EM ĐỨNG GIỮA MỘT CÁNH ĐỒNG HOA
Những bông hoa này rất khác
Trong suốt như thủy tinh
Hát lên những bản nhạc
Dành riêng cho chúng ta
Nhảy lên nào ôi những nốt nhạc!
ÂM thanh vang vọng khắp không gian
Dưới lòng đất,giữa những bông hoa
Tôi bỗng giật mình thức dậy
Trước mắt tôi
Vẫn là căn phòng tẻ nhạt thường ngày
Vẫn là màu sơn ngả vàng,những cánh cửa mục nát
Nhưng đâu đây vẫn còn âm thanh của em
Vang vọng
Sắc lẹm
Như mũi tên đã được tẩm độc
Con mãnh thú gầm lên,ngã ra sau
Tôi khoanh tay nằm trên đầu giường
Mùi tóc ai đây?
Ngày qua ngày,vẫn tiếp tục hi vọng
Đêm kề đêm,nào ánh trăng có rõ nỗi lòng tôi?
Vẫn mỉm cười
Và tiếp tục cuộc sống thường nhật
Nhưng em ơi,sao đêm nay rất khác
Như một cơn gió thổi
Một bông hoa thủy tinh đã nở!
Rabi
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro