🌸Chương 44🌸 Hoài nghi

Sau khi Lưu Giai Di rời đi, Mục Đông Dương mới mở miệng.

"Về sau không được cùng người phụ nữ này lui tới." Lời này rõ ràng là nói với Mục nhị.

Có thể bị một trò đùa của đứa trẻ dọa sợ đến như thế, có thể giải thích đơn giản là không phải nhát gan, rõ ràng là trong lòng có quỷ nên mới biểu hiện như vậy.

Ông không cấm con trai đa tình, nhưng anh tuyệt đối sẽ không cho phép con trai dính vào phụ nữ có vấn đề.

Mục Nhị gật đầu "Cha, người cứ yên tâm đi, con cũng có quy định của mình."

Mục Vân Xuyên lấy đi cái hộp đang ở trong tay Y Y, sờ sờ cái đầu nhỏ của Y Y, động tác nhu hòa còn mang theo vài phần trấn an.

"Có bị dọa không?"

Mục Vân Phong: . . .

Dáng vẻ của em gái giống như là bị dọa sao?

Người bị dọa rõ ràng là bọn họ mà?

Đại ca tùy ý liếc em trai ngu ngốc một cái, Tiểu Tứ bị nhìn cảm thấy mình sắp bị dọa tè ra quần rồi.

Đại ca, anh có độc đi.

A?

Mục Nhị vừa mới quay đầu lại, bỗng nhiên ý thức được cái gì, lại quay đầu trở về, nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của em trai ngốc, đáy mắt đầy hoài nghi.

"Anh nói, em sẽ không thật bị hù dọa đấy chứ." Nếu không sao lại sợ như vậy?

"Em không phải luôn rất lớn gan sao?" Anh nhớ kỹ nó không phải Tiểu Bá Vương không sợ quỷ sợ ma sao, xem phim ma cũng không có ít.

Một đoạn thời gian không gặp, Tiểu Bá Vương liền biến thành chân tôm rồi?

 Mục Nhị cho Tiểu Tứ một ánh mắt yêu mến em trai ngốc.

 "Em gái hù dọa người mà em cũng tin, có muốn ăn nhiều não heo hầm để bồi bổ không?"

Nếu là đổi lại lúc trước khi trùng sinh, bị miệng lưỡi độc của nhị ca công kích, anh đã sớm nói lại.

Nhưng mà trước khác nay khác.

Khóe miệng Mục Vân Phong khó khăn giật nhẹ, nghĩ muốn giải thích nhưng không biết mở miệng kiểu nào.

Mở miệng cũng có chút khổ.

Anh cũng không muốn tin, thế nhưng là sự thật lại làm anh không tin cũng phải tin.

Lúc Lưu Giai Di còn ở đây, em gái nói trên người Lưu Giai Di có đồ vật, anh cũng chân thực cảm nhận được một cỗ khí âm lãnh, mặc dù chỉ là một cái thoáng qua, nhưng anh không có cách nào coi nó là ảo giác, dị dạng thoáng qua kia quá chân thực.

Đối với em gái, có lẽ người khác không tin, nhưng anh tin!

Dù sao loại sống lại không thể tưởng tượng được lại có thể xảy ra, trên đời này cho dù có quỷ cũng không có gì kỳ quái.

Huống hồ không phải nói con mắt của trẻ em là tinh khiết nhất sao, kiểu gì thì cũng sẽ nhìn thấy những đồ vật mà người lớn không nhìn thấy?

Nghĩ đến cỗ âm khí lạnh đó, Mục Vân Phong muốn khóc, anh không muốn sống lại mà có các thể chất này.

Mục Vân Tu nhìn sắc mặt em trai ngốc đổi tới đổi lui, chính là không nói nên lời nào, nhưng có chút bận tâm.

"Làm sao vậy tiểu bá vương, uống nhầm thuốc rồi? Hay là thật sự tè ra quần, có muốn đi tắm rồi đổi cái quần."

Nhiều lần bị miệng lưỡi công kích, Mục Vân Phong thật sự cức tức giận.

Tính anh vốn không phải tốt đẹp gì, trước khi trùng sinh là Tiểu Bá Vương, sau khi sống lại bởi vì trải qua chuyện ở kiếp trước nên thu liễm không ít, chính anh cũng quyết định muốn thay đổi, có thể nói sống lại không phải là thuốc vạn năng.

Mục Vân Phong cắn răng, dữ dằn mà nói một câu.

"Anh mới tè ra quần!"

Mục Nhị kinh ngạc hơn, Tiểu Bá Vương này từ lúc nào mà tốt tính như vậy, thế mà không có giơ chân đạp anh?

Thật đúng là kỳ quái.

Có mờ ám!

 Mục Vân Phong không để ý tới nhị ca, ngầm đến tới gần Y Y, cảm nhận được ánh mắt bức người của đại ca ở trên đỉnh đầu, nhỏ giọng hỏi "Em vừa rồi nói là sự thật đúng không?"

Y Y đang ăn múi quýt mà đại ca bón cho, quai hàm không ngừng nhai, không trả lời mà hỏi lại.

"Tứ Ca, ánh nói xem có phải là thật hay không?"

"Đồ vật ở bên cạnh người phụ nữ kia, có phải là thật hay không?" Mục Vân Phong vội vàng nói, ngữ khí có chút gấp gáp, làm ánh mắt mọi người đều nhìn về phía mình.

Y Y chớp mắt, sau đó đặc biệt vô tội nói "Là giả, em đùa nhị ca thôi."

Mục Vân Phong: Vậy em nghi hoặc dừng lại là chuyện gì xảy ra!

Mục Vân Tu: Bị em gái tiểu đậu đinh đùa, ha ha.

💖Ngày 9/1/2022💖

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro