Quidditch
hôm sau ngủ dậy , theo thói quen vẫn là chuẩn bị để đến lớp . nhưng hôm nay cô nhận ra một điều khác lạ rằng Hermione không hề nói truyện với Harry và Ron nữa . mà cô cũng cảm nhận rõ rằng là hai người kia rất vui vì chuyện này . không biết tại sao nhưng cô chẳng thích cấn đề này chút nào .
đứng giữa ba người họ như là đứng giữa lửa với băng vậy . hỏi lý do thì không ai trả lời , nhưng rồi cứ lôi lôi kéo kéo cô về phe mình . nhất là Ron và Hermione , hai người họ đích thực là oan gia
" rốt cuộc tối hôm đó đã sảu ra chuyện gì vậy !" cô kéo kéo tay áo Hermione .
" không có gì đâu ! chỉ tại anh bồ và Ron làm ra mấy điều ngu ngốc khiến cả ba xuýt bị đuỏi học thôi !!!" cô ấy nghiến răng nói .
cô cũng chiệt để im lặng , phải công nhận rằng nếu ai không tiếp súc nhiều nhất định sẽ rất ghét Hermione . cô ấy học rất giỏi và cũng không có ý muốn che giấu nó . điều đó khiến cô ấy trở nên khó ưa. nhưng tiếp súc nhiều mới biết rằng , Hermione là một người rất biết quan tâm bạn bè . cậu ấy làm vậy cũng chỉ muốn tốt cho bạn .
còn về phần Harry , từ khi vào Hogwarts cô cảm nhận rằng . cậu càng ngày càng có những hành động ngốc nghếch , bốc đồng . là lây từ Ron hả ? tuy rằng chỉ duy nhất một làn cậu nạt cô nhưng trước giờ chưa từng như vậy và nó khiến cô vừa sợ lại vừa khí chịu.
Như mọi khi, đàn cú túa vào Đại sảnh. Lần này, ai cũng đặc biệt chú ý tới hai bưu kiện dài ngoẵng, phải cần tới mười hai con cú to mới khiêng nổi. Cũng như mọi người, Harry rất háo hức muốn biết có gì bên trong cái gói đó, và vô cùng kinh ngạc khi những con cú thả cái bưu kiện ấy xuống ngay trước mặt cậu và Lola . Bầy cú kia chưa kịp bay đi thì một con cú khác đã bay đến, thả xuống một phong thư, ngay trên bưu kiện.
Harry vội mở lá thư ra trước. Rất may là nó đã làm như vậy, bởi vì thư viết:
ĐỪNG MỞ BƯU KIỆN Ở BÀN ĂN
Trong đó có cây Nimbus 2000 mới toanh của con, nhưng cô không muốn mọi người biết là con có một cây chổi thần, kẻo tất cả đều vòi cho được một cây. Oliver Wood sẽ gặp con ở sân bóng Quidditch vào 7 giờ tối nay để bắt đầu đợt huấn luyện thứ nhất.
Giáo sư McGonagall.
Harry vui sướng đưa bức thư cho Ron , nhưng rồi cũng dè dặt nhìn sang cô . mấy ngày nay cậu biết rằng em đang giận . từ vụ cậu nạt em ở lớp tập bay thì em nắt đầu sợ hãi khi làm gì đó sai. cũng đúng , từ nhỏ tới giờ , đến trách em cậu còn chẳng dám chẳng nỡ . chứ đùng nói là lúc đó cậu nạt em ngay trước mặt bao nhiêu người . rồi lại thêm vụ của Hermione nữa . em rõ ràng là đứng về phía nhỏ dù cậu mới là anh trai của em
Ron rên nhẹ lên ghen tỵ nhùn hai cậy chổi .
"Cán Nimbus 2000! Mình còn chưa từng được sờ vô nữa là..."
Quá háo hức muốn được mở gói nhìn cây chổi thần trước khi vào lớp, hai đứa vội vã rời khỏi Sảnh đường. Nhưng vừa đi được nửa hành lang chính, chúng đụng phải Crabbe và Goyle đứng chặn ngay lối lên cầu thang. Malfoy giựt cái gói trong tay Harry mà sờ nắn.
"Một cây chổi!"
Rồi quăng trả lại cho Harry, trên mặt không giấu nổi sự ghen tức lẫn khó chịu
"Lần này thì mày tiêu rồi Potter ơi, học sinh năm thứ nhất không được phép có chổi riêng.! tao sẽ chờ mày bị đuổi khỏi đây và lúc đó tao sữ chăm sóc Lola thay mày" nó khích đểu mà không hề biết rằng cô cũng có một cây
Ron không nhịn được hỉnh mũi lên trời với cái giọng đắc thắng
"Đây không phải là cây chổi cùn vớ vẩn nào nha, đây là cây Nimbus 2000! Ở nhà mày có cây gì nào Malfoy? Cùng lắm một cây Comet 260 chứ gì?" cười " vả lại , Lola cũng có một cây ! chắc mày muốn cả hai người họ đều bị đuổi hả "
Ron nhe răng cười với Harry
"Comet trông cũng bóng bẩy đó, nhưng sao đọ được với Nimbus 2000 phải không?"
Malfoy quát tháo vào mặt Ron:
"Mày biết gì mà nói? Mặt mày không mua nổi nửa cái cán chổi quèn, chứ đừng có mà nói hiệu này hiệu kia. Mày với mấy thằng anh mày tao chắc là phải chắt bóp từng xu, từng xu một ấy!" Malfoy cáu , cậu không nghĩ tới cả cô cũng có một cái . từ sau vụ hôm ấy cậu chẳng nói truyện gì được với cô cả .
lúc nào xung quanh cô cũng có cái con mái bùn kia . không thì cũng là Wood hoặc hai anh em sinh đôi quậy phá . hơn nữa cô còn biết rất nhiều bùa chú và thành thạo chúng . nếu hắn nói gì đó đến mấy tên đó liền ngay lập tức ăn vài cái bùa tấn công loại nhẹ . nặng nhất là Golye , có lần nó còn ăn phải cả Stupefy . những bùa chú chưa hề được học nhưng cô cũng có thể sử dụng dù không mạnh lắm .
Ron chưa kịp đáp lại thì giáo sư Flitwick đã xuất hiện ngay bên cạnh Malfoy. Ông nói rin rít qua kẽ răng:
"Cãi vã nhau chuyện gì đó?"
"Thưa giáo sư, có người gởi cho Harry cây chổi ạ!"
"À, à, phải rồi. "Giáo sư Flitwick tươi cười với Harry"Giáo sư McGonagall có nói với tôi về trường hợp đặc biệt này, Potter à. Thế chổi hiệu gì đấy?"
"Thưa thầy, Nimbus 2000."
Harry thực tình phải cố nín cười khi thấy Malfoy thộn mặt ra. nói thêm:
"Và thực ra là nhờ Malfoy đây mà con có được cây chổi mới này."
" đúng rồi Potter lớn ! hôm qua Potter nhỏ có mượn ta vài quyển sách bùa chú ! hãy cẩn thận nhé ... con bé rất giỏi khoản bùa chú đó !"
giáo sư bỏ đi và Harry mỉm cười tự hào khi nghĩ về em
Ron và Harry đi tiếp lên cầu thang, tha hồ cười ngã nghiêng ngã ngửa vì biết Malfoy đang điên lên vì đố kỵ. Lên hết các bậc thang cẩm thạch, Harry tươi cười
"Đúng vậy. Nếu mà nó không cướp trái cầu Gợi Nhớ của Neville thì mình đâu có cơ hội được tuyển vào đội bóng?"
Bỗng một giọng nói mỉa mai phát ra từ phía sau:
"Vậy hóa ra đó là phần thưởng cho việc vi phạm nội quy sao?"
Thì ra là cô nàng Hermione đang bước đùng đùng lên cầu thang. Harry trêu ghẹo nhưng ngay sau đó liền hối hận về việc này
"Tôi tưởng bạn không thèm nói chuyện với tụi tôi nữa mà?"
Ron bồi thêm , và sau đó cũng là màn tự vả
"Cứ đừng nói nữa đi. Như vậy tốt cho cả hai bên nhiều lắm đó."
Hermione bỏ đi với cái mũi hỉnh lên trời . nhưng rồi khi cô bước sang ngang hai ngươinkia liền im bặt khi thấy Lola đứng đó với vẻ mặt tức giận
" Harry ! Ron ! hai người thật quá đáng !"
harry muốn biện hộ nhưng em đã bước theo Hermione
Ngày hôm đó Harry khó mà tập trung đầu óc vô bài học được. Lúc thì trí óc nó lảng vảng trong phòng ngủ, nơi cây chổi mới nằm dưới gầm giường khi thì tâm hồn cậu lang thang ngoài sân bóng, nơi sẽ học cách chơi Quidditch tối nay.ăn thật nhanh bữa ăn tối mà không để ý mình ăn những gì. Rồi ba chân bốn cẳng cùng Ron chạy về phòng ngủ để ngắm nghía cây Nimbus 2000.
"Chà."
Ron suýt xoa khi cây chổi được mở ra, nằm sáng choang trên giường Harry. Ngay cả Harry, đứa chẳng hề phân biệt được các loại chổi, vẫn thấy cây Nimbus 2000 thật là tuyệt vời. Cán chổi bóng loáng, tay cầm bằng gỗ nâu đỏ, đuôi chổi gọn gàng, hàng chữ Nimbus 2000 bằng vàng nằm gần chót đuôi.
" nhất bồ rồi nhé harry ! tý nữa cậu sẽ đến đón Lola sao !"
nói đến đây mặt Harry đen lại , lúc nãy cậu đã cố để nói truyện với em nhưng em vẫn giận dỗi làm ra vẻ không quan tâm cậu . rõ ràng cậu chỉ nói sự thật , Hermione là một kẻ rất nhiều chuyện và cậu chẳng ưa nó . nhưng em thì không . em coi nó như người nhà và thậm trí còn tức giận với cậu vì nó .
"ừm ... phải làm lành với em ấy mới được ! tớ chẳng thích bị em ấy lạnh nhạt chút nào !" cậu thở dài
" haizzz ! cũng tại nhỏ đó . tự dung dẫn cậu ấy ra làm gì . cả tớ cũng bị vạ lây "
Gần bảy giờ, Harry rời tòa lâu đài đi tới ktx nữ đón em ra sân bóng Quidditch. suốt đoạn đường đi em không thèm nói tiếng nào với cậu dù cậu cố gắng bắt chuyện đến mấy.
Trong khi chờ đợi Wood, Harry nôn nóng muốn bay quá nên nó trèo lên cây chổi và đạp mạnh một cái xuống đất. Véo một cái, nó bay tuốt lên không. Thật là một cảm giác tuyệt vời. Nó lượn vòng quanh mấy cây cột gôn, tăng tốc, rồi bay sà xuống sân. Chỉ cần đụng nhẹ một cái là cây chổi có thể quẹo bất cứ hướng nào mà Harry muốn . nhưng cậu vẫn để ý cô ngồi trên thảm cỏ bên dưới . vẻ mặt em bình thản như mặt hồ mùa thu và đôi mắt có phần trống rỗng và cậu ghét điều đó
"Ê, Potter lớn. Xuống đây!"
Oliver Wood đã đến. Anh mang theo một cái thùng gỗ khá lớn. Harry đáp xuống bên cạnh Wood.anh cười nhẹ nhìn cậu rồi lại nhìn cô công chúa nhỏ đằng kia . như nhận ra điều gì đó
"Giỏi lắm. Giáo sư McGonagall nói quả không sai. Em đúng là cầu thủ Quidditch bẩm sinh. Tối nay anh chỉ cần hướng dẫn em luật chơi, rồi em bắt đầu luyện tập với cả đội luôn, mỗi tuần ba buổi. " ghé sát " em và Lola cãi nhau hả " anh nói thầm vào tai cậu
cậu gật đầu rồi cười khổ
Wood mở cái hộp ra, bên trong là bốn trái banh khác cỡ nhau.
"Thế này nhé, luật chơi Quidditch rất dễ hiểu mặc dù chơi thì không dễ. Mỗi bên có bảy cầu thủ, trong số đó có ba người được gọi là Truy thủ."
"Truy thủ?"
Harry lập lại trong lúc Wood lấy ra một trái banh đỏ to bằng trái banh da của môn bóng đá.
"Trái banh này gọi là Quaffle. Các truy thủ sẽ ném banh này cho nhau, làm sao cho nó chui qua những cái vòng để lấy điểm. Mỗi lần banh Quaffle lọt qua vòng là được mười điểm. Hiểu kịp không?"
anh kéo cô lại đứng sát với Harry , đây là ý muốn họ làm lành
"Truy thủ ném Quaffle cho nhau và đưa nó vô vòng để lấy điểm. Vậy thì cũng đại khái như chơi bóng rổ trên cán chổi nhưng có tới sáu cái lưới, đúng không?" cậu nói lại , tay lần mò tìm đến bàn tay nhỏ của em nắm chặt lại không cho em phản kháng
Wood tò mò hỏi lại , lần đầu tiên anh nghe đến môn thể thao này
"Bóng rổ là cái gì?"
"Ồ, quên nó đi!"
Harry liền tra lời . đằng nào nói ra thì anh cũng không biết đâu
"Bây giờ, mỗi bên có một cầu thủ gọi là Thủ quân. Anh là Thủ quân của đội Gryffindor. Anh phải bay vòng vòng quanh những cái vòng của đội mình để ngăn không cho đối phương ghi điểm."
Harry ghi nhớ tất cả và cậu cứ vậy im lắng nắm chặt lấy tay em
"Ba Truy thủ, một Thủ quân. Chơi với Quaffle. Hiểu rồi. Còn mấy cái này để làm gì?"
Harry chỉ mấy trái banh còn lại.
"Anh sẽ hướng dẫn cho em. Cầm cái này."
Wood đưa cho Harry một cái gậy bóng chày nhỏ
"Giờ anh chỉ cho em cách chơi Bludger. Hai trái banh này là Bludger."
Đó là hai trái banh đặc biệt màu đen và hơi nhỏ hơn Quaffle một chút. Harry để ý thấy chúng cứ nhấp nha nhấp nhổm muốn thoát ra khỏi hộp. và có vẻ như nó khá là nghịch ngợm nhỉ
"Đứng lùi lại"
Anh cúi xuống và thả một trái Bludger ra. Lập tức trái banh đen bay lên cao và nhắm thẳng vào mặt Harry mà lao tới. Harry phải dùng dùi cui gạt nó ra để khỏi bị bể mũi, và vừa chạy zích zắc vừa né banh. Trái banh cứ xoay trên đầu họ rồi lao thẳng vào mặt Wood. Anh hụp xuống né banh rồi tìm cách chụp nó lại. Vừa vất cả vật lộn với trái banh để nhét nó trở vô hộp, nghe tiếng thở hồng hộc của anh cũng khiến cô biết rắng trái banh đó mạnh đến cỡ nào . nó mà bay vào mặt cô là toi luôn
"Nhìn vậy hiểu chưa? Mấy trái Bludger sẽ phóng chung quanh các cầu thủ, tìm cách hất văng họ ra khỏi cán chổi. Vì vậy mỗi đội cần có hai Tấn thủ. Anh em sinh đôi nhà Weasley là tấn thủ của đội Gryffindor nhà mình. Công việc của họ là bảo vệ cầu thủ đội nhà khỏi bị Bludger tấn công, rồi làm sao cho chúng quay sang tấn công các cầu thủ đội đối phương. hai Em hiểu kịp không?"
"Ba Truy thủ tìm cách ghi điểm bằng banh Quaffle, Thủ quân bảo vệ gôn, Tấn thủ đuổi theo bọn banh Bludger ra khỏi đội mình."
"Giỏi lắm."
Harry ra vẻ am tường, nhưng rồi liền nhận một sô nước đá
" nhìn anh chẳng khác gì mấy tên tự cao ! Harry ạ !" cô nói nhẹ
cậu hoàn toàn ủ rũ sau lời đó , còn Oliver thì đưa tay lên miệng . có vẻ căng . sao công chía nhỏ giận vậy nhỉ
" em sao vậy Công chúa ! giận dỗi anh trai nhiều quá không tốt đâu !" anh nhỏ nhẹ xoa đầu cô
" do anh ấy cả !"
Ừm... Hồi nào giờ, có ai bị chết vì banh Bludger chưa" Harry đánh trống lảng
"Ở Hogwarts thì chưa. Cũng có vài người bể hàm trật tay, nhưng chưa có ca nào nặng hơn. Rồi! Bây giờ tới cầu thủ cuối cùng trong một đội Quidditch. Tầm thủ. Đó chính là em. Em sẽ không cần phải để ý đến Quaffle hay Buldger."
"... trừ khi chúng tông bể đầu em hả?"
"Đừng lo. Anh em nhà Weasley dư sức bảo vệ cả đội. Anh muốn nói là hai người đó là một cặp Bludger bằng xương bằng thịt."
anh cười nhẹ giải thích
Wood lấy trong hộp ra trái banh thứ tư, cũng là trái banh cuối cùng. so với Quaffle và Bludger thì nó bé tí, bé bằng cái hạt dẻ lớn thôi. Nó màu vàng chóe và có những cái cánh bạc nhỏ xíu. Wood nói:
"Đây là banh Snitch vàng, và nó là trái banh quan trọng nhất. Nó rất khó bắt vì bay quá nhanh lại khó nhìn thấy. Nhiệm vụ của Tầm thủ là bắt trái banh này. Em phải len lỏi giữa các Truy thủ, Tấn thủ, Thủ quân, giữa những trái Quaffle, Buldger... để bắt nó trước khi Tầm thủ của đối phương giành lấy, bởi vì bất cứ Tầm thủ nào bắt được nó là đội mình được hưởng thêm một trăm năm mươi điểm. Và như thế là gần thắng. Cũng chính vì thế mà bọn Tầm thủ hung hăng vô cùng. một trận đấu Quidditch chỉ kết thúc khi có một đội tóm được banh Snitch. Vì vậy trận đấu có thể kéo dài vô tận. Hình như trận kỷ lục là ba tháng ròng rã. Người ta phải có người thay thế để cầu thủ chợp mắt một chút... Rồi! Em có thắc mắc gì không?"
Harry lắc đầu. Nó hiểu nó phải chơi cho ra trò, chơi sao cho ra chơi mới là vấn đề. Wood lại nói, trong khi cất cẩn thận Snitch vào hộp.
"Mình không nên tập bằng banh Snitch vào lúc này. Trời tối quá, mất banh như hơi. Mình tập với mấy cái này đỡ vậy."
rồi bông nhiên trái Snitch tuột khỏi tay và bay mất . anh lắc đầu chán này leo lên chổi định đi tìm
" 36 độ 8 vĩ bắc ! 17 thước bay với tốc độ tối đânnh có thể bắt được trái đó trong 7 phút tới !" cô nhỏ nhẻ gật đầu
hai người kia hoàn toàn không thể tin nổi là cô có thể tính toán như vậy . anh làm theo và quả nhiên đúng như cô đã nói 7 phút sau anh bắt được trái banh
" giỏi lắm Lola !"
Anh lấy trong túi ra mấy trái banh thường vẫn để chơi gôn, và chỉ vài phút sau, ba anh em đã bay lơ lửng trên không, Wood cố gắng quăng banh đi khắp mọi hướng thật mạnh, thật xa cho Harry chụp.Harry không để hụt trái nào.
rồi đến lượt cô , tuy không nhanh bằng Harry nhưng mỗi lần chụp đều rất chuẩn . không lệch dù chỉ một li
Wood rất hài lòng. Nửa giờ sau, sương đêm xuống lạnh, cả hai không thể tập thêm được nữa. Trên đường về lâu đài, Wood hớn hở
"Cúp Quidditch năm nay nhất định sẽ về tay nhà Gryffindor tụi mình. Em mà có giỏi hơn Charlie thì anh cũng không ngạc nhiên. Anh ấy mà không theo đuổi mấy con rồng thì đã vào đội tuyển Anh quốc rồi." nhìn cô !" cả em nữa Lola tính toán của em thật tuyệt ! nhưng hãy làm lành với Harry đi nhé ! cậu ấy rất buồn vì em giận đó " anh cười rồi trở về phòng
cô đứng yên khi mà harry cầm lấy tay mình không buông .
"Gấu nhỏ ! đừng giận nữa!" mặt cậu long lanh
" anh quá ngốc Harry ! anh có thể sẽ làm tổn thương người khác chỉ qua lời nói "
" anh xin lỗi ... đừng giận nữa mà " cậu ôm cô bật khóc
cậu biết chỉ cần như thế em sẽ siêu lòng . câun rất ghét khi em lạnh nhạt . nếu dỗi thì cậu có thể dỗ dành nhưng nếu em lạnh nhạt thì chịu rồi
không biết hôm đó bằng cách nào mà Lola và Hary làm lành. chỉ biết là sau khi trở về thì cô lên thẳng giường ôm Hermione ngủ như chết
Chắc là vì bây giờ bận quá, ba buổi tập Quidditch mỗi tuần, rồi hàng đống bài tập, khiến cho Harry lu bu đến nỗi không ngờ mình đã theo học ở Hogwarts được hai tháng rồi. Lâu đài giờ đây đã trở nên thân quen như nhà nó, quen hơn cả ngôi nhà ở đường Privet Drive. Những bài học cũng ngày càng thú vị hơn, sau khi nó đã nắm vững phần cơ bản.
nhưng với cô thì mó dễ như ăn cháo . một phần là vì thông minh , chăm chỉ . một phần là nhờ có Hermione giúp đỡ
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro