy cô nhìn thoáng qua điện thoại của anh, bên trên hiển thị tên của trợ lí. Chắc hẳn chuẩn bị đến giờ lên máy bay rồi. Nhưng bây giờ xem ra Thanh Tùng không phải đang trên đường đến sân bay.
"Không phải sẽ lên máy bay trở về sao?" Han Sara nghi hoặc nhìn Thanh Tùng hỏi.
Đáp lại cô chỉ là sự im lặng. Han Sara cũng không vì thế mà im lặng. Cô đưa tay chạm nhẹ vào tay Thanh Tùng.
Thanh Tùng tránh khỏi tay cô, để tay lên vô lăng, một tay đặt lên cửa sổ.
Han Sara bị thái độ của anh làm cho tức giận: "Anh muốn tức giận cũng nhìn xem bây giờ là lúc nào chứ?"
Không ngờ đến Thanh Tùng đánh xe vào lề đường, túm lấy tay cô, tức giận nói: "Vậy xin hỏi vừa nãy em như thế nào bày ra bộ mặt ủ rũ như vậy?"
Han Sara không khỏi ngơ ngẩn một lúc. Cô như vậy khi nào? Sao cô lại không biết?
"Tôi ..."
"Em không nhớ? Vậy khi nãy lúc trong nhà hàng em là đang suy nghĩ cái gì? Em tưởng tôi không biết em đang nghĩ đến cái gì sao?" Thanh Tùng bóp chặt cổ tay cô, tức giận nói.
Han Sara lúc này mới hiểu ra vấn đề. Sự thật không phải như vậy sao?
Cổ tay bị bóp đến đau nhức, cô vặn tay muốn thoát khỏi bàn tay cứng như gọng kìm của anh nhưng không được: "Anh làm tôi đau!"
Thanh Tùng lúc này mới để ý. Anh buông tay cô ra, kìm chế bản thân, nắm chặt lấy vô lăng xe.
Han Sara xoa nhẹ cổ tay nói: "Người ta có thể kết hôn với người mình yêu còn tôi thì sao? Một cuộc hôn nhân thương mại!"
"Là em tự nguyện kết hôn. Giờ hối hận cũng đã muộn!" Thanh Tùng không nhìn cô, lạnh giọng nói.
Han Sara bỗng bật cười: "Tự nguyện? Cũng phải, tự nguyện trên sự ép buộc của anh!"
Thanh Tùng nghe ra được sự diễu cợt trong lời nói của cô. Anh tức giận nắm lấy cổ tay cô kéo mạnh. Cả người Han Sara theo đà bị kéo lại gần.
"Em nói lại?"
Han Sara lúc này tuy tay đau nhưng cô vẫn kìm nén, cố gắng bình tĩnh: "Không đúng sao?"
Thanh Tùng thả tay cô ra, mạnh bạo hôn xuống môi cô. Đầu lưỡi thẳng tiến càn quấy.
Han Sara vùng vẫy muốn thoát ra nhưng không thể nào thoát ra được. Eo nhỏ bị anh ôm chặt, phía đằng sau gáy là bàn tay to đang ép cô đối diện. Tay mảnh khảnh đấm mạnh vào ngực Thanh Tùng cũng không có tác dụng.
Hô hấp có phần khó nhọc Thanh Tùng mới rời khỏi môi cô nhưng nụ hôn lại rơi xuống cần cổ trắng. Tay giữ gáy cô đã bắt đầu lướt xuống vòng ngực đầy đặn mà xoa nắn.
Han Sara tham lam hít lấy không khí, khó nhọc lên tiếng: "Anh dừng tay!"
Tay Han Sara vẫn cố gắng đánh, cố gắng đẩy nhưng vô dụng.
Thanh Tùng siết chặt eo cô, hôn mạnh lên chiếc cổ trắng, lưu lại nơi đó một vết hôn màu đỏ. Bàn tay xoa nắn bầu ngực dường như không đủ, luồn tay ra sau, kéo khoá chiếc váy.
Chiếc váy hở nách bị cởi ra, lộ ra chiếc áo lót màu kem đang ôm lấy bầu ngực.
Han Sara dùng tay cố gắng kéo chiếc váy che chắn nhưng tay cô nhanh chóng bị anh cố định phía sau.
Cô ngàn vạn lần không ngờ tới Thanh Tùng thế nhưng lại làm ra chuyện này ở đây. Cô nước mắt lưng tròng, uất ức nói: "Buông tay! Mau buông tay!"
Lời của cô dường như càng kích thích Thanh Tùng. Chiếc áo ngực bị cởi ra, lộ ra nụ hoa phấn hồng. Anh cúi đầu ngậm lấy trêu đùa, kích thích.
Điểm mẫn cảm trên người cô anh sớm đã nắm rõ. Khi anh ngậm lấy nhũ hoa trêu đùa khiến cô không khỏi kêu lên.
Han Sara không ngờ đến cô thế nhưng lại có thể để thứ âm thanh kia thoát ra. Cô không chịu khuất phục, cắn chặt môi, nhất quyết không phát ra một tiếng gì.
Thanh Tùng luồn tay xuống nơi tư mật của cô. Bàn tay lướt đến đâu nơi đó liền căng thẳng. Han Sara khép chặt chân, không để anh có cơ hội. Điều cô không ngờ tới chính là anh ta cắn nhẹ vào bầu ngực cô khiến cô toàn thân run rẩy, chân buông lỏng. Thừa cô xâm nhập vào nơi đó.
Hai tay được thả tự do nhưng bây giờ cô sớm đã không còn sức kháng cự, vô lực nắm chặt lấy áo sơ mi của anh.
Thanh Tùng nhìn cô đang cố gắng cắn chặt môi, lại càng tăng thêm kích thích ở phía dưới. Khiến cô không thể chịu đựng rên lên một tiếng yêu kiều.
Đối với biểu cảm bây giờ của cô, Thanh Tùng rất hài lòng. Đưa tay tháo thắt lưng cùng với khoá quần, vật cứng rắn nam tính rất nhanh xuất hiện. Anh cởi chiếc quần nhỏ của cô ra, kéo cô ngồi lên đùi mình, theo đó mà thẳng tiến vào bên trong cô.
Han Sara lúc này tâm trí đã sớm hỗn loạn không còn nghĩ được gì. Để mặc cho Thanh Tùng dẫn dắt.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro