Cô dâu táo bạo
Nếu nói tin cậu và anh kết hôn là tin hot nhất năm thì việc xem đám cưới này là đám cưới thế kỉ chẳng nhằm nhò gì. Ngay từ khi mới bắt đầu biết tin anh - tổng giám đốc tập đoàn Phác sẽ kết hôn, mọi tờ báo lớn nhỏ đã ngồi bàn bạc, viết những bài báo suy đoán xem đám cưới này tổ chức ở đâu, khách mời là ai, chi phí bao nhiêu hay thậm chí cả việc nhẫn kiểu gì, váy cưới sẽ như thế nào cũng bị mọi người mang ra bàn tán. Thật là, ai bảo người nổi tiếng thì sướng, giờ cậu đã biết tại sao những ngôi sao hay idol đều phải giấu diếm việc hẹn hò, đám cưới rồi!
Ngày gì đến thì cũng phải đến thôi. Chẳng mấy chốc, hôm nay đã là ngày cưới của cậu và anh.
Hội trường đám cưới diễn ra tại một hội trường trong khách sạn xa hoa của tập đoàn toàn cầu. Khung cảnh đám cưới được trang trí lung linh huyền ảo bằng những lãng hoa tươi, đèn chùm pha lê lấp lánh, những viên đá óng ánh xa hoa. Chà! Quả là khung cảnh tuyệt mĩ, dù đám cưới này có diễn ra tạm bợ hay không hứng thú thì cậu - với tư cách là cô dâu trong đám cưới này cũng có chút vui vì được an ủi, dù sao đây cũng là điều hàng ngàn hàng vạn cô gái khác mong muốn mà không được. Mà có lẽ sau ngày hôm nay, cậu sẽ trở thành "kẻ thù quốc dân" của các cô gái trong nước mất!
- Giờ tốt đã đến mời chú rễ bước vào lễ đường - vị MC mở màn.
Nhìn xem, anh mặc 1 bộ vest đen lịch lãm, cà vạt được thắt chỉnh chu lịch sự, trên ngực có cài bông hoa hồng đỏ tươi đẹp mê hồn. Đám bạn cậu ở dưới nhìn thấy cũng không khỏi kinh ngạc, hỏi xem 1 người bình thường như cậu sao có thể gặp may vớ được cực phẩm như anh cơ chứ? Anh bước vào với phong thái uy nghiêm, mặt không cảm xúc, khuôn mặt lãng tử và ánh mắt dường như vô tâm của anh khiến bao quý cô, quý bà ngồi dưới k khỏi thốt lên thán phục
- Quả là danh bất hư truyền!
- Trên đời còn có người hoàn hảo hơn ư?
- Cô dâu là ai mà tốt số vậy?
- ...
Cả hội trường như xao động vì anh. Thế này mà người ta được chiêm ngưỡng anh cười chắc không ai không phục xuống chân anh mất.
- Mời cô dâu bước vào - vị MC tiếp tục
Cậu đứng chờ phía ngoài 1 lúc lâu rồi. Thấy người ta xôn xao vì anh tự dưng lòng có chút lo sợ. Đã vậy dưới chân cậu lúc này là đôi giày trắng cao 10 phân lúc trước, hôm trước tập luyện cậu đi còn chưa vững, hôm nay hồi hộp thế này nhỡ bị ngã thì thật mất mặt.
- Bố ơi, con sợ - cậu lí nhí
- Con yêu của bố, tự tin lên. Hôm nay con quả thực rất đẹp - bố cậu vỗ tay động viên để cậu tự tin hơn
Cậu cố giữ cho bản thân thật bình tĩnh, hít thở đều để giải tỏa hết mọi căng thẳng.
- Đừng lo. Con chỉ cần nắm chặt tay bố, bố sẽ dẫn con để nơi an toàn - bố cậu vỗ về - Ta đi thôi, mọi người ở trong đang chờ - ông nói
- Vâng ạ - cậu mỉm cười, khoác chặt tay bố
Cánh cửa mở ra, cậu nắm chặt tay bố, tiến vào lễ đường. Khung cảnh hào nhoáng làm cậu không thể theo dõi mọi thứ xung quanh. Cậu chỉ biết phía dưới có rất rất nhiều người đang xì xào bàn tán về cậu, cậu không nghe được gì cả, tai cậu như ù đi, mắt cậu chỉ tập trung hướng về phía trước nơi anh đang đứng.
- Chỉ cần tập trung vào đích, chỉ cần nhắm đến đích mà đi - cậu vừa căng thẳng vừa nhìn chăm chăm chỗ anh đứng
- Không cần lo lắng. Con xem mọi người đang khen con kìa - bố cậu thầm thì
Cậu ngừng lẩm bẩm, vừa đi vừa chú ý lắng nghe.
- Cô dâu xinh quá
- Không ngờ Bạch Hiền hôm nay lại đẹp đến như vậy? Đúng là tiểu nam nhân
- Nhan sắc kia đứng cùng chú rễ là hợp nhất rồi!
- ...
Mà đúng thật, chiếc váy ren xòe rộng mà cậu đang mặc tôn lên vẻ đẹp hoàn hảo không tì vết của cậu. Đôi vai thon mượt mà, chiếc eo thon...tất cả hòa hợp 1 cách hoàn mĩ. Khuôn mặt cậu vốn đã xinh xắn nay thêm ít phấn son nhìn vào chẳng khác gì thiên thần giáng trần. Cậu mỉm cười rõ tươi khi nghe mọi người khen, mọi lo âu tan đi hết.
Khi gần bước tới chỗ anh, bố cậu dừng lại. Anh từ chỗ đứng chầm chậm tiến tới. Cậu ngẩng lên nhìn anh "Thật đẹp trai" - cậu buộc miệng phát ra mà không tự chủ sau đó vội đỏ mặt khi thấy bố cậu đang đứng bên cạnh mỉm cười. Thật xấu hổ, người ta dù có đẹp trai đến đâu cũng không cần phải nói ra lộ liễu như thế chứ? Mà có phải đây là lần đầu cậu được nhìn thấy anh đâu. Cậu chẳng nhìn nhiều lần lắm rồi còn gì, thậm chí còn ăn cơm đi xe cùng nhau nữa. Ấy vậy mà hôm nay cậu vẫn phát ra lời này hẳn anh phải đẹp lắm cơ.
Anh bước đến bên bố cậu chìa bàn tay 1 cách nhẹ nhàng và lịch sự.
- Ta giao bảo bối của ta cho con, chăm sóc nó giúp ta nhé! - bố cậu rơm rớm nước mắt đặt tay cậu lên trên tay anh. Cậu nhìn bố mà lòng buồn theo, cậu biết bố thương cậu lắm, giờ gả cậu đi rồi, 2 bố mẹ cậu ở nhà sẽ buồn biết bao nhiêu.
- Con sẽ - anh đón lấy tay cậu, cúi đầu cám ơn bố
Bố cậu bước xuống để lại cậu và anh trên lễ đường. Anh nhẹ nhàng đặt tay cậu khoác trên cánh tay mình.
- A! - cậu khẽ kêu lên khi xoay người, hình như giày cậu dẫm vào váy khiến cậu hơi mất cân bằng.
- Cẩn thận! - anh vừa kịp giữ eo cậu để không bị ngã. Tự dưng cậu thấy tim mình đập thình thịch nhanh hơn.
Đi có 1 đoạn nhỏ cùng anh mà cậu thấy hồi hộp quá chừng, chẳng phải vì cậu và anh sắp thành vợ chồng hay gì đâu bởi cậu biết cuộc hôn nhân này chỉ là hình thức, cậu chấp nhận điều đó. Cậu hồi hộp bởi con tim của cậu lần đầu tiên đập mạnh đến như vậy trước một người đàn ông. Như trong phim, người ta gọi đó là rung động nhưng cậu không nghĩ như vậy. Cậu tự nhủ chắc lần đầu tiên nắm tay người đàn ông khác nên vậy thôi.
Hôn lễ bắt đầu nghi thức tuyên thề, trao nhẫn rồi kí tên vào giấy đăng kí kết hôn.
- Phù! Cuối cùng cũng xong - cậu thở phào nhẹ nhõm trước mặt anh.
- Hôn đi! Hôn đi! - bố mẹ anh cổ vũ
Thật không ngờ nha. Ai cũng biết anh nổi tiếng lạnh lùng nên không ai dám yêu cầu thế này. Thế mà thật không ngờ người yêu cầu 2 người hôn nhau lại là bố mẹ anh. Bố mẹ cậu thấy vậy cũng nhiệt tình vỗ tay hưởng ứng.
- Hôn đi! Hôn đi! - đám bạn cậu cũng hùa vào cổ vũ, đặc biệt Lộc Hàm còn đứng dậy hô hào. Mọi người bên dưới cũng bắt đầu vỗ tay dù ánh mắt có hơi ái ngại.
Anh cau mày nhìn cậu. Tuyệt nhiên không biết là thế nào. Dù có cưới nhau nhưng thực tình 2 người không thân thiết. Thậm chí chẳng có lấy 1 cuộc nói chuyện tử tế vậy giờ hôn nhau là làm sao? Cái việc này đối với anh khó à nha. Anh nhìn cậu rồi cau mày khiến cậu cũng chẳng biết làm thế nào? Với anh, cậu cũng có khá hơn đâu cơ chứ? Cậu ngại ngùng nhìn anh, trừng mắt xuống phía dưới nhìn đám bạn bè của mình hò hét, trong khi đó 2 bên bố mẹ vẫn còn đang hò reo. Suy nghĩ trong anh và cậu lúc này có lẽ đều là "Các vị phụ huynh vui tính vừa thôi, tha cho con đi".
Cậu thầm nghĩ "Nếu đã diễn thì thôi kệ, diễn cho trót vậy". Sau khi nghĩ ngợi xong, cậu hít 1 hơi thật sâu. Đưa 2 tay nắm lấy vạt áo trên ngực anh, cậu kéo nhanh anh cúi xuống thấp đặt nhanh 1 nụ hôn trên môi anh rồi buông ra ngay nhìn xuống phía dưới với khuôn mặt đỏ ửng.
Suy nghĩ của mọi người lúc này
- "Cô dâu thật táo bạo, là cô dâu chủ động đó "
- "Con trai à, có người trị con rồi "
- "...."
Chắc ai cũng ngạc nhiên lắm trong giây phút cậu hôn anh cả hội trường tròn mắt im phăng phắc. Cũng đúng thôi việc này xảy ra ngoài dự kiến mà.
Cả hội trường òa lên vỗ tay cho sự mạnh dạn của cậu, phá tan không khí im lặng vừa diễn ra. Còn phía trên này, cậu ngại ngùng không dám nhìn anh lần nữa. Còn anh vẫn đứng im như tượng từ nãy đến giờ. Chắc anh không nghĩ cậu sẽ chủ động làm thế!
"Em thật táo bạo" - anh đặt tay lên môi thầm nghĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro