5

Chương 5: Ký Ức Tỉnh Dậy

Kang-hyuk đứng bên cửa sổ, nhìn vào những tia nắng cuối cùng của ngày đang dần tắt. Cảm giác lạ lùng trong lòng anh không thể diễn tả thành lời. Mọi thứ như bị chôn vùi, nhưng giờ đây, khi Jae-won đưa ra quyết định, mọi thứ dường như bắt đầu thức dậy.

Anh nhìn lại Jae-won, người đang đứng cách mình một khoảng, đôi mắt nhìn thẳng vào anh như thể muốn tìm kiếm một câu trả lời trong mắt Kang-hyuk. Một câu trả lời mà ngay cả anh cũng không biết.

"Cậu thật sự muốn tôi nhớ lại tất cả sao?" Kang-hyuk hỏi, giọng có chút lạ lùng.

Jae-won tiến lại gần, đứng trước mặt anh. "Tôi không thể để anh sống trong bóng tối mãi được. Những ký ức đó có thể đau đớn, nhưng chúng ta cần đối mặt với nó để thay đổi tất cả."

Kang-hyuk cúi đầu, một phần trong anh cảm thấy hoang mang. Anh không biết những ký ức đó sẽ mang lại gì, và liệu có đủ sức mạnh để họ vượt qua mọi khó khăn không.

"Anh sợ phải đối diện với những gì đã xảy ra?" Jae-won hỏi, giọng nhẹ nhàng.

Kang-hyuk không đáp ngay lập tức. Anh không muốn nói rằng anh sợ. Anh chỉ không biết phải làm gì khi đứng trước quá khứ mờ mịt. "Tôi không sợ, nhưng tôi không muốn cậu phải chịu thêm tổn thương."

Jae-won cười nhẹ, nụ cười ấy mang theo một chút chua xót. "Vậy thì, chúng ta hãy đối mặt với nhau, cùng nhau."

Cậu đưa tay ra, nắm lấy tay Kang-hyuk. Bàn tay ấm áp của cậu làm trái tim anh đập mạnh, và một phần trong anh cảm thấy như có điều gì đó sắp xảy ra. Anh chậm rãi nắm lấy tay cậu, và cảm giác ấy như là bước đầu tiên trong một hành trình mà họ cùng nhau bắt đầu.

Tối đó, khi họ trở về phòng, cả hai im lặng. Không gian trở nên nặng nề, nhưng lại có một sự đồng điệu kỳ lạ giữa họ. Kang-hyuk cảm thấy sự mệt mỏi dần dâng lên trong cơ thể, nhưng cũng cảm thấy như có một dòng năng lượng mới đang tràn vào trong tim.

"Chúng ta sẽ bắt đầu từ đâu?" Jae-won hỏi, đôi mắt đầy sự quan tâm.

"Có lẽ bắt đầu từ những giấc mơ." Kang-hyuk trả lời, giọng khẽ. Anh biết rằng những giấc mơ sẽ là chìa khóa để mở ra cánh cửa ký ức.

Vài đêm sau, những giấc mơ trở nên rõ ràng hơn. Những ký ức mơ hồ từ kiếp trước bắt đầu hiện lên. Những hình ảnh mờ nhạt của họ cùng nhau, những khoảnh khắc ngọt ngào nhưng cũng đầy đau đớn. Cảm giác ấy giống như một vết thương cũ mà chưa bao giờ lành, nhưng giờ đây, nó lại bắt đầu rỉ máu.

Kang-hyuk tỉnh dậy trong đêm, mồ hôi ướt đẫm. Anh biết mình vừa chạm vào một ký ức nào đó, nhưng nó lại biến mất ngay trước khi anh kịp nắm bắt.

Jae-won nhìn anh, đôi mắt cậu đầy lo lắng. "Anh không sao chứ?"

Kang-hyuk nhìn cậu, trái tim đập thổn thức. "Tôi... tôi vừa nhớ lại một chút."

"Nhớ gì?" Jae-won tiến lại gần, gương mặt cậu nhuốm vẻ lo lắng.

"Chúng ta đã từng ở bên nhau trong một khoảng thời gian dài. Nhưng sau đó... có cái gì đó đã khiến chúng ta xa cách." Kang-hyuk đáp, giọng nghẹn lại.

Jae-won nắm chặt tay anh, ánh mắt cậu đầy kiên định. "Chúng ta sẽ không để điều đó tái diễn nữa."

Kang-hyuk cảm nhận được sự vững vàng trong lời nói của cậu. Cậu không chỉ là người yêu, mà còn là người bạn đồng hành trên hành trình này.

Ngày qua ngày, những ký ức dần dần hiện về trong đầu Kang-hyuk, nhưng chúng vẫn mơ hồ, không thể nắm bắt hoàn toàn. Anh bắt đầu cảm thấy căng thẳng, những hình ảnh mơ hồ về kiếp trước khiến anh không thể tập trung vào công việc.

Một buổi sáng, khi anh đang kiểm tra các bệnh nhân trong phòng, một cơn đau đầu ập đến. Anh phải tạm dừng lại, ngồi xuống ghế, nhắm mắt lại để cố gắng xoa dịu cơn đau.

Jae-won nhìn anh, đôi mắt cậu đầy lo lắng. "Anh không sao chứ?"

Kang-hyuk mỉm cười, nhưng có chút gượng gạo. "Tôi không sao. Chỉ là... một chút đau đầu."

Jae-won không nói gì, nhưng trong ánh mắt của cậu, anh thấy một sự lo lắng không thể giấu được. Những ký ức ấy, dù đau đớn đến đâu, vẫn không thể thay đổi được sự thật rằng họ đang ở cùng nhau trong kiếp này.

Và dù thế nào đi nữa, Kang-hyuk biết rằng anh sẽ cùng Jae-won vượt qua mọi thử thách, giống như họ đã từng làm trong kiếp trước, dù ký ức đó vẫn chưa hoàn toàn sáng tỏ.

______________________
23/04/2025

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro